Khủng Bố Sống Lại

Chương 544: Truy Nã Hứa Phong




- Chuyện linh dị của xe quỷ ở thành phố Tiểu Xuân. Thời gian tôi lên xe là khoảng 6 giờ tối ngày hôm qua, cùng leo lên xe với tôi có thêm hơn hai mươi người hành khách...

Dương Gian kể lại một lượt quá trình trải qua mọi chuyện từ hôm qua đến giờ.

- Ở trạm dừng chân thứ nhất, là một trạm dừng chân tạm thời, xung quanh đường chỉ có một cánh đồng bị bỏ hoang, ở giữa đồng có một ngôi mộ và một con quỷ quỳ gối ở trước mộ để khóc. Tôi đặt danh hiệu cho con quỷ kia là: Quỷ khóc mộ, cấp bậc khủng bố là cấp A. Ngoại trừ ba người là tôi, Lâm Bắc cùng Hứa Phong ra thì tất cả hành khách đều đi xuống xe, có hơn hai mươi người.

-... Sau đợt tập kích thứ nhất của quỷ khóc một, tất cả đám người xuống xe hầu như chết hết chỉ còn lại ba người. Sự thật đã chứng minh, bên trong xe quỷ sẽ tạm thời được an toàn. Vì sau khi ba người kia leo lên xe thì con quỷ kia không tấn công được nữa.

Sau khi nghe được những gì mà Dương Gian trình bày, chứng kiến hồ sơ về quỷ khóc mộ ở trên bàn, trong lòng Tần Mị Nhu không khỏi cảm thấy lạnh sống lưng.

Hai mươi mấy người đi xuống xe và chỉ trong quãng thời gian 5 phút ngắn ngủi nhưng chỉ còn còn ba người sống sót và leo trở lại xe.

Những người còn lại đều chết hết toàn bộ.

Dương Gian tiếp tục nói:

- Trạm dừng chân thứ hai là một khu núi rừng hoang vắng, xe buýt dừng lại ở phía trước một gò núi nhỏ. Dọc theo con đường nhỏ hoàn vu kia có thể nhìn thấy được một căn nhà cũ kỹ bằng gỗ, phía trước có treo hai ngọn đèn lồng màu đỏ... Có một con quỷ leo lên xe, con quỷ này mặc chiếc áo dài màu đỏ đậm, dùng khăn màu đỏ trùm kín đầu. Tôi không biết được con quỷ này có phải là nữ quỷ hay không nữa. Bởi vì tất cả người của con quỷ kia đã bị trùm kín hết rồi, thứ lòi ra bên ngoài chỉ có hai cánh tay khô khốc màu nâu đen mà thôi. Vì thế tôi đặt tên cho nó là: Cô dâu xác sống. Nếu nói về mức độ nguy hiểm thì tạm thời coi nó là cấp C. Nhưng lại cực kỳ nguy hiểm đối với ngự quỷ nhân, bởi vì tôi nghi ngờ nó có khả năng kêu gọi lệ quỷ.

- Trạm dừng chân đó không có người nào chết, xe buýt lại chạy đến điểm dừng chân thứ ba. Điểm dừng chân thứ ba là một khu vực bị bóng tối bao phủ ở xung quanh, còn giữa ngã tư đường lại sáng chói chang. Chiếc xe buýt dừng lại và mở cửa, có một con quỷ lên xe. Nhưng tôi không thể nào nhìn thấy được cho nên không thể thành lập hồ sơ.

- Ngoài ra ở trên xe buýt sẽ có một bảng điện tử, nó biểu hiện ra số lượng hành khách ở trên xe là 4. Điều đó có nghĩa là có 4 con quỷ ở trên xe.

- Vào thời điểm rạng sáng, xe bị chết máy, tất cả mọi người phải xuống xe. Trong số bốn con quỷ thì có ba con quỷ xuống xe, lần lượt là quỷ khóc mộ, cô dâu xác sống cùng một con quỷ mà tôi không nhìn thấy.

-... Khoảng bảy rưỡi sáng, tôi xuống xe, ngay khi tôi vừa bước xuống xe thì xe quỷ lập tức biến mất. Tôi đã rời đi xe quỷ.

- Mọi chuyện chính là như vậy. Người thành lập hồ sơ: Cảnh sát mắt quỷ, Dương Gian.

Sau khi nói xong câu cuối cùng, một lát sau Dương Gian hỏi lại:

- Được chưa?

- Được rồi, được rồi.

Trong điện thoại vang lên giọng của Tần Mị Nhu. Đến tận lúc này trong lòng cô ta vẫn chưa hết kinh ngạc cùng sợ hãi.

Một chiếc xe, bốn con quỷ lên xe, một lần bị chết máy, người và quỷ cùng xuống xe.

10 phút sau, xe quỷ khởi động lại.

Trong đoạn thời gian này đã xảy ra chuyện gì. Dù Dương Gian không có kể ra chi tiết và tỉ mỉ nhưng cô ta cũng có thể tưởng tượng được đoạn thời gian này sẽ nguy hiểm đến mức nào.

Cô ta chỉ ngồi nghe hắn kể lại mọi chuyện, trong lòng đã có cảm giác không rét mà run, chứ đừng nói gì đến việc tự thân trải quỷ chuyện này như Dương Gian.

Dương Gian lại nói:

- Nếu đã lập hồ sơ xong thì tiện thể cô điều tra giúp tôi về một sinh viên tên là Lâm Bắc của học viện Phật Pháp.

Chỉ một lát sau, toàn bộ thông tin về Lâm Bắc đã được hiển thị trên máy tính của Tần Mị Nhu:

- Tôi đã điều tra được, tên là Lâm Bắc, nam, sinh ngày 2, tháng 2, năm 1990, quê quán...

Dương Gian nói:

- Không cần nói những cái đó với tôi, tôi không hứng thú với mấy tài liệu đó. Cô tìm đến người nhà của cậu ta và nói với họ rằng cậu ta vẫn khỏe, còn lý do thì cô tự bịa đi. Ngoài ra cô tìm một lý do nào đó để chuyển cho người nhà của cậu ta 1000 vạn giúp tôi, số tiền kia cứ trừ trực tiếp vào lương của tôi là được.

Tần Mị Nhu có chút ngại ngùng và bảo:

- Thế nhưng tiền lương của cậu chỉ có 100 vạn, hơn nữa đây còn là lương của năm này. Đồng thời đây là tiền phụ cấp khi làm việc của cậu.

Dương Gian bình tĩnh nói:

- Là liên lạc viên thì cô chỉ cần làm tốt việc của mình là được, không cần quản những chuyện khác. Còn mấy cái kia thì cô cứ nói với Triệu Kiến Quốc, anh ta sẽ giải quyết giúp cô. Với lại bộ hồ sơ kia của tôi có giá trị ít nhất cũng 100 ức. Nếu tính kỹ ra thì là tổng bộ đã kiếm lời lớn rồi. Ngoài ra cô báo với anh ta là theo dõi kỹ vị trí điện thoại di động định vị vệ tinh của Hứa Phong đi. Điện thoại của hắn ta vẫn còn nằm trên xe buýt quỷ.

- Tiếp đó phát ra một cái lệnh truy nã, cắt chức tên Hứa Phong này rồi truy nã hắn trên toàn quốc.

Tần Mị Nhu nói:

- Truy nã Hứa Phong? Lý do là gì?

Dương Gian nói:

- Khi tôi ở trên xe quỷ, hắn ta đã từng muốn hãm hại cho tôi chết. Lý do đó đủ chưa?

Tần Mị Nhu nói:

- Việc liên quan đến những nhân viên còn trong biến chế này còn cần có chữ ký của bộ trưởng nữa, những thường thì rất khó phê chuẩn.

Dương Gian nói:

- Mấy cái chuyện phê duyệt kia liên quan gì đến cô. Việc của cô là báo cáo lại mọi chuyện là đủ rồi. Được rồi, mọi chuyện là như vậy đó. Nếu không có chuyện gì thì tôi cúp máy đây, đoạn thời gian này tôi bận lắm.

Tần Mị Nhu nói:

- Được rồi, tôi sẽ xử lý chuyện này giúp cậu.

Dương Gian không có trả lời lại mà trực tiếp cúp điện thoại.