Khô Dã
29/4/2022
- ------------
Thời điểm Từ Huệ đến lớp vẫn còn khá sớm, cô nhìn xung quanh một chút liền thấy một người gốc châu Á với mái tóc đen, nhanh chóng bước tới: "Can I seat here?" (Tôi ngồi đây được không?) Người bên cạnh chợt nghe thấy giọng nói vang lên, cậu khẽ liếc cô một cái rồi nhấc cuốn sách để sang chỗ khác, sau khi Từ Huệ bắt gặp ánh mắt của đối phương mà trong lòng vang lên một câu "mẹ nó", cô hận bản thân không đọc thêm sách để đến khi gặp được trai đẹp thì chỉ có thể nghĩ đến hai từ đẹp trai mà không thể dùng thành ngữ để diễn tả vẻ đẹp đó. Từ góc nhìn của Từ Huệ, cô có thể nhìn thấy đường cong từ chiếc cằm cho đến hàm dưới của cậu, khi nhìn lên cô thấy có một nốt ruồi nằm ở ngay giữa môi dưới cùng với chiếc mũi cao và thẳng tắp. Từ góc nghiêng của mình, cô có thể nhìn thấy lông mi của cậu đang khẽ rung lên, khóe miệng vô cảm mà khẽ nhếch xuống lại tăng thêm vẻ lãnh đạm của cậu. Thời điểm hai người vừa nhìn nhau, Từ Huệ đã bị thu hút bởi ánh mắt của cậu, con ngươi màu nâu nhạt trống rỗng khi nhìn đối phương, tựa như muốn xuyên thấu cô vậy.
Việc đầu tiên cô làm sau khi cất cặp sách và ngồi xuống chính là bật điện thoại của mình lên và bắt đầu tán gẫu với các chị em của mình: "Hôm nay mình đến lớp, cậu bạn ngồi bên cạnh đẹp trai quá!!"
"Cậu ấy là người Trung Quốc hay người nước ngoài vậy? Còn không mau chào hỏi người ta đi."
"Ảnh ảnh, không có ảnh thì nói cái gì!"
Từ Huệ cắn đầu ngón tay sau khi suy nghĩ hai giây, mới quay đầu mà dùng đầu ngón tay chạm vào cậu: "Chinese?" (Người Trung sao?)
Hạ Tầm khẽ cau mày nhìn ngón tay cô đang chạm vào mình, đợi đến khi cô thu tay về, cậu mới đưa mắt nhìn khuôn mặt của Từ Huệ mà gật đầu.
Từ Huệ nhìn cậu mà thu tay về, bản thân cảm thấy đôi chút xấu hổ, ánh mắt lãnh đạm của cậu khiến cô nhất thời cảm thấy điều hòa trong phòng học có hơi lạnh.
"Mình trông cậu ấy hung dữ như vậy, nếu mà chụp lén chắc mình chết mất."
Từ Huệ liếc mắt một cái mà âm thầm cất điện thoại đi, như muốn giả bộ chụp ảnh tự sướng mà xem xét bí mật của người con trai đang ngồi bên cạnh mình, nhưng tiếc là cậu đang cúi đầu mà nhìn chăm chăm vào điện thoại của mình.
"Không, không được, mình không thể chụp ảnh, các cậu phải tự chính mình nhìn thấy mới biết cậu ấy đẹp trai đến mức nào."
"Lần trước, cậu cũng nói anh chàng đón cậu ở sân bay cũng đẹp trai, sao cậu đi Mỹ mà cùng lúc gặp nhiều anh chàng đẹp trai như vậy, lão nương ở trong nước nhìn thấy đều là quả dưa lệch với quả táo bị nứt."
"Người kia thì lại khác! Người kia trông có vẻ lưu manh và đẹp trai! Chủ yếu là người đó vô cùng cao lại có một đôi chân dài. Còn chú chim nhỏ ở bên cạnh mình có thân hình cao 1.7m cơ!"
"Thật tiếc vì đó lại là một cuộc giao dịch về tiền bạc haha."
"Nhưng mình cũng sẵn sàng đánh đổi tiền bạc mà!!"
Khi giáo viên vào lớp, Từ Huệ nhanh chóng cất điện thoại mà nhìn ngang qua hồ sơ của người bên cạnh, không khỏi mở miệng bắt chuyện:
"Cậu tên gì vậy? Mình là Từ Huệ, cậu cũng có thể gọi mình là Cara."
"..." Sau một hồi im lặng cậu mới lên tiếng, "Hạ Tầm." Trả lời xong, cậu mở sách và ngẩng đầu nhìn giáo viên ở trên bục giảng.
Từ Huệ khịt mũi, thấy cậu không muốn nói chuyện nên cũng không nói gì thêm mà tập trung nghe giảng. Tiết đầu thường sẽ là màn giới thiệu của giáo viên và học sinh, hôm nay chính thức bước vào buổi học đầu tiên của cô. Đó lại là môn lịch sử kiến trúc mà Từ Huệ không thích nhất, lúc đầu cô sợ các môn xã hội nên mới lựa chọn ngành khoa học, nhưng vẫn không thể thoát khỏi bộ môn lịch sử. Cuối cùng cũng đã qua được một giờ học và khi cô định đứng dậy đi vệ sinh, vừa mới quay đầu lại thì vô tình nhìn thấy trang máy tính của anh chàng lãnh đạm này lại là trang web chính thức của La Mer, Từ Huệ dừng lại mà hỏi cậu: "Cậu mua sản phẩm chăm sóc da cho bạn gái sao?" Hạ Tầm nghe vậy ngẩng đầu lên nhìn cô, trầm giọng nói: "Không."
Từ Huệ khịt mũi, giấu đi niềm vui nho nhỏ ở trong lòng nói tiếp: "Cậu muốn mua cho người nhà sao? Kem ma thuật tốt thật đấy, mình dùng rất nhiều lọ kem này rồi."
"..."
Ngay khi Từ Huệ cho rằng bản thân đã nói quá nhiều, anh chàng đẹp trai ngồi bên cạnh đột nhiên nói: "Cảm ơn, cậu còn muốn giới thiệu cho tôi thứ gì nữa không?"
"Ừm, nước tinh chất này cũng rất dễ sử dụng, cùng với kem dưỡng mắt tinh chất nữa, mình thích nhất bộ dưỡng trắng này..." Đột ngột giới thiệu cho cậu mười lăm phút về sản phẩm của La Mer, Từ Huệ cảm thấy hối hận khi không đến La Mer làm sales, "Cậu chờ một chút, mình sẽ quay lại rồi nói với cậu sau." Thấy tiết thứ hai chuẩn bị bắt đầu, Từ Huệ có chút ngạt thở vì muốn đi tiểu, vào những phút cuối cùng cô mới nhớ đến bản thân cần phải đi vệ sinh.
Sau khi cô quay trở lại, giáo viên đã bắt đầu giảng bài, Từ Huệ mới nói chuyện được với anh trai nhỏ được có 15 phút, nhưng xung quanh hiện giờ đã im lặng nên cô có chút xấu hổ nên không dám nói thêm. Khi giáo viên giảng được mười phút, Từ Huệ bắt đầu cảm thấy buồn ngủ, cô vừa mới xuống máy bay vào tối hôm qua mà hôm nay đã bắt đầu lên lớp, việc chênh lệch múi giờ khiến cô cảm thấy mệt mỏi. Trong khi cô đang suy nghĩ về cách vượt qua hai giờ học còn lại, một cuốn sách từ bên cạnh được đẩy sang. Từ Huệ giật mình mà quay lại nhìn Hạ Tầm, cô có lẽ cũng không ngờ Hạ Tầm lại chịu chia sẻ sách với cô. Hạ Tầm cúi đầu gạch dưới những điểm chính trong lời dạy của giáo viên, thấy cô cứ nhìn mình chằm chằm mà không chịu đọc, cậu liền dùng đầu bút gõ vào trang sách, Từ Huệ giờ mới phản ứng lại mà cúi đầu nhìn những dòng chữ trên trang sách, cậu có thể nghe thấy cô thì thầm cảm ơn và tiếp tục nghe giảng.
Sau một tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng đã đến giờ ra chơi, Hạ Tầm đậy nắp bút lại, nhanh chóng mặc áo len và đội mũ lên rồi nhanh chóng rời khỏi lớp.
Từ Huệ lấy điện thoại ra: "Các chị em, mình thất thủ rồi."
"Mình sai rồi, mình bỏ qua người đón mình ở sân bay! Chỉ là cậu bạn này học cùng lớp với mình, ban đầu mình còn tưởng cậu ấy hung dữ lắm, khi bạn học này nhìn mình liền cảm thấy người ta không thích mình, kết quả! Là cậu ấy chủ động! Chia sẻ sách với mình!! Lại cực kỳ hiền lành! Mình sẵn sàng để cậu ấy mắng mình mười lần khi cậu ấy nóng nảy!"
Hạ Tầm mua một chai nước ngọt ở máy bán hàng tự động, cậu đứng dựa vào tường ở bên ngoài lớp học rồi bật điện thoại di động của mình lên, chuyển sang tài khoản WeChat của mình và mở hộp thoại "Yshang".
"Ồ, đó là em trai, nếu sau này cậu cần gì khác thì cứ việc đề cấp đến nhé."
Hạ Tầm nhìn vào câu cuối cùng ở trong hộp thoại, và đầu ngón tay chạm vào trong sự vô thức.
Muốn anh được không?
- -------------
Note: Trong truyện sẽ có những đoạn hội thoại được tg viết bằng tiếng anh, mình vẫn sẽ để nguyên và edit ở bên cạnh nhé.
Tác giả: Ngưu Nãi Hạp Tiểu Tỷ.
Editor: _Oddyie.
Nguồn Raw + QT: KTĐM.
Truyện edit chưa có sự đồng ý của tác giả. Bản edit chỉ đảm bảo đúng 70 - 80% so với bản gốc. Hy vọng mọi người đừng mang đi đâu. Cảm ơn và chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.