Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Khống Thú

Chương 214: Tấn công




Chương 214: Tấn công

Thuyền lớn lướt băng băng trên mặt sông, hơn nửa ngày đã tiếp cận với Thạch Hóa động.

Vừa xuống thuyền, người trên thuyền lập tức chia thành hai nhóm, một nhóm do một người cửu cấp dưới trướng Ngô Lưu dẫn đầu, một nhóm thì do Ngô Lưu dẫn đầu.

Do trước đó, Thương Hổ đã điều tra được, Thạch Hóa động này có hai nối đi nên Võ Huyền mới quyết định như thế.

Cậu cũng biết, rất có thể trong Thạch Hóa động còn có vài lối đi khác, nhưng không có thời gian điều tra hết, mà có điều tra cũng chưa chắc đã chặn được hết.

Lần này, dự định của hắn cũng không có định tiêu diệt hoàn toàn Huyết Thần giáo, vì chuyện đó rất khó.

Nhưng hắn muốn đánh cho Huyết Thần giáo lại phải mất mấy chục năm để hồi phục.

Đám người này dám ra tay với hắn, chắc chắn có sự chỉ đạo của Đan phong đằng sau, dẫu sao đám người này đã an tĩnh nhiều năm như vậy, không có lý do nào tự dưng vì một người nhỏ bé như hắn lại nhảy ra.

Thạch Hóa động là núi đá vôi, tiềm thân của nó là một ngọn núi lửa đã tắt, tuy nhiên vẫn có dung nham nóng chảy bên trong.

Thạch Hóa động cũng là do dung nham nóng chảy tạo ra, nên lối đi vào bên trong rất phức tạp.

Có điều đối với Võ Huyền hắn, chuyện này cực kỳ dễ giải quyết khi hắn có thể dùng linh hồn lực dò xét các lối đi.

Cửa động Thạch Hóa động lúc này bị chắn bởi một hòn đá lớn bên trong động.

Một vị chiến thú sư lục cấp của Trưởng Khống Giả lập tức dung nhập với một con băng linh thú bên trong cơ thể, hắn ta đấm một cú lên tảng đá khiến tảng đá trong phút chốc đóng băng.

Một cú đấm tiếp theo của hắn ta liền phá vỡ tảng đá thành băng vụn, mở lối đi vào.



Tảng đá vừa mở, một loạt Huyết Thực Biên Bức từ trong lao ra t·ấn c·ông về phía đám người.

Những con Huyết Thực Biên Bức này chỉ có thực lực nhất cấp hậu kỳ, tuy nhiều nhưng chỉ trong chưa đầy một phút đều đã bị tiêu diệt.

Số binh lính Cương Thanh gia mang đi đều là chiến thú sư, bọn họ cưỡi trên Phong Mã, trên tay có bảo khí hình thương nhị cấp thượng phẩm, có thể nói khi kết hợp với nhau, g·iết c·hết tam cấp vẫn là có thể.

Mấy con Huyết Thực Biên Bức còn chẳng đủ để bọn họ nhét kẽ răng.

Một mạch sông thẳng vào trong, vẫn là những con linh thú và hung thú đã bị loại bỏ ý trí, điên cuồng lao đến t·ấn c·ông đám người Võ Huyền.

Một vị tướng quân của Cương Thanh gia, có thực lực tam cấp hậu kỳ, đứng giữa nghìn người hô lớn.”Kết trận, tiến lên.”

Hơn nghìn người kết trận thành hình cánh cung, cứ ba người một tổ, uốn cong về đằng sau.

Máu tươi nhanh chóng chảy dài trên đất, vô số xác thú ngã vật trên đất.

Võ Huyền cùng một số người có hỏa linh lực bắt đầu đốt xác chúng, tiếng cháy xèo xèo liên tiếp vang lên, đến khi đám người Võ Huyền tiến vào trong vẫn có thể nghe thấy tiếng này.

Ngô Lưu than nhẹ nói. “Chỉ mới vào hang động, đã g·iết c·hết tới bốn trăm con linh thú, hung thú và nhân loại, bên trong rốt cuộc còn có bao nhiêu? Lão phu thật là thất trách khi để cho đám Huyết Thần giáo lộng hành”

Võ Huyền an ủi lão. “Ngô trưởng lão đừng tự trách mình, đại lục rộng lớn, chúng ta đâu thể quản hết toàn bộ, dù sao nhân lực của chúng ta cũng có hạn.

Mà đám Huyết Thần giáo này giảo hoạt như cáo, chúng có thể thoát khỏi đợt truy quét năm đó đã nói lên tất cả.”

Ngô Lưu hơi gật đầu, dường như lời nói của Võ Huyền không hề an ủi được phần trách nhiệm trong lòng lão.

Tiến sâu vào trong Thạch Hóa động, hai bên hang động là hai hàng dung nham đang chảy ngược vào trong.



Quân đội của Cương Thanh gia buộc phải thu lại từ từ tiến vào trong.

Võ Huyền cũng dùng tinh thần dò xét vào bên trong, chỉ cần sắp đến điểm mai phục, cậu đều truyền tin lên cho vị tướng quân bên trên.

Lúc này, việc xử lý những xác c·hết dễ dàng hơn nhiều, chỉ cần đẩy xuống dung nham, tất cả đều bị đốt cháy.

Tần suất người của Huyết Thần giáo phản công ngày càng dày đặc, binh lính của Cương Thanh gia dù không b·ị t·hương cũng bị bào mòn sức lực.

Chưa thể để các người tứ cấp lên, Võ Huyền cùng sủng thú của mình và mấy người tam cấp của Cương Thanh gia tiến lên trước.

Cưỡi trên Kim Quang Thần Tượng, Võ Huyền và Tiểu Ưng giải quyết những con linh thú và hung thú phi hành chuyên t·ấn c·ông nén bên trên.

Những con linh thú và hung thú tập trung đông đúc chính là mục tiêu yêu thích của Võ Huyền.

Hắn thả một đợt Băng Phấn bay ngập trên không trung, lại để Tiểu Ưng thổi về phía trước tránh làm ảnh hưởng tới mấy người khác cùng Kim Quang Thần Tượng đang chiến đấu bên dưới.

Băng Phấn bị thổi bay ngập trên nóc hang động.

“Kịch, kịch…”

Từng tiếng băng mọc ra trên người đám linh thú và sủng thú, đầu tiên chỉ là một bộ phận trên cơ thể, sau đó băng trên người mọc ra toàn thân, đóng băng chúng bên trong.

Những tảng băng lập tức rơi đầy xuống đất, những con linh thú và hung thú phi hành không có lý trí, chúng vẫn ở phía sau điên cuồng lao đến khu vực Băng Phấn.



“Cộp! Cộp! Cộp!”

Tiếng rơi của đám linh thú và hung thú phi hành một lúc một nhiều.

Võ Huyền nhanh chóng thôi động linh lực, sử dụng Băng Phá đối với những linh thú và hung thú đã bị đóng băng.

Thất Thải Khí bên trong bản mệnh thú tâm của hắn bắt đầu vận chuyển, nó tích tụ phong linh lực vào bên trong nó, rồi truyền từng đợt, từng đợt một đến tay hắn.

Võ Huyền cảm nhận phong linh lực xuất hiện trên tay, hắn hô nhỏ một tiếng. “Tan!”

Những linh thú bị đóng băng bên dưới lập tức bị cắt làm đôi, làm ba, máu chảy đầm đìa trên đất.

Mấy người đứng cạnh Võ Huyền thấy cảnh này, lập tức kinh ngạc không ngớt.

Họ chưa từng gặp sủng kỹ kinh người như vậy, sủng kỹ vừa rồi dùng có thể g·iết một lúc cả trăm con Thú nhị cấp, phải tiêu hao bao nhiêu linh lực mới có thể thi triển được.

Kim Quang Thần Tượng bên dưới chân Võ Huyền cực kỳ cuồng bạo, nó hấp thụ ra một quả cầu quang linh lực trước miệng.

Từng tia sáng từ quả cầu bắn ra chi chít vào phía sâu trong hang động, mỗi tia sáng bắn ra đều hạ gục ít nhất một con Thú, tia sáng ẩn chứa quang linh lực nóng, trực tiếp xuyên thủng cơ thể mỗi thứ nó đâm qua, tạo thành một lỗ đen trên đó.

Tia sáng sau khi xuyên qua thì có phần yếu hơn một chút, nhưng vẫn đủ để g·iết c·hết một vài con nhị cấp linh thú, hung thú đằng sau.

Bộ ba Võ Huyền, Tiểu Ưng và Kim Quang Thần Tượng, kẻ đấu g·iết trên trời, người càn dưới đất, chẳng mấy chốc đã quét bay toàn bộ những nạn nhất mất đi ý thức từ Huyết Thần giáo.

Sâu tận cùng bên trong hang động, địa bàn của Huyết Thần giáo lúc này có mười mấy người mặc áo choàng huyết sắc ngồi cùng nhau, bọn họ lấy một người trung niên cẩm y màu đen làm chủ.

Một người mặc áo choàng nói. “Phó giáo chủ, hình như năm nay không đúng lắm, tại sao đám người bên ngoài t·ấn c·ông sớm hơn mọi năm, mà lực lượng cũng lớn hơn không ít.”

Người trung niên mặc cẩm y là phó giáo chủ Huyết Thần giáo hiện tại, hắn gọi là Huyết Viễn, người năm may mắn sống sót dưới sự t·ruy s·át của Man Hoành Thiên.

Hắn ẩn nhẫn nhiều năm, thu phục những giáo đồ còn sót lại năm đó.

Vì để có thể hồi phục lại Huyết Thần giáo như xưa, hắn đã chấp nhận ẩn nhẫn mấy chục năm để có thể khôi phục như ngày hôm nay