Khoảng Cách Giữa Anh Và Em

Chương 66: Vợ của anh




Vừa nghe câu nói này anh ta lại có chút không hiểu nhưng khi nhìn vào gương mặt nghiêm túc của cô thì cũng có thể biết chuyện kí giấy kết hôn giữa họ Lê Hoa đã suy nghĩ kĩ rồi.Vừa đúng lúc anh cũng muốn hỏi ý kiến cô, Nghiêm Thành vui mừng ôm người trước mắt.

-Trương Lệ Hoa, chúng ta kí giấy kết hôn nhé.

Lại thêm một chiếc nhẫn kim cương lắp lánh,lần này không phải là tỏ tình,Lục Nghiêm Thành nghiêm túc quỳ xuống cầu hôn cô.Lệ Hoa vừa đồng ý,từ đâu đó Du Minh,Tô Mạnh,Quản gia Kim bắn pháo giấy,vỗ tay chúc mừng.

Hai người hôn nhau lãng mạng khiến cả đám ngưỡng mộ các tấm ảnh cũng được chụp đúng lúc gửi cho bà nội.

Chiều hôm đó,hai người đều đã nhận được giấy chứng nhận kết hôn,Lục Nghiêm Thành cũng "flex" không chừa ai,quả thật là cả một quá trình gian nan để có thể thấy được cái gật đầu của cô.Tối đó một bữa tối lãng mạn,những ngọn nến,những bông hoa,những sự hạnh phúc đều được thể hiện rất rõ ràng.

Cùng trò chuyện tâm sự nhẹ nhàng,cùng nâng ly rượu vang,có thể nói giây phút này cũng đã chờ đợi rất lâu rồi.

Sau đó đôi vợ chồng trẻ này,ngồi lại cạnh hồ bơi cùng thưởng rượu ngắm nhìn đối phương.

-Em băng khoăn điều gì trước khi đồng ý anh vậy?

Cô nâng ly rượu uống cạn rồi,nghiêm túc trả lời.

-Ừm...có rất nhiều thứ,anh muốn biết hết không?

-Đương nhiên rồi,chẳng phải vợ chồng càng nên hiểu nhau sao?Lệ Hoa kể từng lí do cho anh,thứ nhất là cô hoàn toàn bước qua khoảng cách giữa họ,thứ hai là tình yêu của cô,khi xác định rõ ràng mới dám suy nghĩ đến chuyện kết hôn,cuối cùng là tình yêu của anh.Cô cũng nói về chuyện của mình rất nhiều,về gia đình hay cuộc sống đều muốn nói hết cho anh nghe.

-Điều em sợ nhất là lại đánh mất đi thêm một người nữa...những lời chửi mắng lúc trước đến tận bảy giờ đều ám ảnh trong đầu...



-Bây giờ anh có thể chính thức trở thành người em có thể tin tưởng nhất, có người chồng này bảo vệ em không cần lo lắng nữa

Nghiêm Thành vừa an ủi cô vừa khiến cô bật cười vì trò vui của anh ta,nếu nói đến nịnh hót thì chắc chắn không thiếu được con khủng long xanh kia.

-Nhưng Lệ Hoa,có điều anh muốn nói hàng vạn lần cũng không đủ...

Dưới ánh mắt tò mò của cô vẻ nghiêm túc này lại khiến anh ta đẹp hơn những khi bẹo hình bẹo dạng để chọc cô vui.Lục Nghiêm Thành sát lại gần cô ánh mắt rất chân thành.

-Trương Lệ Hoa,anh thật sự rất yêu em.

Vừa kịp bất ngờ,anh ta đã kéo cô vào một nụ hôn ngọt ngào,bốn mắt nhìn nhau đều là sự hạnh phúc.

Nghiêm Thành bế cô về phòng của mình,một đêm yêu thương cũng không thể thiếu được,cùng chút men say hai con người quấn lấy nhau không rời.Dù vết thương vẫn chưa lành hẳn anh vẫn hành cô cả đêm không ngủ,đổi lấy những vết yêu thương trên người cô là những vết hằn trên lưng và vài sợi tóc của anh.Khi anh ta nhẹ nhàng hôn lên cổ cô,tay cô đã tóm lấy tóc anh.

-Lệ Hoa em có thể nhẹ tay với chồng mình được không?

-Còn anh..thì sao hả...Lệ Hoa liền trách móc hành động của anh,chẳng phải người bị hành là cô sao,anh ta thật sự muốn tặng cô một đêm khó quên rồi,cả người cô cũng sắp rã rời bây giờ người muốn đòi chút lợi lại vẫn là anh ta.

-Anh cũng muốn phục vụ tốt cho vợ yêu của mình thôi mà.

Thấy gương mặt dày kia cùng với giọng điệu vô tội đáng ghét,khiến cô không thể nào bỏ qua.Giây phút này hình như cô có chút hối hận rồi.



-Yêu...cái nổi...gì chứ!

Chiếc mỏ hỗn vừa khiêu chiến đã bị anh ngăn chặn,có lẽ đêm nay còn dài rồi...

Sáng sớm khi vừa mở mắt,Lệ Hoa đã thấy ngay gương mặt của tên mặt dày tối qua,vì còn buồn ngủ cô tạm thời muốn bỏ qua một bên,nhưng mà đồ anh thay cho cô lại khiến mắt cô giật giật,một bộ đồ ngủ của anh ta lại chia thành áo vợ quần chồng rồi.Thấy anh ta định tiến lại hôn cô,Lệ Hoa liền không thèm nể tay ném thẳng chiếc gối vào mặt Nghiêm Thành.

-Vợ ơi em bạo lực với chồng mình quá vậy!

Tên kia vẫn còn làm phiền bên tai cô,khiến cô không biết ai là người đau khổ nữa.

-Lục Nghiêm Thànhlanh mau cút ra ngoài cho em.

Thấy trêu chọc thành công anh ta mới vác mặt đi,để yên cho cô ngủ.Vừa thay đồ bước ra đã chạy tới hôn lén cô rồi hớn hở đi xuống lầu.

Mọi người đều gửi thiệp chúc mừng,tâm trạng anh rạng rỡ thấy rõ.Tự mình nấu bữa sáng cho cô,cất công trang trí,bày vẽ đẹp mắt nhất định phải nghe được một lời khen từ cô.Cũng đã một lúc lâu để Lệ Hoa ngủ,anh đi vào phòng

đánh thức cô.

-Lệ Hoa,dậy thôi em ơi.

Nhìn đôi mắt nhắm tịt anh trực tiếp bế cô lên giúp đỡ một tay,khi chuẩn bị xong cả hai người họ cùng nhau dùng bữa sáng anh đã đặc biệt chuẩn bị cho Cô.

-Wow,sến hết mức có thể luôn này.