Chương 10: Kịch chiến Lang Vương
Đó là đỉnh điểm của Phantasmal.
Đồng nghĩa với cường đại và kinh khủng danh từ.
Tựa như hắc diệu thạch thân thể, uốn lượn song giác và hoàng kim mắt.
[Long]
Hay đúng hơn là [Dragon]
Đối với trước mặt cự thú, Nhật Trường chảy xuống một giọt mồ hôi lạnh để biểu đạt kính ý.
“Đây là đánh BOSS tới giai đoạn hai sao.”
Rống!!!
“Bắt đầu hiệp hai nào tiểu tử, để lão phu dạy ngươi thế nào là kính trọng tiền bối.”
Hầu Tước nhếch miệng cười đắc ý nói.
Nhìn cười như trở lại nhân sinh đỉnh phong Hầu Tước, hắn cũng là một trận im lặng.
Tuy mới vừa rồi bị hình thể khổng lồ dọa một cái nhưng bình tĩnh lại hắn cảm thấy vị này Hầu Tước nói sao nhỉ.
Lão thọ tinh uống thạch tín???
Nếu là cơ thể bằng xương bằng thịt chục mét cự thú thì hắn chỉ có chạy trốn một con đường, nhưng mà từ chú lực tạo thành cơ thể.
Nghĩ tới đây Nhật Trường lộ ra nụ cười xấu xa.
Đây không phải là tự tìm đường c·hết sao.
Một luồng khí lạnh lan tỏa toàn thân Hầu Tước.
Trên miệng nụ cười lập tức cứng lại, hắn kiêng kị nhìn trước mắt kẻ này.
Trong lòng thầm nghĩ: ‘Rốt cuộc là sao, trực giác không ngừng báo động?’
Tuyệt đối không được cận chiến với tiểu tử này.
Khoan hãy nói, đừng nhìn Hầu Tước trông có vẻ ngạo mạn nhưng hắn phương thức chiến đấu rất xảo trá a.
Cũng đúng, biết là đến gần đối phương có thể có vấn đề mà vẫn cận chiến chỉ có thể nói đầu óc hắn bị nước vào.
"Ta gọi gió, khuất phục mưa và gom sấm sét. Hãy biết rằng cả gió phơn và gió lạnh đều do ta chỉ huy. Ta sẽ mang──cơn cuồng nộ của bão tố và sóng dữ đến vùng đất này!"
【 Tật phong nộ đào 】
Cơn bão lớn nhất trong lịch sử loài người được ghi nhận là 315km/h đổ bộ ở Philippines.
Nhưng đó là nếu không tính trường hợp hiện tại.
Đơn độc sức gió lên tới hơn 1300km/h, áp suất càng là không thể đo đạc.
Các hạt mưa xoay tròn xung quanh với vận tốc âm thanh như là cơn mưa lưỡi dao muốn cắt đứt hết thảy.
Vô số lôi điện như xà lấp lóe giữa bầu trời.
Nhìn lên trước mắt nhân tạo t·hiên t·ai, Nhật Trường cũng không khỏi cảm thán: “Đây chính là quyền năng đã từng xém chút đã hủy diệt thành phố cảng Zadar đồng thời là nguyên hình của câu chuyện ‘ba chú heo con’ sao”.
Nhưng mà vô dụng, toàn bộ từ chú lực tạo thành công kích đối với hắn ngay cả cạo gió cũng không tính,
Nếu là dùng quyền năng gián tiếp tạo thành đ·ộng đ·ất, bão hay là các t·hiên t·ai khác hắn còn có thể sợ một cái nhưng là trực tiếp dùng quyền năng thì hắn chỉ có thể nói.
Hyper Muteki.jpn
Đáng tiếc là hắn bạch mã không còn, không thì đối với loại này năng lượng thể đối thủ hắn chính là ‘One-Punch Man’ một quyền một tiểu bằng hữu.
Không còn ngựa yêu hắn chỉ có thể dùng hai chân để chạy, tính cơ động bị gọt thảm không nỡ nhìn.
“Chuẩn bị, chạy”. Nói là làm hắn vào tư thế chạy nước rút lao về phía Voban,
???
Làm ta đánh ra dấu chấm hỏi lúc thì tuyệt đối là ngươi có vấn đề.
Hắn, Hầu Tước Voban sống hơn 3 thế kỷ trường hợp nào mà hắn chưa thấy.
Trường hợp này ta chưa từng thấy.jpn
Nếu là đối phương sử dụng quyền năng để chống lại hay thậm chí là c·ướp quyền khống chế đều trong phạm vi hắn có thể lý giải được.
Nhưng không dùng đến quyền năng thậm chí là chú lực để phòng ngự trực tiếp xông đến.
Có vấn đề, vấn đề rất lớn.
“Giờ để ta xem ngươi sẽ ứng đối như thế nào.” Voban nhẹ giọng nói.
...........?!!!!
Cái gì...!!!!
Cho dù là vị này Hầu Tước vẫn bị cảnh tượng như vậy gây kinh hãi.
Không có gì hoành tráng, không có điều gì bất thường và không có cảnh tượng nào yên bình như lúc này.
Thậm chí hắn hoài nghi bản thân đã bị trúng ảo giác loại quyền năng.
Quyền năng của hắn b·ị đ·ánh tan một cách dễ dàng, không, nên nói là xóa đi mới đúng.
Không một chút dấu hiệu nào biến mất.
Tranh thủ đối phương còn ngây người Nhật Trường nhanh chóng tiếp cận đến.
Nhật Trường bình tĩnh nói: “Đến lúc nên kết thúc trận chiến này.”
Bất chấp dự cảm không lành, Voban tức giận rầm lên: “Đừng quá ngạo mạn, tiểu tử!!!!”
Ngay lập tức Hầu Tước dùng bản thân cực lớn long trảo chụp về phía Nhật Trường.
Nhìn đến trước mặt long trảo, hắn bình thản nói: “Mượn dùng một vị nào đó giáo chủ lời nói
Ngươi cái này huyễn tưởng để ta đến đánh tan a.”
Nắm chặt, nhắm chuẩn, đấm thẳng về phía trước.
Không có bất kỳ kĩ thuật
Không sử dụng quyền năng hay là chú lực
Chỉ đơn thuần đấm thẳng về phía mục tiêu
Nhưng chỉ là đơn giản như vậy nắm đấm trong mắt Voban lại như là bùa đòi mạng.
CHẾT
Hầu Tước Voban, đã xác nhận t·ử v·ong.
Thí Thần Giả -1.
Hiện tại còn 4 vị.
Phanh!
Cả người ngã xuống nằm giữa bãi chiến trường Nhật Trường không khỏi thở phào một hơi: “Fuu~ trong lúc chiến đấu không có cảm giác gì nhưng đánh xong thì...
Đau quá, đau đau....c·hết CMN nó đau luôn.”
Nếu có người ngoài ở đây sẽ không chút do dự bấm số điện bệnh viện Thanh Sơn.
Nhìn xem, một tên lõa thể biến thái đang lăn qua lăn lại.
“Lần sau tuyệt đối phải chế định kế hoạch hoàn mỹ hơn”. Nhật Trường cười khổ nói
Cảm giác này tuyệt không vui sướng chút nào, hắn buồn rầu nghĩ.
“Hệ thống, ngươi lặn cũng đủ rồi nổi bọt lên thống kê chiến quả đi.”
[Vâng, Master]
[Cá thể Voban bắt đầu đồng bộ 1%.....50%......100%. Đồng bộ hoàn tất, ngài có thể tiến hành chi phối cá thể này]
[Thu được như sau
Kỹ năng cố hữu: sắt thép thân thể, thiên chi ngôn ngữ, ma kháng(ngoài)
Quyền năng: Tham lam đàn sói, Tử vong tay sai lồng giam, Tật phong nộ đào, Sodom chi đồng, Minh giới hắc long, Nghiệp Hỏa chi Đoạn Tội giả, Huyết chi tiệc thánh tế, Sinh tử chú văn thư.
Khác: Long mạch cấp chú lực, phản vận mệnh lực]
Một cỗ sức mạnh tràn vào cơ thể Nhật Trường, sức mạnh điên cuồng tăng trưởng, cuồng tăng, kình tăng, bá tăng.
Trên mặt lộ ra từ trường võ thần cùng kiểu nụ cười.
“CMN còn có ai có thể chống lại sức mạnh này, không ai cả, fuhahahaha~~~”.
[Master, quyển sách này tạm thời chưa tiến hóa đủ để chịu điên lão tàn phá a]
Nghe vậy đang High đến chuẩn bị kéo cờ nhân vật chính lập tức ỉu xìu xuống: “Chậc, ta muốn giải tỏa một chút không được sao”.
Quay lại chính đề, Nhật Trường nói: “Bảng trạng thái thì làm thành chương phụ đi, đừng để độc giả nói chúng ta thủy chữ”.
Nhân vật chính lại phá vỡ bức tường thứ tư.
Tác giả: Tàu điện ngầm, lão nhân, điện thoại.jpn
.............Tu sửa bức tường thứ tư ngăn cách......................
Nhật Trường đứng dậy phủi người một cái.
“Nghiêm túc mà nói đây nên là lần đầu tiên mà bản thân c·ướp đi một sinh mệnh a, không vì chính nghĩa hay gì chỉ đơn giản là vì lợi ích bản thân”. Thần sắc phức tạp tự nhủ nói.
“Nếu lần trước còn có thể lấy cứu người làm lý do mà nói, lần này là triệt để vượt qua lằn ranh đó”.
Người a, cả một đời chỉ có một lần g·iết người duy nhất.
Đối với câu nói này hắn không hoàn toàn tán đồng nhưng nó là đúng.
Khi một người vì bất kỳ lý do gì khi c·ướp đi sinh mệnh người khác thì bản thân đã không thể được xem như một người bình thường nữa.
Là ‘dị loại’ là khác biệt với nhân loại khác nhân loại.
Không phải là cố chấp chính nghĩa hay pháp luật, đơn giản là nhiều lúc không phải là sát lục có thể giải quyết mọi chuyện.
Đối với một số tên cặn bã thì g·iết bọn hắn một ngàn cũng không đủ.
Nhưng nếu chỉ g·iết một lần thì có lợi cho chúng quá, phải để bọn hắn sống sót để trải nghiệm đau khổ.
Trong đó quan trọng nhất là vấn đề lập trường.
Kia chi anh hùng ta chi thù khấu
Nghĩ tới đây hắn không khỏi thở dài: “Haiz, tuy biết sớm muộn cũng phải đối mặt tình huống này nhưng thực sự tới lúc này vẫn cảm thấy tâm trạng ngổn ngang!”
[Ngài vẫn như mọi khi lo lắng quá, tư duy của ngài đã được neo chắc nên không cần lo lắng biến thành tâm thần s·át n·hân cuồng, hơn nữa ngài sở hữu nhận thức siêu việt a Master]
“Cũng đến lúc nên rời đi rồi, động tĩnh lớn như vậy bọn hắn cũng không phải mắt mù”. Thu hồi nỗi lòng Nhật Trường thì thào nói
“A nhân tiện sau đây ta sẽ giải thích lý do cho các vị độc giả thay tên kia tại sao ta luôn né tránh các ma thuật liên hợp.”
Góc giải thích: đơn giản mà nói thì trong thời gian diễn ra cốt truyện có thể xem như trong ca làm của ta, còn khoảng thời gian timeskip là thời gian tan ca của ta. Nếu như cùng ma thuật liên hợp gặp mặt thì như vậy thời gian ca làm của ta phải tăng lên mấy lần, đây là lý do mà ta không muốn cùng bọn hắn giao tiếp.
Tăng ca, không, tuyệt đối không!!!!!!!
Huống chi ma thuật liên hợp không cản chân là may mắn rồi, ta không có thời gian ứng phó bọn hắn tốn tế bào não chính trị lời nói và quan trọng nhất là mục tiêu hiện tại của ta là thí thần giả, nếu để bọn hắn biết sự tồn tại của ta thì rất là phiền phức.
Đây là toàn bộ.
............................Timeskip ngăn cách................................
Italia, Milan.
Copper-Black Cross
Được mệnh danh là ‘Xích Quỷ’ nam nhân, Paolo Blandelli
Quá khứ từng nhiều lần đánh lui thần thú, là dưới thần vực người mạnh nhất một trong.
Nhưng mà vị này danh tiếng lan xa đại kỵ sĩ hiện tại đang ngưng trọng nhìn tình báo mới nhất nhận được.
“Bán đảo Balkans xảy ra thí thần giả cấp bậc đại chiến, Lang Vương Hầu Tước Voban tung tích không thể xác định, ma nữ linh thị hoàn toàn không thể nhìn thấy bất kì thông tin nào về trận này thần chi chiến.”
Tê!!!!!!!
Hít một ngụm khí lạnh giúp toàn cầu nóng lên để biểu đạt kinh hãi.
Thường ngày luôn bình tĩnh và thong dong thần thái đã biến mất, cho dù là ai trên thế giới khi thấy tin tức này cũng phải kinh ngạc một cái.
Vị kia cổ xưa nhất thí thần hư hư thực thực bị trọng thương thậm chí có khả năng t·ử v·ong tin tức này đã đủ để kinh bạo toàn cầu.
Dựa theo thông tin cấp dưới truyền về, hôm qua bán đảo Balkans bỗng dưng bộc phát khổng lồ chú lực v·a c·hạm nhưng chỉ sau một khoảng thời gian lại trở nên yên lặng bất thường.
Tức tốc bọn hắn liền đến gần đó để điều tra.
Nguyên bản không ai dám bước chân vào lãnh địa vị đại nhân đó nhưng không ngờ từ trong lâu đài vị Hầu Tước đó lại truyền đến thông tin liên lạc.
Paolo Blandlli nhớ lại giọng nói run rẩy lúc đó của thuộc hạ.
“Từ trong lâu đài lúc đó thông tin liên lạc là Bronze-Black Cross công chúa Liliana Kranjcar,
Vị này công chúa yêu cầu sự trợ giúp từ bên ngoài tiến hành cứu giúp các vị vu nữ đồng thời...
Lúc đó vị này thuộc hạ vô cùng khó khăn mới nói ra được câu nói ấy.
“Tìm kiếm tung tích Lang Vương Voban, nguyên nhân là có một vị thần bí nhân vật tiến hành chiến đấu với ngài ấy. Thời điểm đó tất cả có mặt ở hiện trường ma thuật sư đều bị chấn kinh đến thất thần,
Tuy cảm thấy là vị đại nhân đó sẽ không có xảy ra chuyện gì nhưng bọn thuộc hạ vẫn cảm thấy cần tìm hiểu tình báo đồng thời hỗ trợ vị đại nhân đó.”
Tới đoạn này làm hắn cảm thấy vị này thuộc hạ trần thuật toàn bộ tình báo xong có cần đi c·ấp c·ứu một đợt không.
“Hô hô, lúc đó đến nơi liền thấy toàn bộ bờ biển đã biến mất, từ bờ biển đi vào xuất hiện vô số hố sâu và chú lực tàn dư lớn đến mức bọn hắn nghi ngờ là tại sao bên kia hòn đảo vẫn còn bình yên.”
Lấy tay xoa đều hai bên huyệt thái dương nếu có thể hắn thậm chí muốn xoáy một lỗ để thông khí.
“Haiz, thời buổi r·ối l·oạn a”. Vị này 40 tuổi trung niên cảm thấy như có một cơn bão sắp đến, liên tưởng đến tuần vừa rồi dị thần chi chiến.
“Các vu nữ tình trạng vô cùng ổn định chứng tỏ nghi thức vẫn chưa thực hiện, Võ Hiệp Vương không có dấu hiệu rời núi, Minh Vương đang hoạt động mạnh ở Bắc Mĩ,
Hắc Công Tử được xác nhận chưa rời khỏi nước Anh, Madame Aisha hành tung không rõ nhưng dựa theo quá khứ hành vi thì khả năng cao không phải là người hiếu chiến. Như vậy là dị thần sao hay là một thế lực nào khác”
Paolo ánh mắt thâm thúy nhìn lên bầu trời.
“Đem phần tình báo này đến các thế lực khác đồng thời nhắn là
Nói đến đây giọng điệu hơi ngừng lại.
Ta có dự cảm sắp có giông tố đến”.