Chương 15: mỹ thực phủ thành chủ.
Phòng ăn phủ thành chủ, hôm nay được đón tiếp một thành viên mới cùng nhau dự bữa tiệc đầy " Thịnh soạn" do chính tay thành chủ Lonia tự tay chế biến.
Từ sớm lão Swain đã không nhịn được mà tay chân có một chút gấp, lão quyết định là không ăn gì hết để cho bữa tiệc tối lão sẽ ăn nhìu hơn, lần này lão sẻ mặt dày, giành ăn với con gái lão, ha ha ha chẳng lẽ nó lại không nhường phần ăn cho lão cha của nàng nghĩ đến đây Swain lão càng thêm đắc ý.
Còn đối với Anna thì nàng chẳng quan tâm mấy đến bữa tiệc tối nay, nàng là con gái đại tộc đến từ Zenta đế quốc, trên cái lục địa này mỹ vị nào nàng chưa từng ăn? ngay cả trái thiên trong rừng rậm tinh linh nàng còn ăn được, huống chi là thức ăn từ mộ nơi hẻo lánh vắng bóng người như thế này.
Điều nàng quan tâm lúc này chính là món trang sức quý giá của Lucas. Nàng là con gái đại tộc, mà thân phận con gái trong đại tộc thì vô cùng bấp bênh, muốn làm chủ cuộc đời của mình thì vô cùng khó khăn. Phận con gái phải vì lợi ích gia tộc làm chủ, tuy nàng lúc này có quyền lực khống chế kinh tế của một tiểu vương quốc, thế nhưng so với đại tộc Rush thì vô cùng nhỏ bé.
Thế nhưng nếu nàng có được một món trang sức như của Sophia nàng sẽ có cơ hội trở mình, màng sẽ mang món trang sức tặng cho vương hậu Zenta đế quốc, với tính cách phóng khoáng của Vương Hậu thì cơ hội để cho nàng thoát khỏi bàn tay của gia tộc sẽ càng lớn.
Mà nàng cũng không tin cái tên vương tử đần độn kia lại không còn món trang sức nào cả. nàng có thể quan sát thấy những thứ hắn bán ra cho phòng đấu giá Rush chất lượng và độ tinh xảo không bằng 1 phần trăm, một phần nghìn món trang sức của Sophia nữa.
Đang lúc trầm tư thì bên ngoài Rem truyền vào tiếng gõ cửa " Anna tiểu thư điện hạ mời người dùng bữa tối!"
Anna quả thật là không có tâm tình ăn uống vào lúc này, miệng nàng vô cùng nhạt nhẽo, nàng phải suy nghĩ thật thận trọng về vấn đề hợp tác với Lucas vương tử, nếu hắn có chỉ lớn, thậm chí nàng cò khả năng viện trợ cho hắn tranh đoạt vương vị, đổi lại là nàng phải có được món trang sức kia. Đó là cái giá lớn nhất nàng có thể nghĩ tới.
Anna nhạt nhẽo đi theo Rem, mà trái ngược với Anna Rem vô cùng háo hức thưởng thức món ngon của Điện Hạ làm cho nàng. Hôm nay Lucas làm thức ăn thì nàng cũng một tay theo phụ, hôm này toàn là những nguyên liệu lần đầu tiên nàng thấy.
Những quả màu đỏ thật mọng nước được băm nhuyễn, còn có một thứ gì đó màu đen mà khi nào nàng ngửi vào thì nàng hắc xì không thôi, quả thật là những thứ điện hạ làm thật là quá khó hiểu, nhưng chính sự điên rồ ấy, khó hiểu ấy mà điện hạ Lucas đã tạo ra biết bao nhiêu kỳ tích điển hình là cái bánh xe nước kia.
Phòng tiệc được mở ra, đập vào mắt Anna là một khung cảnh thật là tráng lệ, thật là xa hoa, trên một chiếc bàn lớn được phân thành 5 chỗ ngồi, chiếc bàn này không phải là bàn dài truyền thống khi sử dụng trong các bữa tiệc lớn, mà là một cái bàn hình tròn, tại trung tâm là để một bình hoa cắm đầy những bông hoa màu vàng. Nhưng đó không đáng nói, đáng nói là chiếc bình hoa kia. Nàng không biết nó làm từ cái gì, giống như ngọc thạch mà cũng không như lưu ly, nhưng kỳ quái ở chỗ chính là nó có 7 màu hòa quyện với nhau, giống như là máu sắc trên cầu vồng vậy. nó như những cơn lốc màu sắc khiến nàng say đắm. ( bình hoa được làm bằng thủy tinh)
Ngoài ra trên bàn còn bày trí 5 bộ chén đĩa thức ăn, nó không được làm bằng bạc hoặc vàng, mà làm bằng ngọc màu trắng tinh khiết, khiến cho con tim nàng rạo rực vì cái độ xa hoa này. ( đồ bằng sứ mà Anna không biết nên cho nó là ngọc. )
Hơn hết là trên bàn còn bày trí 5 chiếc ly có cùng vật liệu với hai món trang sức mà Lucas gửi phòng đấu giá Rush đấu giá.
Đang lúc nàng chưa kịp thích ứng với cái bàn ăn xa hoa này thì bên ngoài Swain lão đã chạy như vịt tới, ngay sau đó là Sophia và Lucas vương tử cũng đến.
"Nào mọi người cùng ngồi! để chúc mừng thắng lợi của Swain lão và chào mừng Anna tiểu thư đến Lonia thành chúng ta cùng chúc mừng!" Phạm Long cười nói một cách thân thiện.
"Jayce ! dọn thức ăn lên!" Phạm Long hạ lên.
Jayce là tùy tùng của Swain, nhưng từ khi hắn đến Lonia thành thì hắn đã trở thành tùy tùng cho Rem để phụ giúp nàng trong nhiều công việc.
Nhìn thấy Rem cùng ngồi vào bàn, Anna trong lòng có một chút khó chịu, tại sao một cái hầu gái có thể cùng bàn với chủ nhân mình cùng ăn tối được, đây là điều tối kỵ trong chức nghiệp người hầu.
Tuy vậy nàng chỉ nghĩ trong lòng mà thôi, không hề nói ra, dù gì đây cũng là thành của ngươi ta, nàng nói xen vào thì cũng khác là bất lịch sự, đồng thời làm mất hảo cảm nữa. nên tốt nhất là tùy duyên thôi.
Ngay sau đó Jayce dọn lên bàn một cái đĩa lớn bên trong có chứa một loại thức ăn gì đó hình sợi có nước sốt màu đỏ được trang trí thêm một ít rau xanh vô cùng bắt mắt, hương thơm ngào ngạt lan tỏa khắp phòng ăn.
Swain lão không nhịn được mà tim có một chút đập nhanh hơn, miệng không ngừng nuốt nước bọt.
"Mọi người đừng vội, đây là món khai vị thôi, mì xào sốt cà chua thịt bò!" Phạm Long mỉm cười.
Sau đó trên đĩa mỗi người được cho thêm một miếng thịt bò nướng to bằng một bàn tay, bên trong còn một số củ nhỏ nhỏ không biết tên.
"Đây là thịt bò áp chảo cùng với nấm và tỏi!"
" Ngoài ra còn ăn kèm với salad sốt mayonnaise!" Phạm Long cười tủm tỉm giới thiệu các món ăn. Hương thơm ngào ngạt lan tỏa khắp phòng. Ngay cả một kẻ đến từ Zenta đế quốc như Anna cũng phải không ngừng nuốt nước bọt ừng ực.
"Đây là hương vị gì vậy ? hẳn là của thuộc về thần thánh, không thuộc về nhân gian, chẳng là Lucas hắn là đệ tử của thần linh. Không đám người trong thần miếu, thánh điện kia cũng không có tạo ra hương vị này." Anna đầu óc lúc này cực kỳ bấn loạn.
Kế bên nàng Swain đã không nhịn được mà bắt đầu cuộc đại chiến thức ăn. Lão không nhịn được mà cầm lên miếng thịt nướng cho dù nó còn nóng mà trực tiếp căn, nhai từng miếng, từng miếng.
Phạm Long hừ lạnh.
Hắn nhẹ ho khan một tiếng ý bảo mọi người nhìn hắn.
Hắn lấy bộ dao nĩa trên bàn bắt đầu cắt miếng thịt nướng thành từng mảnh nhỏ vừa ăn, phong thái của hắn ăn cực kỳ phong nhã, tạo ra một sự khác biệt với toàn bộ quý tộc trong vương quốc, ngay cả trong đế đô cũng không có kiểu ăn và thần thái như thế.
Rem, Sophia, Anna cũng học tập theo cách mà Lucas sử dụng, ban đầu có hơi khó, thế nhưng sau một lúc bọn họ cũng quen dần.
Miếng thịt bò được nướng chín kỹ, thế nhưng vẫn giữ được độ mềm độ mọn nước của miếng thịt, kết hợp với muối và tiêu tạo ra một hương vị đặc trưng. Ngoài ra còn có tỏi nướng cùng nấm nướng vĩ vị tuyệt hảo trên cả tuyệt vời.
Rau quả được trộn lẫn với nhau bằng một chất kết dính sền sệt màu trắng vị của nó có một chút mặn một chút béo. Nhưng ăn lại không ngấy, thử một miếng lại muốn ăn miếng thứ hai.
Còn món mì xào sốt cà chua thì khỏi phải nói, đối với Anna là lần đầu tiên thấy mì trên đời, nàng vô cùng tò mò học theo cách Rem và Sophia ăn. Dùng nĩa quấn một vòng mỳ sợi rồi đưa vào miệng. một cảm giác hương vị tràn ngập trong khoang miệng, vị chua, vị mặn, vị ngọt hòa quyện với nhau trở thành một món ngon mà bất cứ ai cũng không thể chối từ.
Anna không nhịn được nữa, nàng ta nữ nhân, nhưng nàng không phải là thục nữ a! nàng không để cho cái lão già kế bên ngốn hết mỹ vị được, nàng phải ăn, ăn cho thật ngon, thật đã.
Nàng mặc kệ cái hình tượng hư ảo kia, trực tiếp ăn như heo, trực tiếp dành thức ăn cùng với Swain lão.
Sophia nhìn thấy Anna như thế, nàng cũng chơi lớn theo Anna, quả thật thức ăn hôm nay rất là ngon, nàng không thể bỏ lỡ, thế là cả ba lao vào cuộc c·hiến t·ranh giành thức ăn. Lúc này khó miệng Phạm Long có chút giật giật
"Con bà nó đây là tiểu thư đài các à! Thật là giống heo quá đi!"
Hắn cũng không có tiếp tục ăn tiếp mà đi tới cuối phòng ăn, từ đó lấy ra một cái bình màu cam. Không phải bình màu cam mà là nước bên trong đó màu cam, chiếc bình trong suốt.
"Ăn chậm thôi kẻo nghẹn!" giọng hắn trầm tỉnh nghe vô cùng ấm áp và tràn đầy tình cảm.
Hắn mở nắp bình ra sau đó đổ vào trong chiếc ly thủy tinh, một dòng nước màu cam được rót vào ly thủy tinh một hương thơm dễ chịu tràn ra.
Mọi người ngay lập tức dừng lại hành động ăn uống như heo của mình mà nhìn về chiếc ly kia.
"Uống đi là nước cam đấy!" Phạm Long cũng uống một ngụm.
"Đây là thức uống gì! Nó gọi là nước cam à! Tại sao ta chưa từng nghe có loại trái cây này!" Anna đôi mắt tràn đầy nghi hoặc nhìn Phạm Long.
"Hey! Không thấy nó màu cam à! Sao mà ngốc thế!" Phạm Long mắn một câu, sau đó để bình nước cam lên bàn sau đó trở về phòng làm việc, Rem nhanh chóng cũng bước theo, nàng cũng mặc kệ ba cái con quỷ c·hết đói kia.
Từ bên ngoài phòng ăn cũng có thể nghe thấy âm thanh tranh giành thức ăn của bọn họ, quả thật là mỹ thực có thể thay đổi tính chất con người mà.