Chương 206: Đấu giá hội bắt đầu 2
Miêu Cơ bắt đầu giới thiệu về sản phẩm thứ hai là một bảo khí tam cấp thượng phẩm khá đặc biệt cho sủng thú hỏa hệ, một bảo giáp có thể phóng ra lửa xung quanh khi sủng thú hỏa hệ thi triển các sủng kỹ hỏa linh lực.
Mấy người Võ Huyền không hứng thú với bảo khí lắm, vì mấy người đều đã có bảo khí cao cấp.
Tuy mấy người không hứng thú nhưng mấy người bên dưới đang dần bắt đầu điên cuồng tranh đoạt.
Hỏa gia là nhà đưa vật này ra đấu giá, nên tự nhiên họ muốn đẩy mạnh giá trị của món bảo khí này lên.
Có điều Hỏa gia chủ Hỏa Vô Khương như một con cáo già, lão mỗi lần đưa giá chỉ tăng một chút là thôi, chứ không có tăng nhiều.
Bên phía Cương Thanh Mạc không thiếu bảo khí do cùng hội với Hỏa gia, nên chẳng thèm tham gia.
Hoàng đế Cương Thanh Mạc ở bên trong phòng đấu giá của mình, ngồi cạnh có tới sáu người phụ nữ đều độ tuổi hai mươi, ngồi phía sau hắn chính là Phong Nam Sương cùng một lão già là trưởng lão Cương Thanh gia.
Cương Thanh Mạc nói với lão già đằng sau. “Tam trưởng lão, ngài nói xem chúng ta nên sắp xếp người ra sao để họ đi đối phó với cái đám gọi là Huyết Thần Giáo để không bị thiếu chủ của Trưởng Khống Giả coi thường.”
Tam trưởng lão Cương Thanh gia khẽ vuốt râu, lão trầm ngâm nói. “Chúng ta cứ sắp xếp người như đã bàn, đưa mười hai tứ cấp, hai trăm tam cấp, cùng năm nghìn nhị cấp đi.
Ta đã điều tra về Huyết Thần Giáo, đám tà môn này chúng ta không thể nào đối phó được, cứ để người của Trưởng Khống Giả ra tay, chúng ta giúp họ xử lý đám nhãi nhép là được.”
Cương Thanh Mạc nhíu mày. “Như thế có quá qua loa không?”
Tam trưởng lão Cương Thanh gia phất tay. “Ngươi không hiểu đâu? Người ta muốn gọi chúng ta đến là để giúp họ lan truyền thanh thế thôi, ngươi đừng tự coi trọng chính mình.
Một thế lực từng tung hoành ở tầng ba, ngươi nghĩ với cái thế lực mèo cào như chúng ta có thể làm gì được?”
“Vẫn là tam trưởng lão suy nghĩ thấu đáo.” Cương Thanh Mạc cung kính nói.
“Nói ngươi chịu khó đến cùng chúng ta thảo luận thì cứ suốt ngày cáo xử lý chuyện triều chính, đến lúc có việc thì đầu óc không dùng được.” Tam trưởng lão Cương Thanh gia thâm ý nói.
Cương Thanh Mạc hơi xấu hổ cười không nói.
Phong Nam Sương ngồi sau vẫn im lặng từ nãy, hắn bỗng nói với Cương Thanh Mạc. “Hoàng thượng, ta nhớ có việc trong quân cần xử lý, người xem có thứ gì tốt giúp ta đấu giá, ngày mai ta sẽ đưa tiền đến.”
Cương Thanh Mạc cười nói. “Di Nam, hôm nay có thể mở mang tầm mắt với nhiều bảo vật, chuyện trong quân có thể để sau.”
Phong Nam Sương lắc đầu, hắn nhìn tam trưởng lão Cương Thanh gia xin ý kiến.
Tam trưởng lão nghiêm giọng nói với Cương Thanh Mạc. “Ngươi làm hoàng đế có vẻ quá an nhàn, Nam Sương là người lo việc quân, nay việc quân gấp, ngươi lại bảo hắn ở lại chiêm ngưỡng bảo vật, ta thật không biết nói gì về ngươi.
Nam Sương, ngươi mau đi xử lý chuyện của mình.”
Phong Nam Sương rời đi, Cương Thanh Mạc mới nói. “Tam trưởng lão, sao ngài lại quản chuyện này? Bình thường người dường như không phải vậy?”
Tam trưởng lão Cương Thanh gia nhắm mắt dưỡng thần không muốn trả lời Cương Thanh Mạc, lão tự nhiên biết Phong Nam Sương vì sao rời đi.
Ngươi dù là hoàng đế nhưng ở trước mặt hắn vuốt ve nữ nhân khác, tỷ tỷ của hắn dù đã không còn cùng ngươi là vợ chồng thì ngươi cũng phải tiết chế một chút trước mặt hắn.
Ngươi thì hay rồi, chỉ là buổi đấu giá mang theo tới sáu nữ nhân, ta thực sự phục ngươi.
Giờ ta cũng hiểu vì sao các cháu gái của ta, mặc dù tình cảm với Cương Thanh gia vẫn có, vẫn tôn trọng ngươi, nhưng một năm chúng chẳng về hoàng cung tới mười lần.
Tam trưởng lão cũng cân nhắc về việc Phong Nam Sương chuẩn bị rời đi, thật tiếc cho một vị tướng quân khi không phục vụ cho Cương Thanh gia.
Quả như tam trưởng lão Cương Thanh gia nghĩ, Phong Nam Sương ra khỏi phòng thở dài một hơi, hắn một mực đi thẳng tới Ngu Linh học viện không có nhìn lại phía sau.
Dưới hội trường, bảo khí tam cấp thượng phẩm được Cương Thanh Di Nam mua với giá ba mươi nghìn sủng tệ, giá cả này khá rẻ do Cương Thanh Di Nam ép giá.
Hiện tại, ngoại trừ mấy thế lực vây quanh Cương Thanh Mạc không sợ Cương Thanh Di Nam, chứ các thế lực khác đều phải tránh xa.
Mấy thế lực vây quanh Cương Thanh Mạc chẳng thiếu gì bảo khí, họ cũng chẳng muốn mua với giá đắt từ đấu giá hội, trong khi có thể trực tiếp mua từ Hỏa gia.
Chỉ cần thấy bảo khí đấu giá đã có lãi, họ cũng không cần kích động Cương Thanh Di Nam làm gì.
Tên này nổi tiếng là tên điên trong Cương Thanh thành, tự dưng đang đấu giá hắn lại nổi điên thì lại rất mệt.
Mọi người dẫu sao đều đến để chiêm ngưỡng viên đan dược tam cấp hạ phẩm.
Vật phẩm mà cả đời họ sợ rằng không thể thấy, hoặc có thể phải đợi nhiều năm nữa, vì ở tầng một, đan dược đã quá lâu không xuất hiện.
Chỉ mới vài tháng nay, Tam Thế Gia cùng một thế lực có tên là Yên Vân Hoàng mới bán đan dược nhị cấp và nhất cấp đã khiến cho các thế lực xung quanh Cương Thanh thành phải thường xuyên phái người ở Cương Thanh thành để mua cho được đan dược.
Miêu Cơ dưới hội trường mở tấm vải đỏ ra, bên trên chiếc kệ hiện ra một khối đá màu trắng như băng, bên trong ẩn chứa một lượng lớn băng thể đang chuyển động bên trong.
Miêu Cơ nói. “Mọi người có thể thấy viên khoáng thạch này không phải vật thường, thứ cho kiến thức của Tam Thế Gia nông cạn, không nhìn rõ viên khoáng thạch này là loại khoách thạch gì.
Nhưng mọi người có thể thấy rõ, viên khoáng thạch này chắc chắn bất phàm, chúng ta đưa ra cái giá mười nghìn sủng tệ khởi đầu.”
Võ Huyền ngồi trên phòng vốn không chú ý đến bên dưới nhưng vừa nhìn thấy viên khoáng thạch liền có hứng thú.
Bên trong truyền thừa hắn có được về luyện bảo và bày trận đều có viết về một viên khoáng thạch về loại địa phẩm.
Da trắng như băng, nhìn xuyên thấu được băng thể, bên trong đá băng có chứa băng dịch ẩn chứa băng linh lực thuần khiết.
Loại khoáng thạch này gọi là Băng Nhũ ngọc, khi luyện khí có thể tăng thêm băng nhũ vào phôi khí làm một chất phụ tác tăng thêm băng khí cho bảo khí ấy.
Có thể hiểu rằng, một bảo khí thông thường, sẽ lấy các loại khoáng thạch có chứa các loại nguyên tố bên trong làm chủ.
Nhưng khi thêm băng nhũ, bảo khí ấy không cần có khoáng thạch chứa băng linh lực bên trong, một khi chủ nhân bảo khí thi triển bất kỳ một sủng kỹ, sẽ đều có thêm ba phần băng linh lực.
Ba phần linh lực thường sẽ ảnh hưởng tới kết quả của một trận chiến, hơn hết là ba phần sức mạnh này là băng linh lực, một loại linh lực có sự khó chịu nhất định.
Nếu bị băng linh lực thẩm thấu vào bên trong người, thường sẽ rất khó loại bỏ, nhất là đang trong quá trình chiến đấu.
Còn về khả năng bày trận của Băng Nhũ ngọc, với các trận pháp có kèm theo băng linh lực, sẽ tăng thêm hai lần uy lực cho trận pháp đó.
Băng Nhũ ngọc nói chung là rất hữu ích, nhưng nó cũng có nhược điểm là sẽ bị hao tổn sau một lần sử dụng.
Khối Băng Nhũ ngọc to như vậy bên trong có thể chứa khoảng vài nghìn giọt tinh thể băng nhũ, ở buổi đấu giá này lại dùng sủng tệ để đấu giá thì quá rẻ mạt cho giá trị của Băng Nhũ ngọc.