Mặc dù lối suy nghĩ này của mấy người cấp trên là không hề sai, thế nhưng phải tìm đến lúc nào thì mới có thể tìm được người như thế chứ.
Tào Duyên Hoa nghĩ lại, sau đó ông ta lựa chọn trầm mặc.
Nhưng trong lòng ông ta mơ hồ cảm thấy được, nếu những ngự quỷ nhân này còn tiếp tục trưởng thành thêm nữa. Không sớm thì muộn, ngự quỷ nhân sẽ trở thành một dạng tồn tại đặc thù mà quốc gia không thể khống chế. Cũng không biết ngày đó có đến hay là không nữa? Và nếu nó đến thì là chuyện tốt hay là chuyện xấu?
- Đi thôi, quay về thành phố Đại Kinh.
Vương Tiểu Minh cũng không có ý định tiếp tục ở lại Đại Xương nữa. Hắn ta mang theo người bảo vệ là Lý Quân, rất nhanh hai người ngồi trực thăng riêng rời khỏi đây.
Lần này hắn ta đã thu thập được khá nhiều tư liệu để nghiên cứu, chỉ tính riêng đoạn tư liệu về lần treo cổ tự tử của Dương Gian thôi đã đủ nhiều rồi. Nếu hắn ta kết hợp nó với những nghiên cứu về quan tài quỷ, có lẽ hắn ta sẽ tìm ra được một phương pháp khống chế lệ quỷ mới.
Mặc dù xác suất thành công của chuyện này không được cao nhưng một khi thành công, nó sẽ thay đổi được vị thế của con người trước chuyện linh dị.
Chỉ là điều này còn cần thêm thời gian để thực hiện.
Nhân viên quan trọng liên tục rút lui khỏi thành phố Đại Xương, hiện tại chỉ còn nhân viên cứu hộ là ở lại công tác.
Trên đường phố của thành phố Đại Xương cũng đã khôi phục lưu lượng người qua lại. Mặc dù số lượng người chưa được nhiều nhưng so với tòa quỷ thành, trên phố không một bóng người lúc trước thì tốt hơn nhiều.
Nhưng hiện tại tòa thành thị này đã đại thương nguyên khí, việc khôi phục lại hoàn toàn không có khả năng quá cao.
Dù sao hiện tại số lần xảy ra chuyện linh dị đang càng ngày càng nhiều. Nếu dựa vào tình hình trước mắt của toàn thế giới, có thể gọi đây chính là thời kỳ quá độ.
Chuyện linh dị cấp độ S chỉ là khởi đầu.
Nhưng khi Dương Gian đang lái xe để quay về tiểu khu Quan Giang, đột nhiên ở ven đường có một người xông ra và ngăn cản xe của hắn lại.
- Con mẹ nó!
Dương Gian nhịn không được phải chửi thế một tiếng, sau đó vội vàng phanh xe.
Hiện tại đang trong thời kỳ quản chế giao thông, trên đường cũng chẳng có được mấy người. Như vậy làm sao lại có thế xuất hiện những thành phần giả bị đụng xe để ăn vạ chứ? Hay là do chuyện linh dị lần này khiến cho người kia bị kích thích quá lớn nên người này nghĩ quẩn, định tông xe tự sát?
Thế nhưng khi chứng kiến được dung mạo của người cản đường, Dương Gian phải lặng người một lát.
Người kia chính là người quen của hắn, là một trong số người bạn học của hắn, Triệu Lỗi.
Đây chính là một trong số ít người bạn học được hắn cứu ra ngoài trong chuyện linh dị của quỷ gõ cửa.
Triệu Lỗi vỗ vỗ cửa sổ xe.
- Dương Gian, là tôi đây.
Đầu tiên Dương Gian hơi kinh ngạc một chút. Sau đó là cao hứng, hắn nói:
- Triệu Lỗi? Vậy mà cậu còn ở lại thành phố Đại Xương, hiện tại thấy cậu không có việc gì là tốt rồi.
Làn trước đám người bọn họ chia tay nhau ra sau cuộc họp lớp. Từ đó đến giờ hắn chưa gặp lại cậu ta, không nghĩ ra cậu ta lại có thể sống sót qua chuyện linh dị lần này.
Trong tình trạng không có sự trợ giúp của người khác, vậy mà còn sống sót, chỉ có thể nói là cực kỳ may mắn.
Nhưng đột nhiên Triệu Lỗi lại nói ra một câu không đầu không đuôi.
- Tôi biết.
Dương Gian hỏi:
- Cậu biết cái gì?
- Tôi biết cậu trở thành ngự quỷ nhân như thế nào, là cậu đã hại chết Phương Kính, hại chết Trịnh Phi, Đoạn Bằng,.. Còn có tấm da màu nâu kia... Con mắt quỷ, cây quỷ...
Triệu Lỗi nói chuyện một cách đứt quãng, không khớp nhau nhưng trong đó lại lộ ra quá nhiều tin tức.
Đầu tiên là Dương Gian hơi giật mình một chút, hắn cũng không hề thắc mắc vì sao Triệu Lỗi lại đột nhiên biết được nhiều thứ như thế này. Bởi vì bọn họ đều trải qua với nhau những chuyện này, việc cậu ta biết tấm da và mắt quỷ tồn tại cũng là điều bình thường.
Khoan.
Làm sao cậu ta lại biết được gốc cây kia?
Chắc chắn Triệu Lỗi chưa bao giờ đi vào bên trong chỗ khủng bố đó.
Thế nhưng, không để cho Dương Gian kịp suy nghĩ nhiều về chuyện này, Triệu Lỗi đã nói tiếp.
- Có phải là cậu đã xử lý chuyện phát sinh vừa xảy ra trong thành phố Đại Xương phải không?
Dương Gian nói:
- Tôi biết cậu rất hứng thú đối với việc trở thành ngự quỷ nhân. Nhưng việc biết nhiều thông tin về chuyện này sẽ không tốt cho cậu. Bởi vì những chuyện này đại diện cho chết chóc, đau khổ, hoảng sợ. Nó không phải là thứ gì tốt.
Lúc này Triệu Lỗi lại đột nhiên chuyển đổi đề tài, cậu ta hỏi sang chuyện khác:
- Người nhà của Vương San San còn sống, người nhà của Trương Vĩ còn sống, đúng không?