Mặc dù Dương Gian chỉ ở lại trên xe có 12 giờ đồng hồ.
Nhưng trong khoảng thời gian ngắn ngủi ấy, Dương Gian đã trải qua rất nhiều chuyện kinh khủng và nguy hiểm. Đồng thời cũng tăng thêm nhiều câu hỏi và bí mật cần được giải đáp.
Chiếc xe buýt quỷ kia là thứ quỷ quái gì?
Là một thứ gì đó có khả năng vận chuyển lệ quỷ.
Còn nữa, những địa điểm dừng chân kia là ở chỗ nào? Có phải là quỷ vực không?
Có vẻ nó không được giống cho lắm, còn một khoảng không gian mênh mông có đầy mồ mả kia là chỗ nào? Có nghĩa địa nào lại lớn đến như vậy?
Lần xe bị chết máy, mấy con quỷ khóc mộ, cô dâu xác sống và con quỷ có thể xâm nhập vào giấc mơ kia đi đến chỗ nào rồi?
Mặt Dương Gian trở nên trầm tư hơn, hắn đi đọc theo con đường, vừa đi vừa suy nghĩ.
"Càng tiếp xúc được với nhiều thứ thì lại càng cảm thấy thế giới này quá thần bí và đáng sợ. Nếu lúc đó bản thân mình lựa chọn leo xuống xe buýt và thăm dò chỗ kia. Có lẽ mình sẽ biết được nhiều thứ hơn. Nhưng đổi lại, bản thân mình chắc chắn sẽ phải chết ở cái nơi quỷ quái kia. Đây là sự thật, không thể nghi ngờ."
Hắn khẽ ngẩng đầu và quan sát lấy những con người đang vội vàng qua lại ở trên đường. Bọn họ vẫn sống như trước kia, nên đi làm thì đi làm, nên đến trường thì đến trường. Tất cả đều vô cùng bình thường, dường như những chuyện linh dị kia không có bất cứ mối quan hệ nào với họ cả.
Đây cũng không phải là lần đầu mà Dương Gian phải cảm khái vì sự vô tri của con người. Chí ít trước khi gặp được chuyện linh dị, bọn họ vẫn có thể sinh sống được một cuộc sống bình thường.
Rất nhanh, hắn thu hồi lại ý nghĩ đó.
Việc hiện tại của hắn hắn là cần phải suy tính xem những tin tức về chiếc xe buýt quỷ kia có giá trị như thế nào.
Một chiếc xe buýt có thể áp chế lệ quỷ khôi phục. Đối với những ngự quỷ nhân mà nói, đây đơn giản là một vị cứu tinh. Điều khó khăn duy nhất cho đến lúc này là làm cách gì để định vị được vị trí của thứ kia, chỉ khi biết được vị trí của thứ kia thì mới có thể leo lên xe khi nó dừng lại.
Trong lòng Dương Gian bắt đâu tính toán mọi thứ.
"Điện thoại di động của Hứa Phong vẫn nằm lại ở trên xe, có thể thông qua định vị vệ tinh của chiếc điện thoại đó để định vị vị trí của chiếc xe. Thế nhưng định vị hệ thống toàn cầu thì chỉ có tổng bộ mới có, đây là bí mật. Cho nên nếu muốn tìm được vị trí của chiếc xe buýt quỷ kia có lẽ phải cần đến sự trợ giúp của tổng bộ mới được. Nhưng những tình báo mà mình thu được từ phía Lâm Bắc mới được coi là tình báo quan trọng nhất."
Sau một hồi suy nghĩ kỹ, hắn cảm thấy bản thân sẽ không thể nào đạt được lợi ích từ chuyện linh dị lần này, chỉ có thể đổi lấy được một phần công lao vô hình.
Mà thôi, coi như bản thân đi làm nghĩa vụ cho tổ quốc đi.
Suy đi tính lại một hồi, cuối cùng Dương Gian vẫn quyết định gọi cho liên lạc viên của hắn.
- Là tôi, Dương Gian đây.
Lần này, liên lạc viên bắt máy của hắn không phải là Lưu Tiểu Vũ mà chính là cô gái có giọng nói gợi cảm rung động lòng người kia. Là liên lạc viên mới của hắn, Tần Mị Nhu.
- Xin chào, tôi là liên lạc viên Tần Mị Nhu. Cậu có chuyện gì không?
Giọng điệu lần này của Tần Mị Nhu khá trầm thấp. Dường như việc bị Dương Gian chọc ghẹo lần trước đã khiến cho cô ta tức giận, lần này cô ta không còn dùng loại giọng điệu kia để nói chuyện nữa.
Dương Gian vừa đi vừa nói:
- Bên cạnh cô còn có người khác không? Tôi đang có chuyện cực kỳ quan trọng muốn nói chuyện với cô.
Tần Mị Nhu nói:
- Bên cạnh tôi không có người nào khác. Nhưng tôi hi vọng cậu nên tôn trọng công việc của tôi một chút. Tôi chỉ là liên lạc viên của cậu thôi chứ không phải là người yêu hay cái gì của cậu để cho cậu có thể phát tiết. Nêu cậu cần người để phát tiết, tôi có thể liên hệ với người đại diện về phương diện này cho cậu. Người kia sẽ giới thiệu cho cậu một số cô gái phù hợp với gu yêu thích của cậu.
Dương Gian không để ý quá nhiều đến lời nói của cô ta, mà nói thẳng:
- Chuẩn bị thành lập hồ sơ linh dị mới. Danh hiệu: Xe quỷ, chuyện linh dị cấp bậc X.
Tần Mị Nhu nói:
- Cấp X? Tất cả hồ sơ đều là từ cấp C đến cấp S, nhưng chưa bao giờ có hồ sơ cấp X. Nếu cậu còn không hiểu rõ sự phân chia trong này thì tôi có thể nói lại một lần cho cậu biết.
Dương Gian lạnh lùng nói:
- Từ những lời mà cô vừa mới nói ra, tôi đã có đủ lý đo để bắt đầu nghi ngờ về thân phận và tố chất nghề nghiệp của cô. Hiện tại tôi cũng không rảnh để ngồi tranh luận với cô về chuyện này. Cô cứ thành thật mà lập hồ sơ linh dị cho tôi. Đã không đủ cấp bậc thì đừng có nói ra khiến cho tôi phải mất mặt. Trước đó tôi cũng đã nói với cô rồi, nếu cô làm không được thì đổi người đi.
Hồ sơ cấp X, đây là dạng hồ sơ mà hắn vừa mới biết được sau khi thăng cấp quyền hạn. Đây là những hồ sơ thuộc về cấp bậc thần bí, không thể nào hiểu được, đồng thời không thể định nghĩa mức độ nguy hiểm, nguy hại của nó gây ra. Nhưng lại là chuyện vô cùng quan trọng.
Giờ phút này ở bên trong phòng thông tin, Tần Mị Nhu có chút ngẩn ngơ.
Từ trước đến giờ, cô ta chỉ có ba điều ấn tượng về Dương Gian.
Ấn tượng đầu tiên chính là khi cô ta xem hồ sơ linh dị của Dương Gian. Hắn chỉ là một học sinh cấp ba bình thường, hẳn là người dễ tiếp xúc như bao người thanh niên trẻ tuổi khác.
Ấn tượng thứ hai chính là khi hắn xử lý được chuyện linh dị cấp S của thành phố Đại Xương. Trong lòng của cô ta lúc đó cảm thấy hắn là một người rất có tinh thần chính nghĩa, một người đáng để khâm phục.
Và ấn tượng thứ ba chính là cuộc trò chuyện đầu tiên giữa hai người. Lúc đó cô ta cho rằng Dương Gian cũng chỉ là một tên điếu ti đường đường chính chính.
Nhưng lúc này, khi nghe được loại ngữ khí cứng nhắc và lạnh lùng của hắn. Trong lòng Tần Mị Nhu không khỏi run lên, cô ta cảm nhận được sự cường thế tuyệt đối, không thể trái lệnh của hắn. So với ngự quỷ nhân khác, hắn còn khiến cho người ta phải e ngại hơn rất nhiều lần.
Tần Mị Nhu nhanh chóng thu hồi tâm tình của bản thân, vội vàng chuẩn bị sổ ghi chép và bút ghi âm.
- Được rồi, tôi đã chuẩn bị sẵn sàng thành lập hồ sơ mới rồi, cậu cứ nói đi.