Không Muộn

Chương 12




Lúc ăn cơm tôi mới mở di động, có tin nhắn người đại diện gửi.

Gần Hoành Điếm vốn có nhiều paparazzi, chuyện hôm qua tôi đến đồn cảnh sát đã được lên hot search.

Không biết kẻ nào mua tin nói tôi bị cảnh sát đưa đi là vì phạm tội gì đó.

Có người tung clip tôi kéo Kỷ Từ Mộ ra khỏi đồn cảnh sát, tuy chỉ có vài giây nhưng đã tin đồn đã ngập trời.

[Anh chàng đẹp trai thần bí kia là ai vậy? Tuy chị của em nắm tay anh nhưng mong anh dời con mắt khỏi người chị của em đi, chị ấy là hoa đã có chủ rồi!]

[Khoan đã, hình như anh chàng kia là anh rể mà chị ấy công bố trong video hôn lễ đúng không?]

[Nói nhỏ này, nghe đồn bọn họ chỉ liên hôn không có tình cảm phải không?]

[Phóng to video lên hình như là anh rể thì phải!]

[Tạm thời bỏ qua việc này đi, nghe đâu tối qua có fan cuồng theo đuôi. Nguy hiểm quá!]

[Nhấn mạnh lần nữa, fan cuồng không phải fan!]

"Tuy phòng làm việc đã trả lời thông tin trên mạng nhưng fans của em vẫn rất lo cho em, còn tin đồn giữa em với Kỷ tổng nữa, hay là em lên tiếng đi..."

Tôi vừa xem bình luận vừa nghe điện thoại của người đại diện, ngẩng đầu lại bắt gặp Kỷ Từ Mộ đang nghiêng đầu uống nước, làm như không nghe thấy.

Tôi khẽ cười, nói vài ba câu với người đại diện rồi cúp máy.

Kỷ Từ Mộ đặt cái ly xuống, tỏ ra thuận miệng hỏi: "Cần anh làm gì không?"

Tôi nhìn anh chằm chằm, nhìn đến khi tai anh đỏ bừng, mới nói: "Không cần."

"À." Kỷ Từ Vọng thất vọng trả lời.

Tôi cúi đầu che giấu nụ cười của mình. Con người này rõ ràng rất quan tâm nhưng cứ thích giả bộ thản nhiên thôi.

Nghe nói có fan cuồng xuất hiện, đạo diện chủ động điều chỉnh lại lịch đóng phim, cho tôi nghỉ ngơi hai ngày.

Ăn xong, tôi ngồi ngoài sô pha xem kịch bản, Kỷ Từ Mộ ngồi cạnh làm việc với laptop, nhưng mấy lần nhìn sang tôi đều phát hiện anh không hề tập trung vào màn hình.

Cảm giác tôi đang nhìn anh, anh nhìn qua, hỏi: "Sao vậy?"

"Em đang rảnh, anh..."

Tôi còn chưa nói hết câu, anh đã cướp lời: "Anh xử lý hết công việc rồi, mấy ngày này anh có thể ở bên em."

Tôi gật đầu, nhích qua ngồi bên cạnh anh, lấy di động ra mở camera: "Chụp hình chung có để bụng không?"

Hai mắt Kỷ Từ Mộ rực sáng, chủ động cầm lấy điện thoại: "Để anh chụp cho."

Ảnh chụp rất đẹp, tôi nhìn ngắm một lúc rồi đăng Weibo kèm dòng trạng thái.

Đừng lo, không sao, tôi rất tốt, mọi người nên theo đuổi thần tượng một cách lý trí. (PS: Không thần bí, là người nhà) - Kèm hình ảnh.

Đăng hình xong, tôi hỏi Kỷ Từ Mộ: "Bây giờ chụp ảnh chính diện chung rồi, vui không?"

Kỷ Từ Mộ ngơ ngác nhìn tôi, híp mắt mỉm cười: "Vui. Bà xã, em yêu anh lắm đúng không?"

"Kỷ Từ Mộ, anh vui một mình anh đi!"