Khủng Bố Sống Lại

Chương 153: Lệ Quỷ Vẫn Còn Sống




Dương Gian lập tức nhảy ra từ bên trong cỗ quan tài, sắc mặt trở nên dữ tợn nói:

- Tôi nói quỷ vẫn còn ở đây mà anh không nghe hay sao? Anh bị điếc à?. Cơ bản mục đích của anh khi nằm bên trong cỗ quan tài này không phải vì duy trì sự cân bằng, cũng không phải áp chế con quỷ kia... Mà mục đích chính của anh chính là muốn chiếm giữ cỗ quan tài này, đem bản thân anh biến thành một con quỷ thật sự, anh cảm thấy anh đã bắt được con quỷ ở chỗ này rồi hay sao? Lúc nãy tôi đã tiến vào bên trong cỗ quan tài này rồi, dựa vào những gì mà tôi cảm nhận được, tôi có thể đoán ra con quỷ ở trong này không hề có thân thể, nó chỉ là một dạng ý thức, giống như linh hồn vậy. Người đàn ông trong bức ảnh thờ là quỷ nhưng bộ dạng của nó lại là người dân ở trong làng, không, chỗ này không thể chỉ chết có một người được, hẳn là chết toàn bộ thôn dân trong làng. Khuôn mặt của nó lại được dung hợp từ cả đống khuôn mặt của người dân trong làng, đây là điều mà con quỷ này cho rằng đó là bộ dạng hoàn mĩ nhất. Hiện tại anh chỉ hủy đi một cái bộ dạng của nó mà thôi.

Dường như để chứng minh cho câu nói của Dương Gian là đúng. Ở khoảng không đen tối ở bên ngoài căn phòng lại vang lên tiếng bước chân. Tròng mắt Phùng Toàn hơi co lại, rương hành lý ở trong tay rơi thẳng xuống đất. Anh ta đã hiểu sai về cách thức tồn tại của con quỷ này hay sao?

Lối suy nghĩ cố định theo một hướng là lối suy nghĩ hại chết người, hắn vẫn cho rằng quỷ là một thứ gì đó, nó tồn tại ở một dạng nào đó mà thôi, chỉ là ít khi xuất hiện nên hiếm gặp. Nhưng sau khi Dương Gian chui vào bên trong cỗ quan tài, ý thức bắt đầu dung hợp với quỷ vực, điều khiển quỷ vực bao trùm hết toàn bộ thôn Hoàng Cương hắn mới hiểu ra được một số thứ. Chỗ này cũng tương tự như khi hắn đang nằm ở bên trong cỗ quan tài, không phải là hình dạng của quỷ mà là khái niệm, quan niệm về quỷ. Chỉ cần thôn Hoàng Cương vẫn còn tồn tại thì con quỷ không bao giờ biến mất, cũng không thể nào bị giam giữ. Đây chính là lý do vì sao sau khi Phùng Toàn tiến vào bên trong cỗ quan tài anh ta có thể khống chế toàn bộ thôn dân, cũng là nguyên nhân vì sao sau khi tiến vào bên trong Dương Gian lại có thể biến thành ý thức của mình, có thể dùng nó để quan sát mọi thứ.

Thực tế chỉ là sau khi đi vào bên trong thì hai người bọn họ chỉ thử nghiệm được cảm giác tồn tại của con quỷ này là như thế nào mà thôi nhưng Phùng Toàn lại không suy nghĩ theo hướng này, cái mà anh ta suy nghĩ chỉ ra rằng cỗ quan tài này chỉ là một công cụ, tác dụng của nó là có thể hoàn mĩ chuyển đổi người thành quỷ.

Nhưng anh ta đã sai hoặc là anh ta chỉ đoán đúng có một nửa.

Đúng là cỗ quan tài này có thể thai nghén ra quỷ nhưng thứ mà nó thai nghén ra không phải là Phùng Toàn, cũng không phải là Dương Gia, mà chính là... con quỷ ở bên trong thôn Hoàng Cương, cỗ quan tài này được chế tạo chỉ vì con quỷ kia mà thôi. Chỉ là khi đó con quỷ kia đã rời đi, còn Phùng Toàn thì chiếm giữ được cỗ quan tài này. Vì vậy nó không cách nào trở lại cỗ quan tài này, còn Phùng Toàn do kiêng kị con quỷ nên không dám đi ra khỏi quan tài. Như thế tạo thành mộp vòng luẩn quẩn, khiến cho thăng bằng được thành lập, thật ra đây chính là một cục diện bế tắc, phải khổ cực cũng như trả giá rất nhiều thứ thì ba người mới giam giữ được con quỷ này nhưng lúc này lại có tiếng bước chân ở bên ngoài cửa truyền vào, điều này khiến cho người ta bắt đầu có cảm giác tuyệt vọng.

Lhuôn mặt chết lặng của Phùng Toàn bắt đầu thể hiện ra sự hoảng sợ.

- Sao cậu có thể khẳng định những lời cậu vừa nói là thật? Tôi không tin tưởng lời của cậu.

Dương Gian nhìn chằm chằm vào anh ta:

- Anh chờ ở chỗ này lâu như vậy mà không hề đoán ra được chuyện này là vì ham muốn trở thành quỷ chính thức của anh quá mãnh liệt, anh không còn quan tâm đến chuyện nào khác nữa, cũng vì thể mà anh đã bỏ qua những chi tiết khác thường.

Thế nhưng trên gương mặt chết lặng của Phùng Toàn đột nhiên trở nên điên cuồng.

- Biến thành quỷ thật sự thì có cái gì tốt chứ, chỉ cần tôi khống chế được con quỷ kia, sẽ không cần phải sợ loại tác dụng phụ như lệ quỷ khôi phục. Khi đó cả thành phố này, không... cả đất nước này, thậm chí là cả thế giới đều sẽ nhờ vào may mắn của tôi mà được thay đổi, tôi chính là một con quỷ có ý thức duy nhất, là một con quỷ khủng bố thực sự. Cậu biết như vậy có nghĩa là sao không? Như vậy có nghĩa là loại chuyện linh dị đã mang đến tai nạn cho cả thế giới này đã được tôi ngăn lại, thậm chí là trở nên bình thường... Tôi sẽ là anh hùng, sẽ là chúa cứu thế.

Đây mới là ý định thật sự của anh ta?

Đây đúng là điều khiến cho người ta không thể tưởng tượng, cũng chẳng thể tin được.

Dương Gian bình tĩnh nói:

- Mặc dù lối suy nghĩ của anh rất tốt nhưng nếu mọi chuyện xảy ra như vậy thì tác giả đâu còn chuyện gì để viết nữa đâu, dịch giả cũng chẳng còn truyện để dịch, ý lộn, phải nói là... Nhưng lại khắc nghiệt hơn nhiều so với tưởng tượng, anh chờ bên trong quan tài một ngày, con quỷ kia sẽ canh chừng anh một ngày, anh không cho nó tiến vào bên trong cỗ quan tài, nó cũng sẽ không để cho anh rời đi khỏi đây.

- Cứ coi như là có người nào đó nhìn trúng giá trị của cỗ quan tài này mà tham lam đi chiếm đoạt nó nên nghĩ cách cứu anh ra. Nhưng đến một người thì chết một người, tới một đám thì chết một đám, anh không cách nào để đi ra ngoài thì làm chúa cứu thế bằng cách nào?

Phùng Toàn nói:

- Nếu có thể giải quyết con quỷ này thì mọi chuyện sẽ không còn là vấn đề.

- Anh định giải quyết nó như thế nào? Đã không thể nào giam giữ được con quỷ lại không thể giết chết nó, nó đã ở vào thế bất bại, hơn nữa nó có thể là bộ dạng của toàn bộ thôn dân trong làng, cũng có thể là một cây cỏ dại, một cục đá, một căn nhà... Muốn nghĩ xem nó là cái gì thì có thể nghĩ một cách đơn giản hơn là toàn bộ thôn Hoàng Cương đều là quỷ. Hồ sơ về chuyện linh dị ở thôn Hoàng Cương là do anh lập, anh phải rõ ràng một chuyện là khi xảy ra chuyện linh dị, toàn bộ thôn Hoàng Cương đều đã biến mất một cách thần bí kéo dài tận ba ngày trời.

- Ba ngày sau đó cái thôn này lại xuất hiện lần nữa.

- Nhưng khi đó cái thôn này đã không thể nào là cái thôn ban đầu được nữa... nó đã thành quỷ rồi. Chỉ là con quỷ này còn nằm trong giai đoạn thai nghén nên sợ rằng nó không thể bao quát hoàn chỉnh cả cái thôn này được. Vì thế nó liền trả lại bộ dáng vốn có của thôn làng và xuất hiện thêm người dân, như vậy thôn Hoàng Cương sẽ trở lại là môt cái thôn như bình thường không có gì khác lạ hết. Theo như quan sát của tôi, đây là một loại năng lực mô phỏng, giống như đứa trẻ bắt chước theo người lớn vậy, nó cũng sẽ bắt chước được quy luật hoạt động của thôn làng. Bởi vì chỉ có mỗi cái thôn trống không thôi thì không ổn, phải có thôn dân bên trong, như thế toàn bộ thôn dân đều xuất hiện.