Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Khúc Độc Hành Cường Giả

Chương 28: Di chứng trọng sinh




Chương 28: Di chứng trọng sinh

Thời gian một tuần yên bình thấm thoát trôi qua. Ai nấy đều đã trở về công việc bình thường hàng ngày vốn có. Nhưng sức nóng về thiếu niên 'Lâm Vũ' lại không hề suy giảm, ngược lại tới mức đã trở thành chủ đề bàn luận chính suốt một tuần nay.

Từ sau trực tiếp trải nghiệm trận chiến phi thường đó, lập tức không cần chờ lâu ngay ngày hôm sau với tốc độ truyền miệng như vận tốc ánh sáng. Không ai là tộc nhân Lâm gia không biết về sự tình khó tin nhất trước giờ. Người truyền một, một truyền mười, một truyền một trăm... cứ thế mà phủ sóng. Hiếm khi dư âm về bất kì nhân vật nào trước đây của Lâm gia lại ảnh hưởng lớn đến sâu rộng. Tất cả mọi người Lâm Gia đều biết trận chiến kinh thiên động địa đó bá đạo từng chi tiết.

Bằng tài nghề hành văn mười điểm của những thiên tài võ miệng, tài năng nóng hổi cuối cùng đã có đất diễn. Thuật lại câu chuyện ngay hôm đó, từ đồn đoán thành chuyện thật nâng lên một tầm cao mới. Động tác vừa kể, vừa múa may quay cuồng với cảm xúc không thể trân thật hơn những miệng dẻo. Nét mặt nghiêm trọng như thấy khủng bố t·ấn c·ông dâng trào thấp cao đã làm bao người nghe dù chưa thấy rõ tận mắt phải tin sái cổ mà c·hết lặng.

Vài biến thể tin 'lá cải' (1) lan truyền điển hình là tin tức cho rằng đằng sau Lâm Vũ trẻ tuổi chưa đủ 17, một thiên tài đạt cảnh giới Nhập Hà Cảnh đỉnh phong do âm thầm tu luyện công pháp quỷ dị. Uống máu người, luyện thiên linh cái mà thành. Mới tăng sát khí điên dại một thân đấu chiến hai người trong hạng năm anh tài, bởi vì ngay đến cả tuyệt thế của tộc mà vẫn hành không si nhê. Còn đứng vững trước cơn thịnh nộ của Hồ đại trưởng lão. Từng này tin thôi đã đủ làm cho mấy người đang cảm giác nuối tiếc khi không tận mắt đi xem lẫn kể phải toái hết mồ hôi, trong đó không thiếu những lời chê bai Lâm Vũ suy đồi nhân cách, rơi vào con đường tội lỗi.

(1) tin lá cải là những tin không uy tín, chưa có xác dàn dựng để trở nên kịch tính hóa và đôi khi không thể kiểm chứng được, hoặc thậm chí tin giả

Thứ tiếp theo mới làm cho Lâm gia suýt nổ tung trở đất, thiên hoàng trên trời phải tỉnh ngủ. Khoảng thời gian đêm muộn ngay ngày hôm đó, sau trận đánh của Lâm Vũ. Toàn bộ cao tầng của Lâm gia đã phải họp khẩn cấp. Theo đó toàn bộ chi tiết ngày hôm đó bị chặn bịt hoàn toàn. Hơn phân nửa ngoại phủ bị phong tỏa để chuẩn bị công tác điều tra. Trước khi sự tình được làm rõ, Lâm Vũ đã được phong vào danh sách ứng cử viên thiếu tộc trưởng tương lai. Làm cho vô số tộc nhân bất bình phản đối.

Ai nghe đều phải quỵ xuống trước tin sốc nhất năm. Mấy lão già nua liệt giường vài bật dậy gào hét. Đến tới mức tử nhân (2 ) muốn đội mồ sống dậy . Khi nghe sự thật từ chính cao tầng của một đại gia tộc, quả bom tấn như muốn lật cả trời kia mà truyền đến khắp cả thành Dương Nam sẽ tạo nên cơn khủng hoảng kinh thiên động địa thế nào? Sợ rằng yên bình của đế quốc phải nổi dậy bước vào kỉ nguyên mới. Đến cả các vị trưởng lão chưa hoàn hồn xong phải ngay lập tức đưa lệnh cấm tụ tập để tránh rắc rối tìm đến tận cửa, bất kì ai biết đến lai lịch của Lâm gia được nhắc trước mặt người khác.

(2) tử nhân: ám chỉ n·gười c·hết

Sáng sớm cuối tuần, khi những tia nắng ấm áp chui qua những vết nứt trên khung cửa sổ nhẹ nhàng tiến vào. Rọi trên nền nhà trong gian nhà dựng tạp, các tia nắng chậm rãi mở rộng ra. Lan tràn cho đến khi có một tia nắng bò lên được trên giường, cuối cùng chiếu sáng rọi lên trên khuôn mặt của thiếu niên đang ngồi xếp bằng trên đó.



Cảm thụ được chút cảm giác ấm áp truyền đến từ bên ngoài kia. Khuôn mặt thiếu niên vẫn bình thản không có chút cử động. Một lúc sau, hai mắt đang nhắm chặt từ từ mở ra hiện rõ con ngươi đen nhánh, hiện rõ lạnh lùng nhưng bình thản.

Khẽ xoay mình nhúc nhích thân thể, Lâm Vũ từ trên giường dứt khoát nhảy xuống. Mở cửa phòng ra nhìn thấy bên ngoài không có một bóng người hơi chút giật mình. Thầm nói:" Lâm Kính Giang không lẽ có việc gì phải rời khỏi sao. Bất quá như vậy cũng tốt, sẽ không có gì q·uấy n·hiễu đến mình".

Ngắm nhìn căn nhìn đổ nát mà bản thân Lâm Vũ gây ra, giờ lại được dựng lên những cột gỗ còn mới. Bức tường đất ẩm mốc giờ thay thế bằng hàng loạt tấm gỗ đóng dang dở. Trông giống căn nhà đang được xây dựng chưa hoàn thiện. Nhưng ít nhất tốt hơn rất nhiều so với căn liều lụm xụp trước đó.

Chợt hắn cảm thấy hơi khát nước, vội đi bộ vài bước tới chiếc giếng gần gian bếp. Nhẹ nhàng chụm hai tay dưới làn nước mặt lạnh đựng nước. Hắn đưa lên mặt mình, vừa rửa vừa uống. Không quên chú liếc mắt nhìn xung quang.

Sau khi xác định không có ai theo dõi hắn, phía xa là vết đất xới tung tóe xuyên qua mấy căn nhà lân cận trở nên tan hoang đổ nát còn lại mỗi mình. Lâm Vũ mới yên tâm một chút.

Làm xong việc này, Lâm Vũ xem xét thấy đã yên tâm liền trở lại phòng của mình. Mở hai cánh cửa sổ đứng yên tùy ý cho ánh nắng sáng sớm ấm áp nhẹ nhàng chiếu khắp trên thân thể. Đắm chìm trong cảm giác ấm áp đem cơ thể từ từ thả lỏng, cùng lúc tâm cảnh (3 ) của Lâm Vũ dần dần tĩnh lặng không hề xao động.

(3) tâm cảnh nghĩa Nỗi lòng, sự vui buồn, lo lắng hay thong thả trong lòng.

Im lặng đứng như thế bên cửa sổ sau hơn nửa ngày, Lâm Vũ mới chậm rãi xoay người lại, vẻ mặt hắn vô cùng bình tĩnh nhìn không lộ ra một chút nào vui. Giận tâm tình, bàn tay chậm rãi đưa lên.



Từ trong tâm mi một tia sáng màu trắng sáng đột nhiên hiện ra chầm chậm bay lên, tia sáng màu trắng nhanh chóng mở rộng ra. Trong chớp mắt biến hóa thành một túi đựng lớn tỏa ra hào quang trắng nhạt. Nó bay lơ lững trôi nỗi nhẹ nhàng tại trước mặt Lâm Vũ

Mủi chân điểm nhẹ mặt đất, Lâm Vũ phóng người bay lên, lúc đó thân thể không chút trì hoãn rơi xuống trên túi lớn hành động xếp bằng ngồi xuống.

Tại lúc thân thể tiếp xúc với túi lớn đó, Lâm Vũ có thể rõ ràng nhận thấy được. Đó là cảm ứng của bản thân đối với năng lượng thiên địa ở xung quanh trở nên n·hạy c·ảm rất nhiều, làm hắn phải tặc lưỡi:

- Không hổ là bảo vật sản sinh ra cùng với hồng hoang(4) a.

(4) hồng hoang: thuở xưa khai của sự sống

Suốt một tuần qua Lâm Vũ chuyên tâm luyện chế một đạo pháp ấn chú. Hắn tuy chỉ cần mất ba ngày đã có nhận thức, nhưng tự dưng lại có một luồng năng lượng từ bên ngoài truyền vào cho hắn. Lâm Vũ không phải kẻ ngu mà chê của, hắn liền nhanh có vơ vét mà hấp thụ nguồn năng lượng đó biến thành của riêng mình.

Đồng thời còn gian còn lại luyện hóa nốt công pháp Nạp Hà Công. Tuy lần trước hóa đã thôn phệ thành công nhưng vẫn còn sót chút ít dư thừa mà bản thân hắn chưa đủ lực để chiếm đoạt. Giờ đây nhờ hà khí bổ sung từ ngoài vào. Hắn dâng trào cảm giác tự tin có thể tiếp tục thăng cấp.

Lâm Vũ tạm gác chuyện thăng cấp sang một bên. Hắn mới thúc dục tinh thần, chốc lại một quyển trục sáng lóa xuất ra ngoan ngoãn bay trên bàn tay Lâm Vũ. Như thấy được một phần kỉ ức quá khứ, làm hắn chua cay tự đối thoại bản thân:

- Hoàn Cực Biến lâu lắm ta mới thấy ngươi. Bao lâu rồi?

Hoàn Cực Biến không đáp lại tâm tình Lâm Vũ. Chỉ biết nó liền xuyên qua người hắn chui vào cái túi lớn kia. Túi lớn như cộng hưởng với Hoàn Cực Biến, rung lắc liên túi phình to cực đại. Nuốt Lâm Vũ vào trong.



Lâm Vũ ở bên trong một không gian ý thức một mảnh hắc ám, thần trí hắn hỗn loạn chậm rãi phiêu đãng. Tại đây thì hoàn cảnh bên trong cũng tối đen, tựa hồ cũng không có khái niệm về thời gian. Có mỗi thần trí phiêu phiêu đãng đãng giống như một lũ cô hồn không có nhà để về. Trông mà thật là thê lương.

- Không biết bao lâu rồi, luyện chế pháp ấn cuối cùng cũng thành công. Không biết mấy người Lâm gia kia phải vì nó mà tìm cách g·iết ta.

Lâm Vũ đến giờ mới hiểu cảm giác bị mấy tên hậu bối dí dao vào sát cổ nó nhục nhã như nào. Lần này hắn tự biết trách mình vì quá chủ quan khinh địch. Nếu không nhanh trí có lẽ hắn không còn nổi sống sót đến hôm nay.

Không có chuyện tự nhiên người khác rảnh rỗi gây chuyện với hắn. Một là vì bọn chúng thích thì đập vì lý do, hai là trên người hắn tồn tại thứ giá trị.

- Chẳng lẽ do cuốn Nạp Hà Công này sao. Bản tôn quá nỗi chủ quan. Chưa hề nghĩ đến tình huống bất ngờ vậy.

Hắn tặc lưỡi ân hận chuyện lôi mấy thứ này ra đến giờ bị dính tầm nhắm mấy lão tham lam. Lóe lên trong đầu Lâm Vũ ý nghĩ thủ tiêu cả Lâm gia để bịt miệng. Lâm Vũ liền vứt suy nghĩ đó đi, trường hợp hắn rơi vào đường cùng mới sài đến. Chứ giờ mà g·iết cả nghìn mạng chắc chắn sẽ đả động hàng loạt thế lực ở thành Dương Nam.

Bây giờ nếu có thứ gì tốt bảo hắn mang ra sài đừng có mà mơ tưởng. An toàn được đặt lên hàng đầu. Mấy thứ ví dụ đan dược, võ kỹ, binh khí... lôi ra thể hiện đến lúc trách vì sao ngươi phạm ta mà ta chưa phạm ngươi.

Nhìn mảnh hắc đang lượn lờ lơ lửng trên tay mà Lâm Vũ phiền lòng. Phần đau đầu trong thế giới linh hồn của hắn tự dưng hình thành ra hai dòng kí ức kì lạ dung hợp thành hai mảnh kí ức. Dẫu biết trọng sinh sẽ phát sinh ra một số biến cố đến cả hắn tự tin là cường giả đỉnh danh đời trước cũng khó giải thích và xử lý. Hầu hết Lâm Vũ đã khôi phục trí nhớ, còn một số ít hắn cố gắng tìm cách mở ra nhưng đều thất bại.

Ngược lại làm nó càng trở nên b·ạo đ·ộng hơn ít nhiều ảnh hưởng đến tinh thần lực ít ỏi của hắn. Về lâu dài là một mối phiền phức tiềm tàng. Nếu đã cố gắng không mở được thì hắn quyết tạm thời phong ấn một thời gian. Chờ sau nâng cao năng lượng linh hồn lúc đó hắn sẽ xử lý sau.

Lâm Vũ nhẹ nhàng đảo tay vẽ ra pháp ấn tạo thành hình dạng như một sợi xích sắt cháy rực quấn quanh mảnh hắc ám đen đó. Mảnh hắc ám đen không chút phản kháng mặc kệ bị xích sắt cháy rực chế ngự. Hạ xuống vo thành cục nặn, bước cuối cùng Lâm Vũ khắc lên trung tâm xích sắt một ấn chú chính thức niệm phong lại.