Khủng Bố Sống Lại

Chương 389: Mạo Hiểm 2




Máu tươi vẩy ra xung quanh, khiến cho cả người nhuốm máu.

Sau đó ực một tiếng, hắn nuốt luôn con mắt quỷ này.

Nếu tám con mắt quỷ mà còn không đủ, vậy thì thử chín con mắt quỷ xem sao.

Một con mắt quỷ bị nuốt vào, miệng viết thương kia lại mọc ra con mắt quỷ như cũ. Nhưng con mắt quỷ bị nuốt vào lại vẫn còn nằm ở trong bụng, nó không hề biến mất.

Đây chính là cách kích thích mắt quỷ khôi phục mà tấm da đã cho hắn biết.

Con mắt thứ 9 xuất hiện.

Ngay lập tức ở xung quanh người của Dương Gian lập tức bạo phát ra ra ánh sáng màu đỏ. Trong nháy mắt luồng ánh sáng này lập tức bao phủ toàn bộ căn phòng bệnh này. Hơn nữa nó không hề dừng lại tại đó mà dùng một tốc độ cực kỳ kinh khủng lan nhanh ra bên ngoài.

Trong tình trạng bị lớp sương bụi áp chế như vậy, Dương Gian lại một lần nữa mở ra được quỷ vực của bản thân hắn.

Một trăm mét, hai trăm mét... Cuối cùng nó bao phủ tận 1000 mét thì quỷ vực mới dừng lại.

Đây còn là trong tình trạng bản thân hắn đã bị lớp sương bụi áp chế rồi. Chứ nếu là ở trong một môi trường bình thường, không ai biết được phạm vi bao phủ của quỷ vực sẽ lớn đến mức nào.

Quỷ biến mất.

Không.

Chỉ có thể nói, hiện tại Dương Gian đã ngăn cách với toàn bộ lệ quỷ có ở trong bệnh viện này ra bên ngoài quỷ vực. Chỉ cần hắn không đi ra bên ngoài quỷ vực thì sẽ được an toàn.

"Còn có một con mắt nữa muốn mọc ra."

Giờ phút này hắn đang ở vào trạng thái lệ quỷ khôi phục, có thể cảm nhận được rất nhiều thứ mà thường ngày không thể nào cảm nhận được.

Mắt quỷ chỉ còn thiếu một cái cuối cùng. Một khi con mắt cuối cùng kia mọc ra, như vậy mắt quỷ sẽ có đầy đủ 10 con. Chỉ đến lúc đó mắt quỷ mới được coi là khôi phục hoàn toàn. Điều đó cũng đồng nghĩa với việc hắn sẽ chết và mắt quỷ sẽ biến hóa thành một thứ gì đó mà hiện tại hắn không có cách nào đoán được.

Nhưng hiện tại, con mắt vừa mới mọc ra lại không chịu nhận sự khống chế của hắn.

Cảm xúc xao động khi lệ quỷ muốn khôi phục vẫn còn, đồng thời cảm giác đau đớn muốn chết đi sống lại kia vẫn tồn tại.

- Con quỷ kia vẫn còn chưa có tới?

Dương Gian không có ý định khống chế con mắt thứ 9 kia, hắn mặc kệ cho lệ quỷ khôi phục lại, hiện tại hắn đang đánh cược với thời gian.

Hắn dùng khoảng thời gian lệ quỷ khôi phục lại của hắn để đánh cược với con quỷ kia sẽ đến đây.

Nếu nó không xuất hiện, hắn sẽ là người thua.

Thua một cách triệt để.

Thế nhưng dù thua đi nữa thì cũng không phải là hắn không có hậu chiêu. Hắn còn có một đoạn quỷ nến cuối cùng. Hắn có thể sử dụng chút quỷ nến còn lại kia để cưỡng ép đình chỉ lại việc khôi phục của lệ quỷ. Mà khoảng thời gian này đủ để cho hắn quay trở lại tiểu khu Quan Giang, sau đó dùng tấm gương quỷ để phục sinh lại.

Đây chính là kế hoạch của hắn.

Còn về việc treo cổ ở trước tấm gương quỷ thì hắn không hề nghĩ tới.

Bởi vì việc này quá mạo hiểm, không đáng để hắn nếm thử nhưng mọi còn thuận lợi hơn những gì mà hắn dự đoán.

Bất chợt.

Có một cỗ khí tức âm lãnh đánh tới, dường như có một thứ gì đó đang xông vào bên trong quỷ vực của hắn. Đồng thời hắn có thể nghe rõ ràng đằng sau lưng có xuất hiện tiếng bước chân. Thứ kia đã đến sau lưng của hắn.

Giờ phút này toàn bộ lệ quỷ được diễn sinh ra đều đã bị Dương Gian ngăn cản ở bên ngoài quỷ vực, thứ có thể xuyên qua ngăn cách và chui vào bên trong quỷ vực thì chỉ còn lại một thứ mà thôi. Thứ kia chính là thứ mà Vương Tiểu Minh đã nói qua với hắn, quỷ đầu nguồn.

Dường như Trương Hàn trông thấy thứ gì đó. Ban đầu anh ta hơi giật mình một chút, thế nhưng sau đó hai mắt của anh ta trợn ngược, tiếp đến là gào thét với giọng điệu không thể tưởng tượng nổi.

- Dương Gian, sau lưng cậu.

Một cánh tay cứng ngắc màu xanh đen đột nhiên khoác lên bờ vai của Dương Gian, sau lưng cậu..

Nặng nề, băng lãnh đến tận thấu xương.

Khiến cho người ta có cảm giác không rét mà run.

Mặc dù lông tơ của Dương Gian đã dựng đứng lên nhưng hiện tại trong lòng hắn lại không hề cảm giác được hoảng sợ. Có lẽ hắn biết đến quá nhiều thứ khủng bố, cho nên nội tâm đã trưởng thành, cứng cáp hơn. Cũng có thể là hiện tại đang ở trong thời khắc sinh tử tồn vong, toàn bộ cảm xúc tiêu cực đã bị loại bỏ mất rồi, hiện tại chỉ còn lại một cảm xúc là liều mạng đánh cược một lần.

Mặc dù hắn còn lưu lại lá bài tẩy nhưng việc cùng tiếp xúc trực diện với lệ quỷ vẫn là một chuyện cực kỳ nguy hiểm.

Không do dự chút nào, hắn lập tức cầm chặt lấy ngón tay màu đen, sau đó quay người, dùng sức đâm ra phía sau một cái.

Hắn muốn đâm ngón tay này vào bên trong thân thể của con quỷ kia.

Ngay cả quỷ vực mà ngón tay này cũng có thể cố định lại được, như vậy khả năng nó có thể cố định lại con quỷ này là rất cao.

Chỉ cần hạn chế được hành động của con quỷ kia, việc giam giữ nó không phải dễ như trở bàn tay sao?

Thứ ở sau lưng cũng không hề né tránh cú đâm này của Dương Gian. Bởi vì nó không phải là người, cho nên nó không thể nào biết được việc phải tránh né đi những công kích nguy hiểm.

Có đôi khi quỷ cực kỳ khủng bố nhưng cũng có khi chúng là rất đần độn.

Ngón tay màu đen trong tay của Dương Gian thuận lợi đâm trúng người của con quỷ kia.

Thế nhưng, sau một giây hắn lại lập tức sửng sốt.

Vốn dĩ ngón tay màu đen này có thể đâm xuyên cả lớp nhựa đường mà không bị tổn hại gì, thể nhưng lúc này nó lại không có cách nào đâm xuyên vào bên trong thân thể băng lãnh kia được.

Bên trên nó có một chiếc áo liệm cũ kỹ, chính thứ này đã ngăn cản và không cho ngón tay đâm vào.

Ngay lập tức Dương Gian ý thức được đó là cái gì, toàn thân của hắn run lên, đồng thời ngẩng đầu nhìn thứ trước mặt.

Hắn thấy được khuôn mặt màu xanh đen của Diệp Phong, đồng thời lúc này hai con mắt của hắn ta đã trở nên trống rỗng. Lúc này hắn ta cũng dùng hai con mắt quỷ di kia nhìn lấy hắn.