Chương 9: Không theo lẽ thường ra bài
Balkans bán đảo
Thái Dương treo cao tại bầu trời hạ xuống vạn vật ân huệ.
Tại bờ biển hiện tại 1 người 1 sói đang nhìn chằm chằm lẫn nhau.
Ừng ực, Nhật Trường ngưng trọng thầm nghĩ: ‘Tuy đã thu được không ít kinh nghiệm chiến đấu nhưng khi đối mặt vị này hầu tước quả nhiên vẫn không khỏi khẩn
trương sao’.
Dù sao hắn cũng không phải mấy tác phẩm khác loại kia binh vương, chiến thần. Không phải là kinh nghiệm chiến đấu kéo đầy cũng là lần thứ nhất chiến đấu liền mặt
không đổi sắc, bình tĩnh bày mưu nghĩ kế nhân vật chính.
Nói thật gần đây hắn vẫn đang thắc mắc không biết chửi bậy mấy tác giả kia là lười tìm lý do hay sao mà luôn cho nhân vật kinh nghiệm chiến đấu cao thái quá.
[Master, tuy nói có suy nghĩ đặt câu hỏi không vấn đề gì nhưng nếu ngài tiếp tục suy nghĩ viễn vong nữa thì Voban không ngại cho ngài một bài học đâu]
À đúng rồi, trong chiến đấu thất thần giống như là hơi coi thường đối thủ, khoan hình như mục đích ta đến đây là g·iết đối phương mà.
Làm rõ mối quan hệ, không nhìn đối phương ánh mắt tức giận Nhật Trường cười nói: “Mà mà, không cần nóng tính như vậy, như vậy sẽ dễ tăng cao huyết áp a”.
“Không cần tên nhóc c·hết tiệt ngươi nói.” Voban tức giận nói, đã bao lâu rồi mới có người dám nói chuyện như vậy với hắn.
Voban bắt đầu điều động chú lực sử dụng quyền năng.
Bỗng nguyên bản màu xanh lục mắt sói càng ngày càng phát sáng mãnh liệt.
Thấy tình hình này Nhật Trường bắt đầu đề phòng xung quanh, âm thầm kích hoạt thần lực chuẩn bị phát động quyền năng.
..........
Quạ quạ quạ
Lúc này một con quạ đen đa vũ trụ bay ngang qua.
????
Sau một hồi vẫn không thấy có việc gì, Nhật Trường nghi hoặc hỏi: “Are, ngài mới vừa rồi có làm gì không?”.
Đối với tình hình này Voban cũng vô cùng hoang man chỉ có thể trầm mặc.
[Master, là quyền năng mà còn là trực tiếp công kích hình quyền năng]
Là như vậy sao, ngay lập tức hắn liền hiểu rõ nguyên nhân.
Không cần ngôn linh và vô hình công kích, chỉ có thể là nó.
【 Sodom chi đồng 】
Có thể biến tất cả sinh vật trong tầm mắt thành muối trụ chi ma nhãn, tuy đối với dị thần và thí thần giả không có hiệu quả quá lớn chỉ có thể biến bộ phận cơ thể thành muối trong thời gian ngắn.
“Có vẻ như ngài quyền năng không có hiệu quả nhỉ, đúng thật hơi tiếc nuối khi không thể cảm nhận được ngài ‘cường đại’ a.”
Nhật Trường âm dương quái khí nói, thể hiện bản thân âm dương sư thiên phú.
Dù sao từ xưa đến nay công tâm luôn là thượng sách ngược lại như thế nào hắn cũng không lỗ.
Marquis Voban khuôn mặt âm trầm đen như đáy nồi.
Nếu không phải của hắn dã thú trực giác luôn cảm giác không ‘hài hòa’ thì hắn cũng không phải dùng ma nhãn quyền năng để thăm dò.
Phải biết đối diện không phải ma thuật sư như vậy kẻ yếu mà là thí thần giả đồng cách với bản thân, như vậy
Tại sao trước mắt kẻ này từ trực giác chỉ cảm giác được như là người bình thường!!!
Như đã nói, thí thần giả chỉ là hiếu chiến không phải ngu xuẩn, đối với tình huống quỷ dị này biết là có điều không ổn vẫn xông vào.
Nhưng giằng co như vậy vẫn không phải cách hay, đã như vậy thì cần.....
Bạo lực đem đối phương chân thật lộ ra.
“Giống như tinh quang giữa ban ngày……ánh sáng của Lykos thậm chí có thể chạm tới thiên đường!”
Xung quanh Nhật Trường bị xuất hiện đàn sói bao quanh.
【 Tham lam chi đàn sói 】
Voban gầm thét nói: “Chưa xong đâu!!!”
“Từ Minh Phủ tỉnh dậy a.......ta trung thành nô bộc!!!”
Từ Minh Phủ vong linh đáp lại chủ nhân kêu gọi bắt đầu tỉnh dậy, trong quá khứ ma thuật sư và kỵ sĩ bị Voban g·iết c·hết bây giờ trở thành nô bộc vì hắn chiến đấu.
【 Tử vong tay sai lồng giam 】
“Đối phó chỉ là tên nhóc ta đây mà cần phải dùng chiến trận lớn thế này sao, Hầu Tước.” Nhìn xem chiến trận này Nhật Trường cũng khá bất ngờ, kinh ngạc nói.
Marquis Voban hừ lạnh nói: “Nếu cho tên nhóc ngươi một bài học đau đớn đương nhiên càng tốt.”
Nhìn bao vây xung quanh ma thú, ma thuật sư và kỵ sĩ, Nhật Trường cũng cảm thấy phiền phức.
Tình huống bản thân chính hắn rõ ràng, nếu không dùng quyền năng và thần lực cơ bản là không có khả năng nhẹ nhàng xử lý toàn bộ.
Không phải là ban đầu chỉ dùng cơ thể giao thủ sao, nhà ai đánh bài lên tay là thùng phá sảnh đâu.
Nguyên tác cũng chẳng phải đánh nhau vài chiêu mới dùng quyền năng sao, làm sao đến hắn thì lại gặp combo 3 cái chuyên dùng thanh lý tạp ngư, như vậy thì sao mà
giả heo ăn hổ đây không phải là ép hắn lên tay tứ quý sao.
Chiến đấu là đánh tình báo chiến, Nhật Trường thích nhất câu nói này nên để không bại lộ quá nhiều tình báo như vậy thì,
Tốc chiến tốc thắng!!!
“Nhữ tức là long(Abyssus Draconis)!!!”
Ngay lập tức một tầng hư ảo ‘long chủng’ được chồng lên người Hầu Tước.
“Cái gì—
Chưa đợi hắn kịp thốt lên.
“Cùng với ta thảo phạt kẻ địch a, Bayard”
Hí hí!!!
Bên cạnh nhân vật chính xuất hiện một con thần thánh bạch mã.
Nhật Trường nhảy lên lưng ngựa, sau đó chỉ nghe một tiếng ngựa hí liền biến mất.
“Biến mất!!!”. Đồng tử bỗng co rút lại, chỉ một lúc đối phương đã đồng thời sử dụng 3 thậm chí 4 quyền năng.
Cùng lúc sử dụng nhiều quyền năng! Đầu óc tên đó thật sự không có vấn đề sao.
Cho dù là thí thần giả quái vật như vậy thân thể cũng không dám liên tiếp sử dụng quyền năng. Không nói áp lực phải chịu, tần suất cao sử dụng quyền năng khả năng
cao sẽ khiến chú lực tạm thời lâm vào trạng thái ‘quá tải’.
Trong chiến đấu nếu không thể miểu sát đối thủ thì chiêu này không khác nào t·ự s·át.
Còi báo động nguy hiểm trong lòng Voban tức khắc kêu lên mạnh mẽ.
Lập tức sử dụng chú lực cường hóa cơ thể, cảnh giác không gian xung quanh.
Nhưng như vậy sẽ có tác dụng sao?
Không, đối với không có phòng ngự hay thần tốc loại quyền năng Hầu tước kết quả đã có thể đoán trước.
“Diệt trừ tất cả thế gian không khiết, Ascalon!!!!!”
Bên trái Hầu tước bỗng xuất hiện một bóng người cưỡi bạch mã tay cầm tỏa ra thánh quang thập tự kiếm.
Trực tiếp quang pháo dán khuôn mặt!!!
Không đợi hắn làm ra bất cứ hành động nào, màu vàng quang trụ bao phủ toàn bộ cơ thể.
Phanh phanh!!!
Ầm ầm!!!
Quang trụ kéo theo thân thể hầu tước bay đến cánh rừng cách đó không xa sau đó trực tiếp bạo phát toàn bộ năng lượng nổ tung tạo nên một nửa hình cầu càn quét toàn bộ cánh rừng.
Nhật Trường cưỡi thuần trắng thần thú ở trên không nhìn xuống cỡ lớn cái hố.
Đúng vậy, toàn bộ cánh rừng theo v·ụ n·ổ đã hoàn toàn biến mất chỉ để lại là một hố sâu với bán kính là khoảng 3km.
Sức tàn phá này đến cả chính chủ cũng không ngờ tới, Nhật Trường thán phục nói: “Tuy nói phần lớn uy lực bị hầu tước nhận lấy nhưng chỉ nhiêu đó dư lực vẫn có thể tạo ra sức tàn phá này đúng là kinh khủng mà.”
Nếu như nói thí thần giả là kỹ thuật người chơi đem thao tác luyện đến max level thì dị thần là khắc kim đại lão toàn bộ thần trang. So với thí thần giả hạn cuối có lẽ là dị thần sẽ cao hơn,
Nguyên nhân đại khái là do đẳng cấp nguồn năng lượng, phải biết ban đầu quyền năng được khu động bởi thần lực mà các thí thần giả được cải tạo sau khi chuyển sinh có thể sử dụng quyền năng, như vậy nếu sử dụng năng lượng không chênh lệch quá lớn thì thần lực sẽ có ưu thế lớn hơn chú lực.
Đang lúc hắn đang suy nghĩ nguyên nhân bỗng đáy hố truyền ra động tĩnh.
Xoạt xoạt!!!
Một bóng đen b·ốc k·hói loạng choạng đứng dậy, là Voban.
So với vài phút ban nãy lúc này vị thí thần giả có thể nói nửa sống nửa c·hết. Toàn thân cháy đen, nửa thân trên bên trái lúc này đã biến mất thậm chí có thể ngửi được mùi thịt khét.
Đợt này có thể nói là combo phá giáp + bạo kích + đặc công. Trực tiếp đem boss đánh nửa cái mạng nửa bước chân tiến vào Địa Ngục.
Nếu không phải Hầu Tước sau khi biến thân máu tương đối dày mà nói đổi thành thí thần giả khác khả năng cao là trực tiếp miểu sát.
Nhìn xuống ngay cả quyền năng đều b·ị đ·ánh cho biến mất biến thành người hình dáng Hầu tước, Nhật Trường vẫn điềm nhiên như không có h·ung t·hủ tự giác cười nói:
“Yahalo, còn sống không, nếu có thì kít một tiếng a ngài Hầu Tước:)).”
“Hừ, nhiêu đó muốn g·iết lão già này còn sớm 100 năm đâu, tiểu tử”Voban âm thanh yếu ớt hừ lạnh nói.
Nhưng đột nhiên giọng điệu lại hoàn toàn thay đổi nói: “Tuy rất muốn nói như vậy nhưng có vẻ lần này là sai lầm của ta khi coi thường ngươi tên nhóc này.”
“Cuộc chiến này là ngươi chiến thắng nhưng cũng đừng vội vui mừng, haha, lần sau ta nhất định xé xác ngươi hoàn toàn.”
Marquis Voban nhe răng cười nói.
Hắn cũng không phải là kẻ liền thất bại của mình đều không thể thừa nhận hèn nhát.
Tuy nói chính mình thất bại một phần là do đối phương sử dụng chiến thuật quá không theo lẽ thường,
Phải biết thí thần giả chiến đấu phần lớn là ở thế yếu, dị thần vĩnh viễn luôn mạnh hơn thí thần giả. Võ nghệ phàm nhân trong mắt quân thần chỉ là múa vui, ma
thuật(phương thuật) đối với địa mẫu thần căn bản vô dụng vì chính các nàng là nguồn gốc của ma thuật hiện đại. Quyền năng tuy có thể tổn thương tới dị thần nhưng do chênh lệch căn bản từ năng lượng đến cấp độ sinh mệnh,
Xuất lực luôn yếu hơn dị thần, tuy nói thí thần giả càng b·ị t·hương càng mạnh hơn nhưng cũng thay đổi được là nếu trọng thương quá nặng cũng có thể dẫn đến t·ử v·ong, về dị thần trên cơ bản là thần lực tụ tập thể nên trừ v·ết t·hương chí mạng thì các thương thế còn lại là không có tác dụng,
Hầu hết các dị thần đều sở hữu năng lực hồi phục v·ết t·hương chí mạng, mạng thứ hai, thậm chí là hồi sinh. Đều đó càng khiến tỉ lệ t·ử v·ong của thí thần giả càng cao hơn, trừ các điều đó còn trường hợp cực đoan có thể là dẫn đến thí thần giả t·ử v·ong là gặp dị thần khắc chế bản thân quyền năng.
Ví dụ điển hình là Kusanagi Godou và Perseus(Mithras). Quyền năng của Godou đến từ quân thần Verethragna là phụ thuộc thần của Mithras, nếu không phải hào quang nhân vật chính của Godou bộc phát sử dụng ‘Chiến Sĩ’ thành công đánh bại Mithras thì có thể nói lúc đó thí thần giả -1.
Vũ khí mấu chốt mà thí thần giả có thể hoàn thành sự nghiệp to lớn ‘thí thần’ là vận may. Từ ‘phản vận mệnh lực’ lựa chọn ‘ma vương’ có thể biến không thể thành có thể, chỉ cần có cơ hội nhỏ nhoi đến vô hạn gần bằng không cũng có thể nắm bắt được và thực hiện nó.
Giống như trường hợp sắp diễn ra......
Quay lại góc nhìn của nhân vật chính.
Đối với lời tuyên bố của hầu tước, Nhật Trường hiếu kỳ hỏi: “Ngài chắc chắn là ta sẽ để ngài có cơ hội chiến đấu lần sau sao?”
Marquis Voban cũng không phản bác, chỉ là hừ lạnh nói.
“Để ta dạy cho ngươi một điều, hậu bối”
Một đôi mắt bích lục đầy nghiêm túc nhìn về phía nhân vật chính.
“Tại sao thí thần giả sở dĩ là thí thần giả.”
“Dù là thân thể tàn phá, linh hồn rách nát, ý chí sắp bể nát cũng không được lơ là. Tại sao a, bởi vì
Thí thần giả là những kẻ có thể đem không thể nát bấy, đem kỳ tích cầm chắc trong tay chiến sĩ a!!!!!!”
Đúng như Voban bản tính, ăn miếng trả miếng.
Không trung bỗng xuất hiện khổng lồ kiếp hỏa từ thương khung rơi xuống, để báo mối thù vừa rồi Nhật Trường lại đánh lén hắn.
Thì ra sau khi lãnh trọn quang pháo Hầu Tước biết thân thể mình không thể chiến đấu lâu dài nữa đồng thời cũng không có khả năng thắng tên nhóc kia.
Nên hắn quyết định không bằng chế tạo một chiêu có thể xoay chuyển thắng lợi, ít nhất cũng phải khiến đối phương nếm mùi đau khổ, đây cũng là quyền năng tương đối tốn thời gian để có thể phát động, chỉ có những lúc như này mới có hiệu quả xoay chuyển tình thế.
"Mọi sinh vật trên thế giới đều giống nhau: Thánh nhân và tội nhân, nhân vật phản diện và anh hùng, những đứa trẻ vô tội và thậm chí cả mẹ của chúng đều là nguồn lửa của tôi."
【 Nghiệp Hỏa chi Đoạn Tội giả 】
Lúc này Nhật Trường đã phát hiện điều này nhưng không đợi hắn làm ra bất kỳ động tác nào, lại một v·ụ n·ổ lập tức xảy ra.
Bãi đất hoang tàn bị quang pháo rửa sạch bây giờ đã trở thành một biển lửa.
Xì xì xì!!!
Nguyên bản là cỡ lớn hố sâu giờ đây đã mở rộng gấp đôi, hơn 5km siêu cỡ lớn hố sâu.
Nếu không phải là kiếp hỏa nhiệt độ siêu cao bốc hơi nước biển cõ lẽ thì bây giờ hòn đảo này sẽ có thêm một hồ nước lớn ‘nhân tạo’.
Marquis Voban không hổ danh là cổ xưa nhất ma vương, có thể trong thời gian ngắn suy nghĩ ra cách này đồng thời thực hiện, đem phạm vi thành phố quyền năng áp súc và kích nổ ở phạm vi gần.
Tuy tác dụng phụ là người sử dụng có thể bị đốt thành tro nhưng phải công nhận là ở phạm vi đó uy lực nổ tung có thể nói là xóa sạch mọi thứ.
Khụ khụ!!!OTZ
Nhật Trường quỳ chân ngay chính giữa hố sâu, trên người dính đầy tro đất.
Phun ra một ngụm máu, hắn sắc mặt ngưng trọng nói: “Không ngờ vẫn bất cẩn dính quyền năng này của Hầu Tước, nguyên tác chỉ nhắc đến trong phần tiểu thuyết là
có thể bao trùm toàn bộ Tokyo kiếp hỏa từ thương khung và cháy liên tục 7 ngày 7 đêm nếu bỏ mặc.”
Nhìn xung quanh thảm trạng, hắn cảm thán nói.
“Thí thần giả đúng là tràn dầy bất ngờ a, ngay cả hầu tước cũng giấu một tay về quyền năng này, nếu không phải nhờ Bayard thì bây giờ chính mình đã thành một bãi thịt nhão.”
Đúng vậy, thịt nhão không phải thịt khét, ở đây mang ý nghĩa hoàn toàn khác biệt.
Bayard hai quyền năng bản chất là di động giữa U thế và hiện thực biểu hiện hình thức như là dịch chuyển tức thời, có thể thay chủ nhân chịu một đòn chí mạng nhân quả bảo hộ.
Vừa rồi vô luận là kiếp hỏa thiêu đốt hay nhiệt độ cao sóng nhiệt hay là nổ tung đều vô dụng đối với sở hữu ‘Dị Văn Điểm’ chính hắn. Nhưng nếu là sóng xung kích do nổ tung gây ra thì lại là một chuyện khác.
Bản chất là không khí bị nổ tung ảnh hưởng nên đối với hắn hiện tại chỉ là ‘người bình thường’ thân thể vẫn có thể chí mạng nên kích hoạt quyền năng của Bayard.
Còn về việc b·ị t·hương sau khi bị triệt tiêu v·ết t·hương chí mạng lại là chuyện khác.
Đây là kết quả của việc sử dụng nhiều quyền năng cùng lúc, trong nguyên tác dám làm như vậy nhân vật chính đã trải nghiệm cảm giác xé rách cơ thể.
Có lẽ là do thần tính(ngụy) có thể là do thần lực thậm chí là cả hai. Phụ tải khi dùng nhiều quyền năng của hắn khá nhỏ so với thí thần giả nhưng như vậy vẫn khiến hắn
ngũ tạng lục phủ đều đảo loạn.
Nhìn xuống cơ thể bóng loáng hắn chỉ có thể thở dài nói.
“Tiếc thật, bộ quần áo đó ta vẫn khá là ưa thích,haiz”
Góc nhổ nước bọt: Tại sao trong các tác phẩm khác từ nổ tòa nhà đến đa nguyên vũ trụ công kích đều có thể giữ nguyên quần áo? Không lẽ quần áo đó làm từ quy tắc sao? CMN cả thế giới đều không còn nhưng quần áo vẫn còn!!!
Thu hồi suy nghĩ, Nhật Trường nhìn xung quanh không một bóng người nói: “Hầu Tước nếu đã bị biến thành tro như vậy thì trường hợp này chỉ còn cách sử dụng quyền năng đó a.”
Đúng như hắn nói.
Ngay lập tức trước mặt Nhật Trường xuất hiện một khối ‘bóng đen’ vô cùng to lớn.