Chương 228: Ngưng tụ thú đan
Sau một hồi giằng co giữa không trung, bạch quang trên người của Tiểu Bạch đã tan biến hết.
Linh lực bảo vệ Độc Ánh Vân cũng không còn.
Võ Huyền phía sau Độc Ánh Vân vẫn luôn ôm chặt nàng, lúc này đã không còn nhận thức, hắn như diều đứt dây ngã xuống dưới, Tiểu Bạch thì kiệt sức.
Độc Ánh Vân cũng đã kiệt sức, nhưng Âm Dương Song Hạc phía sau nàng vẫn còn sức để nàng từ từ đáp xuống.
Tuyết Điệp xuất hiện giữa không trung bắt lấy Võ Huyền, đối với Tiểu Bạch rơi xuống nàng liền phóng ra một sợi tơ trắng đỡ lấy nó.
Cả hai an toàn được Tuyết Điệp đỡ trên đất, Tuyết Điệp chợt cảm thấy quang mang sáng rọi bên người Võ Huyền.
Kiểm tra thân thể hắn, nàng nhận thấy bản mệnh thú tâm của hắn không phát sáng, mà tại phần bụng của hắn, quang linh lực tụ lại nồng đậm nhất, cảm giác quen thuộc đã lâu khiến nàng hoài niệm.
Long Quy tiên sinh đang ngồi uống trà, lập tức phát hiện dị biến trên người Võ Huyền.
Lão lập tức biến mất để lại hư ảnh, ly trà trên tay hư ảnh vẫn một mực không có rơi xuống.
Lão tiếp cận Võ Huyền, áp tay lên bụng hắn, lập tức nói với Tuyết Điệp. “Tránh ra, để ta giúp thiếu chủ ngưng tụ thú đan.”
Tuyết Điệp lập tức mang theo Tiểu Bạch cùng với Độc Ánh Vân tránh ra xa, nàng hiểu rõ, việc ngưng tụ thú đan cần một không gian an toàn.
Long Quy tiên sinh đã nhắc nhở, nàng tự nhiên hiểu rõ ý của Long Quy tiên sinh.
Các nhóm linh thú khác trong Tinh Quang cầu vẫn bình tĩnh tu luyện như chưa có chuyện gì xảy ra, chỉ có Vũ Dực Hải Xà và Cuồng Phong Quái Điểu đang dưỡng thương là nhìn ra.
Hạc Nhi đang tu luyện cũng nhận được sự biến đổi linh lực tại nơi này, nàng liền xuất hiện bên cạnh Tuyết Điệp, nhẹ nhàng hỏi. “Thiếu chủ xảy ra chuyện gì vậy?”
Tuyết Điệp không có vẻ cợt nhả thường ngày khi gặp Hạc Nhi, nàng nghiêm túc đáp. “Thiếu chủ đột phá tứ cấp sơ kỳ, linh thú.”
Hai chữ ‘linh thú’ được Tuyết Điệp nhấn mạnh, Hạc Nhi như hiểu ra gì đó, nàng lập tức lấy ra một bình thủy tinh trong suốt, lại xuất ra một cây bạch quả, chỉ cao bằng một bàn tay, trên cây chi chít những quả nhỏ lấp lánh ánh sáng.
“Tiên sinh.” Hạc Nhi đưa hai thứ bảo vật tới, Long Quy tiên sinh gật đầu, hai món bảo vật cứ thế lơ lửng trên hư không trước mặt Võ Huyền.
Long Quy tiên sinh mắt chỉ liếc nhìn bình thủy tinh, nó tự động đổ toàn bộ tinh huyết máu trắng bên trong ra.
Bình thủy tinh nhìn thì tưởng chừng nhỏ, nhưng lượng tinh huyết nó đổ ra lại có thể so với một hồ máu, khi lượng tinh huyết đổ ra đã có một sức mạnh màu lam bao bọc lấy nó, dù nó có to thế nào nhưng lọt trong sức mạnh ấy cũng chỉ giống như ở trong chiếc bình kia.
Bên trong tinh huyết, một bóng dáng của con giao long màu trắng đang điên cuồng gầm thét, nó liên tục đập vào thành màu xanh, nhưng mỗi lần đập vào liền bị đẩy ra.
“Ồn ào, vốn để cho ngươi chứng kiến trước được khoảnh khắc vĩ đại của tộc linh ta, giờ thì không cần nữa, tan biến đi.” Theo lời nói của Long Quy tiên sinh, giao long màu trắng bên trong tinh huyết liền ta biến, để lại một màu trắng yên tĩnh bên trong.
Bình thủy tinh Hạc Nhi đưa cho Long Quy tiên sinh chính thái tử hung thú Bạch Quang Giao Long, con một vị cường giả đế cấp hung thú ở thời kỳ trước.
Lọ tinh huyết này nàng đổi được khi dùng công huân của bản thân đổi lấy từ Trưởng Khống Giả.
Bởi thực lực của Bạch Quang Giao Long khi còn sống cũng là cửu cấp trung kỳ, cùng với huyết mạch hoàng kim sắc thượng phẩm của nó, nàng lúc đó chưa thể đấu lại nó.
Võ Huyền lúc này hai mắt nhắm nghiền, hơi thở đều đặn, nhìn hắn như đang ngất xỉu, nhưng hắn biết rõ nhất.
Từ lúc tiêu hao hết linh lực bên cạnh Độc Ánh Vân, hắn đã rơi vào một trạng thái rất lạ, linh lực tinh khiết không rõ từ đâu chạy khắp toàn thân.
Không giống với linh lực tinh khiết bên trong bản mệnh thú tâm, linh lực tinh khiết di chuyển bên ngoài cơ thể hắn có phần cuồng bạo hơn.
Hắn dò xét cơ thể mình để tìm nguồn cơn, tìm kiếm một hồi mới hiểu rõ, linh lực từ bên ngoài chảy vào cơ thể hắn đều tụ lại tại dưới phần bụng, tại nơi đó, linh lực bị chuyển hóa thành linh lực tinh khiết rồi mới truyền ra bên ngoài cơ thể hắn.
Võ Huyền cảm giác được, linh lực tinh khiết chạy dọc cơ thể hắn giống như đang làm mới cơ thể hắn vậy, từ ngục phủ ngũ tạng đều được linh lực tẩy rửa qua một lần.
Lớp da thịt bên ngoài của hắn thay đổi là lớn nhất, tưởng chừng chúng đã toàn bộ đổi mới.
Phần dưới bụng của hắn càng lúc càng nóng, đang trong lúc không biết nên làm sao, hắn nghe thấy tiếng của Long Quy tiên sinh văng vẳng trong đầu. “Thiếu chủ, tập trung ngưng tụ thú đan.”
Thú đan? Đầu Võ Huyền lập tức chấn động, hắn vốn tưởng bản thân một thời gian nữa mới có thể ngưng ra thú đan nên không có chuẩn bị gì.
Nay tình thế bất ngờ, Võ Huyền chỉ có thể nhanh chóng bình ổn tâm trạng, theo lời Long Quy tiên sinh nói bắt đầu hấp thu lực lượng bên ngoài hấp thu thú đan.
Long Quy tiên sinh bắt đầu dẫn dắt lực lượng từ tinh huyết máu trắng vào bên trong cơ thể Võ Huyền, trước khi để thuần tinh huyết vào trong, lão đã ép nó chuyển hóa thành linh lực tinh khiết.
Có thể nói là vô cùng tốn công, nếu linh thú bình thường, khi tinh huyết đã bị xóa bỏ linh tính giống loài của chủ cũ, thì đã có thể xem là đại dược, tự mình hấp thu.
Vì thân thể của Võ Huyền vẫn chiếm năm phần là nhân loại nên không thể tùy tiện hấp thu thẳng tinh huyết vào người, buộc phải luyện hóa nó thành linh lực tinh khiết.
Đối với những người khác, việc vừa luyện hóa tinh huyết của hung thú cửu cấp là một điều khó khăn và mất thời gian.
Có điều đối với Long Quy tiên sinh, tất cả chẳng qua là một cái vẫy tay.
Giọng nói của Long Quy tiên sinh tiếp tục vang lên trong đầu Võ Huyền, chỉ dẫn hắn cách hấp thu linh lực tinh khiết ông truyền vào.
Võ Huyền từ bỏ hấp thu linh lực ít ỏi từ bên ngoài, hắn tập trung hấp thu toàn bộ linh lực tinh khiết từ Long Quy tiên sinh.
Dẫn dắt lượng linh lực tinh khiết xuống dưới bụng, Võ Huyền cảm giác sức nóng bên dưới ngày một lớn, từ điểm tập trung của linh lực, đã ngưng tụ ra một quả cầu nhỏ bằng đốt ngón tay.
Từ lúc hình thành nó bắt đầu hấp thu đại lượng linh lực tinh khiết, nó không có tiếp tục chuyển ra bên ngoài cơ thể hắn như trước mà dành hết linh lực cho bản thân nó.
Phía bên ngoài, tất cả đều có thể thấy rõ, từng lớp da trên người Võ Huyền đã bong xuống thành từng mảng lớn.
Làn da trắng sáng mang theo vô số tinh quang phủ khắp thể, đôi cánh trắng nhỏ trên lưng lúc đầu chỉ bé bằng bàn tay.
Nay đã bắt đầu vươn ra quá vai Võ Huyền, bằng mắt thường có thể thấy nó vẫn đang tiếp tục dài ra, màu vàng trên đôi cánh cũng ngày càng huyền ảo.
Lượng tinh huyết của một hung thú cửu cấp có thể nói là liên miên vô tận đối với một bán linh thú tứ cấp như Võ Huyền.
Thú đan bên trong cơ thể hắn đã bắt đầu to bằng nắm tay, mà lượng tinh huyết bên ngoài vẫn chẳng tổn hao đi là bao.
Cảm nhận viên đan thú trong cơ thể, Võ Huyền lúc này mới thực sự bắt đầu ngưng tụ thú đan, vừa rồi chỉ mới là bắt đầu.
* Tuần vừa rồi bận nhiều việc, không có cảm xúc viết, mong các bạn thông cảm.