Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Khống Thú

Chương 163: Liên hoàn trận




Chương 163: Liên hoàn trận

Huyền Thủy Thác trận cùng Bạch Sương trận là hai huyễn trận đặc biệt kết hợp với nhau để tăng mạnh khả năng huyễn ảo tinh thần.

Huyền Thủy Thác trận hóa không gian xung quanh thành thác nước, tứ bề nước từ trên cao đổ xuống, dù người trong trận có cố gắng bay cao bao nhiêu thì nguồn thác sẽ luôn cao hơn bấy nhiêu.

Bên dưới nước chảy xuống sẽ tạo thành nhiều đường đi, người bên dưới nếu không chịu liên tục di chuyển thì sẽ bị nước từ trên tháp đổ xuống q·uấy n·hiễu tinh thần mà c·hết.

Mà ngược lại, nếu người bên trong trận liên tục di chuyển cũng sẽ kiệt sức mà c·hết, vì Huyền Thủy Thác trận vốn là một cái mê cung không nối thoát.

Bạch Sương trận thì tạo ra một lớp sương mù gây nhiễu loạn phương hướng của người bên trong trận, khiến tinh thần của họ hoảng sợ dẫn đến gục ngã dần dần.

Đó là sự đáng sợ của huyễn trận, đều không gây tổn thương về mặt cơ thể nhưng đối với tinh thần đều gây tổn thương lớn.

Mà bát trận liên hoàn của hắn mới chỉ xuất hiện hai huyễn trận, còn ba trận t·ấn c·ông, ba trận phòng ngự chưa có phát huy uy lực của nó.

Thiên Dương Ngân cầm trong tay lệnh bài, nàng dùng tinh thần lực yếu ớt của mình để kiểm tra trận pháp, thấy được người bên trong trận pháp đang cố gắng t·ấn c·ông xuống trận pháp nhưng đều không thể đánh được vào tâm trận.



Tinh thần nàng khẽ động, hai hình tròn nhỏ màu đen bên trên mặt lệnh bài sáng lên, bên trong trận Huyền Thủy Thác trận cùng Bạch Sương trận liền dần thay đổi.

Bảy bức tượng ánh vàng cầm khiên cùng bảy bức tượng màu đen cầm giáo xuất hiện xung quanh trận pháp.

Theo linh lực truyền vào của Thiên Dương Ngân, mắt của từng bức tượng bừng sáng giống như có hồn.

Một bức tượng cầm khiên cùng một bức tượng cầm giáo lớn nhất nhảy vào giữa đám người bên trong, bức tượng cầm khiên thì mạnh mẽ hạ khiên trên người xuống, bức tượng cầm giáo thì mạnh mẽ đâm ra phía trước.

Sáu bức tượng cầm khiên cùng sáu bức tượng cầm giáo còn lại cũng lạnh lùng bày thành hình ngôi sao sáu cánh.

“Sát.”

“Thủ hộ.”

Hai tiếng hét lớn đồng loạt vang lên, từ bảy bức tượng ánh sáng như sao chiếu vào nhau, thân hình vốn khổng lồ của tất cả lại tiếp tục lớn hơn, bảy mũi giáo khổng lồ cùng lúc đâm xuống đám người phía dưới.

Đám người phía dưới không nhìn rõ được xung quanh bởi chịu ảnh hưởng của Băng Sương trận, xong tất cả đều nghe thấy tiếng ‘Sát’ cùng ‘Thủ hộ’ cực lớn.



Đều là những kẻ sống đủ lâu, dĩ nhiên bọn họ lập tức lấy ra bảo vật hộ thân, cùng dùng linh lực tạo ra một lớp bảo vệ lên một vùng rộng lớn tất cả.

Bảy mũi giáo khổng lồ nặng lề đập lên tấm chắn mỏng manh, điều hiển nhiên là tấm chắn do bảy khống thú sư gia trì dễ dàng chống đỡ được sức mạnh t·ấn c·ông từ bảy bức tượng.

Võ Huyền nhìn bảy bức tượng đánh xuống, hắn nói. “Thất Tinh Sát trận không có bảo khí hình người, uy lực quả thật không bằng một phần hai.”

“Huyền thiếu chủ nên biết đủ a, ngài nhìn xem chỉ là một trận pháp huyền cấp thượng phẩm chưa hoàn thiện đã có thể để tám tứ cấp hậu kỳ, nếu hoàn thiện thì không biết sức mạnh của nó ra sao?” Thiên Dương Ngân nhìn Võ Huyền cảm khái, nếu nàng không phải nhìn khuôn mặt hắn mang điều tiếc nuối, thì nàng còn tưởng hắn đang khoe mẽ về trận pháp của mình.

Một lão già họ Hà bên trong trận pháp nhìn lên mười bốn bức tượng đang tỏa sáng, lại nhìn lên sương trắng ngập trời, lại nhìn thác nước đã ngập quá nửa chân, trong lòng lão không khỏi than thở. “Rơi vào liên hoàn trận rồi, không biết có thể sống ra khỏi đây không?”

Lão nói rồi, lại truyền linh lực vào tấm chắn bảo vệ linh lực bên ngoài.

Một người trẻ tuổi bên cạnh hỏi lão già họ Hà. “Hà lão, người có cách nào phá giải mấy trận pháp này hay không? Nếu không tìm cách chỉ sợ người của chúng ta đều sẽ kiệt sức mà c·hết.”



Hà lão là kẻ sống đã nhiều năm, nếu không phải lúc tuyệt vọng nhất, lão tự nhiên sẽ không nói với người đi theo mình rằng họ đã lâm vào tuyệt cảnh, thầm thở dài trong lòng một tiếng, lão nói. “Trước bảo mọi người cố gắng chống đỡ, ta sẽ nghĩ cách phá trận.”

Hà lão vô thức nhìn về phía Thiên Dương Ngân đang điều khiển trận pháp, lão đã hai lần dùng linh lực tỉ mỉ kiểm tra mắt trận, song lại chỉ tìm được hai cái mắt trận giả.

Lão buồn bực ngồi xuống một lần nữa dùng linh lực tìm kiếm tâm trận, sau một hồi dùng linh lực tìm kiếm, lão đã để người của mình ba lần ra ngoài phá mắt trận, cuối cùng đều là tâm trận giả, lại còn bị Thất Tinh Sát trận đ·ánh c·hết mất một người cùng ba con sủng thú.

Điều này khiến lão tức gần c·hết, mà chỉ có thể nén giận trong người không thể mất bình tĩnh.

Nhưng dù lão có giữ cho mình bình tĩnh thì người của lão lại không thể giữ được sự bình tĩnh ấy, khi bảy bức tượng bên ngoài t·ấn c·ông càng lúc càng nhiều khiến tấm chắn linh lực dần lung lay như muốn nứt vỡ.

Võ Huyền nhìn người bên trong trận pháp đã dần hỗn loạn, hắn huy động băng linh lực tạo thành một tấm lệnh bài giống y như tấm trên tay Thiên Dương Ngân. “Tấm chắn linh lực đã sắp bị phá vỡ, tỷ làm theo ta để mở cổng trận pháp cho mấy người Sở lão và sủng thú của chúng ta vào trong.”

Thiên Dương Ngân sớm đã muốn mở lời, mỗi một khắc thời gian trận pháp duy trì nàng đều cảm thấy lãng phí, mấy kẻ bên trong trận pháp đều không đáng dùng trận pháp để kìm hãm bọn chúng.

May là không cần thiết dùng đến mấy trận pháp còn lại.

Nàng truyền linh lực theo hướng dẫn của Võ Huyền liền mở ra bốn cổng nhỏ bên ngoài Huyền Thủy Thác trận, đám người Sở lão thấy trận mở liền lao vào bên trong, đợi con sủng thú cuối cùng vào trong trận pháp liền đóng lại.

Đám người Sở lão vào trong, bên trên đầu mỗi người đều xuất hiện một con bướm nhỏ, đây là Thiên Dương Ngân làm theo Võ Huyền đặt một điểm linh lực của trận pháp khiến đám người Sở lão được coi là một phần của liên hoàn trận, không bị ảnh hưởng bởi trận pháp.

***Cầu ý kiến của mọi người để mình có thể phát triển chuyện hơn.

Cảm ơn các bạn đã ủng hộ mình!