Chương 9: Quỷ ăn người, người ăn người.
Lâm không chờ được mà đi đến kệ sách tu luyện bắt đầu đọc. Hắn cần bổ sung kiến thức cho bản thân.
"Nỗ lực học tập, tinh thần +0,01 ki"
"Nỗ lực học tập, tinh thần +0,05 ki"
Trải qua 2 tiếng rưỡi đọc liên tục, Lâm đã có hiểu biết nhất định về việc tu luyện. Đầu tiên đó là thể tu, dựa vào những gì được ghi lại thì thể tu là rèn luyện cơ thể đến cực hạn. Khi đến cực hạn cơ thể sẽ sản sinh ra huyết khí, tiếp tục sử dụng huyết khí để phá vỡ cực hạn của thân thể.
Vũ khí của thể tu chính là cơ thể của mình, ở đẳng cấp cao sẽ đạt đến đao thương bất nhập, kim cương bất hoại. Những lưu phái tu luyện khác trong cùng cảnh giới gần như không có bất kì thủ đoạn nào có thể phá vỡ phòng ngự của thể tu.
Vì phải trui rèn bản thân đến mức cực hạn nên ý chí của mỗi một vị đều rất kinh khủng. Ngoài ra huyết khí là thứ có sức sát thương chí mạng đối với yêu ma quỷ quái. Sát thương khủng, phòng ngự khủng, tinh thần ý chí khủng đó là hình dùng của một thể tu.
Nhưng mà nó không đơn giản luyện thành như vậy. Theo lí thuyết ai cũng có thể làm thể tu. Một người thường rèn luyện cơ thể đến cực hạn không quá khó, nhưng kế tiếp ngưng tụ ra huyết khí để tiếp tục phá cỡ cực hạn thì vô cùng khó. 1000 người luyện đến cực hạn thì có lẽ sẽ được 5-6 người.
Nếu nghĩ đó là khổ tận cam lai thì chưa đâu, đó chỉ là cảnh giới thứ nhất Trảm Thập. Sau Trảm Thập còn có Phá Bách, Đấu Thiên, Trấn Tướng.... Mỗi một cảnh giới đều phải đi đến cực hạn rồi phá.
Theo thông tin trong sách thì hắn thấy có các cảnh giới như sau Trảm Thập, Phá Bách Đấu Thiên, Trấn Tướng, Thống Soái, Phong Hầu. Bên trên nữa cũng có nhưng không được đề cập đến tên.
Thông tin được ghi lại cho thấy rất nhiều người bị kẹt ở Trảm Thập hoặc Phá Bách không thể tiếp tục đột phá. Tuy rằng không cam tâm nhưng không thể không chuyển tu thành võ giả. Nói rằng không cam tâm bởi vì 1 vị thể tu Trảm Thập mạnh ít nhất gấp 3 lần một vị Trảm Thập của lưu phái khác. Càng về sau sự chênh lệch này càng kinh khủng.
Nói lên võ giả, đây là ý tưởng của một vị kì tài gọi Vô Danh. Ông bị kẹt tại Phá Bách rất lâu, không cam tâm chuyển tu thành linh giả. Vô danh sáng tạo ra một phương pháp tu luyện đó là kết hợp huyết khí và linh lực để tạo thành Nội Lực. Tích trữ nội lực đột phá cảnh giới, sau đó mới rèn luyện thân thể.
Dù trình tự có khác nhưng hiệu quả không tệ. Võ giả kế thừa ưu điểm của cả thể tu và linh giả nhưng thân thể không sánh bằng thể tu, nội lực cũng không đa dụng như linh lực. Chiến lực thì đúng quy đúng củ, không mạnh mẽ vượt trội, nhưng cũng không yếu. Đây là không tính một số thiên tài. Bởi vì trong cơ thể vẫn có huyết khí nên đối phó với yêu ma vẫn có ưu thế nhất định.
Còn về linh giả đó là thông qua tu luyện biến linh khí trong thiên địa thành của bản thân. tích trữ trong đan điền, kinh mạch. Thông qua các loại ấn quyết, pháp thuật mà t·ấn c·ông, phòng thủ. Đây là một lưu phái rất đa dụng, có thể dùng linh lực của mình làm rất nhiều thứ. Nhược điểm là không có huyết khí để sử dụng, nhưng bù lại vẫn sẽ có pháp thuật chuyên dụng để đối phó yêu ma.
Thiên tuyển giả, cái tên đã nói lên rất nhiều thứ. Đây là người có thể thức tỉnh siêu năng lực. Dị năng phát động cũng nhờ linh lực. Nhưng thiên tuyển giả tốc độ tu luyện cực kì nhanh tùy vào năng lực mình có. Ví dụ như người đó thứ tỉnh năng lực cấp 3, tương đương với Đấu Thiên. Trong thời gian ngắn người đó sẽ tu luyện nhanh chóng đến Đấu Thiên Cảnh sau đó mới chậm lại. Theo đẳng cấp linh lực tăng lên dị năng của họ cũng lột xác trở nên mạnh hơn.
Điều đáng sợ của một thiên tuyển giả là bọn họ vẫn có thể tu luyện lưu phái khác. Hắn thấy trong sách có ghi rằng nếu gặp một thiên tuyển giả trừ khi hiểu về dị năng của họ, còn không thì đừng ham chiến. Dị năng có thể nói là muôn hình vạn trạng. Yếu điểm của thiên tuyển giả là nếu dị năng không thiên về t·ấn c·ông thì rất khó đối phó yêu ma.
Cuối cùng đó là tu luyện tinh thần lực được gọi là tinh thần giả hoặc có thể gọi là niệm sư. Thông qua tinh thần để t·ấn c·ông trực tiếp vào ý chí kẻ địch hoặc khống chế v·ũ k·hí. Nếu không tính thể tu thì trong cùng cảnh giới niệm sư là vô địch. Điểm yếu duy nhất của niệm sư là thân thể họ rất yếu. Nhưng một khi họ rèn luyện thân thể thì tinh thần của họ sẽ bị sói mòn.
Ngoài ra tinh thần giả còn có một năng lực có thể nói là bật hack. Lâm khi đọc đến năng lực này đã không kiềm được mà chửi thề. Đó chính là thỉnh thần thuật. Những cường giả khi c·hết đi, một phần ý chí của họ sẽ vẫn còn. Nếu được người dân tưởng nhớ và thờ cúng ý chí này sẽ hội tụ trở thành anh linh phù hộ giang sơn.
Tùy theo tinh thần mạnh yếu mà có thể mượn sức mạnh của các vị anh linh này nhiều hay ít. Lâm có chút đậu đen rau muống. Nếu ai đó mượn được sức mạnh của Thái úy Lý Thường Kiệt, Hưng Đạo Vương Trần Hưng Đạo hay của Tây Sơn Thái Tổ Quang Trung Hoàng Đế chẳng phải trực tiếp vô địch.
Hắn có Thiên Thư là không sai, nhưng nếu hắn gặp những vị này thì có lẽ một chém không còn cặn bã. Lâm có chút thở dài, thế giới rất lớn, lớn so với tưởng tượng của hắn còn muốn lớn.
Những thông tin trong sách cổ ghi lại luôn nhắc đến yêu ma quỷ quái. Nó không phải cách gọi chung mà là tên của 4 loại khác nhau.
Yêu vật, đó là sinh vật thông quá hấp thu linh khí mở mang ý thức. Có thể là heo, bò, gà cũng có thể là cái cây tảng đá. Ma vật đó là khi có sinh vật c·hết đi, chấp niệm vẫn còn sau đó không siêu sinh mà trở thành ma.
Quỷ vật là một chủng tộc, không ở trong thế giới loài người. Đây mới chân chính là kẻ thù của loài người.
Cả ba loại yêu ma quỷ này đều dùng con người làm thức ăn. Ăn não và trái tim của người có thể làm chúng nhanh chóng phát triển và mạnh hơn.
Còn về quái vật hay còn có thể gọi là tà thần. Chúng là kết quả của sự sợ hãi và mặt trái của con người. Những tà thần cấp thấp không có ý thức nơi chúng sống sẽ tạo thành cấm khu. Mỗi một cấm khu đều có quy tắc của mình. Ví dụ rất nhiều người sợ hãi bóng tối sẽ tạo thành một vị tà thần bóng tối. Ở trong cấm khu này ai vô tình đi vào bóng tối sẽ c·hết. Có thể thấy tà thần là rất quỷ dị.
Cấm khu sẽ ngày càng mở rộng và tà thần sẽ mạnh lên. Đến mức độ nhất định cấm khu sẽ biến mất, tà thần phá kén mà ra cũng sẽ có ý thức của mình. Lúc này tà thần mới chân chính đáng sợ.
Điều làm Lâm bất ngờ đó chính là trong cuốn sách nói về yêu ma thì lại có ghi về tu tiên giả. Tu tiên cũng tu luyện linh lực, có thể nói là đoạt thiên địa tạo hóa để lớn mạnh bản thân. Hấp thu sinh cơ của thiên địa. Có thể nói ở đâu có tu tiên giả ở đó sẽ có đại họa.
Vì c·ướp đoạt tinh hoa đất trời nên tuổi thọ của tu tiên giả rất dài. Một cao thủ Trảm Thập có thể sống 150 năm nhưng tu tiên giả ở cùng cảnh giới đó gọi là Tiên Thiên có thể sống đến 200 năm. Càng về sau tuổi thọ sẽ càng nhiều.
Nhưng vì lấy tinh hoa đất trời nên bản thân khí vận và công đức sẽ suy giảm. Những kẻ tu tiên này sẽ tìm kiếm người có khí vận và công đức để hấp thu.
Tu tiên giả ở đăng cấp cao có thể sống đến cả vạn năm. Xứng đáng một chữ tiên nhưng mà để có thành tựu đó biết bao nhiêu người đã phải c·hết?
Lâm bỗng dưng cảm thấy áp lực, một vạn năm thì dù có là một con heo cũng có thể tu luyện đến hủy thiên diệt địa. Khí vận hắn tự nhận là có, bất kì ai ngẫu nhiên đạt được kì vật đều có thể nói là khí vận ngập trời.
Hắn lập tức gọi ra Thiên Thư hỏi ngay: "Có biện pháp tìm sở hữu khí vận cao đúng không?"
"Đúng". Không ngoài dự đoán của hắn. Tâm trạng của Lâm trầm xuống. Thế giới này không chỉ yêu ma quỷ quái ăn người mà người cũng sẽ ăn người. Nói đúng hơn là tiên sẽ ăn người.