Khố Hạ Chi Thần

Chương 6




Lồng ngực của người đàn ông làm trong cơ thể Diệp Phong dần nóng lên, nhiệt độ từ từ tập trung vào nơi nào đó ở thân dưới, anh hơi nhếch môi để mặc nơi đó cứng lên kéo căng đũng quần, mà anh vẫn duy trì vẻ bình tĩnh bên ngoài nhưng tay đã chạm đến giữa hai chân Võ Chí Dũng.

-Tôi đang hút thuốc.

Hạ thể đột nhiên bị một bàn tay ôm trọn, chủ nhân cái tay như không nghe thấy tiếng Võ Chí Dũng vẫn từ tốn âu yếm dục vọng đang ngủ say, thứ nam tính dưới đũng quần âu dần hiện ra hình dáng to lớn.

Võ Chí Dũng giữ cái tay đang quấy phá kia, Diệp Phong hé môi đoạt đi gạt tàn nhét vào túi xách, rồi sau đó ngẩng đầu đòi hôn.

-Thật bó tay với anh.

Võ Chí Dũng giả bộ bất đắc dĩ hôn lên đôi môi màu hồng, cánh môi mỏng mềm mại đến khó tin hơi mở ra một khe hở có thể làm người ta dễ dàng xâm nhập, nhưng Võ Chí Dũng cố ý không tiến vào miệng Diệp Phong mà chỉ ngậm lấy môi anh tùy tiện mút mát gặm cắn, thỉnh thoảng lại liếm đôi môi sưng đỏ.

Diệp Phong khép hờ mắt rên rỉ khe khẽ, âm thanh phóng đãng rất nhẹ vang bên tai Võ Chí Dũng, đầu lưỡi lặng lẽ vươn ra bướng bỉnh đảo qua đầu lưỡi đang liếm hôn của Võ Chí Dũng đưa tới rung động tê dại không nhỏ.

Quyến rũ nhỏ bé này lập tức châm bùng lên dục hỏa của Võ Chí Dũng, hắn cáu kỉnh muốn bắt lấy đầu lưỡi của Diệp Phong nhưng cái lưỡi kia lại giảo hoạt rụt về, ngay cả môi cũng cố ý mím chặt không cho hắn vào.

Võ Chí Dũng giữ chặt gáy Diệp Phong, mạnh mẽ cậy mở khớp hàm đang cắn chặt, đầu lưỡi lập tức đánh nhanh bắt đầu lưỡi mềm mại không thành thật kia làm tù binh, cắn mút, quấn quýt như trừng phạt, dùng đầu lưỡi đâm vào cuống lưỡi mẫn cảm.

Lượng lớn nước bọt chảy ra, mãi đến khi Diệp Phong ngoan ngoãn hé miệng, hạ thể cọ xát mới tha cho anh.

-Còn đùa với lửa nữa không?

Diệp Phong thở dốc nhìn khuôn mặt anh tuấn của Võ Chí Dũng, chẳng những không ngừng hành động đùa lửa mà ngược lại còn quỳ xuống, khuôn mặt đẹp đẽ vùi vào giữa háng thong thả cọ xát chỗ đang phình lên, thậm chí còn hôn môi.

-A Dũng, cậu muốn tôi không?

Anh khẽ hỏi, làn da trắng nõn đỏ bừng xấu hổ, bên tai cũng đỏ, mê người lạ thường.

Mái nhà không một bóng người khiến người ta mạnh dạn hơn, hình ảnh như vậy càng làm người huyết mạch sôi trào, Võ Chí Dũng thở dốc thúc vào mặt Diệp Phong, khàn giọng hỏi lại:

-Tôi đã bị anh làm cho cứng thế rồi, anh nói muốn hay không?

Mặt Diệp Phong đỏ như muốn nhỏ máu, khổ nỗi vẻ ngượng ngùng này của anh hoàn toàn không hợp với dáng vẻ *** đãng khi làm tình càng làm Võ Chí Dũng có cảm giác, lửa dục chạy thẳng lên đầu, nôn nóng thúc giục:

-Nhanh lên.

Diệp Phong cởi quần âu, ánh mắt nhìn chằm chằm vào chiếc quần lót đang ôm lấy bộ phận to lớn, dưới cái nhìn chăm chú của Võ Chí Dũng tiếp tục cởi quần lót. Đỉnh nấm căng tròn, phần thân vừa to vừa dài, viên bi nặng trịch nhanh chóng xuất hiện trong tầm mắt Diệp Phong, bề ngoài gân xanh dữ tợn nhắm ngay mặt anh.

Diệp Phong cầm lấy thứ có cảm giác tồn tại cực kỳ mãnh liệt này, đôi môi sưng đỏ khẽ hôn lên đỉnh, sau đó trượt từ đỉnh hôn dọc xuống đến tận viên bi. Nụ hôn triền miên không dứt và khuôn mặt đầy yêu đắm say căn bản không giống đang làm chuyện hạ lưu, đối xử cẩn thận quý trọng như với trân bảo, vẻ mặt không hề *** loạn, ngược lại làm người ta được hưởng thụ cả thị giác lẫn thân thể.

Nhưng thế này cũng làm dục vọng xấu xa của Võ Chí Dũng rục rịch, bị phá hủy rõ ràng phải là hình ảnh *** loạn lại tốt đẹp.

Võ Chí Dũng giữ cằm Diệp Phong bắt anh phải ngẩng đầu nhìn hắn, khuôn mặt bị kéo ngửa của Diệp Phong đầy vẻ chịu đựng xâm phạm mê người, đôi môi cắn chặt chứa vài phần yếu ớt run rẩy, thân hình cao gầy quỳ gối dưới háng đàn ông run rẩy xấu hổ, tất cả đều khơi lên thú tính của người đàn ông.

Dù xấu hổ nhưng Diệp Phong vẫn im lặng thỏa mãn dục vọng của tình nhân, cố gắng vươn dài đầu lưỡi miễn cưỡng liếm lên đỉnh côn thịt. Cả người Võ Chí Dũng lập tức run bắn, ánh mắt cũng đồng thời tối sầm nhìn chằm chằm Diệp Phong liếm hết cái này đến cái khác, đòi hỏi chất nhầy phân bố ở đỉnh nấm.

Thật sự là một yêu tinh!

Cả đời Võ Chí Dũng cũng không ngờ mình lại dùng từ ‘yêu tinh’ này với một người đàn ông chín chắn, nhưng hắn cứ muốn dùng từ này với Diệp Phong, ‘yêu tinh’ chỉ thuộc về một mình Võ Chí Dũng hắn.

Diệp Phong hoàn toàn không biết suy nghĩ trong lòng Võ Chí Dũng, thừa dịp bàn tay đang giữ cằm thả lỏng bèn chậm rãi ngậm lấy côn thịt kia, cả khoang miệng dần bị côn thịt nhồi đầy.

Miệng Diệp Phong quả nhiên nóng ướt mềm mại như tưởng tượng, vừa đi vào đã luyến tiếc rút ra. Hơn nữa đầu lưỡi Diệp Phong luôn đảo quanh đỉnh nấm, hai tay không ngừng âu yếm gốc phân thân và hai viên bi, răng nanh ngẫu nhiên còn nhẹ nhàng cắn đầu đỉnh, đau đớn rất nhẹ kích thích làm lưng Võ Chí Dũng run lên.

Diệp Phong quan sát phản ứng của hắn, khóe miệng khẽ nhếch một nụ cười kín đáo, liếm cho cây gậy thô to nở bung, cắn cực sảng khoái, đầu lưỡi đánh vòng quanh đầu đỉnh mẫn cảm. Gân thịt phía dưới đầu đỉnh càng được anh liếm kỹ càng, liếm dọc từ gân thịt đến đỉnh nấm.

Đầu lưỡi màu đỏ thịt đâm vào lỗ nhỏ, khoái cảm mãnh liệt làm hô hấp Võ Chí Dũng lập tức dồn dập, trợn mắt nhìn chằm chằm Diệp Phong liếm côn thịt của hắn.

Dương vật vừa thô vừa to như vậy ngậm vào miệng kỳ thật không thoải mái, nhưng ngọt ngào đã sớm chảy tràn ngực Diệp Phong, thầm muốn cho đối phương thoải mái một chút, lại thoải mái chút nữa, ngoài điều ấy trong đầu không còn nghĩ được gì nữa.

Anh đã sắp quên cảm giác yêu một người, chỉ còn lại thể xác lạnh lẽo cô tịch đã hoàn toàn chết lặng, không còn ôm ấp hy vọng xa vời. Ngay lúc anh nghĩ mình sẽ không còn yêu nữa thì Võ Chí Dũng liền mang theo sự bồng bột, tinh thần phấn chấn vừa mới bước chân vào xã hội cùng hơi thở sang sảng xuất hiện trước mặt anh, tràn đầy tự tin sải bước vào văn phòng. Anh làm bộ đi ngang qua lơ đãng nhìn thoáng văn phòng ấy, nhìn thấy Võ Chí Dũng ưỡn thẳng lưng nhận việc, khuôn mặt trẻ trung, hảo cảm tự nhiên sinh ra.

Nụ cười sang sảng ấm áp như ánh mặt trời chiếu rọi hắc ám trong lòng anh, anh muốn chạm vào người như vậy, để sự ấm áp ấy ôm trọn anh. Nhưng anh sao dám tùy tiện tới gần một Võ Chí Dũng dị tính luyến? Chỉ có thể đứng ở nơi xa nhìn Võ Chí Dũng thảo luận với đồng nghiệp hoạt động tiếp theo, nghỉ trưa và ăn cơm, trêu đùa người khác rồi cũng bị người khác trêu đùa.

Anh không dám công khai biểu hiện ý đồ của mình với Võ Chí Dũng, lợi dụng thân phận thủ trưởng chỉ đạo hắn để kín đáo tiếp xúc thân thể với hắn, thầm vọng tưởng có một ngày phát sinh quan hệ với hắn.

Bây giờ vọng tưởng của anh đã trở thành sự thật, anh vẫn không cảm thấy yên tâm.

Rất muốn… Rất muốn cho người này vĩnh viễn không rời xa mình…

Diệp Phong say đắm nghĩ, lần nữa nuốt trọn côn thịt, càng cố gắng phun ra nuốt vào. Võ Chí Dũng cố định đầu anh đong đưa vòng eo đâm chọc, mỗi lần thúc vào gần như chạm đến cổ họng.

Khi sắp bắn tinh, Võ Chí Dũng cố nén dục vọng muốn tiếp tục mà rút côn thịt ra, Diệp Phong không biết sống chết ra sức mút vào làm Võ Chí Dũng lập tức thất thủ, dịch thể đặc nóng bắn toàn bộ vào họng Diệp Phong.

-Anh… Ưm… Đừng mút nữa, muốn mút chết tôi à?

Võ Chí Dũng bất đắc dĩ cho Diệp Phong mút chán chê, đầu lưỡi kia không buông tha cả dịch thể dính ở đầu nấm, nuốt sạch vào bụng không chừa một giọt.

Lúc này Diệp Phong mới nhả miệng, côn thịt rút ra kéo theo một sợi nước không sạch sẽ, sợi nước đứt dính ở khóe miệng Diệp Phong, *** mĩ đến mức làm người ta sôi máu.

Giây tiếp theo Võ Chí Dũng kéo Diệp Phong lên, hung hăng mút chặt bờ môi của anh, đảo loạn khoang miệng đắng chát do dịch thể lưu lại.

-Ưn…

Diệp Phong không thở nổi, hạ thể hai người dán chặt làm anh khó nhịn, cố lắm mới có cơ hội nói chuyện.

-Cho tôi…

Võ Chí Dũng cầm phân thân sưng to trong quần, khẽ hà hơi vào tai Diệp Phong.

-Nếu không… Tôi cũng liếm giúp anh, rất thoải mái đấy.

Diệp Phong gật đầu, ôm cổ Võ Chí Dũng hôn lên sườn mặt hắn, để Võ Chí Dũng cởi quần âu, quần âu trượt xuống lộ ra cặp chân thon dài thẳng tắp.

Lột quần lót xuống, tay Võ Chí Dũng ôm trọn cặp mông rất tròn, xoa bóp không nặng không nhẹ. Trái ngược với Võ Chí Dũng đang rất thoải mái, *** của Diệp Phong đã bị châm sắp bùng nổ rồi, hai chân mềm nhũn dựa vào người Võ Chí Dũng, thở dốc thì thào:

-A Dũng…

Đầu ngón tay lướt qua hậu môn, Võ Chí Dũng dán vào bên tai hỏi:

-Nếu tôi liếm chỗ này của anh, anh có hưng phấn không?

-Không được!

Diệp Phong cự tuyệt không do dự, kích động giật tay Võ Chí Dũng ra, Võ Chí Dũng dễ dàng túm chặt cổ tay kéo caravat của mình trói hai cánh tay đang giãy giụa ấy.

-Buông ra!

Diệp Phong vừa không tránh được ôm ấp của Võ Chí Dũng, cũng không tránh khỏi ngón tay đang đảo quanh hậu môn, toàn thân dựa vào lòng Võ Chí Dũng. Võ Chí Dũng bám sát vào phần cổ gần bên tai, khẽ hít vào mùi thơm thanh nhã, mùi nước hoa thoang thoảng khiêu khích lý trí, tỏa ra hơi thở mê người.

Chỉ ngửi mùi nước hoa mà Võ Chí Dũng đã cảm thấy mình bắt đầu nhộn nhạo, hắn liếm ướt ngón tay mình, nhẹ nhàng ấn vào lỗ nhỏ, Diệp Phong lắc đầu, đôi môi bị chặn nói không nên lời.

Võ Chí Dũng không cho Diệp Phong cơ hội từ chối, vừa hôn anh vừa đè anh lên lan can, dẫn dắt tay anh nắm lấy lan can, vểnh cao mông đưa lưng về phía hắn.

Diệp Phong lúng túng cầu xin:

-A Dũng, thật sự không được đâu, bẩn lắm!

-Đã không nghĩ đến chuyện bẩn hay không rồi.

Trong lòng thầm muốn Diệp Phong, vuốt ve da thịt anh, hôn toàn thân anh, làm anh cũng đắm chìm trong sung sướng.

Võ Chí Dũng banh hai cánh mông của Diệp Phong, Diệp Phong căng thẳng co chặt cặp mông nhưng điều này chẳng hề có tác dụng ngăn cản. Ánh mắt trần trụi của Võ Chí Dũng nóng bỏng thưởng thức cảnh lỗ nhỏ co rút, Diệp Phong xấu hổ vô cùng, nhưng thân thể lại phản bội anh run rẩy hưng phấn.

Võ Chí Dũng cúi đầu, không trực tiếp hôn cửa mình nho nhỏ kia mà áp môi lên cánh mông trắng nõn bên trái, nụ hôn dính ướt in lại dấu hôn đặc biệt.

-Ưn…

Diệp Phong cắn chặt răng nhưng vẫn không ngăn được tiếng rên rỉ vụn vỡ, rên rỉ đơn điệu làm tăng độ mẫn cảm nơi da thịt, tăng cường cảm giác đè ép từ đôi bàn tay to rộng đang áp trên mông.

Được vuốt ve, được âu yếm, được xoa nắn, được hôn môi, được gặm cắn…

Mông mình không phải chưa từng bị người đàn ông này chơi đùa. Mỗi lần cậu ta đều sẽ đâm ngón tay khớp xương rõ ràng vào lỗ nhỏ giúp anh mở rộng trước, nhẹ gãi nội bích non mềm, cố ý xoa ấn điểm mẫn cảm, bức anh đến bờ cao trào làm anh không bao giờ có thể duy trì vẻ bình tĩnh ngụy trang thường ngày nữa.

Dù mông có bị Võ Chí Dũng đùa bỡn đỏ bừng, phủ đầy dấu hôn cũng không dùng miệng hôn liếm lỗ nhỏ.

Đây là lần đầu tiên anh được người hôn liếm hậu môn.

Anh vừa chống cự, lại mơ hồ chờ mong.

Nụ hôn dính ướt dần chuyển qua khe mông, hơi thở nóng cháy của Võ Chí Dũng phà lên lỗ nhỏ, nơi nhỏ hẹp ấy khẽ run rẩy co rụt làm người ta ham muốn banh nó ra nhìn xem bên trong mấp máy co rút thế nào.

Từ lần đầu tiên nhìn thấy hạ thể Diệp Phong Võ Chí Dũng đã muốn làm vậy, hắn nín thở vươn lưỡi liếm lên nếp uốn nơi lỗ nhỏ.

Diệp Phong lập tức run lên, đầu lưỡi mềm mại kia linh hoạt liếm qua từng nếp uốn với ý đồ liếm mềm hậu môn, anh phản xạ co rút lại. Nhưng cửa mình đã quen bị xâm lược nào đã được khiêu khích cẩn thận như vậy, chỉ chốc lát đã xốp tơi dưới thế công của Võ Chí Dũng, nước bọt trong suốt dính đầy trên đó chảy xuôi trong ánh mắt tùy ý của người đàn ông, khép mở biểu hiện sự đói khát.

-Không… A –

Phản kháng yếu ớt biến mất giữa những lần liếm láp của Võ Chí Dũng, ngón tay càng kéo căng miệng huyệt, cảnh bên trong đến cả bản thân Diệp Phong cũng chưa từng nhìn thấy làm Võ Chí Dũng thở dồn dập, đầu lưỡi như con rắn chui vào trong động.

-A…

Diệp Phong lắc mông tránh né nhưng Võ Chí Dũng lại giữ chặt háng anh không cho phép anh trốn, đầu lưỡi không quên liếm quanh nội bích nóng rực, mỗi lần đụng chạm đều dâng lên khoái cảm mãnh liệt làm người ta run rẩy.

-A… Ưn…

Lực chú ý của Diệp Phong hoàn toàn tập trung vào lỗ nhỏ bị liếm phía sau, tiếng nước *** mĩ vang lên trong tầng thượng im lặng càng tăng lên vài phần sắc xuân, hô hấp dày đặc như vẽ thêm vài nét màu sắc cho cảnh xuân.

Dương vật cương cứng khó chịu, *** dịch lấm tấm đọng ở đỉnh nấm gần như nhỏ xuống, lúc này Diệp Phong hy vọng biết bao Võ Chí Dũng có thể chạm vào ‘cậu em’ của anh để anh bắn ra toàn bộ nhiệt tình, không bị dục vọng dày vò khống chế.

-Phía trước… Chạm vào… Ư…

-Không được, chỉ có thể dùng phía sau.

Võ Chí Dũng cự tuyệt vô tình, ác ý búng thật mạnh vào phân thân đang đứng thẳng tắp, dịch thể trong suốt vẩy tung tóe, Diệp Phong suýt nữa thì bắn. Dương vật căng cứng lại chỉ chảy càng nhiều dịch thể, đầu nấm đỏ ửng ướt át vô cùng *** đãng.

Đầu lưỡi bắt chước động tác mập hợp đâm chọc vào lỗ nhỏ, có khi còn đánh vòng quanh miệng lỗ hồng nhạt, thong thả liếm từ trên xuống khe đùi rồi lại từ từ liếm từ dưới lên lỗ nhỏ, chậm rãi đâm vào hậu môn. Đầu lưỡi nhẹ nhàng gẩy nội bích non mềm làm cặp mông trắng nõn run rẩy khe khẽ.

Chiều dài lưỡi dù sao cũng có hạn, Võ Chí Dũng lại muốn liếm vào sâu hơn, hai tay banh mông Diệp Phong hết cỡ thuận lợi cho đầu lưỡi đi vào sâu hơn chút nữa.

Cảm giác lúc này chỉ còn đầu lưỡi đang điên cuồng đâm chọc vào lỗ nhỏ phía sau, cùng với khoái cảm tê dại từ nội bích bị liếm.

Nước miếng chảy vào lỗ nhỏ bị đẩy ra dính ướt đáy chậu chảy tới hai viên bi của Diệp Phong, nhưng Võ Chí Dũng lại càng đưa nhiều nước miếng vào trong người anh, ướt át làm anh suýt nữa hóa thành vũng nước.

Diệp Phong không còn biết hình dung giác quan của mình bây giờ thế nào nữa, chân như nhũn ra, thắt lưng run rẩy, chỉ còn hai tay bị trói chặt đang bấu chặt lấy lan can, các đốt ngón tay tái nhợt càng tôn lên khuôn mặt xinh đẹp đỏ bừng.

Rất kích thích! Ngay cả phân thân cương cứng cũng hưng phấn nhỏ giọt chất lỏng, trên mặt đất còn lưu lại vũng nước rõ ràng.

-Được rồi… Tôi không xong rồi… Ưn a… đâm vào!

Không muốn để ý thức dễ dàng đắm vào bể dục, Diệp Phong rên rỉ lớn hơn lẫn theo tiếng nức nở. Võ Chí Dũng chẳng những không dừng lại mà còn vói hai ngón tay đè lên nơi mẫn cảm nhất, Diệp Phong thét lên thất thanh, nước mắt rơi càng nhiều làm ướt đẫm caravat lủng lẳng trên cổ áo.

-A… Thật sự được rồi…

Võ Chí Dũng không biết vì sao mình lại chẳng ngại dơ bẩn để liếm cửa mình của Diệp Phong như vậy, như thể từ lúc chú ý đến Diệp Phong tất cả mọi chuyện đều lệch khỏi quỹ đạo nhân sinh. Hắn mong ngóng đi làm có thể nhìn thấy Diệp Phong, chờ đợi tan tầm cùng hẹn hò với Diệp Phong, dù Diệp Phong chỉ mỉm cười một cái với hắn cũng làm hắn vô thức kích động.

Hắn thích vẻ trầm tư gõ ngón tay theo nhịp khi làm việc của Diệp Phong, cũng thích vẻ bình thản của Diệp Phong khi ăn ớt xanh cà rốt, còn thích cả vẻ trầm tĩnh vừa hút thuốc vừa ngắm cảnh ngoài cửa sổ khi lái xe của Diệp Phong, càng thích dáng vẻ gắng nén ngượng ngùng nhưng tai lại đỏ bừng của Diệp Phong khi được hắn ôm vào lòng.

Muốn thương anh, muốn hung hăng xâm phạm anh.

Muốn đến nỗi ngực đau như muốn nổ tung.

Võ Chí Dũng rút ngón tay, bàn tay banh hai cánh mông, lỗ nhỏ ướt đẫm bị kéo ra có thể thấy rõ hang động bên trong mị thịt. Võ Chí Dũng ưỡn thẳng lưng, côn thịt to khỏe để trên miệng huyệt, đầu đỉnh đỏ thẫm cọ xát miệng huyệt đầy yêu thương, bôi loạn *** dịch lên đó.

Lập tức xì một tiếng, cả côn thịt tiến hết vào lỗ nhỏ, dũng đạo ẩm ướt lại mềm mại ấm áp mấp máy ôm trọn hắn, ngón tay ve vuốt nơi gắn liền dịu dàng âu yếm nếp uốn nơi miệng huyệt vì bị kéo căng mà trơn nhẵn, mỏng manh bao lấy côn thịt càng làm nổi bật gân xanh dữ tợn lồi lên.

Cảm giác bị nhồi đầy thoải mái trong người làm Diệp Phong vô thức thở dài thỏa mãn, côn thịt rung động như hô hấp làm hồn anh sung sướng, khóe miệng khẽ nhếch độ cung tuyệt đẹp đầy hài lòng. Anh cố ý co rút nội bích cảm thụ hình dạng của đối phương, hấp dẫn đối phương tiếp tục đẩy mạnh vào sâu trong thân thể mình.

-Đúng, cứ thế, vào thêm chút nữa… Ưm… Tốt lắm…

Anh bỏ hết cái gọi là rụt rè, khàn giọng cổ vũ đối phương, thúc đẩy trong thân thể ngày càng rõ ràng, dù bây giờ có bảo anh chết anh cũng cam tâm.

Võ Chí Dũng sau khi tiến vào thì lập tức bất động, im lặng cảm thụ độ ấm đang bao bọc lấy mình của Diệp Phong. Nội bích mỗi lần mấp máy đều truyền qua nơi bộ vị kết hợp nhắn lại cho hắn, dũng đạo mềm mại chặt khít như sinh ra vì hắn vậy, vô cùng phù hợp làm hắn chẳng muốn động mà chỉ muốn lẳng lặng cảm giác ấm áp từ Diệp Phong.

Diệp Phong thấy khó hiểu vì sao người đàn ông phía sau lại bất động, nghi hoặc quay mặt qua, ánh mắt ướt át đầy dục vọng nhìn hắn, vặn vẹo thắt lưng khàn giọng thúc giục:

-A Dũng… Động đi…

-Im nào.

Võ Chí Dũng giữ chặt eo Diệp Phong, khàn khàn nói:

-Để tôi cảm giác anh.

Nói rồi hắn cúi đầu vùi mặt vào gáy Diệp Phong, hô hấp nóng rực hỗn loạn phun lên da thịt trên gáy, tay phải luồn vào vạt áo, bàn tay to rộng vuốt ve sườn eo dẻo dai, vết chai thô ráp sượt qua làn da bóng loáng, thoải mái làm Diệp Phong nheo mắt. Lúc cái tay kia sờ qua bụng anh, như có như không lướt qua lông mu nơi hạ thể, cả người Diệp Phong run rẩy.

Ngón giữa vói vào mắt rốn, Diệp Phong nghe thấy tiếng hít thở của Võ Chí Dũng ngày càng gấp gáp, ngón tay kia xoa qua lại ở rốn anh, bắt chước động tác mập hợp mà đâm vào rốn anh, bàn tay to rộng đồng thời xoa nắn bụng anh.

-Á… A…

Rõ ràng côn thịt trong người không hề động, Diệp Phong lại *** đãng truy đuổi cảm giác khác thường ngón tay kia mang đến.

-A Dũng… A Dũng…

Anh kích động gọi tên người đàn ông đang không ngừng hôn lên gáy, lên tai anh, quay mặt muốn nhìn người đàn ông phía sau lúc này có vẻ mặt gì, cuối cùng thấy rõ ràng trên khuôn mặt anh tuấn kia đầy mồ hôi cùng với vẻ say đắm và ham muốn sâu lắng. Anh khẽ cong môi, người đàn ông thấy anh cười không nhịn được hôn lên khóe miệng anh, tay phải lần về trước ngực anh tìm kiếm, bắt đầu nhũ anh làm tù binh, xoa nắn không nặng không nhẹ.

Diệp Phong thở dồn dập, phân thân sưng không chịu nổi chậm rãi tràn ra chút nước trắng, song hôn môi cùng xoa nắn của hắn hoàn toàn không thể làm anh đột phá cao trào cuối cùng. Nhưng sung sướng trên thân thể đã sắp bùng nổ rồi, có lẽ chỉ cần hôn môi và đùa bỡn mạnh hơn một chút là anh có thể cao trào.

Anh hơi nghiêng cổ lộ ra phần gáy cùng mang tai yếu ớt của mình, cổ áo bị kéo xuống đã không thể dấu được đường cong duyên dáng nơi bờ vai, những điểm đỏ rơi rụng không quy tắc trên cần cổ cùng bờ vai trắng nõn. Võ Chí Dũng liếm qua dấu ấn chính mình tạo ra, say đắm lưu luyến cổ cùng bên tai của Diệp Phong, sau đó mút vành tai của anh đến khi vành tai trắng nõn sưng đỏ hắn mới vươn lưỡi liếm sạch nước bọt trên vành tai.

-Ư… Chơi tôi mạnh chút nữa… Làm tôi bắn ra…

Diệp Phong trở nên chẳng biết thẹn, thở dốc cầu xin, vặn vẹo mông *** đãng, chủ động va chạm vào háng của người đàn ông phía sau.

-Được.

Võ Chí Dũng hôn lên khóe mắt đỏ bừng của anh, giữ eo anh thong thả đưa đẩy, mỗi lần thúc vào đều tràn ngập sức mạnh, va chạm thật mạnh vào cặp mông trắng trẻo làm hai cánh mông rất tròn bị đè biến dạng.

-Ô… Ư…

Thậm chí Diệp Phong có thể cảm giác được hai viên bi nặng trịch đánh vào mông anh, cùng với ngứa ngáy khi lông mu chà xát vào mông.

-Nhanh… Nhanh chút nữa… Ra sức thao tôi, thao tôi đến bắn ra đi…

Anh đứt quãng nói từng câu, rất muốn dùng hai tay banh mông ra cho côn thịt càng dễ dàng thúc vào lỗ nhỏ, nhưng hai tay bị caravat trói nên anh chỉ có thể phóng túng lắc mông rên rỉ, cầu xin người đàn ông nhanh thao bắn anh.

Võ Chí Dũng vươn tay cầm phân thân cương cứng của Diệp Phong, Diệp Phong run người xoay eo tránh né vuốt ve từ cái tay đó.

-Đừng sờ… Từ đằng sau… Thao tôi từ đằng sau…

-Vì sao? Vừa rồi không phải anh xin tôi sờ phía trước của anh sao?

Võ Chí Dũng nắm đầu nấm vẫn tràn nước, dòng nước trắng mịn dính đầy ngón tay hắn, cố ý hỏi nguyên nhân Diệp Phong không cần sờ phía trước.

Diệp Phong suýt nữa bị hắn sờ bắn, cố gắng nhịn xuống thì cái tay kia lại xấu tính ma xát đỉnh nấm mẫn cảm, mặc kệ Diệp Phong xoay eo thế nào cũng không tránh được cái tay đó.

-Không trả lời thì vẫn sờ anh.

Võ Chí Dũng cười đểu nói, hơi bóp mạnh đỉnh nấm một cái.

-A…

Diệp Phong rên rỉ ra tiếng, phóng đãng trả lời:

-Tôi thích cậu thao phía sau tôi…

Trả lời *** đãng lại trắng trợn như vậy bảo ai mà chịu được?

Võ Chí Dũng nghe xong, thầm nghĩ phải thao cho Diệp Phong run rẩy hai chân, thần trí không rõ, nước chảy giàn giụa.

-Khốn khiếp! Tiếp tục nói anh thích tôi thao phía sau anh!

Võ Chí Dũng kích động lắc lư eo, cơ bụng vì khoái cảm mãnh liệt mà càng nổi lên rõ ràng, côn thịt sớm biến thành màu tím sậm dùng sức đâm chọc vào cửa mình làm Diệp Phong kêu lên *** đãng.

-Tôi thích… Thích cậu thao phía sau tôi… A…

Diệp Phong bị hắn đâm gần như không nói ra lời, nói mỗi một chữ thì lại có nước bọt trào ra khóe miệng.

Dương vật sắp bắn tinh dựa vào khoái cảm phía sau mà càng thêm cương cứng, Diệp Phong theo đuổi khoái cảm đằng sau, hai tay dần không nắm được lan can, hai mắt mông lung nhìn kiến trúc ở đối diện.

Khi Diệp Phong trượt xuống dọc lan can, đầu gối sắp quỳ xuống đất thì Võ Chí Dũng lập tức cởi áo vest của mình ném xuống dưới người anh. Diệp Phong quỳ cả người lên áo vest, chỉ còn cái mông đang bị người đàn ông thao vẫn vểnh cao hình thành tư thế mở rộng cửa đáng xấu hổ.

Thật lợi hại… Thật thoải mái…

Diệp Phong vẻ mặt mơ màng nắm chặt áo vest để trước mũi ngửi hơi thở thuộc về riêng Võ Chí Dũng, khuôn mặt xinh đẹp theo va chạm phía sau mà cọ xát với áo vest của Võ Chí Dũng, hơi thở nam tính thoang thoảng bao quanh anh cho anh ảo giác như nếm được mùi vị hạnh phúc.

-Lặp lại lần nữa anh thích tôi thao phía sau anh!

-Tôi thích cậu… thao… thao phía sau tôi…

Mồ hôi thấm ướt áo sơmi của Võ Chí Dũng, dán sát vào người hắn không thoải mái, bao lấy cơ thể đường cong lưu loát. Võ Chí Dũng chảy mồ hôi đầy người, mê muội nhìn chằm chằm vào Diệp Phong, mồ hôi trên cằm rơi xuống cặp mông cong vểnh của Diệp Phong ánh lên màu nước sáng bóng, chảy vào thắt lưng gầy gò.

Lúc này tâm tình Võ Chí Dũng vừa hưng phấn lại luống cuống, bóp chặt cặp mông bị va chạm mà run rẩy banh ra hai bên không hề khách khí, cửa mình tham ăn kia hoàn toàn lộ ra bộ mặt đói khát *** đãng, liều mạng phun ra nuốt vào cây gậy thô to.

Lúc Võ Chí Dũng rút côn thịt ra, lỗ nhỏ vội thít lấy đầu đỉnh cực đại như muốn níu kéo, ngay cả chủ nhân của nó cũng lên tiếng giữ lại:

-Không… Cho tôi…

-Tất cả đều cho anh!

Võ Chí Dũng thúc thật mạnh vào điểm mẫn cảm của anh.

-A —

Diệp Phong thét lên thất thanh, anh đã ở bên bờ cực khoái lập tức run rẩy bắn ra, từng dòng dịch thể phủ trắng áo vest dưới thân.

Võ Chí Dũng nhân cơ hội tiếp tục công kích điểm mẫn cảm, nội bích phản xạ bóp chặt côn thịt làm Võ Chí Dũng sảng khoái nheo mắt, hưởng thụ sung sướng ma xát nội bích non mềm. Khoái cảm bén nhọn do bị ma xát cũng đồng thời không ngừng truyền khắp thân Diệp Phong, hơn nữa điểm mẫn cảm liên tục bị va chạm cùng với côn thịt cố ý ma xát, tất cả đều làm Diệp Phong đắm chìm trong cơn nhục dục không thể kiềm chế.

Dương vật mềm nhũn lại ngẩng đầu.

-Tôi còn chưa bắn mà anh lại cương rồi! Diệp Phong, anh háo sắc quá.

Võ Chí Dũng nắm lấy ‘thằng nhỏ’ của Diệp Phong cố ý xoa nhẹ vài cái.

-Chỉ được tôi chơi mông đã cương thế này, anh thực không phải *** đãng bình thường.

Lời nói như vũ nhục làm ánh mắt mơ màng của Diệp Phong hơi thanh tỉnh.

-Tôi chỉ là… A… Chậm chút… A…

-Chỉ là gì?

Võ Chí Dũng chẳng những không chậm mà ngược lại còn càng lúc càng nhanh, khoái cảm tích lũy cắn nuốt thanh tỉnh Diệp Phong cố lắm mới có được.

-Chỉ là… Yêu cậu! Ư a…

Côn thịt ra vào rất nhanh trong người làm lý trí Diệp Phong bay sạch.

-Tôi cũng sẽ dùng ‘cậu em’ của mình hết sức yêu anh…

Võ Chí Dũng bị lời thổ lộ của anh làm vô cùng hưng phấn, côn thịt trực tiếp thúc vào chỗ sâu nhất trong đường ruột, Diệp Phong chịu kích thích lớn căng cứng thân thể, bò về trước muốn trốn chạy.

Võ Chí Dũng sao có thể để anh tránh né yêu thương của mình, hắn duỗi tay túm anh lại, đôi bàn tay to rộng bóp chặt mông anh dán sát vào háng mình, Côn thịt rút một nửa lập tức đâm sâu, Diệp Phong chỉ cảm thấy côn thịt thô to đâm vào đường ruột chật hẹp sâu bên trong, nhồi đầy trong anh.

Đầu nấm to tròn đâm vào lại rút ra, lại đâm vào, sung sướng chà đạp nội bích mềm mại. Cảm giác một rút một đẩy rõ ràng như vậy, Diệp Phong thậm chí có thể cảm giác thấy gân xanh gân guốc trên côn thịt chà xát lên thành ruột, từng cơn khoái cảm kịch liệt khiến anh phản xạ co thắt hậu môn khóa chặt côn thịt mỹ vị kia.

-Sâu quá… A… Sâu quá… A… Mông… Mông rất thoải mái… Rất thích…

Dịch ruột non trắng mịn dần tràn ngập giữa côn thịt và thành ruột làm côn thịt càng đưa đẩy thuận lợi hơn, Võ Chí Dũng thúc càng lúc càng nhanh vào hậu môn Diệp Phong. Lỗ nhỏ bị hắn làm cho chín rục, không thể duy trì màu hồng nhạt mà biến thành màu đỏ diễm lệ *** đãng nhất, *** dịch trong suốt xì xì chảy ra nhuốm đẫm miệng huyệt màu đỏ.

-A a… Tuyệt quá… A Dũng… Cậu tuyệt quá… A… Bên trong mông… Nóng quá… A… Lại bị cậu… A… Làm bắn rồi…

Cơ thể Diệp Phong phản ứng trung thành với sung sướng nguyên thủy nhất, thân thể được người yêu nhất va chạm, mũi ngửi được hơi thở của người yêu nhất, mà người kia cũng yêu anh, anh muốn không hưng phấn không thoải mái cũng khó.

Hưng phấn của Diệp Phong thu hút Võ Chí Dũng, côn thịt bị dịch ruột non tẩm ướt sũng ngày càng đâm chọc không lưu tình, lỗ nhỏ sắp cao trào bắt đầu co chặt.

Chỉ còn lỗ tai có thể nghe thấy tiếng kêu phóng đãng của Diệp Phong, ánh mắt lại không nhìn thấy vẻ mặt tuyệt vời lúc sắp cao trào của anh, điều này làm Võ Chí Dũng cực kỳ khó chịu bèn rút côn thịt dính đầy dịch ruột non ra. Lỗ nhỏ đột nhiên trống không nhất thời không thể khép kín, mị thịt ẩm ướt bên trong mấp máy đói khát có thể nhìn thấy rõ ràng.

-Ư…

Diệp Phong bất mãn lắc mông gọi người đàn ông về, khuôn mặt tuấn tú nhã nhặn nhưng xa cách thường ngày thoáng vẻ tủi thân.

-A Dũng, vào đi!

Vừa dứt lời, cả người Diệp Phong bị lật lại đối mặt với thân hình cao lớn đang quỳ giữa hai chân anh của Võ Chí Dũng, tia sáng dục vọng tràn đầy đôi mắt đỏ bừng, phân thân cao ngất nhắm ngay mông anh.

Nhìn thấy Võ Chí Dũng như vậy, Diệp Phong bất giác nhếch môi, nâng mông chạm vào côn thịt ấy.

-Đáng giận!

Võ Chí Dũng vừa mắng vừa hung ác giật giày da của Diệp Phong, lột quần âu xuống, xé tung quần lót dơ bẩn, hắn banh hai đùi Diệp Phong ra thúc mạnh vào lỗ nhỏ nóng rực.

Diệp Phong thích run bắn cả người, tùy ý Võ Chí Dũng mở đùi anh ra hết cỡ, tùy ý thưởng thức phân thân dựng đứng chảy nước, hai viên bi chớp lên. Còn có phong cảnh lỗ nhỏ phía dưới căng cực hạn quấn chặt côn thịt đỏ tím đang thúc điên cuồng.

Võ Chí Dũng không biết hình dung cảnh trước mắt thế nào, vì thế dùng động tác mãnh liệt nhất thể hiện hưng phấn của mình.

Hai chân trắng nõn ép trước ngực Diệp Phong, Võ Chí Dũng kéo hai tay đang bị trói của anh vòng quanh cổ, thân thể nặng nề của mình cũng đè lên anh.

-Diệp Phong… Tôi yêu anh… Tôi yêu anh…

Hắn kích động hôn lên khuôn mặt mê loạn của Diệp Phong, chỉ có hạ thể đang gắn liền không ngừng kích thích, tiếng thịt va chạm vang dội kích ra tầng tầng gợn sóng ái dục khiến người ta say mê trong đó, cam tâm sa đọa.

Diệp Phong ôm cổ hắn, đôi môi ướt át tìm kiếm môi hắn.

-Tôi cũng… Yêu cậu… A… Không được… Muốn bắn… A…

Bụng hai người đè chặt phân thân cương cứng làm bụng họ ướt đẫm, mà hạ thể gắn liền của họ chỉ có thể dùng đống hỗn độn để hình dung.

-Mau… Mau làm tôi… Làm cho tôi bắn…

Cao trào gần kề làm cả người Diệp Phong căng cứng, bóp cho Võ Chí Dũng thích đến không thể thích hơn, ra sức đâm nát lỗ nhỏ. Khoái cảm bén nhọn kích thích não bộ Diệp Phong, trong đầu trống rỗng chỉ còn dục vọng muốn bị người yêu làm đến bắn ra.

-Dùng sức… Tôi sắp… Tôi sắp bắn…

-Hô… Anh sắp bấm đứt tôi rồi! Tôi đâm chết anh!

Va chạm mạnh mẽ chỉ chốc lát đã đưa Diệp Phong lên đỉnh cực khoái, nằm dưới thân đàn ông kêu khóc bắn tinh, run rẩy kịch liệt. Nhưng côn thịt cứng như thiết của người đàn ông vẫn điên cuồng đâm chọc cực nhanh trong hậu môn anh, thành ruột co rút thật chặt, khoái cảm ma xát làm Diệp Phong không thể hoàn hồn trong cơn thất thần cực khoái.

-A… Không…

Mãi đến khi Diệp Phong không chịu nổi Võ Chí Dũng mới ưỡn lưng bắn ra dịch thể nóng bỏng, Diệp Phong lúc này đã vùi vào hõm cổ hắn, thân thể run rẩy bị hắn bắn tinh. Tinh dịch nóng rực đặc sệt thuộc về riêng Võ Chí Dũng nhiều đến mức không những bắn đầy trong ruột Diệp Phong mà còn tràn ra từ chỗ mập hợp, làm miệng huyệt đỏ sẫm dính đầy bạch trọc vừa *** loạn lại dơ bẩn.

Võ Chí Dũng lưu luyến cửa mình cực nóng lại co rút của Diệp Phong, thong thả thúc vài cái mang ra không ít dịch đặc màu trắng bạc, mỗi lần đưa đẩy dịch thể này liền trào ra bộ vị gắn kết giữa hai người.

Lâu sau hai người mới bình phục hô hấp hỗn loạn, Võ Chí Dũng chậm rãi rút côn thịt, hậu môn thít chặt đầu đỉnh như muốn níu giữa, cuối cùng ‘pặc’ một tiếng rất nhỏ, đầu đỉnh rút khỏi miệng huyệt. Hậu môn không thể khép kín lập tức trào ra đầy dịch thể *** uế, chẳng những nhiễm bẩn mông Diệp Phong mà còn dính đầy áo vest bên dưới.

-Ưn…

Diệp Phong ngước đôi mắt vô thần, nước bọt dính đầy khóe miệng, tóc mái ướt mồ hôi dán sát vào vầng trán bóng loáng, cổ, xương quai xanh, bả vai, ***g ngực che kín dấu hôn xanh tím của người đàn ông, cổ áo bị kéo xuống lộ ra đầu nhũ sưng to, bụng dính đầy dịch thể của mình.

Võ Chí Dũng buông lỏng áp chế với Diệp Phong, cặp chân bị đè trước ngực yếu đuối trượt xuống vô lực, hai chân run rẩy mở rộng, hiển nhiên bị người đàn ông thao cho nhũn chân.

So sánh với bộ dáng ngực rộng mở, hạ thể trần như nhộng của Diệp Phong, Võ Chí Dũng chỉ cởi một chiếc áo vest, thiếu một cái caravat, tháo thắt lưng cùng khóa kéo quần.

Đối lập rõ ràng làm Võ Chí Dũng bỗng sinh yêu thương, cẩn thận cởi caravat đang trói hai tay Diệp Phong, đau lòng hôn lên vết trói trên cổ tay, hỏi đầy tự trách:

-Có đau không?

-Không sao.

Vẻ đau lòng trên mặt Võ Chí Dũng làm Diệp Phong cảm giác mình được coi trọng, nụ hôn mềm nhẹ quét tới đau đớn nơi cổ tay, Diệp Phong khẽ mỉm cười, cổ tay lướt qua môi Võ Chí Dũng làm hắn hôn lên lòng bàn tay cùng ngón tay của mình.

Võ Chí Dũng bị nụ cười của Diệp Phong mê hoặc, thuận thế nhấc anh lên khóa ngồi trên đùi mình, nụ hôn vô cùng dịu dàng phủ kín trên mặt cùng trên cổ anh.

Diệp Phong nhìn thẳng vào mắt Võ Chí Dũng, đôi mắt ấy ánh lên bóng dáng mình đang được hôn đầy yêu thương, thầm nói trong lòng:

“Tôi yêu cậu, cả đời không hối hận, hy vọng cậu cũng không hối hận khi yêu tôi.”