Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Khối Lập Phương - Binh Đoàn Công Nghệ

Chương 12: Thanh Long tiền viện - Đại hội tỉ võ (2)




Chương 12: Thanh Long tiền viện - Đại hội tỉ võ (2)

Chương 12:

Khi màn đêm buông xuống cũng là lúc kết thúc một ngày nữa của đại hội tỉ võ. Dù đã khuya, những con phố ở Thanh Long tiền viện lúc này vẫn còn được thắp sáng bởi hàng ngàn chiếc đèn lồng đủ màu sắc.

Trên cây cầu đá nối liền hai bờ sông.

Robot khôi lỗi sư đang di chuyển chậm rãi trên cầu. Một đám trẻ con đang đùa giỡn với nhau, vừa chạy vừa cười líu lo. Nam thanh nữ tú dắt nhau thân mật.

Đột nhiên, có hai người đàn ông tiến đến chặn đường robot khôi lỗi sư.

Người trung niên cơ thể to cao như gấu, gương mặt chữ điền, ánh mắt nghiêm nghị. Người còn lại trong có vẻ còn trẻ tuổi, gương mặt có nét thư sinh nhưng cơ thể tráng kiệt. Hai người đều mang theo v·ũ k·hí riêng biệt. Người trung niên sau lưng là trường đao sắt lẹm, còn thanh niên kia mang theo một chiếc quạt được làm từ kim loại có những mũi bén nhọn ở nan quạt.

Người trung niên đưa tay cản robot khôi lỗi.

- Làm phiền rồi thiếu niên. Không biết cậu có rảnh không? Không phiền đi với chúng ta một lúc chứ?

Chấn Dương lúc nay đang ở di chỉ nhận được thông báo từ robot khôi lỗi sư rằng có người chặn đường, hắn liền kết nối ý chí tới robot này.

- Có vẻ như, ta không đi thì không được.

Chấn Dương thận trọng đáp lời người trung niên. Hắn biết đối phương không hẳn muốn gây bất lợi cho hắn nên mới đồng ý đi theo. Nếu bọn họ muốn gây bất lợi, hắn cũng không ngại, hắn đang có ý định thử nghiệm năng lực mà hắn sẽ dùng cho thân phận khôi lỗi sư này.

Nhóm người trung niên ra hiệu mời đi theo, đồng thời dẫn đường phía trước. Chấn Dương chậm rãi đi theo họ.

Hắn được hai người dẫn tới một khách sạn xa hoa. Đi qua mấy tầng lầu đến trước một phòng hạng nhất thì dừng lại.

Người thiếu niên tiến lên gõ của mấy tiếng, đồng thời cúi người từ tốn nói.

- Bẩm công chúa, người đã được mời tới.

Từ bên trong, một giọng nữ mềm mại phát ra.

- Vào đi.

Thanh niên điển trai kia nghe lệnh liền mở của rồi xoay người ra hiệu mời Chấn Dương đi vào. Thấy thế Chấn Dương cũng không khách khí, trực tiếp bước vào. Hai người kia cũng nhanh chân vào theo. Vừa vào trong, người trung niên nhanh chóng đóng của lại, đứng khoanh tay mà gác trước cửa.

Chấn Dương tiến vào. Bên trong phòng có một chiếc bàn tròn, bốn chiếc ghế bằng gỗ. Hắn không biết chúng có phải gỗ quý hay không, trông chúng có vẻ là đồ tốt. Trên mặt bàn bày sẵn một ấm trà, mấy ly trà con cùng một khay bánh đậu xanh vuông được chia nhỏ.

Bên phải chiếc bàn là nơi kê một giường ngủ, phía trước có một tấm bình phong che lại. Chấn Dương đưa góc nhìn sang, mờ mờ ảo ảo trên tấm bình phong ẩn hiện bóng dáng một người thiếu nữ dáng người nóng bỏng đang nằm nghiêng mà nghỉ ngơi.

Thanh niên cầm quạt kim thiết di chuyển lại gần tấm bình phong, tới khi còn cách một đoạn ngắn hắn cúi người cung kính.

- Công chúa, vị khôi lỗi sư đó đã được đưa tới.

- Được rồi.

Giọng nữ mềm mại kia lại vang lên. Hình bóng phản chiếu cũng thay đổi, nàng đổi thế từ nằm nghiêng người sang ngồi thiền thằng lưng, tựa như để tôn trọng người đối diện.



- Mời thiếu hiệp ngồi, trên bàn là trà thượng hạng mời thiếu hiệp dùng.

Giọng nữ lại cất lên, hướng về Chân Dương biểu thị lễ tiếp khách.

- Ta nghĩ, cô nương mời ta tới đây, không chỉ là để mời trà?

Chấn Dương thoải mái ngồi xuống ghế, nhưng hăn không rót trà ra ly mà quét tầm nhìn đánh giá xung quanh.

- Thiếu hiệp nói đúng. Ta mời thiếu hiệp tới đây là để đưa ra một đề nghị nhỏ.

Bóng nữ tử khẽ phất ta nhẹ nhàng. Thanh niên cầm quạt kim thiết đang đứng đợi bên cạnh tấm bình phong lại cúi người nhận mệnh, sau đó tiến đến châm trà cho Chấn Dương. Hắn làm xong lại trở về vị trí gần bình phong chờ lệnh.

Chân Dương thì không có hứng thú với chuyện trà bánh, không phải là hắn không thích mà là hắn không dùng được. Robot công nghệ của hắn tới ngửi cũng không được nói chi là uống trà ăn bánh.

Không có ý định uống trà, hắn lại hỏi đối phương.

- Chẳng hay là đề nghị gì lại phải để Tam công chúa đây mời trà ta như này?

Đối phương cũng không bất ngờ khi Chấn Dương biết thân phận của mình. Nhận thấy đối phương không muốn lòng vòng, nàng thẳng thắn trả lời.

- Đề nghị này chính là, ta muốn mời thiếu hiệp trở thành cận vệ của ta.

Mẫn Nhi thân là người hoàng tộc nên có rất nhiều cách để có được danh sách thân phận những người tham gia đại hội lần này. Nàng cực kì có hứng thú với khôi lỗi sư có tên là Thiên Khôi cũng chính là robot công nghệ của Chấn Dương.

Thiên Tinh cầu trước đây tồn tại một giai thoại về khôi lỗi sư. Chuyện rằng thời đó quái vật hung hãn săn g·iết con người làm thức ăn còn con người ở Thiên Tinh cầu vì tham lam lợi ích, tranh giành tài nguyên mà gây ra những cuộc c·hiến t·ranh đẫm máu đẩy hành tinh này chiềm trong biển lửa. Chiến tranh triền miên, quái vật săn g·iết, người dân của Thiên Tinh cầu đói khổ cùng cực, tiếng khóc than ai oán thấu tận trời xanh. Những người dân trong quẩn cảnh chỉ biết cầu mong một người anh hùng có thể giải thoát cho họ khỏi cảnh đau thương này.

Vào lúc trận sự hỗn loạn đạt tới đỉnh điểm, vị đó đã xuất hiện. Một khôi lỗi sư bước ra giữa sự hỗn loạn, đằng sau ngài là hàng vạn khôi lỗi, lớn có nhỏ có, hình người có động vật cũng có. Mang trên mình sức mạnh to lớn, lại thêm số lượng đông đảo, chúng nhanh chống càn quét mọi mặt trận, tiêu diệt quái vật, đàn áp c·hiến t·ranh. Cũng chính vị khôi lỗi sư đó đã mang tới Thiên Tinh cầu thứ gọi là cơ giáp chiến đấu. Nhờ đó con người có thể chống lại quái vật giành lại một cuôc sống bình yên hơn.

Về sau thời kì đó được người ở Thiên Tinh cầu gọi là Chiến loạn kì hoặc một tên gọi khác là Khôi Lỗi kì. Sau thời kì đó, Thiên Tinh cầu cũng có người đi theo con đường khôi lỗi sư. Nhưng gánh nặng đường xa, sự khó khăn của con đường này là quá lớn, lớn đến mức gần như không kẻ nào có thể đạt tới đỉnh cao như Ngài ấy. Dù thế cho tới hiện nay khôi lỗi sư vẫn luôn được săn đón vì tiềm lực của họ.

Mẫn Nhi cũng vì điều này mà đưa là lời đề nghị với Chấn Dương chính xác hơn là với Thiên Khôi.

*/ từ giờ sẽ dùng tên của robot để đọc giả không bị loạn /*

Thiên Khôi tay trái nâng lấy cầm, tay phải đặt trên mặt bàn. Ngón tay hắn được bọc trong cơ giáp gõ ra từng âm đều đều. Đầu hắn hơi nghiên một ít.

- Vậy ta sẽ được những gì?

Mẫn Nhi nghe vậy, giọng nói có chút vui vẻ.

- Được gì sao? Thiếu hiệp mong muốn gì? Tiền tài, mỹ nữ, quyền lực ta đều có thể đáp ứng.

Thiên Khôi không phản ứng gì. Hắn cứ thế im lặng chờ đợi một lúc, ngón tay vẫn gõ trên mặt bàn từng tiếng cộc cộc. Âm thanh đều đều làm trong lòng Tam công chúa có một dự cảm lạ thường.

Thấy Thiên Khôi không phản ứng Mẫn Nhi định nói tiếp thì Thiên Khôi đột nhiên không gõ bàn nữa mà đưa tay phải lên ra hiệu ngưng lại.

- Ta từ chối.



Hắn nhẹ nhàng nói ra ba từ mà Mẫn Nhi không muốn nghe nhất. Tam công chúa hụt hẫn, nàng im lặng một lúc. Khoảng lặng càng lâu không khí càng căng thẳng.

- Tại sao? Thiếu hiệp biết thân phận của ta nhưng vẫn từ chối sao?

Mẫn Nhi cất tiếng phá vỡ sự im lặng. Trong giọng nói của nàng có chút run run giận, câu trả lời thật sự làm phật ý nàng. Tuy nhiên, nàng vẫn đủ lý tính để không lật mặt ngay, nàng không biết khôi lỗi sư trước mắt sâu cạn thế nào nếu lật mặt ngay có thể là sai lầm không sửa được.

- Không phải Tam công chúa đây đã biết lí do rồi sao? Tiền bạc hay nữ nhân không bằng ta dành thời gian nghiên cứu khôi lỗi, còn quyền lực … ta càng không có hứng thú. Ta không muốn mấy vật ngoài thân đó làm mờ đôi mắt này. Và ta cũng không thích nghe lệnh người khác.

Thiên Khôi đan hai tay lại, hơi cúi người về phía trước chầm chậm trả lời câu hỏi của Tam công chúa.

- Thiếu hiệp không muốn suy nghĩ lại sao? Trở thành hầu cận của ta, thiếu hiệp sẽ có rất nhiều sự trợ giúp.

- Ngày mai ta thi đấu, Tam công chúa có thể tới xem.

Thiên Khôi không dài dòng nữa, hắn chống tay vào bàn mà đứng lên, hướng thẳng ra cửa mà đi.

Xoạt!

Người trung niên đứng gác trước của trực tiếp rút đao chắn trước của cản đường Thiên Khôi. Thanh niên cầm quạt cũng xòe quạt ra, chầm chậm hướng Thiên Khôi mà tới.

- Ngươi chắc chứ?

Thiên Khôi không nao núng mà lạnh giọng hỏi một câu. Hắn không hỏi cụ thể ai ở đây mà là một câu hỏi chung. Chỉ cần một kẻ đáp lời liền là hắn không giữ tay nữa.

Ánh mắt của người trung niên trở nên lạnh lẽo. Người thanh niên gương mặt đằng đằng sát khí. Tam công chúa đang im lặng chợt lên tiếng.

- Để người đi.

Hai tên thuộc hạ của nàng thu hồi v·ũ k·hí cũng như lùi ra tránh đường cho Thiên Khôi, nhưng trong đôi mắt của họ vẫn không giấu được sát khí.

Thiên Khôi rời đi.

Thanh niên cầm quạt lúc này mới lên tiếng.

- Công chúa, thần đã thử kiểm tra tu vi của hăn nhưng lại không thể, cảm giác giống như hắn bị ngăn cách bởi vách ngăn vô hình, hơn nữa càng kiểm tra tinh thần vô cùng đau đớn, càng cố càng đau.

Mẫn Nhi vốn là người khôn khéo, làm việc lúc nào cũng có những kế hoạch để đề phòng. Việc đưa ra đề nghị trực tiếp với hắn chỉ là một kế hoạch mà thôi. Nàng vẫn còn kế sách khác. Một trong những kế sách đó là cứng rắn ép hắn phải phục tùng. Nhưng để làm được điều đó thì phải biết hắn ta thực lực ra sao.

Nàng vốn đã muốn thử sâu cạn của Thiên Khôi nhưng kiên kị thân phận đối phương mà không ra tay. Đối phương là một khôi lỗi sư, nếu đối phương là một người có thực lực lớn mạnh thì việc bản thân nàng là một người mang dòng máu Hoàng tộc chọc giận đối phương có thể khiến cho cả Hoàng tộc phải gánh chịu một cái giá rất lớn. Để thuộc hạ dò xét tu vi đối phương, dù có bị đối phương bắt chẹt, nàng vẫn có thể lấy lí do là thuộc hạ tự tung tự tác. Với nàng thí một con cờ tốt hơn là mất cả bàn cờ.

Nàng cho thuộc hạ lui ra, còn bản thân thì dần tiến vào trạng thái tu luyện.

….

Trời dần sáng, Diễn võ trường của Thanh Long tiền viện lại một ngày nữa trở nên náo nhiệt. Dòng người lại đổ về đây vì đại hội tỉ võ chuẩn b·ị b·ắt đầu ngày thi đấu tiếp theo. Khán đài vẫn đầy ắp người, những tiếng cổ vũ, tiếng hô hào lại vang dội như ngày hôm trước.

Hôm nay là ngày mà cả hai robot của Chấn Dương tham gia thi đấu trận đầu tiên. Vốn tưởng rằng còn lâu mới tới hăn, nhưng có nhiều trận chiến diễn ra quá nhanh khiến cho thời gian thi đấu rút ngắn đi rất nhiều. Theo như bảng sắp xếp thì robot kiếm sĩ sẽ tham gia thi đấu trước. Chấn Dương cũng vì ngày hôm nay mà đã chuẩn bị khá nhiều bài tẩy cho hai robot của mình.



- Số 578 lên đài.

Một tên học viên của Thanh Long tiền viện hét lớn.

Robot kiếm sĩ đi tới trước mặt tên học viên này, đưa ra thẻ số của mình. Tên học viên ra hiệu mời, sau đó thành thục dẫn đường cho robot kiếm sĩ tới võ đài nơi hắn sẽ thi đấu.

Khi robot kiếm sĩ lên võ đài đã có một thanh niên trẻ tuổi chờ sẵn trên đài. Người thanh niên này vóc người cao ráo, gương mặt điển trai, ánh mắt sắt bén. Hắn vận một bộ xám đen, tóc dài được buộc gọn lay động trong gió.

Thanh niên nhìn người vừa lên đài. Trong mắt hắn, người vừa lên đài là một kẻ bình thường nếu không muốn nói là tầm thường, trên mặt lại đeo một cái mặt nạ hết sức ngớ ngẩn. Mặc dù hắn không thể tra ra tu vi của đối phương, nhưng đứng ở võ đài này thì chắc chắn là Nguyệt cấp, chỉ không biết là cấp bao nhiêu mà thôi. Thanh niên khẽ lắc đầu, hắn nhận định đối thủ của hắn cũng không cách hắn quá xa, Nguyệt cấp 1 hoặc Nguyệt cấp 2 mà thôi.

Hai bên đối diện nhau. Thanh niên đột nhiên mở lời.

- Lần đầu gặp mặt huynh đệ, ta là Nhất Sơn là một kiếm tu không lưu phái.

Thấy đối phương chào hỏi, Robot công nghệ dưới ý chí của Chấn Dương cũng đáp lời.

- Hân hạnh được gặp, ta là Tùng Quân, kiếm tu thuộc Xích Quỷ hội.

Nhất Sơn lấy làm lạ, Xích Quỷ hội là bang hội thế nào? Đây là lần đầu tiên hăn nghe về Xích Quỷ hội, thế nhưng câu hỏi này hăn chỉ giấu trong lòng dù sao Đông Nam vực cũng rộng lớn có những tổ chức mà hắn không biết chỉ là điều bình thường.

Lầu quan sát tầng 4, hai bóng hồng đang đứng cạnh cửa sổ quan sát khung cảnh phía dưới.

- Tỷ tỷ, tỷ xem kìa, đằng kia là người lái đó hôm trước đúng không nhỉ?

Mộc Thanh vừa híp mắt nhìn xa xa, tay trái giật giật áo Hồng Liền, tay phải chỉ về phía Tùng Quân.

Hồng Liên nghe Mộc Thanh gọi, cũng dõi mắt nhìn về phía mà Mộc Thanh đang chỉ. Nàng thấy Tùng Quân đang nói gì đó với đối thủ.

- Đúng là người đó, chỉ là xa quá, không nghe được họ nói gì.

Hồng Liên xác nhận câu hỏi của Mộc Thanh.

Nàng đang định nhắc Mộc Thanh không nên gọi Tùng Quân là người lái đò, nhưng ngẫm lại chính nàng cũng không biết tên của Tùng Quân, nên thôi nàng không nói nữa.

- Sắp đánh rồi, sắp đánh rồi, không biết hắn ta sẽ đánh đấm thế nào nhỉ, có khi hắn sẽ dùng mái chèo đập đối thủ.

Tưởng tượng đến cảnh này, Mộc Thanh khoái chí tủm tỉm cười. Hồng Liên thấy thế cũng chỉ có thể cười trừ, nàng không biết phải nói Mộc Thanh thế nào nữa. Nàng cũng thật sự thắc mắc, người thanh niên kia liệu có thực lực thế nào. Dù lần trước nàng chứng kiến hắn chạy vượt mặt mình một cách nhanh chóng, nhưng đó đơn thuần là tốc độ không phải là toàn bộ thực lực.

Lúc này trên sân đấu, hai bên đã tiến hành xuất ra v·ũ k·hí của mình.

Nhất Sơn từ giới chỉ xuất ra một thanh kiếm sắt bén. Lưỡi kiếm sắt lạnh, thân kiếm có hoa văn uốn lượn nhô lên kéo dài hết thân kiếm, phần viền của hoa văn này cũng rất sắt bén. Phần thân kiếm được khảm một thanh kim loại ngắn có khắc hình người que. Thanh kiếm toát lên của giác sắc bén nhưng thoải mái.

Tùng Quân thì chậm rãi xuất ra một thanh kiếm được tra trong bao kiếm gỗ. Cán kiếm có rãnh xoáy từ vành chắn tới chuôi kiếm, nó mang theo màu hơi ố vàng của kim loại. Phần vành chắn được đúc liền khối với cán kiếm tạo hình đầu lâu quỷ vơi những chiếc răng dài ngoạm lấy thân và lưỡi kiếm. Bao kiếm bằng gỗ nâu, phần miệng bao kiếm được bọc một lớp kim loại cùng chất với cán kiếm. Tổng thể thanh kiếm toát lên cảm giác lạnh lẽo rùng rợn.

Nhất Sơn thân là kiếm tu, đối với kiếm hắn cũng có hiểu biết nhất định. Khi hắn thấy thanh kiếm của Tùng Quân, điều đầu tiên hắn nghĩ chính là “khí tức lạnh lẽo này… là sát khí sao?”

Không chỉ Nhất Sơn có cảm giác này, hầu hết những người có nhãn lực đều cảm nhận được sự bất thường tỏa ra từ thanh kiếm này.

Kiếm si Trần Tâm khoanh tay dựa người vào cột, ánh mắt phức tạp nhìn chăm chăm thanh kiếm trên tay Tùng Quân.

Trên đài cao, đám người Tiền Chí Nhân đang thảo luận về nhưng người có biểu hiện tốt cũng ngưng lại ngay lúc Tùng Quân lấy thanh kiếm ra. Bọn họ có thể cảm nhận được thanh kiếm này không bình thường. Cổ năng lượng rò rỉ qua bao kiếm dù nhỏ nhưng họ vẫn bị họ bắt được. Cảm giác rợn cả óc này họ giống như khi còn là tinh cấp lại phải đối mặt với quái thú thực lực Nguyệt cấp. Tiền Chí Nhân không nhiều lời, trục tiếp sai người đem chi tiết thân phận Tùng Quân lên.

Bên dưới, trận chiến đã bắt đầu.