Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Khối Lập Phương - Binh Đoàn Công Nghệ

Chương 1: Khởi Đầu




Chương 1: Khởi Đầu

Trong một căn hầm tối tăm lạnh lẽo, tiếng con trùng kêu lên từng hồi kinh dị. Ánh sáng le lói từ mấy viên đá nhỏ nằm lăn lóc trên sàn tờ mờ soi rọi từng khoảng nhỏ của căn hầm. Căn hầm không lớn, bên trong chứa rất nhiều v·ũ k·hí, giáp trụ, cùng một vài hình nhân trông như những con rối cỡ lớn. Chúng phủ tầng tầng lớp lớp bụi, có lẽ đã không có ai vào đây trong thời gian dài. Trong một góc tối tăm có một khối lập phương phủ đầy bụi và tơ nhện. Bền mặt của khối lập phương có những hoa văn kì lạ, với hình mặt trời mười hai cánh, xung quanh có mười hai vòng đồng tâm, mỗi vòng đều có hoa văn, trong đó có ba vòng được tạo hình người và vật, một vòng có hình hươu và chim xen kẽ, một vòng có hình chim, con đứng, con bay. Khối lập phương cứ lặng lẽ nằm đó như tách biệt với tất cả mọi thứ còn lại trong căn hầm.

Đùng!

Cánh của tầng hầm dày nặng bị phá tung. Từng mảnh rơi lả chả khắp nơi trong căn hầm. Bụi đất bị thổi tung lên, bay loạn khắp nơi. Từ nơi cửa bị phá rọi vào những luồng ánh sáng xóa đi bóng tối của căn hầm.

Từ nơi cánh cửa bị phá, một đám người tràn vào. Trên người bọn họ mặc những bộ giáp chiến xưa cũ. Trên tay ai cũng có kiếm, không kiếm thì là đao là kích. Người cầm đầu mang theo một viên ngọc đang phát sáng bay lơ lửng bên cạnh. Hắn quét mắt nhìn một vòng xung quanh. Đi đến bên cạnh một thanh kiếm. Hắn thầm đánh giá thanh kiếm này một lát đoạn vung tay vốn tưởng rằng với tu vi của bản thân hắn có thể hút thanh kiếm vào tay, nhưng thực tế thì thanh kiếm không hề động đậy dù chỉ một li. Hắn cầm lấy chuôi kiếm muốn nhấc nó lên. Lúc này hăn mơi nhận ra, dù tu vi của hắn đã là Nguyệt cấp 4 nhưng không thể làm thanh kiếm đang nằm trên đất này nhúc nhích dù chỉ một chút. Những người đi cùng hắn cũng gặp trường hợp tương tự. Kẻ thì ứng ý một bộ giáp tay trên kệ, nhưng dù làm cách gì hay vận dụng cả Nguyệt khí vẫn không lung lay được đôi giáp tay đó. Nhiều kẻ thử, nhiều kẻ đợi để thử, cũng có kẻ đã từ bỏ mà tìm món khác. Có một điểm mà tất cả những kẻ ở đây đều có đó là một đôi mắt trần đầy sự tham lam.

-Các vị! Nơi này quả thực giống như lời của tên hát rong, tất cả mọi thứ trong này không phải muốn lấy là lấy, muốn mang đi là mang đi, xem ra còn phải xem bản thân có xứng đáng với các thần khí này.

Tên cầm đầu mở miệng nói với những người còn lại. Nhóm người đang bận bịu kia tạm ngưng việc đang làm mà tâp trung chờ tên cầm đầu nói.

-Hẳn các vị cũng đã biết di chỉ của Đặng Thiên Không từ trước đến nay chưa từng được tìm thấy, nay đã được chúng ta tìm ra. Các vị xem, nơi này có rất nhiều bảo bối, mỗi kiện đều là thần khí, chỉ cần một kiện xuất thế đều dẫn đến gió tanh mưa máu. Thiết nghĩ chúng ta đều không thể mang đi vậy ta có đề nghị như thế này tạo một đại kết giới phong bế toàn bộ nơi này, cứ 2 năm 1 lần tứ tông ngũ viện chúng ta lại tụ hợp cùng mở ra kết giới cho đám trẻ tiến vào thu hoạch tùy cơ duyên. Các vị thấy suy nghĩ này của ta có hợp ý các vị không?

Tên cầm đầu này là Tiền Chí Nhân viện trưởng của Thanh Long Tiền Viện, một trong tứ viện. Hắn vốn là một tên cáo già gian manh, làm bất kì chuyện gì cũng luôn để lại đường lui cho bản thân và không bao giờ nhận thiệt thòi về mình. Từ sau khi đánh hơi được thông tin về một di chỉ cổ xưa với tràn ngập những thần khí với sức mạnh có thể khiến kẻ sở hữu trở thành thiên hạ vô địch, bất tử bất lão, hắn liền dùng mọi thủ đoạn để lần mò ra di chỉ này. Cứ tưởng rằng bản thân hắn là người nhanh nhất, nhưng không hề cả tứ viện ngũ tông đều có manh mối về di chỉ này. Tuy nhiên, những manh mối đó đều chỉ là những mảnh ghép không đầu không đuôi, tứ tông ngũ viện ai cũng muốn là người sỡ hưu riêng di chỉ này nền phải mất một đoạn thời gian khác dài tứ tông ngũ viện mới thống nhất được việc hợp nhất tất cả các thông tin lại với nhau. Vốn nghĩ rằng như thế là có thể tìm được di chỉ nhưng cuộc đời giống như trò đùa vậy, khi tập hợp tất cả manh mối họ mới nhận ra rằng họ thiếu mất mảnh ghép quan trọng nhất. Dù đã lục tung cả Đông Nam Vực, thậm chí có kẻ còn tìm rộng ra cả Nam Vực nhưng kết quả chỉ là công dã tràng. Khi tất cả đã đi vào ngõ cụt, một nhóm người đã đưa ra kiến nghị tiêu hủy toàn bộ manh mối liên quan đến di chỉ dẫn tới một cuộc phản đối gay gắt. Cuộc đối đầu đạt đến đỉnh điểm khi Huyền Vũ Tả Viện gây áp lực lên Phong La Tông. Trận chiến chưa diễn ra thì một tên hát rong đã xuất hiện. Câu hát của hắn lại chính là mảnh ghép cuối cùng dẫn tới di chỉ mà tứ viện ngũ tông luôn mong muốn.

Nhóm người nhìn nhau, có người khẽ đàm luận, có người truyền âm xem xét. Đoạn có người tiến lên nói.

-Theo lão thấy Tiền viện trưởng nói cũng hợp lý. Chu Tước Hữu Viện ủng hộ việc thành lập kết giới. Hơn nữa đúng như Tiền viện trưởng nói, di chỉ của Đặng Thiên Không quá mức kinh hãi thế tục, không thể để cho tên nào bên ngoài biết được nếu không sẽ dẫn tới đại họa không nên có, bởi vậy lão hi vọng các vị ở đây có thể giữ kín mọi thông tin về di chỉ này.

-Hỏa Nhiệt Tông tán thành.

-Lâm U Tông tán thành

-….

Sau một hồi thảo luận, tất cả những kẻ ở đây đã thống nhất sẽ bao phủ nơi này bằng một đại kết giới nội bất xuất ngoại bất xâm. Đồng thời cho người canh giữ nơi này. Cứ mỗi 2 năm sẽ cử hành một lần đại điển tập trung về đây để mở ra kết giới cho đám người trẻ tuổi mang tu vi dưới Nguyệt Cảnh tiến vào lịch luyện, tìm cơ duyên.

Trong khi bọn họ thảo luận, bàn bạc với nhau những vấn đề này, họ không hề để ý đến nơi góc phòng có một khối lập phương bám đầy bụi bẩn chốc lát những hoa văn của nó lại lóe lên một màu cam dị thường.



‘ Đây là đâu? Sao mình lại ở đây?’

Ánh sáng chầm chậm rọi vào hắn. Nhìn ngắm xung quanh hắn nhận ra hắn đang ở trong một góc phòng. Đối diện hắn là một đám người đang xì xầm gì đó mà hắn nghe chữ được chữ mất. Hắn muốn đứng lên thì phát hiện, bản thân hắn hiện tại không thể duy chuyển, hay nói đúng hơn là hắn không có tay chân để duy chuyển.

Hắn vốn là một người bình thường ở Trái Đất. Hắn là một sinh viên Công nghệ thông tin năm 3 thường thường không có gì lạ. Hắn xa gia đình vào nam để học tập. Suốt cuộc sống sinh viên của hắn không có gì đặt biệt. Nhưng c·ái c·hết của hắn thì có chút đặt biệt. Khi hắn đang ngồi chuẩn bị cho buổi thuyết trình vào hôm sau thì bên ngoài trời đổ mưa to, sét đánh rất nhiều. Hắn mãi cặm cụi làm mà không hề nhận ra việc tia sét vừa đánh xuống đã để lại trong phòng hắn một vị khách bí ẩn – sét hòn. Một viên sét hòn lơ lững bay thẳng về phía hắn và nhẹ nhàng cấp cho hắn một vé chuyển sinh cấp tốc. Và hắn hiện tại đã chuyển sinh thành khối lập phương nằm một xó phủ bụi.

-Thế quái nào mình lại c·hết với cái lí do nhảm nhí như vậy?



Hắn nổi cáu thật sự. Phải biết sét hòn rất hiếm khi xuất hiện, dù nó nguy hiểm nhưng cực ít trường hợp con người t·ử v·ong khi gặp sét hòn. Nhưng điều làm hắn nổi cáu không chỉ có thể, mà còn vì hắn chuyển sinh thành một khối lập phương. Người khác chuyển sinh thành kiếm tiên, thành địa chủ, thành vua chúa, hoặc có kém thì thành động vật. Còn hắn? Một khối lập phương thì có thể làm được gì cơ chứ? Đi còn không được, chớ nói tới việc sống cho ra sống. Không lẽ cả đời hắn chỉ có thể nằm một xó như thế này hay mặc cho người ta đập phá?

[ Đang nạp dữ liệu … ]

[ Đang phân tích dữ liệu … ]

[ Đang cập nhật gói tài nguyên … ]

[ Đang tiến hành cài đặt … ]

[ Cài đặt hoàn tất ]

Trong khi hắn đang than trời trách đất thì liên tục các cửa sổ ảo hiện ra trước mắt hắn. Ngay khi nhìn thấy những dòng này hắn đơ mất mấy giây mới kịp hiểu chuyện gì đang diễn ra. Vậy là hắn vừa nhận được phúc lợi khi chuyển sinh, hệ thống đã tới rồi.

Sau khi xem xét hệ thống hắn lâm vào trầm tư. Các chức năng của hệ thống hầu như đang bị khóa, chỉ một vài tính năng cơ bản đang mở. Tính năng đầu tiên là “Binh đoàn công nghệ” với tính năng này hắn có thể tạo ra hàng loạt robot công nghệ. Sau khi robot công nghệ hoàn tất hắn có thể cho lõi năng lượng vào và tiến hành điều khiển. Mặc dù được gọi là robot công nghệ nhưng ở thế giới này chúng có thể bị nhầm là những khôi lỗi.

Tính năng thứ hai “Lõi công nghệ” với tính năng này hắn sẽ nhân bản hắn – khôi lập phương – ra thành nhiều bản làm lõi năng lượng cho các robot công nghệ. Khi robot công nghệ hoặc lõi năng lượng bị phá hủy toàn bộ những gì mà robot công nghệ đó thu được như kinh nghiệm chiến đấu, năng lượng thu thập được đều sẽ được thu hồi về lõi chính.



Tính năng cuối cùng là “Bản thiết kế”. Tính năng này đơn giản là hắn sẽ thu thập các bản thiết kế hoặc tự tạo bản thiết kế rồi dùng nó để lắp ráp robot. Một bản thiết kế có thể tái sử dụng nhiều lần.

Hiện tại chỉ có ba tính năng này được mở và có vẻ “Lõi công nghệ” là tính năng cốt lõi của hệ thống này. Hệ thống đã có, nhưng vấn đề đau đầu cũng tới. Hắn hiện tại chỉ là một khối lập phương làm sao có thể tự thêm bản thân vào robot công nghệ? Hắn đã thử khởi động tính năng “Binh đoàn công nghệ” và kết quả hắn nhận lại là

[ Binh đoàn công nghệ]

[ Số lượng: 0/3 – ngoài hệ thống 5 có thể nhập]

[ Đang hoạt động: 0]

[ Đang sửa chữa: 0]

[ Đang lắp ráp: 1 (30%)]

Theo như những gì hắn thấy thì có lẽ lúc hắn kích hoạt hệ thống thì robot công nghệ cũng đã tự động được lắp ráp. Nếu thật lắp ráp robot được tự động hóa kiểu này thì với hắn là vô cùng tiện lợi tiến độ lắp ráp 30% từ khi kích hoạt hệ thống cho tới khi hắn mở giao diện binh đoàn ra thì cũng mất 10 phút hơn. Có vẻ nó khá chậm.

Chợt, có một điều thu hút cái nhìn của hắn.

-Ngoài hệ thống? có robot nằm ngoài hệ thống?

Hắn dời mắt đi, nhìn quanh căn phòng, đúng thật là có năm hình nhân trông giống robot nằm nghiên ngã, chồng chất ở góc tường bên trái hắn.

-Nơi này là đâu? Trong như một xưởng chế tác vậy. Mặc kệ, thu thập vào hệ thống đã, có vấn đề gì từ từ tìm hiểu.

Hắn lựa chọn thu thập các hình nhân kia vào hệ thống thì nhận được thông báo

[ Thu thập robot thành công ]

[ Phát hiện robot có đẳng cấp cao hơn, có phân giải 1 robot để lấy bản thiết kế chi tiết?]

[ Có – Không ]



Bản thiết kế chi tiết? Robot có đẳng cấp cao hơn của hệ thống?

Không thắc mắc nhiều hắn liền chọn phần giải robot để lấy bản thiết kế.

[ Phân giải robot hoàn tất. Thu được bản thiết kế robot sát thủ]

Ầm !

Một âm thanh chat chúa vang lên ngắt đi mạch suy nghĩ của hắn, kéo hắn ra khỏi hệ thống.

-Cái gì thế?

Hắn hốt hoảng nhìn quanh. Không hề có gì thay đổi xung quanh hắn. Căn hầm vẫn tăm tối như thế. Âm thanh mà hắn nghe được vốn không hề phát ra trong căn hầm, mà là bên ngoài.

Trong khi hắn còn đang cặm cụi với hệ thống thì nhóm người tứ viện ngũ tông đã ra ngoài, sau bảy bảy bốn chín thao tác màu mè cuối cùng cũng thành công phong tỏa toàn bộ di chỉ này.

Di chỉ này không phải chỉ mỗi căn hầm mà là toàn bộ đỉnh núi Nghi Linh này. Di chỉ này có rất nhiều hầm và các công trình kiến trúc lớn nhỏ. Bên trong có rất nhiều bảo bối thư tịch.

Tuy nhiên, nơi này không phải ai muốn vào cũng được. Những ai muốn tới được đây đều phải trải qua rất nhiều khó khăn, tầng tầng lớp lớp cạm bẫy, đồng thời cơ thể lúc nào cũng phải chịu áp chế, thực lực càng cao áp chế càng mạnh. Hầu hết những kẻ tiến vào đều thấp hơn Nguyệt cấp 5. Cao hơn thì có thể c·hết bất đắc kì tử. Đó chưa phải là tất cả, dù cho thực lực có thấp thì khi tiến vào cũng phải chịu một loại trạng thái bất lợi ngẫu nhiên. Có kẻ luôn bị thiêu đốt âm ỉ, có kẽ chốt lát lại bị co giật, có kẻ thì mất máu liên tục. Đám người kia vào được bên trong cũng đã trả giá bằng rất nhiều sinh mạng của môn sinh cùng đệ tử.

-Bây giờ kết giới cũng đã dựng xong, xem ra có thể an tâm quay về rồi. Thiên Sơn, Thập Mã, hai ngươi ở lại đây trấn giữ nơi này.

Tiền viện trưởng mở miệng, đồng thời phất tay ra hiệu cho hai tên viện sinh. Hai tên viện sinh nghe lệnh liền cuối đầu ôm quyền nhận mệnh. Những kẻ còn lại cũng sắp xếp người ở lại chia ra canh giữ nơi này. Thật ra canh giữ chỉ là miệng nói, còn trông tâm mấy tên già này đều biết một điều canh giữ chỉ là phụ, mục đích chính là giá·m s·át lẫn nhau, đề phòng có kẻ trong nhóm ăn trước mà thôi.

Sau khi làm xong hết mọi việc, đám người liền mồm miệng cáo từ, thân ai nấy lo nhà ai nấy về, nhưng trong đầu đã âm thầm vạch ra một đống kế hoạch để có thể húp trọn bát cháo thơm ngon này một mình.

Quay lại căn hầm. Hắn lúc này đang ngồi xem xét robot công nghệ mới vừa lắp ráp xong. Robot này khác với những robot mà hắn thấy trước đây. Nó có hình dáng của một con người với màu đen làm chủ đạo, nhưng lại không có ngũ quan. Chỉ có một đôi mắt công nghệ. Giữa trán có in hoa văn đầu rồng công nghệ. Giữa ngực nó có một hình tròn với mặt trời mười hai cánh làm tâm điểm. Có những đường vân chia ra từ vòng tròn đó ra các khớp. Từ trên xuống dưới nó sặc một mùi công nghệ tiên tiến. Tuy nhiên có vẻ nó không có hệ thống v·ũ k·hí như t·ên l·ửa mini hay mắt laze.

Sau một hồi nghiên cứu thì hắn đã có thể thêm lõi năng lượng vào cho nó.

Góc nhìn thay đổi, ngôi sao mười hai cánh chuyển sang màu cam, các đường vân như ống dẫn năng lượng truyền đi dòng năng lượng màu cam tới mọi nơi của con robot. Các khớp của robot cũng đổi sang màu cam. Cơ thể của nó từ từ đứng lên. Hoa văn hình đầu rồng công nghệ cũng sáng lên một màu cam kì dị. Đôi mắt của nó sáng quắt lên, màu cam dần dần tràn vào. Con robot công nghệ đầu tiên đã xuất thế.