Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Khởi Ẩn Tận Thế

Chương 96: Cột Sáng Tan Vỡ




Chương 96: Cột Sáng Tan Vỡ

Khi Khôi Đăng đứng lên, mặt đất cùng lúc rung động kịch liệt. Bốn người bọn họ hoảng sợ. Nhất là họ nghe thấy những âm thanh bước đi, tiếng cây đổ từ phía sau, cảm giác như đàn voi đang chạy trên thảo nguyên. Mèo nhà n·hạy c·ảm phát ra cảnh báo mãnh liệt không ngưng cho Khôi Đăng.

“Chúng ta may về thôi, ở lại có thể sẽ sảy ra nguy hiểm.”

Bốn người tức khắc nhanh chóng chạy về cột sáng. Nhã Quyên kinh ngạc hét lớn khi thấy cột sáng đang bắt đầu tan ra từ trên xuống.

“Mọi người, mau nhìn cột sáng.”

Khôi Đăng thấy vậy càng thên nhăn mày. “Bứt hết tốc lực, chạy thật nhanh vào mọi người. Minh Long với Dương An hay người chạy trước dọn đường với lại kiểm tra tình hình. Em và Nhã Quyên sẽ theo sau.”

“Ừm.” Minh Long biết Khôi Đăng sắp xếp vậy chắc có điều muốn nói riêng với Nhã Quyên nên kéo Dương An đi ngay.

“Anh…” Nhã Quyên không hiểu nhìn Khôi Đăng.

“Vừa đi vừa nói.” Khôi Đăng chạy trước. “Nhã Quyên, em nghe kĩ đây, điều anh nói với em khá quan trọng. Em phải nhớ cẩn thận với Huỳnh Trí Dũng.

Hắn không phải là Huỳnh Trí Dũng thật sự đâu, là một kẻ anh đoán không sai là từ tương lai đến đây rồi nhập vào xác cậu ta. Huỳnh Trí Dũng có lẽ đ·ã c·hết từ lúc bắt đầu rồi, chính vì vậy không ai phát hiện ra. Nếu lần đầu tiên em thử dùng dị năng mới thăng hoa cường hoá cho anh có lẽ anh khong phát hiện rồi. Nên là… làm tốt lắm”

“Chưa hết, Mục đích chính hắn ta về quá khứ là gì, đến đây là cố tình hay vô tình nhưng anh tin chắn hắn sẽ tận dụng kiến thức của hắn đoạt lấy đỉnh cao ở thời đại này. Anh không biết sau như thế nào nhưng anh chắc chắn em là mục tiêu mà hắn ta muốn.” Khôi Đăng nhấn mạnh.



“….Vâng ạ.” Nhã Quyên mặt khó tin nhưng cô lựa chọn tin Khôi Đăng hơn là Trí Dũng. Nhiều lúc cô cảm giác Trí Dũng nhìn mình bằng ánh mắt rất kì lạ, khiến cô không thoải mái.

Hai người họ dừng lại nhìn phía trước, trước chân cột sáng rất nhiều côn trùng và thây ma đang điên cuồng t·ấn c·ông cột sáng. Những dị năng giả khác cũng ra sức chặn chúng lại.

“Nhã Quyên, cái này giao cho em, nó có tác dụng dưỡng hồn, giảm khống chế tinh thần hay linh hồn. Nếu một ngày nào đó em bị không chế thì cái chuông bạc này sẽ giúp em.” Khôi Đăng giao chuông bạc nữ tính cho Nhã Quyên. “Giao cho thằng An anh nghĩ nó còn dễ c·hết hơn, cái tính bộp chộp lao lên trước như nó dễ bị Trí Dũng khống chế lắm.”

Nhã Quyên nhận lấy nó, mắt đăm chiêu. “Cám ơn anh. Anh tốt với bọn em quá. Bọn em chả làm được gì, còn hại anh nhiều lần…”

“Dừng. Hai đứa lớn tuổi hơn em gái anh tý thôi, con bé cũng ngơ ngáo như hai đứa vậy. Nên không có gì đâu.” Khôi Đăng cắt ngang lời cô bé, nhún vai nói. “Sống sót ra ngoài kia giúp anh tìm gia đình là được. Anh cũng sẽ giúp mấy đứa lại. Oke?”

“Vâng.” Nhã Quyên gật đầu hiểu rõ.

“Được rồi, trợ thủ cấp SS ơi, em sẵn sàng chiến đấu chưa??” Khôi Đăng nháy mắt trêu ghẹo làm Nhã Quyên, cô bé đỏ mặt xấu hổ vì bị gọi như vậy.

Hai anh em ngay sau đó lao vào giữa bầy đàn. Những xiềng xích xám bạc không ngừng t·ấn c·ông, đồng thời Khôi Đăng cũng tận dụng chúng để đu đến cột sáng gần hơn.

Nhã Quyên cũng ra tay t·ấn c·ông. [Thanh vệ dực] cấp cho cô một đôi cánh xanh trong xuốt, Nhã Quyên như tiên nữ giữa bầy côn trùng thây ma. Những con bướm hồng cũng được Nhã Quyên tạo ra bao phủ một khoảng lớn, kĩ năng [Phần diệp công kích] kĩ năng t·ấn c·ông duy nhất của Nhã Quyên. Nhìn những con bướm xinh đẹp nhỏ bé tưởng chừng vô hại ấy vậy theo lệnh Nhã Quyên chúng liền bám vào đối phương.

BÙM. Chúng p·hát n·ổ. Một con bướm không đáng sợ nhưng một đàn bướm vậy đủ khiến quái vật suy yếu. Tiếp đấy [Thanh vệ dực] phát huy khả năng t·ấn c·ông của mình. Những mũi tên xanh trong bắn ra xuyên thủng quái vật trước khi biến mất.



‘Tốt lắm, hai kĩ năng của em ấy sử dụng rất phù hợp.’ Khôi Đăng thầm đánh giá.

Cuối cùng hai người họ cũng tiến vào bên trong cột sáng. Bên trong đây hầu hết mọi người đang hối hả chửa trị cho người b·ị t·hương. Tuy quái vật không thể tiến vào cột sáng nhưng chúng vẫn ra sức t·ấn c·ông nó.

ẦM. Môt t·iếng n·ổ to khiến tất cả hoảng hồn. Tia huỷ diệt của một thây ma người gầy bụng phệ có cái miệng bự chiếm cả cái bụng bắn ra. Va chạm ấy khiến cột sáng rung mạnh mẽ, tốc độ tan vỡ cũng nhanh hơn.

“Nhã Quyên, em đây rồi. Em mau vào chữa trị nhanh lên.” Trí Dũng nhìn có vẻ căng thẳng nhưng điệu bộ lại rất chậm chạm. Hắn ta tự động bỏ qua Khôi Đăng ở bên mà kéo tay Nhã Quyên đi theo mình. Nhã Quyên hất nhẹ tay hắn ra.

“Tôi tự đi được, dẫn đường đi.”

“ừm… đi thôi.” Trí Dũng không để ý thái độ, chỉ vội đưa cô đi. Khôi Đăng muốn đi theo nhưng liền bị hai người khác chặn lại. Khôi Đăng nghiêng đầu không hiểu.

“Anh là chiến binh ở đây làm gì. Cả người không có v·ết t·hương thì ra ngoài chiến đấu đi.”

“Nhưng mà tôi cũng có thể chữa trị mà??” Khôi Đăng cảm giác hai người này không muốn mình vào đúng hơn.

“Im đi. Mày tính chữa trị bằng đống xích của mày à? Chữa bằng cách tiễn người ta lên thiên đường sao? Hài hước quá há há há, tao cười ẻ…”

“Mẹ nó chứ, trước khi mày tới chả sao. Mày vừa tới liền hôm sau sảy ra t·ai n·ạn. Cái thứ sao chổi.”



“….”

“Còn đứng đấy làm gì. Mau mà đi chiến đấu đi.” Hắn ta hoàn toàn không muốn Khôi Đăng vào. “Bên kia đang thiếu người kìa. Cút ra đó mà chơi.”

Khôi Đăng nhìn về chỗ đài phun nước, Nhã Quyên đang vất vả ở đấy rồi quay người đi. Khi hai tên kia đang cười thầm liền cảm giác ngực mình mát lạnh, xuất hiện một lưỡi kiếm chém qua, không nặng.

“Hai người cũng là chiến binh, không muốn chiến đấu thì để tôi giúp. Không cần cảm ơn.” Tiếng Khôi Đăng vọng lại, hai kẻ đấy Khôi Đăng nhớ họ có dị năng thuộc dạng chiến đấu ấy vậy mà vẫn ở đây. Tiếng chửi rủa vang lên đầy cay cú nhưng sau đó vội vào trong chữa trị.

“Lúc nãy mình thấy Tạ Quyền ở đài nước, thêm cả Trí Dũng đang ở đấy tính toán… E là cột sáng tan vỡ có liên quan đến hắn. Xem ra phải cảnh báo Dương An Minh Long cẩn thận rồi.” Khôi Đăng thầm nghĩ, vừa đu xích t·ấn c·ông vừa đến gần chỗ Dương An, bảo hai người họ nhớ để ý bên trong, bất cứ gì xảy ra chạy đến đó đầu tiên.

Nhìn chiến trường phân bố không đều, tuy rằng các mặt đều bị t·ấn c·ông nhưng chỉ có 1 mặt là bị t·ấn c·ông dồn dập nhất, cũng tập trung nhiều dị năng giả nhất chiến đấu. Nhưng Khôi Đăng nhận ra ở hai hướng khác có chút không ổn. Có vài thây ma cấp cao lẫn trong đó ngầm p·há h·oại. Người ở chỗ đấy thưa thớt nên vẫn chưa nguy hiểm ngầm.

Thây ma cấp 4 với bàn tay như dao kéo sắc bén, hắn như vũ công trong hỗn loạn này. Hắn vung tay một lần người hay thây ma ở đấy liền bị cắt thành bốn khúc. Khôi Đăng chọn hắn làm mục tiêu của mình.

Lúc nó vung tay lần nữa vào dị năng giả phía trước đang khốn khổ chịu đựng bằng lá chắn của mình thì Khôi Đăng phóng xích ghim nó lại. Nó thấy tay mình không thể hạ xuống liền dùng lực giựt đứt xích. Khôi Đăng từ trên không giáng quả cầu xích xuống đầu nó.

Chỉ thấy hai mắt nó sáng lên, bàn tay dao kéo như sáng lên theo. Xẹt xoẹt hai phát quả cầu đã bị cắt vụn. Nhưng Khôi Đăng không quan tâm, tung hoả cầu vào nó. Nó nhìn quả cầu xanh đầy khinh bỉ, tiếp tục cắt vụn, nhưng khi tiếp xúc với ngọn lửa xanh nó liền cảm nhận được nỗi sợ. Bàn tay dao kéo của nó đang bị đốt cháy thành than.

“C·hết mẹ mày đi.” Khôi Đăng chém dọc hắn bằng lưỡi kiếm sau đấy liền bồi thêm cầu lửa khiến nó hoàn toàn c·hết c·háy. [Lục thi hoả] của Khôi Đăng là khắc tinh của thây ma.

Cùng lúc đấy đàn côn trùng và thây ma đã đánh nát tường sáng.

----------

Đầu tuần lên 3 chương cho mọi người. Mãi iu.