Chương 16: Hợp Tác cùng Anna
Phạm Long trực tiếp về phòng làm việc, lúc này đây trên bàn của hắn là lổn la lổn ngổn chi chít những tờ giấy phác họa kiến trúc.
Đây chính xác hơn là bản vẽ quy hoạch thành Lonia trong tương lai, nhìn sơ qua cũng có thể thấy thành Lonia trong bản vẽ khác xa những thành thị khác trong Vương Quốc Musin cũng như lá các vương quốc lân cận.
Lonia thành được chia nhiều phân khu, thành đông, thành tây, thành nam và thành bắc, bến cảng. mà hai phân khu được thiết kế quan trọng nhất là khu thành trung tâm và bến cảng.
Khu bến cảng được thiết kế đầu tiên, vì nơi này chính là nơi thông thương của Lonia đến các thành thị khác thông qua con sông lớn Nebi. Bến cảng có chiều dài chỉ có hơn 200 đủ sức chứa 20 -25 thuyền là cùng, hơn nữa kiến trúc cũ kỹ, rất nhiều nơi bị mục nát do nhiều năm không tu sửa, diện tích còn lại có thể sử dụng chỉ có hơn 100m mà thôi.
Trong lúc hắn đang thiết kế bến cảng thì Rem đẩy cửa phòng vào, trên tay nàng là một cốc nước bằng thủy tinh, bên trong chứa một chất lỏng đen ngòm, nhưng lại tỏa ra một mùi hương thật là mê ly.
"Điện hạ cà phê mà ngài cần!" Rem nhẹ giọng nói. Nàng bưng cốc cà phê đặt lên bàn, sau đó cuối người đi ra cửa để chờ đợi phục mệnh Lucas.
"Rem! Lại đây, từ này về sau những công việc như thế này cứ để cón đám người kia làm, nàng là chủ sự trong cái phủ thành chủ này, không cần làm những việc này nữa đâu !" Phạm Long trầm giọng.
"Điện hạ! phục thị người là chức trách của ta!" Rem kiên quyết.
"Rem lại đây!" Phạm Long lạnh giọng.
Rem nét mặt có chút thật kinh, cùng một chút lo lắng, thế nhưng nàng vẫn bước lại gần Phạm Long.
Rem! Ngươi không phải là hạ nhân của ta, nàng là người thân của ta! Ta đã thề là sẽ chăm sóc nàng cả đời, nàng có nhớ không ?" Phạm Long giọng cực kỳ ấm áp.
Sau đó hắn lấy ra từ trong học bàn làm việc một chiếc hộp tinh xảo "Rem vật này của ngươi !"
Rem có một chút cả kinh, đôi bàn tay rung rung cầm lấy chiếc hộp tinh xảo kia. Bên trong là một chiếc nhẫn bằng vàng, bên trên đó đính một viên đá quý màu đỏ hình trái tim cực kỳ tinh xảo. về mặt giá trị thì có lẽ chiếc nhẫn bằng vàng này không bằng sợi dây chuyền bằng bạch kim như Sophia. Thế nhưng về mặt ý nghĩa thì chiếc nhẫn này vô cùng quý giá với Phạm Long.
Đây chính là chiếc nhẫn mà bố hắn đã đeo vào tay mẹ hắn khi hai người cưới nhau, và đó chính là vật mẹ hắn để lại cho con dâu tương lai của mình.
"Điện Hạ! đây là!" Rem bối rối.
"Nó là của nàng, nàng xứng đáng được nó! Chiếc nhẫn này chính là của mẹ ta để lại, nó tượng trung cho người phụ nữ nắm quyền tại phủ thành chủ này." Phạm Long nghiêm nghị.
"Không thể được! ta chỉ là một cái người hầu nho nhỏ, làm sao có thể mang vật này trên người! chỉ có Sophia tiểu thư mới là vị hôn thê của điện hạ!" Rem hốt hoảng.
"Ai nói nàng ta là vị hôn thê của ta!" Phạm Long không vui.
"Từ nay về sau, nàng chính là chủ quản tại cái phủ thành chủ này, không ai có thể sai khiến nàng bất cả điều gì kể cả Swain lẩn Sophia." Phạm Long nghiêm nghị một lần nữa.
Sau đó hắn đuổi Rem ra ngoài, quả thật hắn cũng không biết trong đầu mình đang nghĩ cái gì nữa, Rem chỉ là một cô bé bằng một nửa tuổi của hắn. theo pháp luật hiện tại thì hắn sẽ phạm vào tội ác tày trời Ấu Dâm. Thế nhưng tại dị giới thì lại khác, với lại coi như là nuôi để dành đi.
Hắn nghĩ vu vơ một hồi rồi mớ bắt đầu công việc, việc tại Lonia thành quả thật rất là nhiều, xây bến cảng, phân bố nhân công, chăm sóc ruộng ngô, quản lý nhân sự, ngay cả việc tổ chức phòng thủ Lonia thành cũng phải do hắn sắp xếp.
Vài ngày trước đây hắn đã nhận được tin tình báo là đám sơn tặc Kim Sơn kia có dấu hiệu rục rịch vì phát hiện đám râu ria tại Lonia thành này đã bị chiếm. bọn chúng đã bắt đầu cho người đi thăm dò tình hình nơi đây.
2 ngày trước trong lúc thị vệ trường Talus tuần tra thì phát hiện một tên lạ mặt trên người có trang bị v·ũ k·hí, nên đã cho người bắt lại và điều tra được một số thông tin khiến cho Phạm Long phải nhíu mày.
Noxric thủ lĩnh Kim Sơn trại sau khi nhiều ngày không nhận được tin tức từ Lonia thành nên đã cho người điều tra và biết được Lonia thành đã bị người của vương quốc Musin c·hiếm đ·óng, hắn đã vô cùng tức giận, thế nhưng đại bộ phận kỵ sĩ của hắn đã đi giao dịch cùng Xà Nhân quốc rồi, có lẽ đến tháng sau mới trở lại. chính vì vậy hắn đã cho rất nhiều thám thính đi trinh sát tình hình tại Lonia thành để tháng sau có thể thuận lợi đám chiếm thành trì này một lần nữa.
Chính vì vậy Phạm Long có ít nhất một tháng để chuẩn bị chiến đấu cùng với đám sơn tặc kia. Quả thật trong tay hắn đã không còn bao nhiêu đạn dược, số lượng đạn dược mà hắn dùng lần trước chỉ còn 2 băng đạn súng trường, 3 băng đạn súng lục, bom khói còn 2 quả, lựu đạn còn 3 quả. RPG thì không còn viên nào.
Đó là những gì hắn có, quả thật tại Việt Nam muốn tìm những thứ v·ũ k·hí nóng này thật là quá khó khăn, chính phủ không cho phép tàng trữ v·ũ k·hí. Những thứ mà hắn có được là do trong suốt quá trình phục vụ quân ngũ hắn đã tàn trữ ra bên ngoài một ít dùng để mở một bộ sưu tập nhỏ dành cho riêng mình, để sau này có con thì kề cho nó nghe về một thời oai hùng của bố nó.
Thế nhưng số lượng đạn dược thề này là không đủ, hắn cũng không thể lúc nào cũng dựa vào địa cầu mà cung cấp tài nguyên tại nơi này.
Hiện tại hắn cần phải tăng quân và huấn luyện binh sĩ một cách nhanh chóng để chống lại đám sơn tặc khốn kiếp kia.
Một tháng quả thật có một chút gâp rút, thế nhưng không có gì là không thể, đây là c·hiến t·ranh v·ũ k·hí lạnh, hắn không có sợ.
Không thể mua được v·ũ k·hí nóng, thế nhưng hắn có thể tự sản xuất v·ũ k·hí lạnh à b·om x·ăng là một thứ không tệ. cung trợ lực cũng có thể mua thông qua các trang mạng, tuy không được phổ biến, thế nhưng vẫn là có thể mua được, tuy giá cả có một chút đau ruột đau tim.
Cái đó hắn phải lên kế hoạch ngay từ lúc này, bắt đầu từ ngày mai hắn sẽ ban bố lệnh chiêu binh để huấn luyện và tuần tra lãnh địa, chứ 200 kỵ sĩ từ vương đô mang tới quả thật là không đủ chút nào.
Và đây là một không ngủ với hắn.
Sáng hôm sau để tiếp đãi Anna, Phạm Long đã chuẩn bị cho nàng một bữa sáng có một phần khá là thanh đạm thế nhưng mỹ vị là không hề thiếu chút nào, cháo trắng lá dưa ăn kèm với dưa món và cá khô rim mặn ngọt.
Nhìn thì chẳng có vẽ bắt mắt thế nào, thế nhưng khi ăn vào thì có một cảm giác thư giãn khắp người, cháo dứa hương thơm trực tiếp từ khoang miệng xông lên não cùng với một chút hơi ấm chạy xuống bụng. một cảm giác ngất ngây không tả được.
Mà điều đáng chú ý khiến cho Anna nhìn Lucas vương tử với ánh mắt đầy thâm ý đó chính là hắn và Rem sau một đêm đều có một đôi mắt thâm quầng vì mất ngủ, khiến nàng liên tưởng đến một số chuyện xấu xa nào đó.
Nếu như biết được suy nghĩ trong đầu Anna Phạm Long sẽ lập tức phun máu mà ngất, hắn mất ngủ vì lo cho tương lai sau này của thành Lonia, còn Rem thì không ngủ được do chiếc nhẫn vàng kia, một khí đeo nó lên, nàng chủ chủ quản cái phủ thành chủ này, có thân phận không kém gì hoàng tử của nàng.
Một bữa sáng thanh đạm, sau khi nàng ăn xong Phạm Long liền cho nàng một cốc cà phê sữa, để nàng ta tỉnh táo tinh thần để bàn chính sự, lần này Phạm Long không có một chút cợt nhã liếc nhìn ngực của Anna mà vô cùng nghiêm nghị.
Hắn khẽ uống một ngụm cà phê đen trên ly của mình rồi nói.
"Anna tiểu thư! Chúng ta nên bàn một chút về chuyện làm ăn rồi đấy!"
Anna vẫn còn đang thưởng thức hương vị tuyệt diệu từ thứ nước uống được gọi là cà phê sữa, một thức uống cực kỳ vi diệu, hương thơm của nó làm cho nàng tỉnh hẳn sau giấc ngủ.
"Lonia thành đang trong quá trình phát triển, lương thực và các vật liệu nhu yếu phẩm khác là vô cùng thiếu thốn, tôi biết với tài lực và vậy lực của Rush gia tộc thì vận chuyển một lượng lớn hàng hóa là chuyện hoàn toàn có thể!"
"Nhưng bù lại hằng tháng tôi sẽ ủy thác cho Rush gia tộc bán ra những vật phẩm quý giá của ta, tương tự như những thứ này!"
Hắn lấy ra từ trong ngực một chiếc hộp xinh xắn màu xanh nhạt, bên trong là một đôi bông tai bằng pha lê màu xanh lục phía trên còn có một chiếc nơ chất liệu cũng bằng pha lên, thế nhưng trông vô cùng đáng yêu và xinh đẹp.
"Đây là!" Anna nhíu màu.
Nàng nhanh chóng chộp lấy chiếc hộp trong tay Phạm Long đồng thời ngắm nghía thật kỹ đôi bông tai này. Nó không có tinh xảo bằng sợi dây chuyền của Sophia, thế nhưng cũng không thua kém gì hai vật phẩm đấu giá tại Rush.
"Xem ra tam điện hạ còn trữ hàng không ít!" Anna lạnh giọng.
"Ha ha ha quả thật còn một chút đồ tàng trữ, không phải vì tình thế bắt buộc thì ta cũng không mang ra bán đâu!" Phạm Long có chút ngượng ngùng.
Lần trước vòng đeo tay cánh hoa đào, hắn mua ở chợ đêm có 65k, vậy mà hắn bán được 1200 đồng vàng, mỗi đồng vàng tại địa cầu có giá 4,5tr ( 1 đồng vàng có khối lượng khoảng 1,5 chỉ)
Lần này món trang sức kia Swain lão mang về 400 đồng vàng cùng rất nhiều nguyên vật liệu mà Phạm Long yêu cầu như lương thực, vải, gỗ, quặng sắt. tổng giá trị lên tới 800 đồng vàng, tuy không bằng lấn trước tại vương đô Langbang, thế nhưng tại một thành trì nhỏ như Juven cái giá đó là khá cao rồi.
"Nói vậy điện hạ chỉ xem Rush gia tộc bọn ta là một cái chân giúp ngài đi mua bán à! Tuy lợi nhuận khá là cao, thế nhưng có cũng được, không có cũng không sao!" Anna bắt đầu kèo làm khó Lucas.