Sau đó, anh ta đột nhiên quay trái quay phải ngó nghiêng một hồi, nói nhỏ với hắn.
- Nếu không phải có sự xuất hiện của giáo sư Vương cộng thêm sự giúp đỡ của quốc gia, khiến cho thực lực của tổng bộ Cảnh sát Quốc tế chúng ta bạo tăng. Thì việc gọi tên Diệp Chân này là ngự quỷ nhân đứng thứ nhất khu vực Châu Á cũng không phải quá.
Dương Gian hỏi:
- Đệ nhất Châu Á? Hắn ta là ngự quỷ nhân thứ nhất khống chế hai con lệ quỷ?
Trước kia hắn từng nghe nói qua, có người ở trong tình trạng lệ quỷ khôi phục lại đã mạo hiểm khống chế con lệ quỷ thứ hai. Đồng thời còn có thể thành công, lúc này khái niệm ngự quỷ nhân khống chế lệ quỷ thứ hai được sinh ra. Sau này các nhân viên nghiên cứu của từng quốc gia dựa vào đó để nghiên cứu ra các cách khống chế nhiều con lệ quỷ, để bảo trì cân bằng, từ đó kéo dài thời gian khôi phục của lệ quỷ.
- Không phải, người mà cậu nói là một vị ngự quỷ nhân nước ngoài. Sau khi người kia thành công thì Diệp Chân mới trở thành ngự quỷ nhân, nhưng hắn ta cũng là người thuộc nhóm đầu tiên. Nếu có thể thành lập một bảng xếp hạng của ngự quỷ nhân, dù tên Diệp Chân này không đứng ở top một, nhưng chí ít hắn ta cũng phải ở trong top 5. Dù sao nếu hắn ta không có chút năng lực thì sẽ không thể nào cầm đầu đám ngự quỷ nhân của Diễn đàn Linh dị được.
Nói xong, Triệu Kiến Quốc cười cười và nói tiếp.
- Nhưng cậu cũng không cần phải lo lắng, đám người Diễn đàn Linh dị sẽ không dám ra tay hay làm gì cậu đâu. Cậu cũng đừng nhìn như vậy mà cho là tổ chức bọn họ cường đại. Nhưng chỉ cần bên trên ra lệnh một cái, đừng bảo là một Diễn đàn Linh dị mà coi như là mưới cái cũng sẽ bị thủ tiêu. Chỉ là hiện tại tổng bộ không muốn tiêu tốn quá nhiều tài nguyên và công sức vào những chuyện như thế này.
Lời anh ta nói hoàn toàn là sự thật.
So về phát triển thế lực, làm gì có ai kinh doanh mạnh hơn tổng bộ Cảnh sát Quốc tế được.
Dương Gian nói:
- Cũng không phải là do tôi lo lắng người của Diễn đàn Linh dị, chỉ là do tiếp xúc với bọn họ một lát, đồng thời xảy ra chút chuyện không thoải mái. Vì vậy tôi muốn tìm hiểu một chút để đề phòng ấy mà, tránh cho khi người ta chạy đến nhà của tôi đi dạo mà tôi còn không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Triệu Kiến Quốc cười nói:
- Nếu cậu muốn hiểu biết được nhiều hồ sơ thì đề bạt thăng cấp quyền hạn. Chờ khi cậu đi thành phố Đại Kinh lĩnh công đã, đến khi đó cậu muốn biết cái gì cũng được.
Dương Gian biết, dù quyền lợi và địa vị của Cảnh sát Quốc tế đều giống nhau. Nhưng đãi ngộ giữa Cảnh sát Quốc tế đã lập công lao và người mới chưa lập công lao bao giờ là hoàn toàn khác nhau.
Triệu Kiến Quốc nói:
- Được rồi, không nói nhiều về chuyện này nữa. Thời gian cũng sắp đến rồi, chuẩn bị tổ chức cuộc họp đi. Lần này là báo cáo tổng kết hành động lần này của cậu. Tý nữa cậu phải phát biểu chút ý kiến, tốt nhất là truyền thụ chút kinh nghiệm cho mọi người. Dù sao lúc này chỉ có mỗi mình cậu từng tiếp xúc qua chuyện linh dị cấp S mà thôi.
Dương Gian lạnh nhạt đáp:
- Tôi sẽ cố gắng.
- Đúng rồi, nếu đến lúc đó có người nào có ý kiến với cậu về chuyện này, cậu cũng đừng có để ý nhiều, có cần thì có thể trực tiếp trấn áp họ một ít.
Dương Gian nói:
- Anh không quản được mấy người kia hay sao?
Triệu Kiến Quốc cười nói có chút xấu hổ:
- Cũng không phải là không quản được. Chỉ có một số người thấy cậu lập đại công, xử lý chuyện linh dị cấp độ S thì trong lòng bọn họ không phục cho lắm. Cậu cũng hiểu rõ khả năng của ngự quỷ nhân rồi đó, mỗi một cái đều rất quỷ dị và khủng bố. Lúc trước bọn họ phân tán ở khắp nơi nên còn tốt một chút. Nhưng hiện tại lại vì chuyện lần này mà tụ tập lại một chỗ, việc không nhìn vừa mắt một ai đó cũng là điều không thể tránh khỏi. Thế nhưng đám người này vẫn xem như tốt tính, bởi vì Phó bộ trưởng không thông báo cho đám người ác liệt kia. Tránh cho việc những quả bom đó gom lại một chỗ, không chúng mà bắt lửa là nổ tung trời.
Lúc này có một người nhân viên chạy vào và nói:
- Triệu đội trưởng, cuộc họp sẽ được bắt đầu sau 10 phút nữa, phiền ngài chuẩn bị sẵn sàng.
- Được, tôi sẽ đến ngay. Dương Gian, tôi đi làm việc trước đây, nếu có chuyện gì thì cậu có thể liên lạc với tôi bất cứ khi nào.
Triệu Kiến Quốc gật gật đầu với người kia một cái, sau đó bước ra ngoài.
Đợi đối phương rời khỏi, Dương Gian lập tức nhìn thấy ở khắp các lối vào của trung tâm thể dục thể thao thành phố lục tục đi vào một đống Cảnh sát Quốc tế.
Thế nhưng hắn lại không hề nhận ra được bất cứ một ai trong đống người này.
Không, không phải là hắn hoàn toàn không biết.
Dương Gian đã nhìn thấy một người quen.
Là một cô gái có thân hình cao gầy, với mái tóc đuôi ngựa ở phía sau. Cô ta mặc bộ đồng phục của Cảnh sát Quốc tế, tay cầm điện thoại di động định vị vệ tinh và đang đi về phía này.
Mặt quỷ Đồng Thiến!
Ánh mắt Dương Gian khẽ nhúc nhích, hắn không ngờ cô ta cũng bị cấp trên điều đến trợ giúp.
Đồng Thiến đi đến, cô ta mỉm cười và chào hỏi hắn:
- Chào cậu, Dương Gian, chúng ta lại gặp nhau.
Dương Gian nhìn mái tóc đuôi ngựa và nói ra trạng thái hiện tại của cô ta.
- Mái tóc đuôi ngựa của cô sắp cột đến tận đỉnh đầu rồi, chẳng mấy chốc nữa mà gương mặt kia sẽ giết chết cô. Hiện tại cô không còn sống được bao lâu nữa đâu.
Làm gì có ai nghĩ đến, dưới mái tóc dài và đen nhánh kia của cô ta lại đang che giấu một khuôn mặt cười khủng bố và quỷ dị.
Đồng Thiến nói:
- Tạm thời còn chưa chết được. Chuyện lần trước tôi vẫn chưa kịp cảm ơn cậu, với lại lúc đó tôi đã có một số hiểu lầm đối với cậu. Hiện tại cho phép tôi được xin lỗi cậu.
- Không cần đâu. Nếu cô có rảnh thì nên nghĩ cách xử lý vấn đề của cô đi. Đối với đám người chúng ta mà nói, có thể sống thì đã là không hề tệ rồi. Mấy chuyện khá có cũng được, không có cũng chẳng sao, chuyện vặt thôi. Tôi phải đi họp đây. Sau này gặp lại…nếu có cơ hội.
Sau khi nói xong, Dương Gian lập tức bỏ đi.
Đồng Thiến thấy Dương Gian rời đi nhưng cô ta không hè tức giận. Bởi vì cô ta biết tính cách của tên này có chút ác liệt, không phải là một người dễ nói chuyện. Nhưng dù là như vậy, tên Dương Gian này lại có thể xử lý được chuyện linh dị cấp độ S, đáng để cho cô kính trọng.
Lúc này có một vị ngự quỷ nhân đi ngang qua, người này vừa cười vừa nói:
- Đồng Thiến, xem ra tên Dương Gian này đang chướng mắt cô. Chắc là khuôn mặt kia của cô đã hù người ta rồi đúng không.
Đồng Thiến trả lời:
- Hắn là vậy chứ không hề xem thường bất kỳ ai đâu.