Trong lòng Dương Gian cũng có hiểu biết SƠ SƠ về nơi linh dị này, bởi vì hắn nhìn thấy có một ngôi nhà gỗ nhỏ ở cách bãi tha ma không xa.
Tuy rằng nhà gỗ rất ộp ẹp, cũ kỹ, nhưng mà không cần phải nghi ngờ, trước kia thật sự từng có người sống ở nơi này.
Quỷ nhãn đảo qua, tình hình bên trong nhà gỗ lập tức đập vào mắt.
Bên trong trống rỗng không có bất cứ thứ gì, chỉ có một tấm phản cứng rắn dính đầy bụi đất, một cái bàn gỗ nhỏ, trên bàn đặt một cái cốc sứ cũ mèm.
Tuy nói ngự quỷ nhân chỉ cần dựa vào linh dị là có thể sống sót được, không cần giữ những sinh hoạt bình thường, nhưng căn nhà gỗ La Thiên ở khi còn sống cũng quá đơn sơ, có lẽ cũng có một vài thứ khác nữa, nhưng chắc đã bị hắn mang vào trong mộ chôn cùng rồi.
Dương Gian thu hồi ánh mắt, trên tay hắn có thêm một cái cốc sứ cũ mèm.
Nếu cái thứ này thứ La Thiên từng sử dụng khi còn sống, như vậy sau này có thể đưa nó cho Hà Ngân Nhi, dùng để làm vật môi giới để chiêu hồn lần thứ hai.
Dù sao nếu hắn không lấy thì cái thứ này để lại chỗ này cũng chỉ là lãng phí, vậy ngu gì mà không lấy.
Tiện tay ném cốc sứ đi, nó lập tức chìm vào bên trong một vũng nước đọng ở dưới chân.
"Dương Gian, tôi cũng không nói nhảm nhiều với cậu, nếu cậu thật sự muốn đánh nhau thì tôi có trách nhiệm phải nói cậu biết, rất có khả năng người chôn ở chỗ này không phải là chúng tôi, mà là cậu.
Cậu sống đến bây giờ cũng không dễ dàng gì, không cần thiết vì đánh nhau, vì mặt mũi mà mất mạng, cho nên hiện tại cậu thu hồi suy nghĩ đó lại vẫn còn kịp."
Hồng tỷ vô cùng nghiêm túc nói, đồng thời cũng không ngờ Dương Gian lại tự tin như thế, vẫn chưa ra tay trước.
"Vẫn là câu nói kia, cô chôn năm người sau lưng cô lại nơi này, cấm họ xuất hiện trong hiện thực thì chúng ta có thể làm hòa, người khơi mào mọi chuyện không phải tôi mà là cô"
Thái độ của Dương Gian vẫn rất cứng rắn.
"Thế giới này rất lớn, tại sao không thể chứa nổi năm người họ chứ?"
Hồng tỷ tiếp tục hỏi.
Dương Gian nói thẳng: “Bởi vì năm người họ không phải người, mà là quỷ, là cô cứ luôn nhớ về quá khứ, cảm thấy sau khi cho họ thức tỉnh thì họ vẫn là người sống, thực tế đây chỉ là suy nghĩ mong muốn đơn phương của cô, nếu tôi để cô dẫn theo năm người này rời đi, như vậy cô chắc chắn sẽ bị năm người này cắn ngược lại, tôi đang giúp cô sửa chữa sai lầm, cô đừng có u mêm không chịu tỉnh, cách họ sống lại khác hoàn toàn với cách mà cô sống lại"
Hồng tỷ hơi đảo mắt, nhìn năm người đứng phía sau: “Cậu đa nghi quá rồi, họ hết sức bình thường"
“Cô đã từng đi đến Bạch Thủy Trấn chưa?"
Dương Gian nói tiếp: “Bạch Thủy Trấn có một cái Vong Hồn Đường, nơi đó có thể nhìn thấy tất cả vong hồn đã từng chết đi, nếu có người mang vong hồn của người đã chết đi ra ngoài, vậy thì vong hồn đó sẽ sống lại, trở thành một người sống, nhưng mà thời gian duy trì làm người sống sẽ rất ngắn, đồng thời theo thời gian trôi đi sẽ từ từ lộ ra bản tính của lệ quỷ"
“Trước mắt năm người phía sau cô đang trong trạng thái vong hồn vừa mới sống lại, hiện tại đương nhiên là ý thức của người sống chiếm thượng phong, nhưng theo thời gian trôi đi, bản tính lệ quỷ của họ sẽ dần dần lộ rõ, đến cuối cùng thành người không ra người, quỷ không ra quỷ, là một mối nguy hiểm rất lớn"
“Nếu kiếp trước cô đã là ngự quỷ nhân đứng đầu thời kỳ dân quốc thì không thể nào không nhìn thấy rõ điểm này, sở dĩ cô vẫn cứ kiên quyết giữ ý nghĩ của chính mình là vì cô là người trong cuộc nên cố giả ngu mà thôi."
“Cho nên hiện tại buông tay đi thôi, tôi có thể hợp tác với cô, chặt đứt quá khứ của cô rồi mai táng ở lại đấy, hoàn toàn dùng thân phận mới là Hồng tỷ xuất hiện ở thế giới hiện tại, đây là tôn trọng cuối cùng mà tôi dành cho thế hệ trước các cô."
Nếu đổi thành những người khác thì Dương Gian đã ra tay từ lâu, nhưng mà đối mặt với Hồng tỷ, một người đời trước đã dùng hết tất cả để đi xử lý linh dị, hắn lại có thêm một chút kiên nhẫn, cũng không nói chuyện.
"Tốt lắm, cô đã sử dụng hết tất cả sự kiên nhẫn của tôi đối với những người cuối cùng của thời dân quốc"
Dương Gian nhìn thấy Hồng tỷ như thế này, cũng đã biết rõ thái độ của cô.
Cuối cùng thì nói chuyện cũng thất bại.
Ngay sau đó, một vệt sáng màu vàng xuất hiện, ánh sáng này lập tức xua tan bóng tối, đồng thời cũng mang theo một nhiệt độ nóng bỏng đến đáng sợ, giống như muốn đốt chạy tất cả mọi thứ xung quanh.
Quỷ hỏa đang bốc chay, thông qua quỷ vực phong tỏa tạo thành một nhà giam đang sợ, không người nào có thể chạy trốn được.
Hồng tỷ cũng không nói gì, cô biết Dương Gian đã ra tay thì nhất định phải tiêu diệt, nếu đã như thế thì cũng không để ý đến đúng sai, cứ xem ai có thể sống sót trước đi.
Cô bước về phía trước một bước, bị quỷ hỏa thiêu đốt, sườn xám màu đỏ của cô vẫn không hề nhúc nhích, thậm chí còn tản ra gợn sóng màu đỏ, đồng thời cô cũng chặn lại quỷ vực xâm lấn, sau lưng cô vẫn là một vùng đen tối, đó là nơi mà ánh sáng không thể nào soi rọi vào được.