Khủng Bố Sống Lại

Chương 511: Tài Xế 2




Người thanh niên này mang theo một cỗ tức giận và đi qua đó. Sau khi đi đến gần vị trí ghế lái, cậu ta dùng tay đẩy đẩy mấy cái vào vai của người tài xế.

Kết quả là không đẩy thì không sao nhưng khi đẩy thì người tài xế kia đột nhiên ngã vật ra phía trước. Sau đó chiếc mũ ở trên đầu bị rơi ra, ngay lập tức lộ ra bên ngoài là một khuôn mặt trắng bệch, tử khí nặng nề. Đồng thời ở trong miệng của người này tỏa ra một mũi hôi thối của xác chết. Xem ra người tài xế này đã chết được một đoạn thời gian rồi, ít nhất cũng phải một ngày. Hiện tại cỗ thi thể của người tài xế này đang bắt đầu hư thối.

- A!

Ngay lập tức người thanh niên này lập tức tỏ ra sợ hãi và ngồi co quắp ở dưới đất.

Trương Hạo vội vàng kêu:

- Trịnh Văn Diệu, cậu sao thế?

Lúc này người thanh niên tên là Trịnh Văn Diệu kia bị dọa sắp khóc, nghe người bạn của cậu ta hỏi như thế thì vội vàng đưa tay chỉ chỉ về phía thi thể của người tài xế, thời run rẩy nói:

- Tài, tài xế, dường như hắn ta chết... chết rồi...

Việc cậu ta sợ hãi như thế cũng là điều hiển nhiên. Dù sao người bình thường luôn luôn có sự sợ hãi đối với người chết cũng là điều bình thường của con người.

Thế nhưng việc sợ hãi xác chết này lại là tiền đề cho chuyện linh dị có thể trở nên khủng bố hơn.

Hiện tại nếu người tài xế đã chết được khoảng một ngày rồi, như vậy trước đó người điều khiển chiếc xe buýt này là ai? Không thể nào có chuyện một cỗ thi thể lại biết lái xe buýt cả.

Giờ phút này, mặc dù bên trên vị trí ghế lái của xe buýt không có ai nhưng khi xe buýt chạy đến khúc rẽ thì tay lái của xe buýt lại hơi chuyển động một cái. Dường như có một người vô hình nào đó đang điều khiển chiếc xe buýt, vngười này đang điều khiển chiếc xe buýt đi về một chỗ nào đó không biết tên.

Dương Gian không để ý quá nhiều đến cỗ thi thể của người tài xế mà lực chú ý của hắn đặt trên vô lăng của xe buýt. Cho nên hắn có thể trông thấy rõ ràng một màn cổ quái như vậy đang xảy ra.

Tròng mắt của hắn hơi híp lại, dựa vào một vài điểm đặc biệt đó, hắn đã nghĩ đến ba khả năng.

"Người đang lái chiếc xe này lại không phải là người tài xế kia, như vậy chỉ có thể... là quỷ hoặc thứ gì đó đang lái xe mà nguyên chiếc xe này là một con quỷ. Ngoài ra, cũng có thể người đang điều khiển chiếc xe buýt này không có ngồi ở vị trí ghế lái, người này đang ngụy trang thành một trong những người hành khách ở trong này."

Khả năng đầu tiên có tỷ lệ nhỏ nhất, còn cái thứ hai và cái thứ ba có khả năng cao nhất.

Thế nhưng trước đó hắn cũng đã kiểm tra qua một lượt rồi, trong lòng của Dương Gian nghiêng về đáp án thứ hai là chiếc xe buýt chính là một con quỷ. Cũng chỉ có như vậy thì hắn mới có thể giải thích được vì sao hắn lại không thể nào thoát ra ngoài chiếc xe này.

Hiện tại trừ phi chiếc xe này chủ động dừng lại và mở cửa.

Chẳng qua là khi Dương Gian đột nhiên hiểu ra được chuyện này không bình thường thì hắn cảm thấy bản thân cũng không cần phải chờ đến khi chiếc xe này chủ động dừng lại và mở cửa ra.

Với lại khi thi thể của người tài xế bị ngã xuống, người ở bên trong cũng bắt đầu rơi vào trạng thái khủng hoảng.

Không chỉ có năm người Trương Hạo, Trịnh Diệu Văn, mà còn những người hành khách khác cũng phải đứng dựng lên vì sợ hãi. Đến tận lúc này thì bọn họ mới bắt đầu hiểu ra sự nghiêm trọng của vấn đề, đây cũng không còn là chuyện xe buýt đi nhầm tuyến đường như bình thường nữa.

Có người vội vàng kêu:

- Mau, mau báo cảnh sát. Gọi xe cấp cứu mau. Chắc là người tài xế này bị bệnh tim tái phát.

WTF, còn kêu cấp cứu cái gì nữa, không thấy thi thể người ta đã sắp sửa bị hư thối rồi hay sao?

Đồng thời có người khác tỉnh táo hơn vội vàng đưa ra đối sách để ứng phó.

- Nhanh, tranh thủ thời gian dừng xe lại. Tuyệt đối không được để cho xe bị mất khống chế, nếu không toàn bộ chúng ta sẽ phải xong đời.

Cũng không biết tên của người đàn ông xung phong nhận viêc kia là ai, nhưng hình như người này cũng từng làm nghề lái xe thì phải. Sau khi đi đến, người này nhẹ nhàng khống chế tay lái, dẫm phanh xe, chuẩn bị dừng xe lại.

Tuy nhiên khi người này hoàn thanh một loạt những động tác đó thì mới phát hiện ra. Chiếc xe buýt này căn bản chưa từng được khởi động, bởi vì toàn bộ đồng hố số ở bên trên bàn điều khiển đang ở trạng thái tắt.

Mặc dù chiếc xe này không có khởi động, hưng hiện tại nó lại đang di chuyển với vận tốc 50 km/h. Nó đang lao băng băng ở trên đường, căn bản không có chút dấu hiệu nào cho thấy nó đang chuẩn bị dừng lại.

Sau khi làm đi làm lại mấy lần, người đàn ông này mới phát hiện ra phanh xe cùng vô lăng đều không có hiệu quả.

Chiếc xe này không còn nhận điều khiển nữa.

- Tại sao lại như vậy chứ?

Người này trợn tròn cả hai mắt, cả đời này của hắn ta chưa bao giờ gặp phải chuyện kỳ quái như thế này.