Chương 225: Khổng Tước Phi Vũ
Đôi cánh của m Dương Song Hạc tạo ra một màn chắn quang linh lực bảo vệ cả hai.
Bên ngoài, vô số băng xích bao vây lấy hai người, chúng tựa như những con rắn từ từ xít chặt lại con mồi của mình.
Từng động tác di chuyển như muốn nghiền ép vỡ màn chắn quang linh lực.
Bị ép không thể phản kháng, đằng sau là Võ Huyền, phía trước là Tiểu Bạch.
Độc Ánh Vân đã không thể không thi triển thiên cấp sủng kỹ. “Thiên cấp sủng kỹ - Quang Ám Thiên Vũ.”
Bên trong lớp màn chắn, Độc Ánh Vân hợp nhất cùng cánh còn lại, nàng cả người bắt đầu xoay vòng, từ trên người nàng, vô số quang ám linh lực tụ thành một chùm tia linh lực hình lông vũ bắn ra tứ phía.
Tiểu Bạch cùng với những sợi băng xích sát gần nhất với Độc Ánh Vân.
Quang linh lực của Tiểu Bạch lúc đầu còn ngăn chặn được vài lông cũ bắn lên, nhưng dần dần quang linh lực bị lông vũ hao tổn rồi biến mất.
Tiểu Bạch chính là đưa mặt chịu trận, nó liên tiếp bị lông vũ bắn lên mặt lùi về sau.
Trên mặt cùng với vòi dần bị cứa đến rỉ máu.
Băng xích không cứng được như Tiểu Bạch, chỉ trúng tới những lông thứ năm trúng liền b·ị đ·ánh vỡ rơi xuống dưới đất.
Võ Huyền vội dịch chuyển bằng Băng Ảnh nhanh chóng đứng gần Tiểu Bạch, một tấm chắn băng lập tức được hắn dựng lên.
Lông vũ bắn lên tấm chắn băng liền dính chặt bên trên, tiếp đó lại là cái lông vũ tiếp theo bắn tới đâm xuyên cái lông vũ vừa rồi vào trong.
Uy lực của lông vũ v·a c·hạm vào bức tường mỗi lúc một lớn.
Tiểu Bạch lắc lắc cái đầu, v·ết t·hương nhanh chóng được quang linh lực chữa trị.
“Uuu...” Tiểu Bạch hú lớn một tiếng, một bức tường chắn hình tròn bằng quang linh lực bắt đầu chắn trước mặt cả hai.
Tấm chắn băng của Võ Huyền sau vài lần bắn bị lông vũ bắn tới cũng đã bị phá hủy.
Lông vũ bắt đầu bắn lên bức tường hình tròn của Tiểu Bạch.
Chỉ thấy lông vũ bắn lên liền bị phản trở lại triệt tiêu các lông vũ khác.
Để duy trì được Phản Quang Kính trước mặt, Tiểu Bạch phải dùng linh lực để duy trì nó.
Nên sủng kỹ này một khi dựng lên, những công kích từ xa đều bị phản ngược trở lại.
Tuy bị phản ngược trở lại, Độc Ánh Vân vẫn tiếp tục dùng Quang Ám Thiên Vũ, ba phía không có tầm chắn, trong năm trăm mét xung quanh đã bị lông vũ của nàng ta đâm tan hoang hết cả.
Sau một hồi thi triển, Độc Ánh Vân thấy Võ Huyền cùng Tiểu Bạch vẫn đứng vững, chỉ bị tiêu hao linh lực, nàng mới ngừng thi triển Quang Ám Thiên Vũ lại.
Vỗ cánh khẽ bay lên, Độc Ánh Vân từ trên không hóa quang ám linh lực thành một con khổng tước, chính bản thân nàng hóa vào bên trong con khổng tước.
Độc Ánh Vân dung nhập vào bên trong, khổng tước như có linh hồn bắt đầu vỗ cánh, nó ngửa cổ lên trời hót một tiếng lớn.
Khổng Tước Phi Vũ!
Độc Ánh Vân điều khiển con khổng tước hóa linh lực lao xuống chỗ Võ Huyền cùng Tiểu Bạch.
Lúc này, Tiểu Bạch đã sớm ngừng dùng Phản Quang Kính, đối với sủng kỹ đánh gần, nó không thể phản lại.
Nhìn khổng tước bay xuống, Tiểu Bạch dậm chân mạnh xuống đất, từng cột đốt dưới chân nó trồi lên đâm thẳng lên con khổng tước.
Võ Huyền thì nhảy lên lưng Tiểu Bạch, linh lực trong người phát động, băng xích xuất hiện hàng loạt đâm lên con khổng tước.
Thấy đối thủ phản công, Độc Ánh Vân bên trong khổng tước khẽ động, con khổng tước liền há miệng, từ miệng nó phun ra một luồng quang ám linh lực phá hủy đi những chồi đất của Tiểu Bạch.
Những chồi đất bị phá hủy như cỏ dại mọc lại sau trời mưa, dù Độc Ánh Vân có phóng thế nào nó vẫn mọc lại đâm lên.
Kết hợp với băng xích đang phóng tới, Độc Ánh Vân chỉ có thể vỗ cánh bay lên.
Chồi đất không thể đuổi theo nàng nhưng băng xích vẫn tiếp tục phóng tới.
Đối với băng xích phóng tới, khổng tước mở rộng hai cánh, từ đôi cánh, lông vũ rơi xuống như mưa đâm thủng từng đầu băng xích một.
Chúng vỡ thành từng mảnh nhỏ rơi xuống đất, tạo lên một khung cảnh hết sức đẹp mắt, bởi những mảnh vụn lấp lánh.
Độc Ánh Vân triệt tiêu được băng xích thì lập tức đập cánh tiếp cận phía sau Võ Huyền cùng Tiểu Bạch.
“Xoẹt!”
Thân thể khổng lồ của khổng tước trên không đột nhiên biến mất, nó bất ngờ xuất hiện trên đầu Võ Huyền cùng Tiểu Bạch.
Vô số lông vũ lập tức rơi xuống, từ miệng khổng tước cũng phun ra một luồng sáng nóng rực xuống phía dưới.
Bị tập kích, Võ Huyền vẫn nhanh chóng ngưng tụ ra hàng loạt cột băng bảo vệ.
Tiểu Bạch đối với chiến đấu trên không rất bất lợi, nó chỉ có thể dùng Chấn Uy Đại Địa tạo thành một bức tường đất hình mái vòng bảo vệ cả hai.
Võ Huyền thấy cứ chịu đòn không phải phong cách chiến đấu của hắn, thu Tiểu Bạch trở lại khống thú tâm.
Thân hình cùng lúc biến mất để lại một tượng băng bên trong.
Ở bên trên, Độc Ánh Vân trong thân thể khổng tước đã phá hủy được những cột băng do Võ Huyền tạo ra.
Còn tầng mặt đất do Tiểu Bạch tạo ra, nàng chuẩn bị sử dụng thiên cấp sủng kỹ phá hủy.
Quang Thần Phạt!
Một cột linh lực tỏa ra quang linh lực nóng rực trước người khổng tước được ngưng tụ, chuẩn bị dội thẳng xuống tầng đất.
Nàng chợt cảm thấy có chút không ổn, lập tức ngừng thi triển Quang Thần Phạt vỗ cánh định bỏ chạy.
Nhưng một khối băng lớn đã xuyên qua đôi cánh của nàng đâm xuống đất.
Bị hỏng một bên cánh, đối với khổng tước không có ảnh hưởng lớn, Độc Ánh Vân vẫn cấp tốc rời khỏi.
Trên bầu trời nơi nàng vừa thi triển Quang Thần Phạt, từng khối băng rơi xuống cắm thành một khối băng lớn trên đất.
Độc Ánh Vân nhìn thấy vậy thầm cảm thấy rời đi đúng lúc, nếu trúng tất cả chỗ cột băng này, nàng khẳng định b·ị t·hương.
Linh lực từ trên thân khổng tước từ từ chồi ra tạo thành một phần cánh mới cho nó.
Chữa trị hoàn thành, Độc Ánh Vân đưa tầm mắt tìm kiếm Võ Huyền thì thấy hắn cưỡi Tiểu Bạch đứng không xa vẫy tay với nàng.
Trên tay Võ Huyền cùng, trước miệng Tiểu Bạch lúc này đã ngưng tụ ra một quả cầu trắng nhỏ.
Độc Ánh Vân không chậm trễ phóng ra một luồng sáng chứa quang, ám linh lực.
Luồng sáng hắc bạch hòa quyện vào nhau xoẹt ngang trời bay xuống.
Võ Huyền và Tiểu Bạch cùng lúc phóng ra những luồng sáng quang linh lực.
Sát Quang Xích!
Từng luồng quang linh lực mang theo sát khí uốn lượn trên không, trúng hợp nhất thành một phóng thẳng tới luồng sáng của Độc Ánh Vân.
Hai luồng sáng v·a c·hạm giữa không trung tạo ra sóng lực chấn động không khí.
Võ Huyền khẽ xòe năm ngón tay ra, luồng sáng trên không lập tức rút ra năm đường, chúng bá·m s·át theo luồng sáng của Độc Ánh Vân phóng ra.
Gần đến với đầu khổng tước, tốc độ của năm luồng sáng càng nhanh.
Xoẹt!
Đầu khổng tước lập tức b·ị đ·âm thành năm lỗ thủng nhưng rất nhanh, quang linh lực cùng ám linh lực phía dưới đã mau chóng bù lại.
Chỉ là phần cổ của nó màu sắc đã có phần nhạt đi.
Độc Ánh Vân vẫn giữ nguyên luồng sáng linh lực đang phun xuống, do trước đó Võ Huyền đã tách phần Sát Quang Xích của mình ra.
m Dương Song Tuyến của Độc Ánh Vân lập tức chiếm ưu thế trước Sát Quang Xích của Tiểu Bạch.
Để ngưng tụ Sát Quang Xích đã không kịp, Võ Huyền liền thi triển Băng Quyền, hắn đấm ra hàng loạt cú đấm tạo ra hình dáng đấm thẳng lên m Dương Song Tuyến giúp Tiểu Bạch giảm bớt áp lực.
Băng Quyền đấm lên, chỉ ngăn trở m Dương Song Tuyến được một chút, rồi nó tiếp tục đè ép phóng xuống.
* Nếu thấy chuyện đã khá hơn, thì xin cho mình một đề cử và góp ý của các bạn.