Chương 231: Mệnh Thuật
Nghĩ nhiều như thế, Võ Huyền quyết định vẫn sử dụng những sủng kỹ thiên cấp và địa cấp hắn có.
Đầu tiên là giúp hắn quen thuộc dần với thiên cấp sủng kỹ, về sau có học thêm thiên cấp sủng kỹ sẽ bớt được một số khó khăn.
Hai là có thể trong lúc chiến đấu rất có thể hắn sẽ cảm ngộ được nhiều hơn về cách điều khiển linh lực cho hắn.
Với hai việc tốt trên, hắn không có lý gì để từ bỏ thiên cấp sủng kỹ cả.
Còn mặt hại còn lại, quá dễ dàng để khắc phục, hắn chỉ cần lựa chọn ra một vài sủng kỹ huyền cấp luyện tập thành thạo và cảm ngộ về chúng là được.
Một số sủng kỹ của Tiểu Ưng trước đó hắn đã sử dụng như Cuồng Phong hay Phong Đao đều cảm thấy chúng đã dần không thích hợp với phong cách chiến đấu của hắn.
Đối với mấy sủng kỹ không phù hợp, hắn tự nhiên sẽ loại bỏ chúng ra khỏi đầu, để bớt được một vài gánh nặng về đầu óc.
Cân nhắc nửa ngày trời, hắn quyết định giữ lại từ Tiểu Ưng hai sủng kỹ, một là Băng Phong Cước, sủng kỹ này theo hắn từ đầu.
Hắn cũng chỉ thi triển được một phần ba sức mạnh thực sự của nó nhưng sức mạnh cũng coi như đạt tới huyền cấp thượng phẩm, điều quan trọng là hắn đã dùng nó nhiều, có độ thuần thục cao, từ bỏ hiện tại rất lãng phí.
Thứ hai hắn lựa chọn học tập từ Tiểu Ưng sủng kỹ mới nó học được là Ưng Nhãn, sủng kỹ này là một sủng kỹ bổ trợ.
Nên hắn có thể học tập được nó mà không sợ ảnh hưởng tới từ cấp bậc.
Tác dụng của Ưng Nhãn là có thể mượn băng hoặc phong linh lực xung quanh làm điểm nhìn tạm thời.
Nếu chỉ có như thế, Võ Huyền cũng thấy nó không quá đặc biệt, thay vì học tập thêm Ưng Nhãn, hắn vẫn có thể sử dụng sức mạnh tinh thần để kiểm tra khu vực xung quanh.
Điểm đặc biệt của Ưng Nhãn là nó giúp cho người thi triển có thể nhìn rõ động tác của đối phương nhanh hơn bản thân người thi triển ba lần.
Chiêu thức này có thể áp dụng vào trong chiến đấu cực kỳ tốt, trong trận đấu cùng cấp, nếu có thể nhìn chiêu thức đối phương tung ra chậm hơn ba lần bình thường, thì gần như đã có thể quyết định chiến thắng.
Dù không thắng thì cũng có thể tìm cách đối phó hoặc né tránh.
Phải nói rằng, nhiều sủng kỹ bổ trợ chỉ phù hợp cho một số hoạt động hằng ngày của linh thú nhưng trong số đó cũng có một số sủng kỹ thực sự quá mạnh.
Sủng kỹ của Điệp Điệp hầu hết bản thân Võ Huyền đều học được, có điều nhiều sủng kỹ từ lâu đã không dùng đến.
Hắn cũng sẽ thanh lọc vài sủng kỹ trong số chúng, Băng Thuẫn và Băng Phấn không còn quá hữu dụng khi đối đầu với các đối thủ cấp cao.
Băng Thuẫn quá bị động, ngưng tụ có chút lâu, mà công dụng còn không bằng Băng Tâm Như Ý.
Băng Phấn thì chỉ dùng trong một vài tình huống bất ngờ và gây khó chịu cho đối phương, chứ với tốc độ bay chậm của nó, đối phương quá dễ để né tránh.
Nên hắn chỉ giữ lại Băng Ảnh, Băng Phá, Nộ Thiên Tuyết, Hàn Băng Lưu Tinh và Hàn Song Hồ.
Số sủng kỹ trên đều là sủng kỹ cấp cao nên hắn sẽ chọn một, hai sủng kỹ băng hệ huyền cấp khác từ truyền thừa và từ chỗ nhị sư phụ để lại.
Còn những sủng kỹ quang và thổ hệ từ Tiểu Bạch, hắn có thể hoàn toàn cất nhắc giữ lại chúng.
Không rõ bằng cách nào, Long Quy tiên sinh đã giúp hắn có được huyết khế từ Tiểu Bạch nên có sủng kỹ từ Tiểu Bạch hắn đều học được.
Mà chẳng rõ Tiểu Bạch có phải đứa con trời ban hay không? Sủng kỹ thấp nhất nó biết hiện tại đã là địa cấp hạ phẩm, còn lại đều là sủng kỹ thiên cấp.
Do bị giới hạn về sức mạnh nên Tiểu Bạch không tung được toàn bộ sức mạnh của chúng.
Ngoài có được sủng kỹ quang hệ của Tiểu Bạch, chính bản thân Võ Huyền lúc này cũng tự có sủng kỹ quang hệ cho riêng mình khi đã trở thành bán linh thú.
Sủng kỹ thứ nhất trong bốn sủng kỹ có được là Yên Hoàng Thánh Quang, tên của sủng kỹ này rất đẹp nhưng một khi thi triển nó, cả một vùng đất lớn sẽ bị sức mạnh từ quang linh lực hủy diệt.
Nghe thì có vẻ không quá mạnh nhưng từ trong huyết mạch, Võ Huyền thấy được sự hủy diệt của nó.
Một bóng dáng Yên Vân Hoàng bay trên không, từ trên bầu trời, ánh sáng màu trắng hạ xuống, từng cột sáng quét trên mặt đất, sau đó một vùng đất xanh kèm theo núi đá bị sức mạnh thánh quang hủy diệt không còn sự sống nào tồn tại.
Mô tả cũng nói rõ sủng kỹ này đã vượt qua ngoài thiên cấp, nhưng nó có giới hạn khá khắc nghiệt, chỉ có sở hữu huyết mạch tộc Yên Vân Hoàng mới có thể sử dụng.
Sủng kỹ thứ hai hắn có được từ huyết mạch Yên Vân Hoàng là Thần Hành Thuật, một sủng kỹ bị giới hạn huyết mạch mới sử dụng được, khi thi triển sủng kỹ này, trong thời gian ngắn tăng gấp ba mươi lần tốc độ bản thân.
Nhược điểm như đã nói, giới hạn huyết mạch.
Tìm hiểu đến sủng kỹ thứ ba, vẫn là một sủng kỹ bị giới hạn huyết mạch, Yên Hoàng Chúc Phúc, sử dụng linh lực của bản thân sẽ tăng sức mạnh cùng hồi phục cho các đồng đội.
Sủng kỹ cuối cùng cũng là sủng kỹ Võ Huyền cảm thấy được sự nguy hiểm của nó, sủng kỹ này nói ngay từ ban đầu không phải dùng để chiến đấu nhưng cũng không phải sủng kỹ bổ trợ.
Sủng kỹ cuối cùng này không chỉ bị giới hạn huyết mạch, mà còn bị giới hạn trong tộc Yên Vân Hoàng, thượng tầng Yên Vân Hoàng tộc liệt nó vào sủng kỹ cấm kỵ.
Trời ban trong huyết mạch của Yên Vân Hoàng có thể cảm nhận được vận mệnh của các sinh vật khác.
Mỗi sinh vật, đều có một sợi dây vận mệnh trên đầu, sợi dây vận mệnh càng sáng chứng tỏ người đó một đời sống khỏe mạnh, sung túc.
Sợi dây vận mệnh có màu đen, chứng tỏ vận mệnh người này chẳng sống được lâu, không thì cả đời cũng gặp đen đủi.
Tộc Yên Vân Hoàng từ đời thứ ba đã học cách thay đổi vận mệnh cho người trong tộc, rồi dần dần, họ không thỏa mãn với thay đổi vận mệnh người trong tộc.
Mà đã ra ngoài c·ướp đoạt vận mệnh của người khác, tăng vận mệnh cho bản thân.
Điều kỳ lạ là linh giới cũng không quản chuyện này, cho đến tộc trưởng đời thứ năm lên thống lĩnh, bà thấy cách làm này ảnh hưởng quá lớn đến vận mệnh của các tộc còn lại.
Nếu cứ sử dụng trong một thời gian dài, ngược lại chính tộc Yên Vân Hoàng lại xâu xé lẫn nhau mà c·hết.
Để không lâm vào vòng tuần hoàn nhân quả này, tộc trưởng đời thứ năm đã nghiêm cấm sử dụng sủng kỹ đánh cắp cùng thay đổi vận mệnh này.
Theo thời gian, sủng kỹ này là chỉ được biết đến ở một số thượng tầng Yên Vân Hoàng tộc, và chỉ được sử dụng khi đối với đại địch còn kẻ thù bình thường, tuyệt đối không được dùng.
Võ Huyền may mắn nhận được sủng kỹ này là do hắn có huyết mạch hoàng tộc từ Yên Nhu, nên mới có thể sở hữu.
Nhìn các tên các sủng kỹ khác đều là màu trắng tinh khiết, duy chỉ có sủng kỹ này có một màu đen.
Hai chữ ‘Mệnh Thuật’ cực kỳ đơn giản, nhưng chỉ cần chú ý đến nó lập tức bị thu hút không thể rời mắt.
Hồn Anh cùng Sát Liên Hoa lập tức rung lên từng trận cảnh báo cho Võ Huyền.
Chính bản thân Võ Huyền cũng đã nhận thấy sự mê hoặc từ Mệnh Thuật, hắn vẫn quyết định muốn khám phá nó.
Khác với các sủng kỹ khác đều tự chảy trong huyết mạch, không cần học cũng có thể sử dụng được.
Còn Mệnh Thuật giống như cuốn sách đóng chặt, buộc hắn mở ra mới có thể học được.