Không Thể Đánh Mất Em

Chương 86: HẠNH PHÚC (H+)




Ăn tất niên xong tất cả mọi người đều trở về nhà mình, Lý Trần Hạo và vợ chồng Lisa thì ra khách sạn nghỉ. Bé Trân An được Phương Chu Ninh đưa về nhà ngủ, mai còn về quê nữa.

Lâm Yên Nhiên mệt cũng đã lên phòng ngủ từ lâu.

Doãn Trí Cường ngồi uống rượu, nói chuyện với Vương Triết Minh và Tống Duệ Phong, còn Cao Hắc Trạch thì vui vẻ không ở lại đưa vợ về.

Doãn Trí Cường trở về phòng ngủ cũng đã gần 4 giờ sáng, vừa bước vào phòng đã thấy Yên Nhiên đang nằm ngủ rồi, trên người cô chỉ có chiếc váy ngủ màu đen hai dây rất gợi cảm. Chiếc váy dài qua mông cô một chút thôi nhìn rất quyến rũ.

Yết hầu của Doãn Trí Cường lên xuống liên tục, dục vọng cộng với men rượu làm anh nóng hết cả lên.

Doãn Trí Cường cúi xuống hôn lấy môi đang hé của cô luồn lưỡi vào mút hết những mật ngọt trong đó.

Lâm Yên Nhiên giật mình tỉnh dậy thấy anh như vậy không trốn tránh mà đáp lại nụ hôn đó.

-" Em hết chưa?"

Doãn Trí Cường đang hỏi xem cô hết kỳ kinh nguyệt chưa. Hôm nay bé An không có ở đây chỉ cần cô hết là anh sẽ ăn cô luôn.

Lâm Yên Nhiên gật đầu ngại ngùng.

Doãn Trí Cường nghe vậy hôn tới tấp vào cổ cô như một con sói bị bỏ đói lâu ngày vậy.

-" Từ từ...Trí Cường ưm...tắt đèn đã."

-" Không từ từ được, biết anh đã nhịn mấy ngày rồi không."

Lâm Yên Nhiên với tay tắt đèn đi. Mặt cô bây giờ rất đỏ.

Doãn Trí Cường giật phăng chiếc váy ngủ của cô ra con mắt anh đục ngầu khi nhìn vào cơ thể cô. Cô không mặc nội y mà chỉ mặc một cái váy ngủ mà thôi.

Doãn Trí Cường cúi xuống hôn lấy môi cô tay xoa nắn cặp tuyết lê căng tròn, anh cúi xuống mút lấy một bên ngực của cô, một tay xoa nắn nhào nặn.

-" Ưm..."

Lâm Yên Nhiên nghe thấy tiếng kêu của mình ngại đỏ mặt nhanh chóng lấy tay bịt miệng lại để không phát ra âm thanh ái muội đó.

Doãn Trí Cường thấy vậy thì gỡ tay cô ra hôn lấy đôi môi căng mọng của cô.

-" Anh muốn nghe âm thanh đó." Anh nói bằng giọng khàn đặc

Doãn Trí Cường phía dưới đã căng cứng, anh cởi bỏ hết những thứ trên người mình ra làm vật nam tính chĩa thẳng trước mặt cô.

Anh hôn chỗ trên cơ thể cô đến nỗi để lại dấu, dần dần đi tới phía dưới. Bên dưới của cô đã bị kích thích mà chảy đầy dịch thủy. Anh không ngần ngại mà cúi xuống hút hết những thứ đó, rất thơm.

-" Ưm... Đừng chỗ đó bẩn lắm."

-" Ưm...ưm...Trí Cường đừng li.ếm nữa."

Cô bấu chặt tay vào grap giường thở dốc, sự kích thích của anh đã làm cô chảy nhiều dịch thủy hơn. Doãn Trí Cường cho lưỡi vào trong cô làm cô ưỡn người lên uốn éo, bây giờ cô không ý thức được mà thay vào đó là sự ham muốn. Trong người cô rất nóng.

-" Không bẩn, nó rất ngọt"

Doãn Trí Cường tiến người lên hôn lấy cô, tay không ngừng xoa nắn cặp tuyết lê ấy. Cậu nhỏ của anh chà xát vào vùng nhạy cảm của cô mà không chịu đi vào khiến cô rất khó chịu.

-" Trí Cường... Chỗ đó của em rất khó chịu...ưm anh giúp em." Giọng cô nỉ non cầu xin.

-" Gọi chồng đi, anh sẽ giúp."



Lâm Yên Nhiên bị cơn ham muốn che mờ mắt mà làm theo.

-" Chồng... giúp em."

Bị tiếng của cô làm kích thích anh tiến vào rất mạnh, bên trong cô rất khít rất ấm khiến anh sướng không thể kiềm chế được, từng cú thúc của anh đi sâu đến điểm G của cô. Khiến cô kêu lên vừa đau vừa sướng.

-" Ưm...ưm..chậm lại. Chồng chậm lại."

Doãn Trí Cường không nghe cô nói mà cứ mạnh mẽ luân động, cô đã bỏ đói anh hơn 1 tuần sao có thể chậm được chứ.

Đến nước rút anh rút ra bắn toàn bộ tinh hoa của mình lên bụng cô. Anh không muốn cô mang thai vào lúc này, và cũng sẽ không để cô uống cái thứ thuốc kia nên anh sẽ tự phòng tránh cho cô vậy.

Doãn Trí Cường lại lật người cô nằm úp xuống, Lâm Yên Nhiên bây giờ đã mệt rồi không thể nữa cô nỉ non cầu xin anh.

-" Chồng em mệt rồi, bây giờ đã hơn 5 giờ sáng rồi anh cho em nghỉ đi."

-" Mới có 2 hiệp đã mệt rồi. Em cứ việc nằm im để anh làm. Chiều anh một chút đi."

Doãn Trí Cường đâm từ phía sau. Tư thế này rất sâu khiến cô phải la lên.

-" Ưm...sâu quá...ưm em mệt."

Doãn Trí Cường không để ý tới mà cứ làm công việc của mình, anh cứ hết lần này đến lần khác muốn cô. Khiến cô phải khóc thét mệt quá ngất đi.

Thấy cô ngất anh liền bắt ra bên ngoài xong bế cô vào vệ sinh cá nhân, không biết bên trong anh làm gì mà khiến cô kêu lên lại ngất đi.

Khoảng hơn 1 tiếng trong nhà tắm anh mới bế cô ra dọn dẹp ga giường mới đặt cô nằm xuống, hai người thân thể trần trụi dán chặt vào nhau ôm nhau ngủ. Trên người ai cũng có dấu hôn do người kia để lại. Trên người Lâm Yên Nhiên chằng chịt dấu hôn, đâu đâu cũng có.

Bây giờ hơn 8 giờ sáng hai người mới ôm nhau ngủ. Doãn Trí Cường hạnh phúc khi lựa chọn của mình là đúng đắn, anh bị nghiện cô rồi. Bây giờ cứ xa một chút là nhớ lên nhớ xuống.

11 giờ trưa đến giờ ăn cơm rồi mà vẫn chưa thấy hai vợ chồng này xuống, Thanh Tuyết Lan sợ hai người xảy ra chuyện gì nên bà kêu Doãn Y Vân đi lên cùng với bà.

Vừa mở cửa cảnh tượng trước mắt khiến hai người mắt hai người đỏ không thôi mà miệng cười không khép được miệng. Quần áo vứt rải rác xuống đất, trên giường hai con người đang ôm nhau mà ngủ ngon lành. Do chiếc chăn chỉ che ngang lưng Yên Nhiên làm lộ nguyên phần lưng trắng nõn của cô.

Hai người hốt hoảng chạy ra ngoài không quên đóng cửa lại, Thanh Tuyết Lan dặn người làm chuẩn bị đồ bổ cho hai vợ chồng và còn dặn không được làm phiền giấc ngủ của hai đứa nó.

Doãn Y Vân quay về phòng mình mà mặt vẫn rất đỏ, lần đầu tiên được thấy cảnh tượng như thế này có đốt mắt không chứ, cô lại nhớ ngày hôm trước Tống Duệ Phong làm chuyện đó với cô điều đó thật là kinh khủng.

Hơn 1 giờ chiều, Lâm Yên Nhiên mới cựa quậy tỉnh dậy. Cô nhẹ nhàng di chuyển mà cơn đau ập đến, đau hơn cả lần đầu nữa. Cô thầm mắng chửi người đàn ông đang ôm mình, anh cứ như là người bị cấm dục lâu năm vậy. Không biết hôm qua anh đã làm bao nhiêu lần mà khiến cô đau đến tức điên lên đi được.

Doãn Trí Cường cảm thấy cô cựa quậy thì anh cũng tỉnh giấc, anh hôn nhẹ lên trán cô một cái.

-" Ngủ thêm chút nữa đi."

Lâm Yên Nhiên nhéo ngực anh một phát rất đau. Cô nghiến răng nói.

-" Hơn 1 giờ rồi ngủ gì nữa, hôm qua anh làm bao nhiêu lần vậy. Đau chết em rồi."

-" Nhiều quá không đếm được."

Cô nghe như độn thổ, rõ ràng hôm qua cô cầu xin anh thảm thiết mà anh cứ nói một lần nữa. Đến lúc cô ngất đi anh vẫn cứ làm.

-" Từ giờ anh đừng động vào người em nữa, anh như người bị cấm dục lâu năm vậy."

Doãn Trí Cường nghe vậy thì chồm dậy. Cô đùa anh à, không đụng vào thì anh hỏng hết lấy gì mà sài.

-" Sao thế được, anh hứa lần sau sẽ kìm chế. Ai bảo cơ thể em khiến nó không dừng lại được."



Bụp.

-" Anh còn nói nữa!"- Lâm Yên Nhiên thẹn quá tức thì chăng cái gối vào mặt anh.

-" Thôi anh đưa em đi vào vệ sinh."

Doãn Trí Cường bế cô vào nhà vệ sinh kì cọ. Lúc anh làm anh còn có ý định đen tối đó trong đầu làm cô liên tiếp đạp anh ra.

Lâm Yên Nhiên sửa soạn xong nhìn tổng thể rất xinh đẹp, chỉ tội cô tốn nhiều thời gian che bỏ dấu hôn thôi.

Lâm Yên Nhiên khó khăn đi lại khiến Doãn Trí Cường nhếch cười, anh bế thốc cô lên đi xuống dưới nhà.

Mọi người nhìn thấy cảnh này thì chỉ biết cười, đến người làm cũng phải ngưỡng mộ tình cảm của hai người.

Doãn Trí Cường đặt cô xuống ghế, anh múc cho cô một bát cháo nóng rồi đút cho cô ăn. Người hầu mang đồ tẩm bổ mà Thanh Tuyết Lan kêu chuẩn bị lên cho hai người.

Ăn xong, hai người ra phòng khách tiếp những vị khách đến chúc Tết.

-" Năm mới con chúc ông bà dồi dào sức khỏe, chúc cha mẹ năm mới an khang, chúc Y Vân kiếm được nhiều tiền chuyện tình cảm suôn sẻ." Lâm Yên Nhiên chúc tất cả mọi người.

Doãn Trí Cường cũng chúc và nhận được lì xì từ mọi người, Lâm Yên Nhiên được một phong bao rất đày. Đúng là nhà này trọng nữ khinh nam mà.

Cả ngày hôm nay hai người chỉ quanh quanh ở nhà tiếp khách rồi ra vườn ngồi.

Đến tối Doãn Trí Cường nằm xuống giường ôm cô vào lòng. Lâm Yên Nhiên mặc kệ anh ôm mình vẫn lướt điện thoại.

-" Qua Tết em có muốn đi du lịch ở đâu không?" Anh nhẹ nhàng hỏi cô.

-" Em chưa biết nữa... em phải sắp xếp công việc ở công ty đã, anh cũng bận mà."

-" Anh sắp xếp được."

-" Hay là tháng 3 mình đi biển đi, cũng phải hơn 1 tháng nữa. Được không anh?"

-" Được chiều em." Anh hôn cô một cái thật sâu.

*Reng reng*

Điện thoại của Doãn Trí Cường vang lên, Lâm Yên Nhiên vô tình nhìn vào thấy La Thanh Ân gọi. Cô làm lơ giả vờ không nhìn thấy.

-" Anh bỏ tay ra nghe điện thoại đi. Em vào nhà vệ sinh một lát."

Cô gỡ tay anh ra khỏi eo mình đi vào nhà vệ sinh đóng chặt cửa lại. Cô không muốn làm anh khó sử.

Doãn Trí Cường thấy cô vào không nghĩ nhiều lấy điện thoại ra xem ai gọi, thấy hiển thị tên trên màn hình điện thoại thì nhíu mày. Anh suy nghĩ một lúc mới nghe máy.

30 phút sau.

Lâm Yên Nhiên bước ra từ trong nhà tắm với bộ váy ngủ màu hồng phấn, kèm theo cái áo choàng. Cô thấy anh nghe điện thoại xong rồi mới đi lại giường nằm xuống.

Doãn Trí Cường ôm cô từ phía sau, anh biết cô nhìn thấy ai gọi cho anh nên mới vào nhà tắm. Anh không muốn làm cô buồn lòng liền giải thích.

-" Anh với cô ta cắt đứt quan hệ rồi, em đừng có lo."

-" Em lo gì chứ. Đi ngủ thôi, em buồn ngủ quá rồi đây này."

Doãn Trí Cường nghe vậy cũng không nói gì thêm nữa, anh hôn cô một cái rồi cả hai ôm nhau ngủ.