Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Không Như Ý

Chương 10: Món quà của Địa Mẫu.




Chương 10: Món quà của Địa Mẫu.

Biểu hiện bình ổn của Hàn Vũ khiến hai người phía dưới có chút bất ngờ, nhưng rất nhanh liền tập trung vào công việc.

“Tư chất thế nào? Cơ thể có gặp vấn đề gì không?” Nam kĩ thuật viên hỏi thăm.

“Bậc C, cơ thể không có vấn đề!” Hàn Vũ đáp.

“Thức tỉnh thiên phú hay chưa?”

“Vẫn chưa.” Hàn Vũ xem xét qua không gian huyết mạch, nhìn thấy ô vuông thiên phú vẫn đen ngòm.

Nhiều trường hợp thiên phú sẽ thức tỉnh ngay sau khi khai linh, nhưng đây đều là những thiên phú bậc C, D.

Thiên phú cấp bậc càng cao, càng hiếm thấy thì càng lâu thức tỉnh, đây là điều rất bình thường.

Bởi vì tỉ lệ thức tỉnh thiên phú ở Nhân tộc là 100% vậy nên không ai lo lắng việc mình thức tỉnh thiên phú muộn, ngược lại chỉ càng thêm kì vọng.

Cá biệt từng có trường hợp một vị linh sư đến năm 80 tuổi vẫn chưa thức tỉnh thiên phú, tất cả mọi người bao gồm chính ông ta đều mất hết hi vọng rồi, cho rằng đây chính là “kì tích” người duy nhất trên thế giới không thể thức tỉnh thiên phú.

Ai cũng không ngờ tới kì tích thực sự xuất hiện, một ông lão tám mươi bệnh tật đầy mình chỉ biết nằm dài chờ c·hết, vậy mà ngay trước khi nhắm mắt xuôi tay thức tỉnh thiên phú, một cái thiên phú vô tiền khoáng hậu.

.....

[Hoàn Đồng] (A)

‘Đưa một sinh vật trở về trạng thái sơ sinh.'

.....

Ông cụ sắp c·hết sau một đêm bất ngờ cải lão hoàn đồng, trở thành đứa trẻ mấy tháng tuổi, tu vi cùng linh kỹ mất sạch, nhưng kí ức vẫn được giữ nguyên cùng với thiên phú Hoàn Đồng.

Từ người duy nhất không thể thức tỉnh thiên phú trở thành “người trẻ nhất thức tỉnh thiên phú trong lịch sử” thế sự quả thật khó lường.

Lập tức cái tên Hoàn Đồng Lão Nhân nhanh chóng lưu truyền khắp thiên hạ, vô số cụ già từ mọi miền thế giới đổ về tìm kiếm tung tích “đứa trẻ” kia.

Đủ loại sự kiện dở khóc dở cười từ đây sinh ra, đến cuối cùng, Hoàn Đồng Lão Nhân vậy mà được một vị linh sư Thần cấp đem về nuôi dưỡng, với hi vọng giúp mình sống thêm một đời.

Câu truyện về Hoàn Đồng Lão Nhân được ghi chép rất tỉ mỉ trong cuốn “Kì Nhân Ký Sự” vị linh sư truyền kỳ này hiện vẫn còn tại thế, ông dành cả đời cứu giúp vô số người, trở thành nhân chứng sống cho câu nói: “đừng bao giờ từ bỏ hi vọng.”

Hàn Vũ đối với tư chất thấp kém của bản thân không hề bận tâm, nhưng đối với việc thức tỉnh thiên phú vẫn là có chút kì vọng.

Mặc dù khả năng rất nhỏ, nhưng nếu hắn cũng giống như vị Hoàn Đồng Lão Nhân kia, cơ thể trẻ lại nhưng thiên phú giữ nguyên, vậy thì rất rất thú vị.

Theo trí nhớ thì đời trước phải mất hơn 1 tháng sau khi Khai Linh, Hàn Vũ mới thức tỉnh thiên phú.

Đời này hắn Khai Linh sớm 3 tháng một phần cũng là nhằm thức tỉnh Vay Mượn sớm hơn, tất nhiên dù không được hắn vẫn có cách ứng phó.



Kế hoạch dù gặp rất nhiều biến cố, nhưng chỉ cần có đủ thực lực thì đường núi cũng như đường bằng, từng bước vượt qua.

Hàn Vũ ở lại trả lời thêm một vài câu hỏi của giá·m s·át viên, dù kết quả đã được xác định thông qua Đài Khai Linh, nhưng vẫn cần xác nhận rõ ràng từ chính miệng chủ nhân, đây là quy tắc.

“Tư chất bậc C, khai linh thiếu 1 huyệt, quá trình khai linh không có biểu hiện đặc biệt.” Từng dòng thông tin được ghi chép lại cẩn thận.

Hai người đều tập trung hoàn thành công việc, cũng không cần nói mấy lời an ủi xã giao.

Nữ quân nhân kia đứng đợi sẵn dưới đài, Hàn Vũ vừa xuống tới nơi liền chạy lại nói nhỏ vào tai hắn:

“Nhớ kĩ! Nếu có ai hỏi? Em cứ nói là mình Khai Linh vào ngày 26 tháng 9, dữ liệu trong hồ sơ cũng sẽ ghi như vậy. Hiểu chưa?”

“Dạ! Em hiểu được!” Hàn Vũ gật đầu.

Hôm nay đã là ngày 28, việc làm giả dữ liệu này hiển nhiên đã được Thượng tá Liên thông qua, đây coi như giữ đúng ước định.

Trở về bệnh viện, lần này còn đem theo chút đồ dùng. Hàn Vũ vừa đến phòng bệnh liền được y tá thông báo đi gặp trưởng khoa, lúc này hắn đang trầm mặc nghe một vị bác sĩ tường thuật tình trạng của bà Mai.

“Tình hình sức khỏe mẹ cháu không được ổn cho lắm, khả năng...” Vị bác sĩ biết hoàn cảnh của Hàn Vũ lúc này, ngập ngừng không dám nói thẳng.

“Mẹ cháu bị bệnh phải không ạ? Bác sĩ cứ nói, cháu không sao.” Hàn Vũ hỏi trực tiếp.

Vị bác sĩ đứng hình mấy giây, cuối cùng gật đầu.

“Ừm! Là bệnh Ung Linh, đã d·i c·ăn, rất khó nói trước.”

Hàn Vũ im lặng, cũng không bất ngờ, lại là một kết quả không nằm ngoài “định mệnh”.

Ung Linh, đây là căn bệnh mà đến mấy thế kỷ sau người ta mới dần hiểu rõ về nó, còn hiện tại chỉ có thể phó mặc cho số trời.

Hàn Vũ không trả lời bác sĩ, chỉ lẳng lặng nhìn ra cửa sổ.

Trở lại phòng bệnh, vẫn một mình một khung cửa sổ, bình tĩnh tu luyện Thông Linh, chờ đợi thời gian trôi qua.

Trong không gian huyết mạch, Thông Linh không ngừng phát sáng, linh khí đưa vào cơ thể đều đặn từng đợt, mà ô vuông nằm ngay bên cạnh là chủng kỹ thứ hai cũng bắt đầu có dị động.

Điều kiện thăng cấp Thông Linh đơn giản là liên tục hấp thu linh khí, hấp thụ đủ mức nó sẽ tự động tiến cấp, Thông Linh bậc càng cao sẽ hấp thu được càng nhanh càng nhiều linh khí, tốc độ tấn cấp cũng theo đó tăng mạnh.

Nhưng cơ thể luôn có giới hạn, một ngày không mấy ai có thể chỉ ngồi một chỗ tu luyện, dù ổn thỏa nhất mỗi ngày dành ra 8 đến 10 tiếng tu luyện Thông Linh, ngay cả tư chất bậc A hay S thì khoảng thời gian bỏ ra để thăng cấp vẫn là vô vùng dài.

Thông Linh cấp 0 muốn tiến vào cấp 1 đã tiêu tốn từ vài tháng đến một năm rồi.

Tính theo chênh lệch từ bâc S đến D, muốn lên cấp 2 thì phải mất từ 1 đến 5 năm nữa, cấp 3 lại thêm từ 3 đến 15 năm, để đi đến đến cấp 4 thì không dành ra 10 đến 50 năm là không thể, đây là nói trong tình huống không có biến cố, còn trong thực tế thì khó mói.

Thông thường, cho dù là tư chất bậc S nếu không có cơ duyên gì khác thì cũng phải tốn đâu đó 100 năm mới lết tới Thông Linh cấp 5, ngàn năm may ra chạm được vào cấp 6, chưa nói đến những cấp độ tiếp theo không đơn giản là thời gian có thể giải quyết.



Đây là con đường thường thấy ở những chủng tộc linh thú có tuổi thọ cao, chỉ cần nằm im một chỗ hút linh khí vài trăm năm hay cả nghìn năm, đến khi lên được cấp 6 cấp 7 rồi chui ra ngoài vùng vẫy cũng không muộn.

Nhân tộc không có lợi thế về tuổi thọ, người bình thường nếu trước 40 tuổi mà không đạt đến cấp 4 trở lên thì khó tránh khỏi cơ thể hư nhược, kéo theo tốc độ hấp thụ linh khí suy giảm, đủ loại lo toan và trách nhiệm đè lên vai khiến người ta không cách nào ngồi một chỗ tu luyện được, cứ theo vòng tuần hoàn này thì dù có sống đủ 100 tuổi, đến lúc sắp c·hết cũng không lên nổi cấp 5.

Một trong những cách đơn giản nhất để tăng tốc độ tu luyện Thông Linh chính là tìm đến nơi có linh khí nồng đậm hơn, tuyệt vời nhất là những khu vực linh khí đậm đặc đến mức biến thành thể lỏng gọi là Linh Thủy, những khu vực tập trung linh thủy trong tự nhiên còn được gọi là Linh Tuyền.

Linh tuyền không chỉ là địa điểm tu luyện mà còn là tài nguyên chiến lược không thể thiếu của mọi tổ chức, bị kiểm soát chặt chẽ dưới tay những thế lực lớn hoặc c·hiếm đ·óng bởi linh thú mạnh mẽ, người thường đừng mơ tiến vào chứ đừng nói là sở hữu.

Hiện thực khắc nhiệt, đủ loại biến cố và thiếu hụt khiến hầu hết linh sư đều đình trệ tu vi trước tuổi 40, tuổi thọ trung bình của Nhân tộc thời kỳ này cũng không quá 60; cả hòn đảo một triệu người lại chỉ có một vị linh sư cấp 5, đủ thấy tăng cấp chưa bao giờ là việc dễ dàng đối với người thường.

Nhân tộc dù cho có được món quà thiên phú từ ông trời, nhưng nếu không thể thăng cấp, thiên phú cũng sẽ ỳ ạch không tiến, lấy gì đối chọi cường địch? Để giải quyết vấn đề này, một lần nữa phải nhắc đến cái tên quen thuộc, Âu Cơ.

Đảo chủ đảo An Bang đã ngoài 60 tuổi, nhưng Thông Linh của ông cũng mới chỉ là cấp 4, ông đi đến cấp 5 là nhờ vào chủng kỹ thứ hai của Nhân tộc, cũng là món quà lớn nhất Địa Mẫu để lại cho con rồng cháu tiên.

Hàn Vũ tập trung vào ô vuông chủng kỹ thứ hai, hình ảnh vụt sáng, hiện rõ một người ngồi thiền để tay dưới bụng nơi có một khối cầu trôi nổi trong cơ thể. Khung hình không xa lạ với bất kì ai này vừa là hi vọng, vừa là niềm kiêu hãnh, cũng vừa là nuối tiếc của vô số kiếp người.

Tiếp đó là một giọng nữ trầm ổn ngân vang trong đầu giống như người nói đang ngồi ngay bên cạnh:

“Chào đồng tộc! Tôi là Âu Cơ, chúc mừng bạn vừa lấy được chủng kỹ Không Khiếu.”

“Đừng lo lắng! Để tôi giới thiệu sơ qua về năng lực này…”

Giọng nói này không cần nói cũng biết là của ai, Hàn Vũ đã nghe qua nhiều nhưng mỗi lần nghe lại là một lần cảm thán.

…..

[Không Khiếu] (T)

‘Rèn luyện linh huyệt của bản thân trở thành linh khiếu.’

…..

Đây là một Thể Kỹ, cũng là một năng lực liên quan đến không gian, thứ nó cường hóa không phải bất kì bộ phận cơ thể nào khác, mà là linh huyệt, biến linh huyệt thành một không gian gọi là linh khiếu.

Mỗi linh khiếu chính là một không gian độc lập chịu điều khiển của linh sư, không gian này có thể áp xúc linh khí thành dạng lỏng gọi là linh nguyên.

Linh nguyên chỉ có thể tồn tại trong linh khiếu mỗi người, không giống như linh thủy có thể duy trì thể lỏng ngay cả khi ở ngoài tự nhiên, người ta còn gọi linh thủy là linh nguyên của trời đất cũng là ý này.

Tác dụng của không khiếu đương nhiên không chỉ có như vậy, đã là một không gian thì tất nhiên có thể chứa đựng đủ thứ, ngay cả sinh vật sống.

Linh nguyên có tác dụng gần giống với linh thủy, vì vậy không khiếu cũng có thể coi là một linh tuyền thu nhỏ, đây không thể nghi ngờ là thiên đường dành cho mọi linh thú muốn tu luyện Thông Linh.

Linh khiếu chính là mắt xích quan trọng trong mối quan hệ cộng sinh giữa linh sư và linh thú, một bước đưa Nhân tộc trở thành chủng tộc có địa vị cực cao trên toàn Chí Linh Đại Lục.

Chưa hết, mặc dù là chủng kỹ hiếm có liên quan đến lĩnh vực không gian, nhưng Không Khiếu có một phương pháp tiến cấp hết sức rõ ràng và đơn giản.



Dùng Không Khiếu cấp 0 có thể rèn luyện một linh huyệt trở thành linh khiếu cấp 0.

Sau khi thành công, chủng kỹ Không Khiếu sẽ lập tức tăng lên cấp 1, đồng nghĩa với có thể cường hóa linh khiếu kia tăng lên cấp 1.

Tiếp tục dùng Không Khiếu cấp 1 rèn luyện thêm một linh huyệt nữa trở thành linh khiếu cấp 1, ngươi liền có được chủng kỹ Không Khiếu cấp 2.

Đơn giản là dùng Không Khiếu cấp 0 luyện thành 1 linh khiếu, liền có được Không Khiếu cấp 1, dùng nó luyện thành 2 linh khiếu cấp 1, liền có được Không Khiếu cấp 2.

Cứ như vậy, lại dùng Không Khiếu cấp 2 rèn ra 3 linh khiếu cấp 2, chủng kỹ này sẽ lập tức tăng lên đến cấp 3, tương tự cho cấp 4, 5 và 6.

Có thể nói, một người có bao nhiêu linh huyệt liền quyết định người đó có được Không Khiếu cấp độ tương ứng, thời gian tu luyện cũng ngắn hơn Thông Linh mấy chục lần, giới hạn duy nhất nằm ở tư chất cá nhân.

Vì cái gì có những người mới chỉ 20 tuổi đã là linh sư cấp 3, trong khi ông Khải gần 50 tuổi vẫn là kẹt tại cấp 2, khai linh sớm hay muộn chỉ là chuyện nhỏ, hai chữ ‘tư chất’ mới quyết định tất cả.

Đây là chỗ tuyệt diệu của Không Khiếu, cũng là sự nghiệt ngã của số phận. Số lượng linh huyệt đối với bất kì chủng tộc nào đều vô cùng quan trọng, mà với Nhân tộc nó là thứ quyết định vạch đích của một con người, tư chất cũng đồng nghĩa với giá trị bồi dưỡng của một linh sư.

Mặc dù vẫn có những phương pháp khác để tăng cấp Không Khiếu, nhưng đều cần tiêu hao những tài nguyên hệ không gian quý hiếm, ai sẽ chịu nhường cho những kẻ tư chất thấp kém.

Nên nhớ việc có được tư chất bậc S đã là cực kì hiếm có, nhưng sở hữu 5 linh huyệt cũng chỉ đủ để một người tu luyện Không Khiếu đến cấp 5 mà thôi, muốn tiến vào cấp 6 nhất định phải nhờ vào ngoại lực, tài nguyên luôn được ưu tiên dành cho những nhân vật này, lên được cấp 6 chính là một khái niệm khác.

Đối với một cộng đồng, hàng triệu linh sư cấp 1, 2 cũng không đáng giá bằng một linh sư sở hữu Không Khiếu cấp 6, lý do bởi vì không cần biết tư chất của ngươi là bậc nào, có bao nhiêu linh huyệt và không khiếu, chỉ cần chủng kỹ Không Khiếu đến được cấp 6, liền có tư cách xung kích cấp 7, trở thành tiên sư cao cao tại thượng.

Trong mắt Nhân tộc, tư chất mới là tài nguyên quan trọng nhất. Nghĩ mà xem, chỉ cần sở hữu tư chất bậc SS, liền có thể không nhìn tài nguyên hạn chế một mạch tu luyện đến cấp 6 rồi thành tiên thành thần, ai không ao ước?

Từ thời kỳ thượng cổ cho tới giờ, có rất nhiều chủng tộc cố gắng thông hôn hoặc hỗn huyết cùng Nhân tộc chỉ với một ý đồ, chính là ao ước con cháu mình cũng có thể thể sở hữu chủng kỹ Không Khiếu, từ đây mới dẫn đến sự hình thành đủ loại chủng tộc dị nhân.

Hàn Vũ không tôn thờ bất kì ai, cũng không phán xét bất kì ai, nhưng vẫn tôn kính những người hắn cho là đáng kính, nhìn vào chủng kỹ Không Khiếu, Hắc Địa Thần hoàn toàn ngả mũ thán phục.

Bước chân vào thần cấp mới biết, đem một loại năng lực siêu phàm khắc ấn vào huyết mạch không phải là lĩnh vực mà một sinh vật có thể dễ dàng nắm giữ, đây là sức mạnh của mẹ tự nhiên, có lẽ cũng là bí mật sau cùng của đại lục này.

Giây phút hắn đem linh kỹ Hắc Sa tăng lên thần cấp, có một thứ đặc biệt từ từ khắc sâu vào từng tế bào trong cơ thể, đây là một quá trình vô cùng vi diệu, cho đến khi Hắc Sa chính thức biến thành chủng kỹ, hắn có thể cảm nhận, có thể quan sát quá trình đó rõ ràng, nhưng lại không cách nào nhúng tay vào.

Hắc Sa của hắn không thể so với Không Khiếu, vấn đề không chỉ nằm ở đặc tính hay cấp bậc, chỉ nhìn vào tỉ lệ thức tỉnh thành công là đủ.

Trong tám đứa con của Hàn Vũ đời trước, chỉ có hai đứa thành công kế thừa Hắc Sa, nên nhớ đây đều là con cháu thần sư. Còn Không Khiếu thì người người nhà nhà đều có, nhiều người còn cho rằng nó đã không còn là chủng kỹ di truyền nữa mà gần như trở thành một chủng kỹ cơ bản. Nếu không phải mỗi lần tăng cấp Không Khiếu đều sẽ nghe thấy giọng Âu Cơ, có lẽ đến giờ đã không ai tin đây là chủng kỹ di truyền.

Làm sao để làm được đến mức này? Hàn Vũ không biết, ngay cả việc làm sao lưu lại giọng nói của mình trong chủng kỹ hắn cũng hoàn toàn mờ mịt.

Không Khiếu cùng Thông Linh phối hợp hoàn mỹ, bổ khuyết lẫn nhau, đây không chỉ là một tổ hợp kỹ đơn thuần, mà còn là thứ hình thành nên hệ thống tu luyện hoàn chỉnh cho cả Nhân tộc, huyền diệu khó tả.

Chủng kỹ Không Khiếu thực sự đã chạm đến lĩnh vực của tạo hóa, theo cách nói của người Bắc Nguyên thì là “xảo đoạt thiên công” cho dù là Thánh Giả đều không làm được như vậy, món quà này đủ thấy Địa Mẫu vì Nhân tộc mà dốc hết tâm lực, tính toán chi ly.

Giả sử vì một nguyên nhân nào đó Nhân tộc bị d·iệt c·hủng, văn minh nhân loại đứt đoạn, nhưng chỉ cần một nhóm nhỏ cá thể còn sống sót, bằng vào Không Khiếu cùng những chỉ dẫn Âu Cơ để lại, tin chắc rằng Nhân tộc vẫn có thể lần nữa quật khởi.

Âu Cơ được mệnh danh Dưới Thánh Đệ Nhất Nhân, không phải chỉ xét về chiến lực, từ cổ chí kim Đệ Nhất Á Thánh cũng không phải chỉ bởi vì nàng có nhiều năng lực Thánh giai.

Âu Cơ được cả Nhân tộc gọi một tiếng “Địa Mẫu” điều này không một ai dị nghị, Thánh Giả đều không ngoại lệ.

Thức tỉnh Không Khiếu thành công, tất cả mới chỉ bắt đầu...