Lâm Kiều Kiều cuối cùng cũng dừng lại, đặt mông ngồi ở trên thân Cố Hân Nhiên, cái chân bó bột đặt lên đầu đối phương, lấy tư thái người thắng cuộc ngẩng đầu lên, mềm nhũn nói: “Đánh thắng rồi.”
Tóc cô cũng loạn hết lên, không biết có phải cũng ăn đòn hay không, khóe miệng rách da, chảy máu, băng gạc dán trên mặt cũng sai lệch, chỉ có một đôi mắt xinh đẹp là tinh khiết sạch sẽ.
Bẩn thỉu, xốc xếch, nhưng không có gì đáng ngại.
Cố Đông Quân không cầm lòng được đưa tay ra, ôm lấy người đang ngồi ở trên thân Cố Hân Nhiên, ôm vào trong ngực giống như ôm đứa trẻ.
Mềm, nhu, khả ái, giống như cùng con chó nhỏ hoang dã nổi điên cắn loạn lúc nãy không phải là một người.
Cảnh sát đi theo phía sau, cũng không dám thở mạnh, run run rẩy rẩy nói: “Là, là ai báo có mưu sát......”
Chuyện bí mật trong nhà tài phiệt, cũng không phải dạng tép riu như anh có thể xen mồm vào.
Lâm Kiều Kiều đưa tay chỉ về phía Cố Hân Nhiên đang nằm trên đất sưng hết mặt mũi nói: “Cô ta đẩy tôi xuống sông, muốn gϊếŧ tôi.”
Cảnh sát: “......”
Nhìn cô ta càng giống người bị hại hơn.
Hàn Liên còn chưa kịp hoàn hồn cố gắng đỡ Cố Hân Nhiên dậy, cả người nhếch nhác không chịu nổi, ho khan hai tiếng, trên mặt không nén giận được những vẫn phải cố tỏ ra điềm đạm đáng yêu nói: “Chú cảnh sát, mọi người cũng nhìn thấy, cô ta rõ ràng khỏe như voi, ai mà đẩy được chứ......”
“Đúng thế” Hàn Liên trừng mắt giận dữ nhìn người trong ngực Cố Đông Quân, “Cảnh sát, Cố gia chúng tôi tuyệt không bao che, cô ta đánh con gái Cố gia, lại mở miệng vu oan hãm hại......”
Bà chưa nói hết thì Lâm Kiều Kiều đã lấy ra chiếc điện thoại của cô y tá vừa nãy, bên trong có video của camera giám sát: “Cảnh sát hẳn là có thể tra được, tự mình xem đi.”
Rõ ràng mười mươi.
Cố Hân Nhiên đi vòng ra sau lưng, đem người đẩy xuống sông.
Những lời nói cay nghiệt của Hàn Liên nghẹn lại trong cổ họng.
Con mắt mở lớn không thể tin nổi.
Ngay lập tức buông ra Cố Hân Nhiên: “Hân Nhiên, con......”
Rõ ràng cô đã kiểm tra kỹ, ở chỗ bờ sông đó không có camera cơ mà. Trong phút chốc Cố Hân Nhiên mất đi lực lượng, lung lay sắp đổ chăm chú nhìn vào điện thoại.
Trên mặt lại chịu một cái tát nặng nề.
Cố Niên đánh .
Ông tức giận đến mức trái tim co rút đau đớn, giận không kìm được: “Cố gia nuôi dưỡng cô nhiều năm như vậy, thế mà bây giờ cô lại làm ra chuyện như vậy để báo đáp Cố gia!”
“Không phải, là do con trượt tay, con không muốn hại Kiều Kiều ......” Cố Hân Nhiên cố gắng ngụy biện, sắc mặt trắng bệch “Kiều Kiều, Kiều Kiều tôi sai rồi, tôi thật sự không muốn hại cô.”
Lâm Kiều Kiều cười cười: “Cô đi mà giảng giải cùng cảnh sát.”
Nói xong liền đem mặt chôn ở đầu vai Cố Đông Quân, nhỏ giọng nói: “Xin anh, đưa tôi về nhà, nhà mình, có được không?”
Cố Đông Quân từ đầu đến cuối không nói một lời, màu mắt thâm trầm, dường như không muốn nhúng tay vào chuyện này.
Từ trụ sở tập đoàn chạy đến đây, đã vượt quá lịch trình của bản thân.
Anh lấy từ trên kệ chiếc áo lông vũ đắp lên người Lâm Kiều Kiều, ôm cô chầm chậm đi ra ngoài.
Đầu vai hơi hơi ướŧ áŧ.
Tiếng nói Cố Đông Quân khàn khàn: “Đánh thắng mà còn khóc?”
“Tôi thích khóc không được sao?” Lâm Kiều Kiều dữ dằn hỏi.
Cố Đông Quân cười: “Được chứ”
Anh đưa cô ngồi vào ghế lái phụ, trong lúc nhất thời có chút không hiểu rõ sinh vật bên cạnh này.
“Có chứng cứ trong tay rồi, vì sao còn phải đánh nhau? Không sợ bản thân sẽ bị thương sao?”
“Cô ta là người nhà Cố gia, cảnh sát là cái gì? Nếu như dì Hàn nhất định muốn che chở vậy thì cảnh sát cũng làm gì được.” Lâm Kiều Kiều thờ ơ buông tay “Tất nhiên cảnh sát không thể trừng phạt cô ta, vậy không thể làm gì khác hơn là để tôi tự mình tới.”
Thông minh.
Trong mắt Cố Đông Quân nhiều hơn mấy phần yêu thích.
Tự mình biết mình, việc này chính xác không thể để cho người ngoài biết, càng không thể để cho Cố Hân Nhiên ngồi tù.
Đối với toàn bộ Cố gia mà nói, làm như vậy chỉ có hại mà không có lợi.
Nhưng mà luật pháp, không chỉ nằm trong tay nhà nước.
Còn nhiều, rất nhiều những biện pháp khác để trừng phạt một người.
Nhưng mà những chuyện thế này không cần để cho người bạn nhỏ biết.
Anh nhịn không được bóp bóp khuôn mặt Lâm Kiều Kiều, xúc cảm rất tốt, mềm mềm đàn hồi, rất thích.