Khó Bảo Gặp Khó Tính

Chương 5: Xin lỗi.




Sáng hôm sau Tống Á Hiên đi học ,lần này không hộ Tống Á Hiên chị gái an toàn đi học được nên Á Hiên có chút bất an.

- Chị hai đi cẩn thận nhé ,chị nhớ nhé.

- Chị biết rồi...mà em đi đâu thế ?

- Em có việc bận nên đến trường để xíu ,tạm biệt chị hai.

Tống Á Hiên tươi cười ,hai tay giơ lên cao vẫy vẫy rồi chạy đi mất hút .

Tống Á Hiên đến một con đường nhỏ ở ngay ngã ba đường ,đó là một con đường thông từ bên ngoài đường đến một bãi đất trống ,nơi sẽ được xây dựng thành những tòa nhà cao tầng vào mấy năm sau.

Á Hiên không đi đến bãi đất trống mà chỉ đi vào con đường ,Đinh Trình Hâm đã đứng đó chờ từ lúc nào không hay.

Hắn hút thuốc ,lưng dựa vào tường ,bộ dạng hiện giờ không khác gì mấy tên côn đồ nhưng chỉ khác là tên côn đồ họ Đinh này ăn mặc sang trọng đúng kiểu con nhà giàu.

- Đến rồi à ?

Đinh Trình Hâm nhả khói thuốc ,tay cầm cái điếu thuốc đang còn hút dỡ ném mạnh xuống đất ,chân dẫm đạp lên để lửa nhỏ trên đầu điếu tắt hẳn đi.

- Nhanh đi tôi còn phải đến trường.

Á Hiên vứt balo sang một bên rồi nói ,Đinh Trình Hâm cho hai tay vào túi quần tiến chầm chậm lại phía cậu.

- Nghe nói mày đến đó cũng đâu học hành cho nên thân ,thế thì gấp gáp làm gì nhỉ ?

- Đến để bẻ gãy tay con bồ khốn nạn của anh đó !

Tống Á Hiên gằn giọng ,đôi mắt ánh lên sự dữ tợn. Trình Hâm cười cười sau đó liền bất ngờ vung tay đánh cậu.

Á Hiên thân thủ nhanh lẹ liền tránh né ,chắc có lẽ từ đó đến giờ quá quen thuộc với kiểu này nên cậu có thể lường trước được.

- Không tệ.

Đinh Trình Hâm có chút khen thưởng ,hắn chạy nhào lại tấn công Tống Á Hiên ,Á Hiên đánh không lại liền liên tục tránh đòn.

Trình Hâm không biết có được cho tập võ hay không mà cậu thấy thân thủ hắn rất nhanh ,ra đòn cũng rất mạnh.



Được một lúc thì hắn cũng túm lấy được cậu ,Trình Hâm đè Tống Á Hiên xuống đất ,tay tay kìm chặt tay Tống Á Hiên không cho cậu nhúc nhích.

- Bỏ ra ! Đánh thì cứ đánh ! TÔI KHÔNG THÍCH MẤY TRÒ BỈ ỔI !!!

Tống Á Hiên bực bội hét lên ,nét mặt Trình Hâm mới đầu cau có sau đó lại ngạc nhiên cuối cùng thì lại phấn khích .

Á Hiên nhìn sắc mặt thay đổi liên tục của hắn thì không đoán ra được cảm xúc của Trình Hâm hiện tại là như thế nào.

- Mày nghĩ tao làm gì mày ?

- Đánh thì đánh đại đi ! Tôi cam chịu !!!

Cậu hướng mặt đối mặt với hắn ,mắt Tống Á Hiên nhắm chặt lại ,thà nhắm mà bị đánh còn hơn mở mắt mà bị đánh.

Đinh Trình Hâm đột nhiên bắt đầu sờ mó Tống Á Hiên khiến cậu hết hồn mà vung mạnh tay đấm vào mặt hắn.

Trình Hâm ngã nhào xuống đất ,nãy giờ chỉ có hắn đánh Á Hiên chứ Á Hiên chưa một lần đánh trúng hắn ấy vậy mà bị sờ có một cái ngay ngực thì lại bộc phát sức mạnh đánh hắn một cái té nhào ra đất.

Đinh Trình Hâm có chút giận dữ khi bị đấm vào má ,hắn ngồi dậy bò nhanh lại phía Á Hiên mà kéo Á Hiên ngã xuống rồi ngồi đè lên người cậu tiếp.

- Sao mày dám hả thằng ranh con !!!

- ĐÃ NÓI ĐÁNH CÔNG BẰNG !! ANH MỚI LÀM GÌ VỚI TÔI VẬY HẢ !!!

- SỜ MỘT CÁI LÀ CHẾT MÀY À !! NÓI ĐÁNH CÔNG BẰNG CHỨ CÓ NÓI LÀ KHÔNG ĐƯỢC ĐỘNG CHẠM CƠ THỂ À ! NẾU VẬY THÌ CÒN GỌI GÌ LÀ ĐÁNH !!!

- ANH !!!

Tống Á Hiên tức giận không nói nên lời ,tay định đấm vào cái bản mặt khó ưa đó thì liền bị Trình Hâm ngăn chặn.

Á Hiên bắt đầu phản kháng ,cậu nắm tóc Đinh Trình Hâm rồi kéo hắn xuống đất ,Trình Hâm cũng không vừa mà nắm chặt cổ áo cậu lôi theo.

- Thằng nhãi này !!!

- Anh bỏ áo tôi ra !!



- Thế thì mày bỏ đầu tao ra !! Hôm nay tao là nhịn không muốn mày bị gãy tay đấy nên biết điều chút đi !!!

Tiếng cãi nhau vang vọng ,tình cờ lại có người đi ngang qua nghe tiếng gây gỗ mà chạy tới can ngăn.

- Hai đứa làm gì đánh nhau thế ! Bỏ ra !!

Người đàn ông cao to đi đến can ngăn ,Tống Á Hiên tức giận muốn nhào lại đánh thì liền bị người đàn ông kia chặn lại một cách dễ dàng.

- Mẹ mày ! Thằng khốn ranh con !!!

Đinh Trình Hâm nhào tới ,hắn hoàn toàn vẫn chưa chịu thua ,nhìn có vẻ như đang rất sung sức muốn đánh tiếp.

Người đàn ông Á Hiên thấy cao to ,mạnh mẽ kia thực chất lại cao bằng Đinh Trình Hâm ,bây giờ cậu mới nhận ra điều đó.

Cuộc chiến kết thúc với việc chẳng ai thắng ai ,Tống Á Hiên bỏ mặc Đinh Trình Hâm vẫn đang đứng đó nói chuyện với người kia mà đeo balo bỏ đi.

Cậu mong đây làm lần cuối cậu với Trình Hâm đụng mặt nhau vì coi như sự trả thù cho bạn gái của hắn đến đây cũng đã kết thúc rồi.

Tống Á Hiên đi đến trường ,đã muộn giờ học nhung cổng trường vẫn còn mở. Cậu nhanh nhẹn chạy vào trong.

Á Hiên chạy lên lớn của Tống Hiền để chắc chắn chị mình vẫn ổn rồi mới chạy về lớp học.

- Tống Á Hiên sao lại đến trễ ?

- Em có công việc.

- Chuyện hôm qua em nên nhận lỗi đi ,tôi biết hết rồi.

- Tại sao em phải xin lỗi trong khi họ là người sai thưa cô ?

- Em nên biết người sai là em và em phải là người xin lỗi ,đừng để tôi mang tiếng giáo viên không biết dạy dỗ học sinh.

- Thưa cô ,họ sai chứ em không sai ,họ đánh chị của em, nhà trường biết nhưng không xử lý ,em đã mất niềm tin vào cô và nhà trường rồi.

- Em !!

- Cho dù có chết thì Tống Á Hiên cũng không bao giờ xin lỗi lũ người đó thưa cô.