Trời về đêm, trong một câu lạc bộ cao cấp. Nghe thấy tiếng Lục Thừa Tiêu thấp giọng mắng một tiếng, đẩy người phụ nữ đang ở trong lồng ngực ra!
Người đẹp bị đẩy ra mang theo vẻ mặt kinh hãi nhìn Lục Thừa Tiêu: “Tổng giám đốc Lục, hôm nay anh sao thế a?" “Đi ra ngoài!” Anh lạnh giọng nói, không hề nể nang. “Tổng giám đốc Lục.” Lộ Mễ là người thông minh, cô biết Lục Thừa Tiêu hôm nay dường như có chút không vui, cô lập tức mặc áo lên rồi rời đi, trước khi đi ra ngoài còn không quên lên tiếng: “Tổng giám đốc Lục, thù lao vẫn được cho không sót chứ?” Cái ngành này của cô ta, đều là vì tiền!
Lục Thừa Tiêu gật đầu, “Theo lệ cũ. “Cám ơn tổng giám đốc Lục." Theo lệ cũ mà Lục Thừa Tiêu nói chính là một tấm chi phiếu giá trị triệu tệ và một bộ trang sức đá quý có giả một trăm ngàn tệ! Đây cũng chính là lý do tại sao Lộ Mễ lại cam tâm tình nguyện đến đây.
Cửa phòng được khép lại, Lục Thừa Tiêu lộ rõ vẻ chán nản vô cùng, anh bực dọc gầm nhẹ một tiếng, cho dù là ôm Lạc Vận Nhi hay là Lộ Mễ, anh đều không có nửa điểm hứng thú! “Đáng chết!” Trong đầu lại xuất hiện bóng dáng của người phụ nữ kia! Rõ ràng là cô đã phản bội anh, mà anh cũng làm ra một loạt chuyện báo thù, nhưng anh tại sao anh lại không cảm nhận được khoái cảm của sự trả thù?!
Burakku không ngờ hôm nay lại là tình trạng này, liên tiếp mấy ngày liền... hôm qua là Alice, hôm trước là Bối Kỳ, bây giờ lại là Lộ Mễ... thậm chí đến Lạc Vận Nhi, Lục Thừa Tiêu cũng không chạm vào! “Cậu chủ, có cần mời Ngải Lâm đến không?” “Không cần, không hứng thú. “Cậu chủ... Trước đây, cậu chủ luôn giải quyết nhu cầu sinh lý, nhưng mấy ngày gần đây... hình như tỏ ra bực dọc khác thường, không có hứng thú với ai hết! Đây rốt cuộc là chuyện gì?
Burakku lập tức tiến lên trước mấy bước, thân thiết hỏi thăm: “Cậu chủ, anh cảm thấy không khỏe à? Có cần đi kiểm tra về phương diện kia không?” “Phương diện nào?” Lục Thừa Tiêu đương nhiên là biết cậu ta đang nói về phương diện nào! “Chính... chính là phương diện đó cậu chủ, trước đây anh đều giải quyết nhu cầu sinh lý đúng hạn, nhưng mấy ngày này... vẫn là nên đi kiểm tra thì hơn!” “Cậu nghi ngờ năng lực về phương diện kia của tôi đúng không?”
Về phương diện kia cậu chủ mạnh mẽ bao nhiêu... anh vẫn là biết được chút ít từ miệng đảm phụ nữ kia, nhưng dạo này cậu chủ rất kỳ lạ, vì thế anh mới lo lắng đến vậy. “Không, không phải." Burakku cúi thấp đầu, anh biết cậu chủ sắp nổi giận, lập tức nhấc đầu lên cười ngây ngốc, “Cậu chủ, em.. em là đang quan tâm đến anh mà!” “Ý của cậu là, tôi xem lòng tốt của cậu thành lòng lang dạ thủ đúng không?” Lục Thừa Tiêu nhíu mày, giọng nói lạnh lùng vang lên. "Không... không phải..." Burakku cảm thấy mình đã ở trong trạng thái càng nói thì càng loạn, muốn giải thích cũng không giải thích rõ được! “Đi xuống! Tự phạt úp mặt vào tường ba ngày, không đúng ba ngày, không được phép xuất hiện trước mặt anh! Nếu không anh sẽ khiến cậu cả đời này sẽ mất năng lực về phương diện kia! “Vâng vâng vâng!” Burakku lập tức chạy nhanh ra khỏi gian phòng, tự phạt bế quan ở ẩn ba ngày ngay tức khắc “Diệp Vãn Ninh!” Giọng nói trầm thấp của Lục Thừa
Tiêu vang lên lần nữa, vào lúc này ấn đường anh nhíu chặt, mà người phụ nữ anh muốn ôm lại chính là cô! Shit!