Không Thể Đánh Mất Em

Chương 19: TRƯỞNG THÀNH RỒI TÍNH CÁCH SẼ KHÁC.




Doãn thị.

Tại một căn phòng rộng lớn được bố trí vô cùng sạch sẽ, gọn gàng người đàn ông khoác cho mình bộ vest màu xanh đen, khuôn mặt anh sắc nét chân thực, điểm trên khuôn mặt thu hút mọi vái nữ nhất chính là chiếc mũi cao ngất ngưỡng kia, đôi lông mày rậm rạp cứ cau lại, đôi mắt sắc bén nhìn vào máy tính làm việc nhưng trong lòng lại vô cùng bứt bối.

Sáng nay vì lời nói của Trương Nhất Phàm mà khiến anh phải bận tâm như vậy, làm anh không thể tập trung được. Anh lập tức nhấc điện bàn đến cho Trương Nhất Phàm, bên kia lập tức bắt máy nhưng chưa kịp nói gì hết thì nghe thấy tiếng lạnh nhạt của Doãn Trí Cường: -"Trừ cậu nửa tháng lương" thì mau chóng tắt máy. Trương Nhất Phàm há hốc mồm nhìn vào điện thoại ông chủ hắn bị cái quái gì vậy chứ? Chẳng phải sáng nay anh chỉ nói thật là người như Lâm Yên Nhiên ra ngoài rất nhiều người thích, Doãn Trí Cường mà không giữ chặt thì bị mất vợ như chơi thôi mà! Vậy lại gọi điện trừ lương của anh. Thôi rồi tháng nay anh lại phải ăn mì gói nữa rồi.

Đang thân thở thì lại nghe được tiếng chuông điện thoại từ Doãn Trí Cường một lần nữa hắn lập tức bắt máy không lại bị trừ nốt nửa tháng lương còn lại là coi như ăn cháo.

-"Alô Doãn tổng" đầu dây bên kia lập tức trả lời bằng giọng lạnh lùng -"Tăng ca hết tháng này cho tôi, tăng ca không lương!" thì lập tức tắt máy.

Trương Nhất Phàm nghĩ cái gì nữa đây, trừ lương, tăng ca 1 tháng. Ôi trời, biết thế mình không nên nói như thế, không ngờ sếp lại để ý đến như vậy!

....................

-" Lâm tổng, đây là một số tài liệu trình diễn thời trang công ty YN cần cô kí."

Anna Thanh đặt 4 tập tài liệu lên trên bàn. Lâm Yên Nhiên thấy vậy thì mở tất đống tài liệu ra xem xét xem có gì sai sót hay không. Cô lấy bút ký vào rồi đưa cho Anna Thanh.

Anna Thanh đi đến lấy lại tệp tài liệu rời đi, vừa mới mở cửa thì bị Lâm Yên Nhiên gọi lại.

-" Sáng mai chị ra sân bay lấy đồ mà công ty phải chụp ảnh đến đây cho tôi. Ngày mai tôi sẽ cho người mẫu chụp."

-" Nhưng mà ai làm mẫu đây thưa Lâm tổng."

-" Chị quên tôi có bạn đang là người mẫu à."

-" Ừ nhỉ người mẫu Tô Á Hân. Vâng tôi làm ngay."

Anna Thanh khẩn trương đi làm những nhiệm vụ mà Lâm Yên Nhiên đã giao cho.

___________________

Nhà hàng Phúc Sinh

Lâm Yên Nhiên chạy vào quán một cách vội vã vừa đến nơi thì thấy những người bạn của mình đã đến trước rồi hôm nay bọn cô không ngồi ở phòng VIP mà chỉ ngồi ở bàn bình thường thôi.

-" Xin lỗi mình tới muộn, hôm nay mới nhận chức nên ba mình bắt ở lại nghe cách làm việc của ông ấy. Nên thực sự rất xin lỗi mọi người."

Phương Chu Ninh thấy cô nói vậy thì cũng bỏ qua.

-" Thôi em ngồi xuống đi, thức ăn sắp nguội rồi kìa."

Lâm Yên Nhiên ngồi cạnh Dương Lạc Đồng mà thở dài mệt mỏi, chỉ mới một buổi thôi mà cô lại mệt như vậy rồi.

Dương Lạc Đồng lúc này vô tình nhìn vào má của Lâm Yên Nhiên, thấy có một vết đỏ thì tức giận nói.

-" Là ai đánh cậu đấy. Đừng nói với mình là chồng cậu nhé."

Lúc này hai người kia mới chú ý đến phần má đỏ của cô, đương nhiên họ nhìn thấy rõ rồi vì tóc của cô được búi cao lên có che được đâu.



Lâm Yên Nhiên cũng vô cùng ngạc nhiên vì ngay cả bạn của cô cũng nghĩ cô là bị chồng đánh.

-" Không, anh ấy không đánh tớ."

- "Vậy thì ai lại giám đánh Doãn thiếu phu nhân chứ!"

Tô Á Hân nói lời trêu trọc Lâm Yên Nhiên vì cô biết bạn của mình không thích cái cách xưng hô này một chút nào.

Lâm Yên Nhiên vẻ mặt không vui nhìn Tô Á Hân: -"Đừng gọi mình như thế không thích đâu."

-" Thôi không đùa nữa! vậy ai giám đánh cậu."

Lâm Yên Nhiên mở điện thoại của mình lên chuyển video lên nhóm. Bọn họ click vào thì vô cùng ngỡ ngàng, sao một con thư kí nhỏ bé lại giám đánh cô cơ chứ.

-" Con nhỏ này to gan thật đấy! Không muốn sống nữa mà."

Tô Á Hân nói với khuôn mặt bí hiểm, cô biết con nhỏ này nhận được hậu quả gì rồi, bọn họ còn lạ gì tính cách của Lâm Yên Nhiên nữa.

Lâm Yên Nhiên trong lúc bọn họ xem clip thì cô lấy thức ăn mà ăn trước để lấy sức, sáng nay cô ăn có một miếng bánh mì sandwich nên bây giờ rất đói.

Tô Á Hân nhìn Lâm Yên Nhiên đang ăn ngon miệng như bị bỏ đói không bằng, người bạn Lâm Yên Nhiên của cô đúng là một người tham việc đến nỗi có thể cả bỏ qua bữa sáng.

-" Cậu muốn bọn mình giúp gì sao?"

Lâm Yên Nhiên bỏ dĩa xuống rồi uống một ngụm nước rồi bình tĩnh nói.

-" Ừm đúng rồi, công ty thời trang của mình đang cần chụp mẫu thiết kế mới mình vừa cho ra mắt nhưng vẫn chưa tìm được người mẫu nên mình muốn cậu làm người mẫu ảnh cho mình."

Tô Á Hân đưa mắt hiếu kì, tuy Tô Á Hân là bạn thân của cô nhưng vẫn chưa bao giờ nghĩ mình có thể được làm người mẫu cho hãng thời trang YN này, mẫu thiết kế nào ba người họ cũng được mặc không thiếu một bộ đồ nào.

-" Nhưng mà hình như người mẫu đại diện công ty cậu là người thuộc công ty người mẫu JK Entertainment mà."

-" Mình hủy hợp đồng với công ty đó rồi, 5 lần 7 lượt hẹn nhưng không chụp, làm công ty tớ bị giảm mất 2% doanh thu đấy."

Ba người họ há hốc mồm, trời giảm mất 2% doanh thu là bằng cả 5 tháng lương của người làm công sở rồi.

-" Nhưng cậu có chắc là muốn chọn mình không. Mình sợ mình không làm tốt, như vậy sẽ ảnh hưởng đến cậu đó."

-" Không mình tin cậu làm được mà. Giúp mình đi."

Tô Á Hân suy nghĩ một hồi thì gật đầu đồng ý. Vù gì Tô Á Hân cũng hết hạn hợp đồng với hãng thời trang cô làm đại diện rồi.

Lâm Yên Nhiên thấy Tô Á Hân đồng ý thì cười tươi lên.

-" Vậy sáng mai tầm 9 giờ ở nhà bọn mình nhé. "

Tô Á Hân nghe nói vậy thì ngạc nhiên, Dương Lạc Đồng và Phương Chu Ninh cũng ngạc nhiên không kém.



-" Hả chụp ở đấy sao? "

-" Đương nhiên rồi, ở đấy là nơi thích hợp nhất để chụp bộ ảnh này. Em cũng nhờ hai người đấy chị Ninh, và Lạc Đồng."

Dương Lạc Đồng quay sang nhìn Lâm Yên Nhiên nói: -"Sao lại nhờ bọn mình?"

Lâm Yên Nhiên cũng trả lời.

-" Chuyện là em không tìm được người chụp ảnh cho, nên em mượn nhờ hai người chụp giúp em chụp ảnh có được không?"

Tưởng chuyện gì chứ chuyện tìm người chụp ảnh thì Phương Chu Ninh và Dương Lạc Đồng tìm rất dễ, vì Dương Lạc Đồng và Phương Chu Ninh từng học qua lớp chụp ảnh thời trang mà, Dương Lạc Đồng rất thích làm nhiếp ảnh gia nhưng vì gia đình có công ty nên cô phải về công ty làm việc. Còn Phương Chu Ninh thì chăm bọn trẻ nên cũng không làm được.

Dương Lạc Đồng và Phương Chu Ninh cười lên : -"Tưởng chuyện gì, chứ chuyện này đơn giản. Để đấy mình lo cho, yên tâm."

-" Cảm ơn hai người."

Bốn người ăn xong, thanh toán tiền chuẩn bị đứng lên rời đi thì Tô Á Hân thấy đôi nam nữ đanh khoác tay thân mật với nhau bước vào quán, không ai khác đó chính là Doãn Trí Cường và La Thanh Ân cô ả nhân tình của hắn.

-" Yên Nhiên sao chồng cậu lại đi cùng người mẫu, diễn viên La Thanh Ân vậy. Không lẽ cô ta là người yêu của chồng cậu sao."

Lúc này Lâm Yên Nhiên mới để ý tới cửa thấy bọn họ đang nắm tay nhau thì lòng cô rất đau nhưng cố tỏ ra bình tĩnh.

-" Ừ, kệ họ đi mình không để ý tới đâu."

Tô Á Hân, Dương Lạc Đồng và Phương Chu Ninh nghe cô nói vậy thì vô cùng bất ngờ. Không có người vợ nào bình tĩnh khi thấy chồng mình đi cùng với người phụ nữ khác thân mật như vậy cả, họ chắc chắn hai vợ chồng cô đang xảy ra chuyện gì rồi.

Tô Á Hân lúc này nhìn Lâm Yên Nhiên mà tức thay cô.

-" Để mình ra sử lí anh ấy, có vợ rồi còn đi ăn cùng người yêu, mà cô ta cũng mặt dày thật chuyện cậu và Trí Cường kết hôn đang nổi đình nổi đám trên mạng mà cô ta vẫn trơ trẽn được. Không hiểu nổi cô ta là người nổi tiếng lại không biết giữ thể diện cho mình. Để mình ra vạch cái bộ mặt của cô ta ra."

Tô Á Hân đứng dậy thì bị Lâm Yên Nhiên ngăn lại, để lộ phần tay bị tím ra làm cho cả ba người đều chú ý tới.

Dương Lạc Đồng nắm lấy tay Lâm Yên Nhiên mà vạch ra, thấy cổ tay của cô bị tím đen hèn gì lúc ăn họ không thấy cô sắn tay áo lên.

-" Lâm Yên Nhiên cái gì đây, đừng bảo là cậu va vào cái gì đó nhé, cái này là bị nắm chặt mới bị. Cậu giải thích cho bọn mình biết đi."

Lâm Yên Nhiên biết mình không thể giấu được bọn họ thì thở dài mà nói.

-" Chẳng là tối hôm qua bọn mình có lớn tiếng với nhau anh ấy tức nên nắm tay mình chặt quá thôi. Chứ không có chuyện gì đâu, các cậu coi như không xảy ra chuyện gì đi. Xin mọi người đấy, đừng nói cho ai biết."

Tô Á Hân lúc này chán nản ngồi xuống nhìn Lâm Yên Nhiên, về chuyện công việc hay gì bạn cô là người rất khôn khéo, mà về chuyện tình cảm sao lại như thế này.

-" Cậu đúng thật là! Tên khốn đó nữa thật là, hồi nhỏ hắn tốt lắm mà sao bây giờ lại như vậy chứ!"

Lâm Yên Nhiên biết bây giờ các bạn của mình rất bực bội, cô cũng nói nhẹ nhàng cho quá chuyện.

-" Thôi nào tớ không sao đâu, chỉ bị tím thôi mà. Bây giờ đi thôi, tớ còn phải quay lại công ty nữa."

Cô cười trừ cho qua chuyện, may mắn bọn họ không nói gì thêm nữa. Bọn họ như vậy cũng ra khỏi quán ngồi trên xe của chính mình.