Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Khúc Độc Hành Cường Giả

Chương 15: Lâm Bình Ngạo




Chương 15: Lâm Bình Ngạo

Lâm Tiếu thực sự khó chịu thái độ Lâm Vũ nhiều hơn hắn tưởng tượng. Trên nhân gian này thực lực mới biểu đạt cho lời nói, đâu như ba hoa khoác lác cậy thế lực diễn đạt. Hung hăng nghiến răng, phát ra âm thanh két két, tuy trong lòng đã sớm tức lồng lộn lên nhưng hắn lại không dám đường đường chính chính xuất thủ với Lâm Vũ, bất kể thiên phú tu luyện của Lâm Tiếu thấp như thế nào, hắn cuối cùng vẫn là con trai của tộc trưởng. Danh dự đó chịu đựng sao nổi nỗi ô nhục này.

Nhất thời Lâm Tiếu mang cảm giác lạ trong người, nhịp tim tăng lên đột ngột trong thời gian ngắn. Làm hắn không tự chủ được bản thân, cứ như thể suy nghĩ này không phải do hắn điều khiển vậy.

Lâm Vũ đã diễn phải diễn cho đến cùng, độ tuổi non nớt không tí ngông thì đúng là khác lạ so với trang lứa. Bực mình đến đâu không thể để bản thân nổi bật nhất, thêm chút kĩ năng tình mẫu tử thiêng liêng thành vỏ bọc hoàn hảo.

Tâm thế hận xương chính kẻ động vào gia đình hắn, không dạy bài học nhớ đầy kẻ này sẽ không bao giờ biết sợ. Lâm Vũ chớp nhoáng xuất hiện trước mặt Lâm Tiếu mắt vẫn đang còn trợn tròn ngây dại. Thục giục dòng khí vừa mới hình thành khắp tạo bộ từ kinh mạch hội trụ trên tay Lâm, đòn quyết xuất ra lên xung quanh khiến không khí biến dạng một chút. Nện trực tiếp vào ngực Lâm Tiếu, c·hấn t·hương đau đớn đủ ai cảm nhận vào nhăn mặt. Hôm nay mọi đối xử bất công bao năm nay Lâm Vũ sẽ trả đủ.

- Dừng tay lại. Nếu không muốn c·hết.

Âm thanh đe dọa từ không trung đột ngột truyền đến . Một cỗ khí thế mạnh mẽ xuất hiện,nháy mắt đã bao phủ toàn bộ gian nhà Lâm Vũ. Hắn nhíu mày bình tĩnh công nhận tiên đoán vẫn có kẻ ẩn nấp đằng sau giật mời. Xem ra có khách không mà tới khó tránh khỏi, về chuyện kẻ thứ ba can thiệp là chuyện sớm muộn. Mặc kệ ai tới hôm nay bằng mọi giá khuấy động đến tận mặt các tộc trưởng lão Lâm Gia.

Cách đó không xa đám người mới tới hiểu Lâm Vũ không để tâm tới lời nói của mình, vẫn cố chấp lao tới t·ấn c·ông Lâm Tiếu. Sát chiêu lập tức được dùng đến ngăn cản Lâm Vũ nhưng đã muộn. Phốc xuy, hấp chưởng thứ hai thục ngay giữa ngực, Lâm Tiếu chống đỡ yếu đuối, phụt máu như phụt tương cà được ví như một khẩu đại bác bắn trúng đẩy bay thẳng làm đổ bức tường sau lưng. Trên miệng máu không ngừng phun ra.

Người bị hại có bộ dáng thê thảm, miệng thổ ra mấy khối của trái tim vỡ vụn, làm cho bọn họ đều nhớ rất dai, đều sợ sệt biến sắc rất e ngại. Đám người mới tới khác sắc mặt đồng dạng cũng không tốt còn bọn vừa mới bị Lâm Vũ dọa trận giờ đây khó thở vô cùng điều này không phải là muốn bọn họ đánh cược mạng sống hay sao?



Lâm Tiếu chỉ dùng đan dược để đột phá ngót nghét Nhập Hà cảnh hạ cấp, thể chất yếu ớt gặp phải Nhập Hà Cảnh trung cấp siêu việt căn bản toàn lực chống đỡ không nổi. Vả lại Lâm Vũ là kẻ đầu tiên vừa đánh con nhị đại trưởng lão trọng thương!

- Đánh tan nội thể đan tâm của ngươi, tạm thời phế hết căn cơ coi như bài học. Xin lỗi ta không muốn phạm ngươi, nhưng vì lợi ích cá nhân đành cho ngươi làm nền.

Lâm Vũ đánh xong một chưởng chí mạng nhanh chống cấp tốc lui về phía sau né đòn sát chiêu kia. Ban nãy hủy toàn bộ căn cơ, kinh mạch thuộc số sáu đã tạm đứt đoạn khó lòng lành lặn. Biến Lâm Tiếu hiện tại trở đi đã thành một phế nhân, coi như từ nay Lâm Tiếu đã trả giá những ngày tháng gây ra.

Người bình thường muốn đánh kẻ khác thành phế vật cực kì khó khăn, trừ phi dùng vũ lực đánh nát gãy hết tứ chi, phát hết dây liên hệ đơn hà. Dĩ nhiên ngoài độ đòi hỏi tinh thông về vận hành kinh mạch, còn lại chưa chắc đảm bảo người bị phế căn cơ có nguy hiểm tính mạng hay không.

Đơn giản kinh mạch khí khi ngưng tụ gắn liền sinh mệnh mỗi người, việc phá bỏ chẳng khác rút xương tủy ra ngoài thành từng đoạn. Nguy hiểm hơn mất hết sự sống về với cõi đất mẹ. Huống chi Lâm Vũ nếu không có phần nhân nhượng Lâm Tiếu này có sống thì về sau thành kẻ tàn tật không hơn không kém.

- Đệ đệ không sao chứ ?

Trai niên trên không đáp xuống đỡ Lâm Tiếu thoi thóp còn cử động, theo sau năm thân ảnh đi cùng. Trong đó có một người khuôn mặt gần giống Lâm Tiếu nhưng trong có vẻ trưởng thành hơn, đôi nét có phần điển trai hơn Lâm Vũ một trời một vực.

Điều ngạc nhiên từ những người ngoại phủ ngắm khuôn mặt trai niên đầy tiền đổ vào sắc kia. Nói chung người này quả thực khá xa lạ trong tâm trí của họ, đơn giản vì chưa từng gặp bộ mặt khá tuấn tú của trai niên ở ngoại phủ hay Lâm gia bao giờ.

Hắn khoác trên người một bộ trang phục nhìn sơ qua đủ biết làm bằng loại vải đắt tiền may. Điều đó chứng tỏ hắn ít nhất có xuất thế con cháu của đại gia tộc lớn nào đó trong thành.



Vậy không phải thuộc người ngoại phủ, thì ai có thể dẫn người đi loạn trong Lâm gia mặc đội cảnh vệ tuần tra khắp nơi. Lâm gia dù gì tự xưng đệ nhất gia tộc cả Chân Nam Đế Quốc, đâu kẻ nào ngu mà cứ thích làm loạn. Họ gãi đầu thắc mắc nghĩ tới dù là người ngoại tộc đều hiểu đám người bí ẩn hiện thân trước mặt lai lịch bất phàm.

- Chẳng lẽ là người nội phủ, đừng nói bọn là thiên tài Lâm gia, vị thiên tài nào đủ sức dẫn nhiều người thực lực mạnh tới mức này. Rốt cuộc tên ngốc Lâm Vũ phạm phải điều gì.

Đồng tử những người ngoại phủ dần co rút lại, híp mắt nói trở lên gấp gáp khi lóe lên ý nghĩ những người trước mặt toàn người nội phủ. Phải nói nội phủ xa hoa tới mức nào, bao nhiêu bảo vật, tiền tài, danh vọng mà những người cả năm vất vả lăn lội ruộng đồng vất vả sao dám mơ tưởng tới.

Đặc biệt dù họ mới có ngưng kết vài sợi kinh mạch khí, nhưng đều cảm nhận khí tức đám người kia cao hết biết bao nhiêu lần, thậm trí cảm nhận khí tức một chút không có. Cơ bản thực lực siêu phàm đến phạm vi bản thân chẳng nhận rõ.

- Lâm Ngạo huynh, đừng quá đau buồn. Tiểu Tiếu vẫn còn sống, chỉ là hơi thở có chút khó khăn. Chốc nữa cho nó uống đan dược sẽ hồi phục thôi.

Người đứng bên cạnh an ủi trai niên cẩm nhận hơi thở yếu ớt đệ đệ. Y gào hét trong lo lắng, nhìn người đệ đệ mà hắn hết mực nuông chiều, một thiếu gia làm càn mà bất kì kẻ nào tại thành Dương Nam phải cúi mình sợ hãi giờ đây b·ị đ·ánh bại tại nơi bẩn thỉu này. Không chỉ sỉ nhục tiểu đệ hắn mà còn sỉ nhục cả hắn. Dù trên thế giới này luôn có một quy luật, không có chuyện đúng sai - chỉ có kẻ mạnh và kẻ yếu.

Người trai niên đó chính xác là thiếu tộc trưởng Lâm gia, Lâm Bình Ngạo - 22 tuổi huynh trưởng của Lâm Tiếu.



Lâm Bình Ngạo nhìn từ xa bộ mặt gần giống Lâm Tiếu nhưng trông trưởng thành hơn rất nhiều.

- Đại ca, tên rẻ rách đó dùng ám khí tà đạo hại đệ, đại ca phải báo thù cho đệ, không được để tên phế vật đó sống sót .

Lâm Tiếu khó khăn nói câu cuối rồi ngất đi, may mắn cho hắn Lâm Vũ không có sát ý đánh vào nguyệt tử cơ thể, chỉ tạm thời phế bỏ căn cơ. Nếu không m·ất m·ạng sau này thành phế nhân suốt đời, muốn tái tạo thì phải xem cơ duyên ý trời đối với hắn.

Hai mắt Lâm Ngạo trắng dã, từng chiếc răng cót cưa vào nhau.

- Ta không ngờ, hai huynh đệ ta tỉ mỉ bàn bạc từ tuần trước quyết định bắt Ngọc Nhi và Yên Nương, theo ý nguyện chơi vài đêm rồi đồng thời nhận số lượng đan dược khi bán Yên Nương bên Thạch gia. Kẻ nào là Lâm Vũ! ta phải băm ngươi ra thành trăm mảnh. Lâm Ngạo ta thề thù nào không trả làm súc vật, một tên ngoại phụ mà gan động vào đệ đệ của ta.

Lâm Ngạo? đó là thiếu tộc trưởng tương lai của Lâm gia sao" nghe danh xưng hùng hồn từ miệng Lâm Ngạo nói ra chân ai nấy đều run cầm cập không khỏi trùng xuống. Nấp sau thứ có thể nấp được, tránh né con mắt như muốn ăn tươi nuốt xuống kia. Họ sợ hãi hơn vì khuôn mặt đang đỡ Lâm Tiếu nổi nét oán tâm thù hận bừng bừng, cỗ sát khí bộc phát tu vi Nhập Hà Cảnh cao cấp 4 đoạn.

Thanh âm Lâm Ngạo hạ xuống đúng lúc phía một thanh niên nhìn ái nữ cầm quạt tươi cười bộc phát theo khí tức hướng về tứ phía như muốn cố tình lộ ra thực lực. Một đạo quang phát sáng cơ thể tu vi nhập Hà Cảnh cao cấp 7 đoạn. Thêm bốn thân ảnh khác lần lượt đạp xuống từ trái sang phải . Bốn người hơi thở cũng không kém cạnh so với đám mạnh đầu nhóm Lâm Vũ, đều thể hiện tu vi nhập hà cảnh trung cấp 7 trở lên không dưới cao cấp, số lượng này đều thuộc không dạng thiên tàithì kiệt xuất trong thế hệ trẻ Lâm gia.

Ai nấy giật mình cố nuốt nước bọt vào trong, cầu trời đất ánh mặt sát lạnh' gay' kia không nhìn trúng vào người mình. Tất cả hai mặt nhìn nhau chỉ cảm thấy miệng khô khốc.

Theo được kể kẻ một nam thụ là chí cốt của thiếu gia Lâm Ngạo, không ai khác ngoài Lâm Bùng Chánh chứ danh. Việc toàn bộ cùng lúc xuất hiện toàn thuộc diện xuất chúng nhất Lâm gia, hai mươi người thì nơi này đã có tầm bảy người khí tức đều hơn Lâm Thịnh nhiều lần.

Dù thường nhân hay tu tiên giả đều rõ, mỗi cấp bậc tu luyện được chia thành nhiều các cấp nhỏ hơn hay gọi ngắn gọn là các giai, mỗi giai từ thấp đến cao bao gồm cấp thấp - cấp trung - cấp cao, ngoài ra trong mỗi giai chia thành các đoạn, khi chạm đến đoạn cuối cùng ở mỗi giai cao cấp sẽ tới đạt ở cấp độ đỉnh phong, ước nguyệt tiến cấp xa thêm mổ bước nữa hơn gần như trong tay. Nói thì dễ nhưng thực hành khó như trẻ tre, mỗi lần kết được một đoạn khó mức nào có thể nhìn số lượng nhân cả thành thị Dương Nam này là rõ nhất.

Ngay cả bậc đế quân tộc trưởng Lâm gia, ai ai cũng đều quỳ gối tôn sùng đạt tới cảnh giới Sinh Tử Hà cảnh, thuộc loại cường giả chân chính hiếm có của đế quốc gần trăm tuổi. Nhưng phía Lâm Ngạo và Lâm Chánh đã có thể phát lực Nhập Hà Cảnh cao cấp, độ tuổi thì sao.? Cảm nhận áp lực hùng hồn ngày càng lớn, đem theo lực lấn áp vô cùng lan tỏa ra bốn phía. Trước áp lực ấy, tất cả mọi người trọng phạm vi chục trượng cảm thấy nguyên lực trong cơ thể như đóng băng, trong lòng đều cảm thấy kinh hãi. Không hổ là thiên tài hiếm có, chỉ áp lực thôi cũng đã mạnh mẽ đến mức run người.

Biết đâu sau vài năm cơ duyên đột phá vào cảnh giới người đời ao ước Tân Hà Cảnh. Khi đó chỉ cách xưng danh cường giả Sinh Tử Hà cảnh một cấp bậc nữa thôi. Tương lai đâu ai biết trước tương lai xảy ra. Vậy nên danh xưng thiên tài quả thật không phải nói cho vui cửa miệng.