Khiết Khiết! Để Tôi Bắt Được Rồi Thì Em Đừng Hòng Chạy!

Chương 16: Hai Cha Con Nhà Họ Dương!




Kể từ ngày quyết định đưa Tư Thâm đi du học, cả gia đình Dương Lãnh cũng đã đi hết khắp nơi trên địa bàn của Liên minh Quốc Chủ định cư.

Ông bà nội của Triết Lãng thì thích nước Anh, thích Luân Đôn rạng rỡ nên đã quyết định sang đó an hưởng tuổi già. Cha mẹ Triết Lãng cùng đứa em trai nhỏ lại muốn qua Roma, vì trụ sở chính ở đó, đám người hắc đạo cũng không dám manh động....

Chỉ mỗi anh! Mỗi anh muốn ở lại nước Mỹ tiếp tục hoàn thành công tác học tập và quá trình " theo đuổi " vợ của mình. Năm nay anh đã 17 tuổi! 17 tuổi rồi! Chỉ còn mấy tháng nữa, Triết Lãng sẽ trở thành người thay thế cha mình, quản lí cả thế giới đầy ắp sự ám ảnh và những con sông tràn ngập mùi máu...máu....máu và máu....

Năm xưa trong ngày cuối cùng diễn ra lễ cưới của ba Dạ, ông đã hùng hồn tuyên bố sẽ đưa con trai lên một nơi cao ngất ngưỡng khi nó tròn 22 tuổi. Đâu ai biết được rằng, đó chính là một lời nói dối tráo trợn nhất mà ông từng làm!

18....mới chính là độ tuổi thích hợp để anh nắm trong tay sinh mạng của hàng ngàn, hàng vạn tỷ người. Tất nhiên, người thừa kế chắc chắn sẽ phải chịu những thứ mà người bình thường không bao giờ chịu được!

Tin tức bị rò rỉ, Dương Cung Huyết lại có gián điệp, các ông trùm đang mâm mê chiếc ghế đế vương đó của anh. Họ có thể làm đủ mọi cách để hủy diệt Tân Vương, gia đình hắn, bạn bè hắn, tất cả đều có thể xảy ra khi hai gia tộc Dương Lãnh và Cung Hoàng sơ suất. Vì thế, cách tốt nhất là hãy để họ ẩn cư ở một nơi an toàn nhất!

**

Một tháng sau khi Dương Lãnh Hoàng Dạ sang Ý....

Cả căn biệt thự Tuyết Dạ như chìm vào trống vắng, thiếu hẳn tiếng cười của nhị thiếu gia nhỏ tuổi, từ người hầu cho tới quản gia....tất cả đều im lặng làm việc không hề hé răng phát biểu một câu nào. Bởi họ biết, tính cách của Đại thiếu gia còn đáng kinh tởm hơn cả ông chủ!

Màn đêm càng khiến cho Tuyết Dạ tĩnh mịch và u ám hơn, Triết Lãng diện một thân vest đen ngồi trên con Ferrari sang trọng, khí chất khiến người khác phải nể sợ.

Ở một nơi khác, một người đàn ông trung niên cũng khoác lên mình bộ vest, nhưng có vẻ nó màu xám. Khuôn mặt cương nghị, lạnh lùng chớp nhoáng thấy được sự tàn nhẫn trong đôi mắt đen láy. Ông ngồi vào chiếc Bugatti, di chuyển khác hướng đi của anh.

20 phút sau...

Hai con xe cùng nhau dừng lại trước căn cứ bí mật của Huyết Phong Dạ lúc còn tồn tại, nay đã trở thành trống vắng hoang sơ, không một bóng người. Do Dương Lãnh và Cung Hoàng hợp làm một, dẫn đến Dương Cung Huyết ra đời, căn cứ ngay lập tức chuyển sang nơi khác, tránh bị phục kích.

Hai nam nhân mở cửa bước xuống, ánh mắt thậm chí không hề nhìn nhau mà trực tiếp đi vào trong. Có lẽ, họ không thể ngờ được rằng, từ nãy đến giờ vẫn luôn có một người đuổi theo họ...



**

Họ đi sâu vào nơi u tối nhất Huyết Phong Dạ – Vong Xuyên. Nếu ở mười mấy năm về trước, đây chính là nơi Dương Lãnh Hoàng Dạ dùng để chất chứa những thi thể, thậm chí nó còn có cả một hồ nước nhỏ được hoạt động bằng máu người...trông vô cùng ghê gớm!

Rất bất ngờ khi Vong Xuyên có người canh gác, không chỉ một mà là hơn mười. Đếm qua đếm lại chỉ vỏn vẹn 13 người canh gác ở nơi đây, theo số giờ mà thay phiên nhau trấn giữ. Đồng hồ điểm đúng 12 giờ đêm, sẽ có một chiếc bán tải màu đen chở 13 vệ sĩ đến khu vực thay thế, họ đến và sẽ ở trong vòng 12 tiếng!

Dọc đường đi, hai người nam nhân vẫn chưa nói với nhau câu nào, kể cả khi vào thang máy họ cũng chả thèm nhìn nhau. Tầng được chọn là 18, nơi đã từng có ba người vinh dự được diện kiến, rất tiếc...một người đã phải mất mạng vào 8 năm trước!

* Ting *

Cửa thang máy mở, họ bước ra và di chuyển tới một gian phòng trống. Căn phòng chỉ có một cái bàn ở giữa và hai chiếc ghế đặt hai bên, ngoài ra còn có một bóng đèn nhỏ được treo lủng lẳng ở vị trí giữa bàn.

* Cạch *

Người đàn ông trung niên chốt cửa phòng lại, ngay giây sau đó đã di chuyển ánh mắt đến Triết Lãng nở một nụ cười, giọng nói mang vạn phần yêu thương của ông vang lên:

– Con trai, khoảng thời gian này đã để con chịu thiệt thòi!

Triết Lãng ngay lập tức tiến lại gần trao cho ông một cái ôm đầy xúc động, ông cũng không ngại đáp lại, hơn nữa còn càng thêm siết chặt bả vai anh.

– Cha! Diễn cảnh như vậy chẳng khác nào bảo con bất hiếu?

Cha? Thôi khỏi đoán mò đoán non làm gì. Người được anh ta kêu cha thì chỉ có ông thôi, Dương Lãnh Hoàng Dạ!

Ông cười ha hả trước câu nói của con trai, luyến tiếc buông anh ra sau đó vỗ vai Triết Lãng mấy cái, khen ngợi:

– Oscar nợ con một giải diễn viên triển vọng!

– Hahahh!



Hai người lập tức cười vui vẻ với nhau, bộ mặt lạnh lẽo lúc nãy y như rằng không phải của họ. Vì họ biết, khoảnh khắc này sẽ không kéo dài quá lâu nếu họ không biết trân trọng!

Còn nói về lý do tại sao ư? Đơn giản hai chữ " Nguy hiểm "!

Gia đình Dương Lãnh được đồn đại như một giới doanh nhân trong bạch đạo, ba Dạ dẫn dắt Dương Tế đi tới đỉnh vinh quang của sự giàu có và tài giỏi. Chỉ bởi nguyên nhân này thôi, đời tư của họ chắc hẳn sẽ được săn đón rất nhiều. Việc này sẽ khiến giới hắc đạo " biết quá nhiều " gia đình đó, thế nên chỉ có cách " diễn " mới làm giả được sự thật!

Thái độ lạnh nhạt với gia đình của Triết Lãng cũng được truyền thông thu lại, họ dễ dàng tung ra những bài báo khuếch đại sự việc về gia đình nhà họ Dương mà không phải chịu bất cứ áp lực nào, chứng tỏ hai cha con nhà này thâm hiểm biết bao nhiêu!

Biết được này của Triết Lãng, nhiều thế lực hắc đạo đã âm thầm chuẩn bị lực lượng hòng nhắm vào trọng tâm của Dương Lãnh Hoàng Dạ mà đánh, đây cũng chính là điều mà hai cha con họ muốn!

Người ta nói đánh rắn thì sẽ động cỏ, bởi vậy họ chờ. Chờ đến khi con rắn xuất hiện, bụi cỏ đó chắc chắn sẽ bị hủy diệt một cách tàn nhẫn!

*

Trở lại căn phòng u tối đó, họ đã ngồi yên vào vị trí của mình, sự nghiêm túc toát ra từ vẻ mặt ấy của cả hai. Tức khắc, không khí trong đây đều bị nhấn xuống mạnh, lạnh toát cả sống lưng.

Anh ngồi bắt chéo hai chân, hai tay đan vào nhau để ở đầu gối, nét mặt lạnh lùng không giống như thiếu niên 17 tuổi một chút nào cả. Đá mắt qua nhìn Hoàng Dạ, anh hỏi:

– Chúng ta ngồi ôm cây đợi thỏ như vậy, thỏ sẽ chạy đến sao?

Ông bình thản đáp:

– Không! Thỏ sẽ không đến. Nhưng rắn, chắc chắn sẽ đến.

Hai người cùng nhau nhếch môi tỏ sự khinh bỉ cho kẻ địch lần này, kế hoạch vốn đã cũ rích, còn tồi tệ hơn khi họ nhắm vào gia đình nhà họ Dương. Khi phát hiện ra rồi, ngày đó chính là tàn cuộc của nó!

– Chấc chậc...để xem, con rắn này sẽ độc đến cỡ nào!