Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Khối Lập Phương - Binh Đoàn Công Nghệ

Chương 5: Nụ Hoa Quái và Lão Già (1)




Chương 5: Nụ Hoa Quái và Lão Già (1)

Gào !!!

Con quái vật gào lớn.

Nó lao tới nhóm lính cầm giáo sau khi phá vỡ lớp khiên ở hàng đầu.

-Thương trận! Xạ thủ bắn hỗ trợ.

Dưới góc nhìn của Chấn Dương, một tên bụng bia hét lên ra lệnh cho những người lính. Hắn ta là chỉ huy của nhóm lính này. Một tên chỉ huy béo tốt đúng nghĩa. Không biết hắn tài nghệ ra sao nhưng nhìn vào bộ giáp mặc ngoại cỡ không che nổi cái bụng của hắn thì có thể biết hắn chắc chắn ăn như heo.

Con quái vật lao tới như vũ bão.

Nhóm lính dùng thương vận dụng Tinh khí thi triển một trận pháp phức tạp. Từng tốp lính chia nhau bao vây con quái vật vừa công vừa thủ.

Đừng thấy họ chỉ là Tinh cấp mà xem thường. Kim Thước thành là nơi tụ tập của những kẻ giàu có, những cuộc ăn chơi xa hoa hưởng lạc, bản thân mỗi kẻ tới đây đều có sĩ diện rất lớn, bởi thế dù chuyện bé tý chúng cũng làm cho to ra, những xích mích nhỏ dễ trở thành nguyên nhân cho một trận hôn loạn lớn. Tuy nhiên từ khi Kim Thước quân tới thành trì này thì không hề có bất cứ một trận ẩ·u đ·ả nào diễn ra.

Ngày trước có hai tên Nguyệt cấp 8 cao thủ phát sinh xung đột nơi này. Sau đó Kim Thước quân điều động binh lực. Sáng hôm sau người ta thấy hai tên Nguyệt cảnh cao thủ kia bị treo ngược giữa quảng trường, nhìn vào không rõ sống hay c·hết, chỉ biết bộ dạng vô cùng thê thảm.

Con quái vật phóng v·út lên. Không cho nó có thời gian tiếp đất, hai top lính bên hông liền tiến vào trong thực hiện công kích cường độ cao.

Con quái vật bị những ngọn thương nhọn bọc Tinh khí đâm liên tục. Họ đ·âm l·iên h·oàn, vừa đâm vừa đẩy nó lên cao, ý đồ khống chế không cho nó phản công. Thay phiên nhau, hai nhóm ở hai bên cánh, cùng hai nhóm ở phía đầu và chân của quái vật điên cuồn công kích cùng khống chế. Nhóm linh không ngừng đổi vị trí, không ngừng bù trừ sát thương để đảm bảo con quái vật không thể thoát khỏi thương trận. Từ phía sau, cách đều thời gian là từng mũi tên được bắn thẳng vào con quái vật không thương tiếc.

Dù con quái vật kêu gào khá to, nhưng nhìn kĩ hầu như không có vết sây xát trên lớp da dày của con quái vật. Mặc dù có bao nhiêu mũi tên lao tới, cũng không có một mũi tên nào có thể găm vào người con quái vật.

Nhóm Kim Thước quân này ngoại trừ khống chế con quái vật lơ lửng trên không trung thì không hề làm tiêu hao chút nào khả năng phòng thủ của con quái vật chứ đừng nói là làm nó đổ máu.

Đối với con quái vật từ khi vào thành cho đến bây giờ nó chỉ một đường quét sạch, hầu như không có sự chống cự nào, dù có thì cũng yếu ớt đến thương tâm chẳng khác nào kiến càng lay cây. Đây là lần đầu tiên nó bị “đồ ăn” của nó đánh không hoàn thủ được.

Quái vật đột ngột dùng cánh tay xúc tu thô to quật mạnh xuống. Quá nhanh, cú quật xảy ra quá chớp nhoáng dù cho có tránh thì vẫn có một hai binh sĩ bị quật trúng, văng sang một bên phun ra từng ngụm máu tươi.

Là một đội ngũ được huấn luyện nghiêm chỉnh, Kim Thước quân thấy nguy không loạn, trực tiếp xoay chuyển đội hình kết hợp với đội khiên chắn tái thiết lập thương trận một lần nữa.

Lần này con quái vật đã tiếp đất. Nó đứng giữa vòng bao vây. Cười lên một cách ghê rợn, đôi mắt lồi của nó dần đỏ lên, từng đường gân máu nổi lên trong tròng mắt.

Động thủ.

Kim Thước quân xạ thủ đứng trên nóc nhà xả mưa tên thấm nhuần Tinh khí xuống con quái vật.



Cực tốc, con quái vật lao về phía một một nhóm lính trước mặt. Lần này không giống như lần đầu, các khiên binh nối liền các tấm khiên lại thành một tấm khiên lớn, đồng thời dùng Tinh khí tạo nên một hộ thuẫn trước tấm khiên. Quái vật lao tới, họ cũng húc tới.

Âm thanh chát chúa vang lên. Quái vật bị húc văng vào giữa mưa tên. Nó cuộn người lại thành một quả cầu để tự vệ, mưa tên trút xuống cũng không gây ra quá nhiều thương tích trên người nó.

Mưa tên kết thúc, đội thương binh đang định công kích thì một luồn áp lực cực lớn vô hình đè xuống tất cả những người ở đây.

Từ nơi con quái vật đang cuộn người, một khí tức tà ác lan ra khắp tứ phía.

Bật mạnh cơ thể con quái vật nhảy lên thật cao. Rồi dùng sức rơi xuống.

Một trận xung kích lớn cùng tà khí lấy con quái vật làm tâm khếch tán ra xung quanh thổi bay đội quân đang bao vây nó. Nụ hoa trên đầu nó mở rộng ra, một tiếng gào chấn động phóng thẳng tới tên chỉ huy béo.

Không kịp tránh né, mắt hắn mở to mồm há ra nhưng hắn chưa kịp phát ra tiếng hét thì bị thổi tan xác, nhưng người lính quanh hắn cũng giống như hắn không thành cát bụi thì cũng tàn phế.

Đội hình chỉnh chu ban đầu của Kim Thước quân b·ị đ·ánh vỡ ngay lập tức. Mặc dù chỉ là sóng xung kích nhưng với cường độ mà con quái vật gây ra đã g·iết phân nữa người đang bao vây nó.

Mặc dù chiêu thức của con quái vật khá đơn giản nhưng hiệu quả rất rõ ràng. Nó đã thoát khỏi vòng vây của Kim Thước quân.

Con quái vật dứng lên. Những tiếng cười ma quái lại vang lên, lại nhảy bật lên cao cuộn người thành một quả bóng thịt, lăn tròn và rơi xuống. Nó rơi ngay vào giữa những người lính b·ị t·hương đang chật vật. Như một bánh xe nghiền thịt, nó lăn tới, cán lên những người lính biến họ thành những chiếc bánh thịt.

Con quái vật đang tận hưởng niềm vui nghiền thịt đã không nhận ra từ xa một thanh kiếm rực lửa đang lao đến.

Một âm vọng kinh thiên, mặt đất bị xới lên một lỗ to. Thanh kiếm kia thành công hất tung con quái vật ra xa, đồng thời nó cũng khiến cho những người lính b·ị t·hương gần đó lìa đời.

-Xem ra Kim Thước quân cũng không kinh khủng như lời đồn, để một con súc sinh chém g·iết thoải mái như vậy, đúng là một đám kém cỏi.

Chủ nhân của âm thanh vừa rồi là một thanh niên thân vận thân vận y phục hoa văn đỏ như lửa bước ra. Trên ngực trái của thanh niên này có một huy hiệu hình ngọn lửa kết hợp với chữ Nhiệt ở sau lưng áo chính là tiêu kí của Hỏa Nhiệt tông một trong tứ tông ở Đông Nam vực.

Đưa tay lên trước, hắn ta thu hồi thanh kiếm của bản thân.

Đằng sau hắn, một thiếu nữ dáng người bốc lửa đi tới. Trang phục mà nữ nhân này khoác trên người tương tự như thanh niên kia, cũng là từ Hỏa Nhiệt tông mà ra.

Với nụ cười khinh miệt thiếu nữ mở miệng.

-Nghe đồn Kim Thước quân uy mãnh vô song, đánh đâu thắng đó, không ngờ thực tế không hơn thế này.

-Thì bởi thế mới cần những tông môn có thực lực vượt trội như Hỏa Nhiệt tông chúng ta, chứ đợi đám tạp ngư này thì tới bao giờ mới giải quyết được.

Hai người kẻ tung người hứng, cười cợt, miệt thị những binh lính đang chật vật trên nền đất.



Vút!!

Một bóng đen lao thẳng tới chỗ hai người, tên thanh niên còn đang oang oang cái mồm bị đấm văng vào tường. Còn thiếu nữ thì nhận một tát lăn lộn trên mặt đất.

Quái vật nụ hoa gào ầm lên. Nó đang rất tức giận vì trò vui mà nó đang chơi bị hai người kia ngăn lại. Dùng xúc tu nó quấn lấy một gốc cây gần đó, nhổ phắt lên, nó ném gốc cây về phía thanh niên.

Gốc cây bay nữa đường thì bị chia đôi bởi kiếm khí rực lửa. Từ phía sau kiếm khí kia, thanh niên lao tới con quái vật.

-Súc sinh cắn bậy.

Vung vẩy thanh kiếm rực lửa, thanh niên liên tực thi triển những kiếm chiêu ảo diệu điên cuồn công kích con quái vật.

Thiếu nữ kia thấy thế cũng lao lên.

-Súc sinh làm rách váy của ta, ta g·iết ngươi.

Hai người song kiếm hợp bích thành công khống chế, ép lui con quái vật.

Trên nóc nhà, Chấn Dương trốn một góc, lặng lẽ quan sát mọi việc đang diễn ra. Xung quanh hắn cũng có nhiều người giống hắn, có người là tán tu, có người thuộc tông môn.

Trẻ con thì xem đúng sai, người lớn cân nhắc lợi và hại. Một vài người trẻ tuổi nhiệt huyết có thừa đi lên con đường tu tiên mang theo nhiều hoài bão, thấy chuyện bất bình chẳng tha. Nối gót hai người Hỏa Nhiệt tông, một đám tán tu cùng nhóm nhỏ người có tông môn cũng lao vào quần chiến với nụ hoa quái.

Các loại công kích màu mè hoa lá hẹ tung bay khắp nơi, hiệu quả thì không nhiều chỉ làm nụ hoa quái thêm điên cuồng.

Vung mạnh xúc tu, nụ hoa quái thành công hất tung vài tên tán tu đang quần công nó. Những chiếc gai nhọn của nụ hoa quái xé ra trên da thịt của những tán tu kia đừng rãnh dài, máu chảy ròng ròng. Từ miệng v·ết t·hương một mùi h·ôi t·hối tỏa ra, không gì khác hơn phần thịt b·ị t·hương xuất hiện dấu hiệu phân hủy.

Tiếng hét thất thanh vang lên. Đám người sau khi thấy biến liền rụt lại giữ khoảng cách với nụ hoa quái, trên gương mặt của những người trẻ tuổi này hiện rõ sự bất ngờ cùng sợ hãi. Vốn dĩ họ có tự tin lao lên t·ấn c·ông nụ hoa quái một phần là bản tính học đòi, thấy hai người Hỏa Nhiệt tông có thể quần công được con quái vật liền bọn họ học theo lao lên đánh, phần còn lại vì họ còn quá non nớt không biết lượng sức, không biết địch ra sao ta thế nào, cứ thấy có người lao lên là mình lao theo. Cũng có người trẻ tuổi cậy mạnh thích ra vẻ ta tài giỏi nên dẫn đầu đám người học đòi kia, hai người Hỏa Nhiệt tông là minh chứng.

Khi đám người lao lên, hai người Hỏa Nhiệt tông liền hò hét chỉ đạo các kiểu, mồm miệng liên tục chửi mắng những ai không làm theo ý bọn họ. Thậm chí hai người còn trực tiếp động thủ đánh những ai không nghe theo. Không chỉ thế, hai người còn liên tục thúc dục những người đang tránh xa xa quan sát mau chóng tham chiến.

Trên nóc nhà Chấn Dương vẫn chỉ quan sát không hề có ý định nhúm tay. Hắn không tham chiến vì cảm thấy không hề cần thiết. Nếu nói thành trì này được Kim Thước quân bảo vệ thì chắn chắn phải có người huấn luyện, mà theo hắn thấy một đội ngũ chỉnh chu thiện chiến như vậy thì người huấn luyện chắc chắn không kém. Hơn nữa hắn cũng không thấy thành chủ ra mặt. Kiếp trước hắn đã đọc không ít tiểu thuyết mạng, truyện tranh, sách báo mà bên trong cho hắn một cái nhìn khái quát về những thành thị giống như Kim Thước thành này. Thành chủ chắc chắn phải có thực quyền hoặc năng lực kinh người thì mới đảm bảo được trật tự an ninh trong thành.

Theo những gì hắn thấy, Kim Thước thành có rất nhiều người tu tiên, người tu tiên tu vi trung bình vào khoảng Nguyệt cấp 4. Từ đó có thể suy ra thành chủ nơi này phải mạnh hơn nhiều mới có thể đảm bảo đám tu tiên kia không làm loạn.

Chợt, hệ thống cảm biến thông báo với hắn có một nguồn năng lượng đang di chuyển đến gần. Đưa tầm mắt sang, Chấn Dương nhận thấy một ông lão mặc áo vải thô, bộ dạng khá lôi thôi đang dùng một bộ pháp nhẹ nhàng di chuyển về phía hắn.



Lão giả dừng lại bên cạnh hắn, đoạn mở miệng hỏi.

-Thiếu niên không định tham gia náo nhiệt sao?

Duy trì sự phòng bị với người vừa tới, Chấn Dương quan sát trận chiến lần nữa, đồng thời đáp lời

-Ta dại ta tìm nơi vắng vẻ, người khôn người đến chốn lao xao.

Lão giả nghe xong nhíu mày cười. Một câu trả lời đầy ngụ ý. Người trẻ tuổi muốn thể hiện được tài hoa của bản thân thì phải tìm tới những nơi phồn hoa đô hội, nơi chốn lao xao mà thi thố với đời, thế mới lộ ra cái tài của bản thân. Còn những kẻ dại khờ sẽ c·hết nơi xó xỉnh nào đó không ai biết với cái tài mà đặt không đúng chỗ của mình. Nhưng cũng câu nói này mà áp vào hoàn cảnh hiện tại ý nghĩa lại hoàn toàn khác. Ta dại ta ngồi đây xem, ta không vội vã lao lên trước để tìm c·ái c·hết. Còn các ngươi các ngươi tài giỏi đầy người muốn thể hiện cứ việc thể hiện. Ai dại, ai khôn thực tế là rõ ràng nhất.

-Hay! Không ngờ trong lớp trẻ còn có những người trẻ tuổi điềm tĩnh như thiếu niên đây. Tuy thế hiện tại nếu ngươi tham gia trận chiến này biết đâu sau khi kết thúc mà g·iết được con quái vật kia thành chủ sẽ ban thưởng thì sao?

Vẫn giọng điệu chậm rãi Chấn Dương không động tâm.

-Lão à, ta chỉ là kẻ dại dột, một kẻ vô tình đi ngang mà thôi. Cần gì phải nhúng tay vào trong khi chủ nhân này này còn chưa lên tiếng cơ chứ.

-Cũng đúng.

Lão giả khẽ gật đầu, đoạn vung tay lên. Một vệt kiếm khí trắng xóa lao nhanh về phía nụ hoa quái.

Nụ hoa quái đang bị ẩ·u đ·ả tứ phía không kịp đề phòng liền bị kiếm khí kia chém trúng. Một phần bả vai trái của nó bị cắt lìa, lộ ra phần xương trắng hếu bên trong đồng thời v·ết t·hương cũng trào máu ra. Máu của nó không phải màu đỏ tanh tưởi như con người, mà là một màu vàng cùng mùi thơm kì lạ.

Nụ hoa quái ngào ầm lên. Đây là lần đầu tiên từ khi ra đời cho tới bây giờ nó bị con người tặng cho v·ết t·hương nghiêm trọng như thế. Nó ầm ầm chạy tới. Đám người lùi lại ngay tức khắc, nhưng vẫn chậm một bước. Một tên xấu số mặc trang phục của tông môn nào đó bị nụ hoa quái túm được.

Rốp! Rốp!

Nụ hoa quái nhai ngấu nghiến con người mà nó vừa túm được. Sau đó, một màng kì diệu diễn ra. Chỉ thấy phần vai bị tổn thương của nó nhanh chóng hồi phục bằng tốc độ mắt thường có thể thấy được. Hồi phục xong nụ hoa quái liền dáo dát tìm xem là tên loài người nào có thể chém bay một phần thịt từ cơ thể nó.

Không chờ nụ hoa quái tìm được, ông lão từ nóc nhà lao tới, cùng lúc tung ra một cước, đạp nụ hoa quái lăn mấy vòng.

Lão chầm chậm rút từ trong ngực ra một thanh kiếm gãy. Thanh kiếm cũ kĩ mang theo nét t·ang t·hương và dấu vết của năm tháng, những vết nứt, mẻ chằng chịt khắp phần thân kiếm còn sót lại. Nét mặt lão buồn buồn nhìn thanh kiếm như nhìn một người tri kỉ lâu năm.

-Cùng ta chiến lần này nữa nhé, người bạn già của ta.

Dứt lời, nét mặt lão liền đanh lại. Nghiêm nghị. Một cảm giác không giận mà uy nghiêm tỏa ra từ lão. Thanh kiếm của lão tựa như hiểu lão đang muốn điều gì. Dưới ánh hoàng hôn, thanh kiếm gãy lộ ra khí thế sắt bén lạ thường, một khí thế có thể chém xuyên vạn vật.

Nụ hoa quái lòm còm bò dậy, nó cũng nhận ra sự nguy hiểm của người trước mặt. Không giống đám người quần công nó trước đó. Con người này mang tới cho nụ hoa quái một cảm giác e sợ tựa như gặp khắc tinh. Nó không điên mà lao lên như trước, chậm rãi nó quan sát con người trước mặt.

Thanh niên Hỏa Nhiệt tông thấy lão giả chen vào cảm thấy mất hứng, mở mồm liền mắng.

-Con ** lão già cút ra chỗ khác, sắp xuống lỗ rồi còn làm màu hả?

Lão không đáp, chỉ đơn giản một cái liết mắt về phía thanh niên.

Thanh niên Hỏa Nhiệt tông kia mặt tái xanh, mồ hôi từng hạt to ào ào rơi xuống. Một áp lực kinh người đè lên hắn, tựa như hắn đang phải gánh một tòa núi to. Chỉ một ánh mắt, lão liền đem thanh niên kia dọa sợ. Thanh niên Hỏa Nhiệt tông cảm nhận cái nhìn xung quanh tự nhiên trong lòng sinh ra cảm giác xấu hổ cực kì khi bị một lão già dọa sợ.