Dương Gian nhớ tới lời trước kia Chu Chính đã nói, thầm nghĩ trong lòng:
- Con mắt này cũng là một con quỷ, dưới sự kích thích không ngừng, nó đang dần dần sống lại. Tại một thời điểm nào đó, khi nó đạt đến cực hạn, nó sẽ giết mình. Mình cũng sẽ giống với Chu Chính....
Đây là cái gọi là người điều khiển quỷ?
Người khống chế lực lượng của ác quỷ thì cũng sẽ bị ác quỷ khống chế.
Nghĩ đến cái giá phải trả khi điều khiển được lực lượng của ác quỷ.
Trên khoé miệng Dương Gian lộ ra một nét cười khổ, chuyện này còn có thể làm được gì nữa?
Trước mắt vẫn phải sống đã.
Quỷ anh đánh lén Dương Gian thất bại, thế nhưng nó giống như không muốn buông tha, nó nhanh chóng chạy theo cầu thang một đường đi xuống, sau đó nhảy lên lao về phía một bạn nữ với một tốc độ mà người bình thường không có khả năng bắt kịp, dùng hai tay ôm lấy cổ của bạn kia.
Cùng nhau lăn lộn trên mặt đất.
Bạn nữ kia trong phút chốc hoảng sợ, mở to hai mắt, điên cuồng thét lên trong sự sợ hãi vội vàng dùng tay bắt lấy cánh tay của quỷ anh muốn gỡ cánh tay của nó ra khỏi cái cổ của mình.
- Vương San San, cậu.... bị làm sao vậy?
Có học sinh bên cạnh sợ hãi vô cùng, bèn cầm điện thoại soi về phía Vương San San.
Dưới ánh sáng của điện thoại, hiện lên trong mắt mọi người là một cái đầu có chút xiêu xiêu vẹo vẹo của trẻ con, cánh tay của nó hơi mảnh khảnh nhưng mang theo lực lượng kinh khủng.
Nó đang cố định trên cổ của Vương San San, giống như là muốn cắt đứt cổ của cô vậy, hiện tại Vương San San không thể nói chuyện được, cô cố giương cao đâu của mình lên.
Gần như là phải nín thở, mặt mày có chút đỏ vì nghẹn, thập phần thống khổ.
Hơn nữa làm cho người tôi khó có thể tưởng tượng là khi da của con quỷ anh cùng với da của Vương San San chạm vào nhau, chúng dần dần dính vào với nhau.
…
Hiện ra dưới ánh đèn là một đứa bé màu đen đang nằm sấp trên người của Vương San San.
Lúc này tất cả mọi người đều bị doạ đến sụp đổ vì ánh mắt màu đen đang nhìn chằm chằm vào họ.
- A….
Cả bọ thét lên vì quá sợ hãi, theo bản năng mọi người đều tránh xa Vương San San.
- Quỷ anh đáng chết, đánh lén ta không được, không ngờ lại đi đánh lén những người khác.
Một cảm giác bất lực cứ thế trào lên trong lòng Dương Gian.
Hắn muốn cứu cô ấy, nhưng hắn lại không đủ dũng cảm để đến đó.
Con mắt kia của mình chỉ có năng lực nhìn thấy rõ mọi chuyện bên trong Quỷ Vực mà thôi, lúc nãy, nó bảo vệ mình chỉ là hành động theo bản năng, hắn căn bản không có năng lực để đối phó với con quỷ anh này.
- Đi.
Cắn chặt hàm răng của minh, hắn liền đứng lên bỏ chạy.
- A, khặc khặc, cứu, cứu cứu ta.....
Ngay lúc này, trên mặt Vương San San lộ rõ vẻ thống khổ, hiện tại cô giống như một cá nằm trên thớt bất lực đưa tay về phía Dương Gian, giống như cố gắng bám lấy một tia hi vọng xa vời, không ngừng phát ra tiếng kêu cứu gian nan.
Dương Gian tuy không có quay đầu lại nhưng cảnh tượng xảy ra ở phía sau hắn có thể quan sát được hết.
Thấy bộ dáng cầu cứu trong đau đớn của Vương San San, Dương Gian liền dừng lại theo bản năng của mình.
Khung cảnh hiện tại cùng với lúc Phương Kính đẩy chính mình vào Quỷ Vực không khác nhau là mấy.
Lúc này Vương San San vẫn chưa mất ý thức, tuy trong lòng sợ hãi vô cùng nhưng thời điểm tuyệt vọng, cô vẫn hi vọng có ai đó trợ giúp mình một tay.
- Hiện tại, nếu như ta bỏ đi thì ta cùng với Phương Kính có khác gì nhau đâu, dùng tính mạng của bạn học để giữ chân lệ quỷ, vì mạng sống của chính mình?
Nội tâm của Dương Gian phân vân vô cùng:
- Vương San San, cậu ấy khác với Đoạn Bằng và Trịnh Phi. Hai người kia là chết cũng không hết tội, bởi vì bọn họ vì mạng sống mà ra tay hãm hại mình.
- Hơn nữa hiện tại ta đã là người điều khiển quỷ, có được lực lượng của lệ quỷ, không còn là người bình thường, hơn nữam nếu cứu cậu ấy chưa chắc mình sẽ phải chết.
Chỉ trong nháy mắt mà lòng hắn suy nghĩ đến rất nhiều chuyện.
Nhờ con mắt phía sau đầu mà hiện tại Dương Gian vẫn nhìn thấy tình trạng của Vương San San, nhìn thấy cô khổ sở cầu cứu, cánh tay lúc nãy đưa ra hiện giờ cũng dần dần hạ xuống vì đuối sức.
Nếu còn không ra tay, Vương San San nhất định sẽ bị quỷ anh bóp cổ chết.
- Con mẹ nó.
Dương Gian chửi thề một tiếng, sau đó không chút do dự chạy trở về, giơ tay đấm một phát vào đầu của quỷ anh đang bám vào Vương San San.
Nếu chuyện này bị người nào đó quay phim lại và tung lên mạng, chắc chắc hắn sẽ bị các anh hùng bàn phím ném gạch chết tươi vì tội bạo hành trẻ em.
Cái đầu của quỷ anh bị Dương Gian đấm một phát, chỗ bị đấm lõm vào, thế nhưng không có chuyện gì xảy ra, nó không hề bị thương, ngược lại nó còn nhìn về phía Dương Gian với ánh mắt kỳ quái, không hiểu chuyện gì xảy ra.
- Oa, cạc cạc....
Nó kêu một tiếng, giống như bị chọc giận, quỷ anh nhanh chóng buông lỏng Vương San San rồi lao về phía Dương Gian, mở rộng cái miệng to tướng mà cắn một miếng, nuốt mất non nửa cánh tay của kẻ vừa "bạo hành" mình.
Một cảm giác lạnh lẽo, nhớp nháp dinh dính trên cánh tay Dương Gian, cánh tay hắn lúc cứnhư bị hút vào một cái hắc động vậy, không cach nhúc nhích được, chẳng những thế toàn bộ cơ thể còn đang dịch về phía cái miệng kia một cách khá là quỷ dị.
- Khụ, khụ khụ.
Vương San San chỉ có thể ngồi co quắp trên mặt đất, thở hổn hển.
- Nó đang ăn ta?
Dương Gian cảm giác cánh tay mình có dấu hiệu bị hoà tan, giống như máu thịt toàn thân đều chảy vào cái miệng của quỷ anh.
Hắn cảm giác rất nhanh bản thân sẽ bị ăn sạch sẽ.
Nhưng mà, một cảm giác đau đớn từ cánh tay truyền đến.
Giống như cảm giác da thịt bị xé rách, lại có cảm giác giống như linh hồn đang bị nghiền nát.
Giờ phút này, quỷ anh bỗng nhiêu rú lên một tiếng đầy thống khổ và nhả ra cánh tay của Dương Gian, tiếp đến giống như bị mất hết sức lực mà rơi xuống đất.
Tiếp đến, quỷ anh cứ như sợ hãi điều gì, nó chạy trốn về phía sau, rất nhanh biến mất về hướng tầng trên.
- Con mẹ nó, lại là cảm giác này. A..
Dương Gian đổ mồ hôi lạnh, đau đến run rẩy cả người, nhịn không nổi phải kêu lên thảm thiết.
Cánh tay bị quỷ anh nuốt hiện tại đã phát ra ánh sáng màu đỏ.
Da thịt giống như bị cái gì đó vạch ra một đường, sau đó một con mắt màu đỏ hiện ra.
Ban đầu trên mu bàn tay hắn có một con mắt, sau khi bị quỷ anh đánh lén con mắt thứ 2 mọc ở sau ót.
Thế nhưng hiện tại sau khi bị cắn số lượng mắt lại tăng lên thành bốn.
Số lượng con mắt màu đỏ tăng lên nhanh chóng.
Chắc chỉ có thế mới doạ quỷ anh bỏ chạy được.
- Dương Gian, cậu có bị gì không?
Vương San San tìm được đường sống trong chỗ chết, tuy vẫn chưa bình tĩnh lại, còn sợ hãi nhưng cô biết vừa rồi là Dương Gian đã cứu mình.