Không Thể Đánh Mất Em

Chương 18: KHÔNG DỄ ĐỤNG




Cuộc họp được diễn ra trong vòng 2 tiếng đồng hồ, mọi người thấy cô làm việc rất là quy tắc khi chỉ nghe thấy các luật của cô giao cho thôi. Phải nói cô rất giống tính cách của Lâm Kiến Văn và Lâm Vũ, đúng là con gái nhà họ Lâm có khác.

-" Cuộc họp đến đây kết thúc. Mọi người tan họp. "

Tất cả mọi người đứng lên rời khỏi phòng họp, đến Phó giám đốc Tần và thư kí của ông ta định bước đi thì có một giọng nữ vang lên.

-" Tôi mời phó giám đốc Tần và thư kí Na ở lại nói chuyện một chút chắc không quá đáng đâu nhỉ?"

Hai người họ lúc này ngớ người, nhưng khi nhìn vào ánh mắt của Lâm Yên Nhiên làm họ nhất định phải ngồi xuống không ngồi còn có đi vào chỗ chết.

Lúc này Lâm Vũ mới nhìn rõ trên mặt của Yên Nhiên vẫn in hình năm ngón tay rất rõ, ông lúc này trong lòng mới tức giận nghĩ sáng nay cô cùng Doãn Trí Cường đánh nhau nên ông nghĩ ngay đến Doãn Trí Cường đã đánh cô, tuy ông rất nghiêm khắc với cô nhưng từ bé đến giờ ông chưa đánh cô con gái này dù chỉ một cái ông cưng chiều cô còn không hết nữa là vậy mà lại có kẻ giám đánh con gái ông như vậy.

-" Lâm Yên Nhiên sáng nay thằng Trí Cường đánh con à. "

Lâm Yên Nhiên nghe ba mình nói vậy thì hoảng hốt mà cười lên cô không ngờ ba mình lại nghĩ là Doãn Trí Cường đánh cô.

-" Đâu có, anh ấy đâu có đánh con."

-" Vậy ai giám đánh con."

-" Ba tự tìm hiểu sẽ biết thôi. Đúng không thư kí Na và phó giám đốc Tần."

Hai người họ lúc này sợ xanh mặt không nói lời nào.

*TING* âm thanh thông báo tin nhắn

Lâm Vũ mở điện thoại ra bấm vào mở video ra thấy ba người đang xích mích với nhau chính là Lâm Yên Nhiên và cặp đôi chim chuột kia. Ông tròn mắt nhìn chăm chú vào video thấy cô ta đánh Lâm Yên Nhiên lúc này tay ông nắm chặt lại định thốt lên nhưng lại nghe thấy là

"Loại như cô thì làm được gì tôi, cái loại người như cô chắc là đi lăn giường với biết bao nhiêu người đàn ông mới mua được bộ đồ này đúng chứ, nhưng muốn mua bộ thứ hai chắc cũng phải đi lăn giường tiếp nhỉ?"

Ông lại còn nhìn thấy Phó giám đốc Tần đang sờ soạng lung tung con gái của ông. Gì mà hắn ta còn nói là: -"Bẩn rồi tôi có thể mua cho em bộ mới, chỉ cần em chiều theo ý tôi là được, nếu làm tốt tôi có thể thưởng cho em 10 bộ như thế này. Thấy sao?"

Lâm Vũ lúc này tức điên lên đứng bật dậy đập tay mạnh vào bàn, rồi chiếu cho bọn họ cái video lúc nãy lên máy chiếu. Ông không ngờ bọn họ lại nói những lời bêu xấu con gái ông như vậy, nói con gái ông lăn giường mới có thể mua bộ đồ nó mặc. Đùa với ông đấy à. Gia đình ông còn không giám đụng tới cô mà một con tiện nhân lại đánh con gái của Lâm Vũ đúng là muốn chết mà.

Lâm Vũ hết vào mặt bọn họ với vẻ mặt tức giận: -"Các người giám động vào con gái của Lâm Vũ tôi sao? Các người giám xúc phạm con gái tôi sao? Hả"

Hai người bọn họ sợ xanh mặt, thư kí Na lúc này cô ta giả bộ khóc lóc hối lỗi đến quỳ trước mặt Lâm Yên Nhiên.

-" Lâm tổng tôi xin lỗi! mong cô tha lỗi cho tôi, tôi đúng là có mắt như mù. Xin cô tha lỗi cho tôi."

Tên phó giám đốc cũng thế mà quỳ xuống xin Lâm Yên Nhiên.



-" Lâm tổng, xin cô tha cho tôi, vù gì tôi cũng đóng góp cho công ty xin cô tha cho tôi một lần được không? Tôi xin cô đấy, tôi còn có vợ ở nhà nếu cô ấy biết tôi bị đuổi việc thì sẽ bỏ tôi mất."

Lâm Yên Nhiên nghe hắn ta nói vậy thì càng khinh thường hắn ta hơn.

-" Nếu đã có vợ thì cặp kè với cô ta làm gì, đã cặp kè với người phụ nữ khác mà lại sợ mất vợ, ông có tham quá không vậy. Kiểu người nghe ông tôi rất ghét, như vậy thì lại càng không thể tha."

Lâm Yên Nhiên nói xong liền ra hiệu cho Anna Thanh đưa bản hồ sơ vừa thống kê được đưa cho Lâm Vũ và hắn ta xem.

Hắn ta không hiểu cái gì thì cũng đọc, đọc được một trang giấy thì hắn ta hoảng hốt đến xanh mặt, hắn ta không ngờ Lâm Yên Nhiên vừa đến công ty lại biết được những việc xấu mà hắn ta làm.

Lâm Vũ đọc xong thì vô cùng bất ngờ, ông không ngờ hắn ta lại làm như vậy với ông, Lâm Vũ coi hắn ta như người bạn của mình mà hắn ta lại làm như vậy. Ông bây giờ không nói gì mà để xem Yên Nhiên con gái của ông giải quyết như thế nào.

-" Phó giám đốc Tần, ông đọc xong chưa? Có gì cãi lại không? Có đúng những việc ông làm là vì đóng góp cho công ty hay là ăn chặn tiền của công ty đây. Ông mau trả lời đi chứ."

Lâm Yên Nhiên vẫn cứ bình tĩnh nói chuyện với ông ta cô không cáu gắt gì mà cứ ngồi chờ câu trả lời của hắn.

Hắn như không cãi lại được cái gì nữa thì im bặt không nói tiếng nào, ông ta biết cô là thiếu phu nhân Doãn gia nên không ta không thể nào đụng vào cô được, đụng vào gia đình cô lại càng không vì ông ta biết nếu đụng vào gia đình cô thì gia đình ông ta không thể sống trên thế giới này được nữa.

-" Lâm tổng tôi sẽ trả lại toàn bộ tiền mà tôi đã lấy của công ty và tôi sẽ từ chức xin cô tha cho tôi và gia đình tôi được không."

Lâm Yên Nhiên cũng không làm khó hắn ta, vì cô biết hắn ta còn có 2 người con đang đi học nên cô cũng bỏ qua, nhưng cách bỏ qua của cô không dễ dàng gì.

-" Được, tôi là người sống rất có đức nên tôi tha cho ông. Bây giờ ông trả lại toàn bộ số tiền của công ty mà trong vòng 3 năm nay ông đã ăn chặn và mấy mảnh đất mà ông lấy tiền của công ty mua, và căn hộ mà ông lấy tiền của công ty mua cho cô ta trả lại về vị trí cũ của nó, và ông sẽ đi từ chức ngay hôm nay và đi nhận số lương của ông đã làm trong tháng này. Còn căn nhà vợ chồng con cái ông đang ở coi như tôi cho ông vì bao năm qua ông ta cống hiến cho công ty. Như vậy có được không?"

Hắn ta nghe vậy thì vẫn còn đang phân vân, vì mấy miếng đất đó bây giờ bán đi với giá rất cao ông ta không nỡ, nhưng vì gia đình của mình nên ông ta đành chấp nhận

-" Được tôi sẽ làm, mong cô đừng đụng đến gia đình tôi."

Lâm Yên Nhiên cũng gật đầu đồng ý.

-" Được tôi cho ông 2 ngày để giải quyết và đi khỏi đây, nếu không thì tôi đợi ông và cả gia đình ông cùng với cô ta gặp nhau ở toà nói chuyện. Tôi không nói đùa đây, nhớ lấy 2 ngày bắt đầu tính thời gian từ bây giờ."

Nghe cô nói vậy thì ông ta vội vàng chạy ra khỏi phòng họp mà không để ý tới các cổ đông đang đứng ở ngoài đã thấy và nghe hết những gì mà họ nói. Bọn họ không ngờ Lâm Yên Nhiên mới về công ty mới 3 tiếng đồng hồ thì đã biết được hắn ta ăn chặn tiền rồi, không như họ làm ở công ty lâu năm như vậy thì không biết gì.

Trong phòng họp chỉ còn có 4 người là Lâm Yên Nhiên, Lâm Vũ, Anna Thanh và thư kí Na.

Thư kí Na cô ta vẫn cứ quỳ ở đấy mà chưa được Lâm Yên Nhiên cho đứng lên.

-" Vừa nãy cô mạnh miệng lắm mà, cô mạnh miệng nói là sẽ đuổi tôi ra khỏi công ty cơ mà, làm đi. Tôi chờ!"

Ả ta bây giờ xanh mặt, bây giờ ả ta biết mình đắc tội với ai rồi nên bây giờ không còn lớn tiếng ra oai nữa.

-" Lâm tổng, tôi xin lỗi vì những lời tôi vừa xúc phạm đến cô, tôi xin lỗi vì lúc nãy đã đánh cô. Cô có thể đánh tôi nhưng xin cô đừng đuổi việc tôi mà."



-" Cô nghĩ ai cũng giống cô sao. Tôi không thích dùng vũ lực để giải quyết chuyện đâu. Còn về việc cô muốn tôi không đuổi việc cô thì cho tôi xin một lí do tôi phải giữ cô ở lại đi. Đừng nói với tôi lí do tôi phải giữ cô ở lại để làm trò cười cho công ty Lâm Thị nhé. "

- "Tôi.... Tôi."

-" Thôi đừng nói gì nữa mau nhanh chóng tới phòng kế toán thanh toán tiền lương của cô tháng này đi. Đừng để tôi nói nhiều lời mà cô không yên ổn sống ở thành phố này đâu."

Ả ta nghe thấy cô nói vậy thì lập tức chạy ra ngoài. Cô ta cũng sợ điều cô nói là thật.

Lâm Yên Nhiên nhìn ra ngoài cửa thấy mọi người đang đứng đông ở cửa nhìn cô. Cô nhìn bọn họ mà nói lời cảnh cáo.

-" Mọi người nên nhớ làm việc với tôi thì đừng có nghĩ tới chuyện ăn chặn tiền và làm trò dơ bẩn ở công ty Lâm Thị này. Tôi mà biết được hậu quả sẽ hơn bọn họ đấy, ai đã và đang có ý định như vậy thì mau bỏ đi đừng để đến lúc tôi mà động tay vào thì sẽ không hay đâu. Chỉ là tôi không muốn tìm mà thôi chứ một khi tôi mà tìm hiểu thì tôi sẽ tìm hiểu triệt để đấy. Mọi người yên tâm làm việc với tôi, tôi sẽ không để mọi người chịu thiệt đâu. Bây giờ mọi người vào làm việc đi."

Tất cả mọi người "dạ" một tiếng rồi rời đi làm công việc của mình.

Lâm Vũ thấy con gái mình giải quyết triệt để những việc như vậy thì không khỏi đắc ý. Ông cũng trách mình rằng chính mình đã biến cô từ một cô gái hồn nhiên thành một cô gái phải lo gánh vác trách nhiệm công việc như vậy, chính ông là người đã biến cô thành một con người khác hoàn toàn.

Lâm Vũ nhìn Lâm Yên Nhiên lãnh đạm nói.

-" Sao con lại biết tên đó ăn chặn tiền của công ty vậy?"

Lâm Yên Nhiên trả lời lại ông.

-" Theo thói quen của con thôi ba. Mỗi khi con làm cái gì đó thì phải tìm hiểu cho thật kĩ nên con đã thống kê tất cả doanh thu trong vòng 3 năm nay thì mới biết tình hình của công ty như thế nào chứ. Chứ không tự nhiên gì con lại tự tin nói trong vòng 1 tháng sẽ làm doanh thu tăng đâu."

Lâm Vũ thấy con gái nói vậy thì cười đắc ý. Ông rất tự hào về cô. Ngày bé mẹ cô sinh cô ra ông đã rất vui sướng và thương yêu cô rồi, ông nói chỉ cần có một mình cô là đủ rồi, ông không muốn vợ mình phải chịu đau thêm lần nữa thế là Lâm Yên Nhiên chính là con gái duy nhất và là báu vật của Lâm gia, nên ngày bé mọi người rất cưng chiều cô, nhưng cô không vì điều đó mà sống không đúng với lương tâm. Lớn lên thì về chuyện học hành của cô ông quản rất kĩ, nên là 15 tuổi cô lấy được bằng đại học trong nước, 17 tuổi là lấy được bằng thạc sĩ còn 18 tuổi thì lấy bằng tiến sĩ. Gia đình cô rất tự hào về cô, nhất là Lâm Vũ.

Lâm Vũ nhìn vào bên má đỏ của coi mà sót.

-" Có đau lắm không? Ba đưa con đi viện kiểm tra xem có sao không?"

Lâm Yên Nhiên nghe ba mình nói vậy thì không hỏi cảm thán.

-" Ba làm như con yếu đuối lắm vậy, không đau mấy đâu ba không cần lo. Nếu ba thấy sót cho con như vậy thì chuyển cho con tiền tiêu vặt đi như vậy thì sẽ hết đau đó."

Lâm Vũ không nói gì mà cầm điện thoại lên chuyển cho cô ngay 300 triệu tiền tiêu vặt. Lâm Yên Nhiên không tin ông chuyển thật luôn, cô chỉ nói đùa như vậy mà ông chuyển thật ôi đúng là người cha không thiếu tiền mà.

Lâm Yên Nhiên bây giờ lại nhớ về vụ chiếc xe mới mà ba tặng cho mình.

-" Sao ba lại đổi xe của con, con có ý định đổi xe đâu con thấy chiếc xe đó vẫn đi tốt mà."

-" Thấy nó đẹp thì đổi thôi."