Chương 60: Vào Bí Cảnh
Chương 60: Vào Bí Cảnh
Sau một hồi trao đổi, Lâm đã biết tiểu đội số 7 này là một tiểu đội trinh sát.
Trong q·uân đ·ội, mỗi quân đoàn đều có nhiệm vụ khác nhau có tiên phong, trinh sát, đánh chặn, cảm tử,...
Nhiệm vụ của các đội trinh sát như bọn họ là sẽ xâm nhập vào bí cảnh đầu tiên.
Tận lực thu thập càng nhiều thông tin càng tốt, sau đó truyền về cho Phân Tích Viên.
Bọn họ sẽ là đôi mắt của cả chiến dịch, nếu thông tin có sai lầm thì hậu quả vô cùng nghiêm trọng.
Thời gian cũng không đợi người, Lâm nhanh chóng thay quân phục sau đó đi đến bí cảnh.
Đây là một bộ quần áo tác chiến bó sát người, theo lời đội phó nó có thể thay đổi màu sắc cho phù hợp với hoàn cảnh.
Ngoài ra nó còn có chức năng hấp thụ âm thanh và cản nhiệt.
Cực kì phụ hợp cho lính trinh sát.
"Đội trưởng, nếu bí cảnh quá sức của nước chúng ta xử lí thì sao?"
Lâm không nhịn được mà hỏi Nguyễn Công Huân.
"Khi phát hiện bí cảnh, chúng ta cũng đã thông báo cho Quân đội thế giới rồi. Trường hợp chúng ta không thể giải quyết, bọn họ sẽ cử quân đến ngay."
Không đợi Lâm hỏi thêm thì đã đến lượt bọn họ tiến vào.
Hắn nhận được một cái đồng hồ đeo tay thay cho cái ở trại huấn luyện.
Đội phó Nguyễn Cao Sa cũng chủ động giải thích cùng hắn:
"Đây là thiết bị đặc chế của trinh sát. Nó có thể ghi lại địa hình mà chúng ta đi qua, sau đó phân tích viên sẽ dựa vào đó mà thiết lập lại bản đồ bí cảnh."
"Phân tích viên nhiệm vụ thật nhiều?"
"Đúng vậy, tuy bọn họ không chịu nguy hiểm như chúng ta, nhưng áp lực của bọn họ so với chúng ta chỉ hơn chứ không kém."
....
Lúc này Lâm đang đứng trước một cánh rừng rất lớn.
Những cây ở đây ít nhất cũng phải 20m trở lên, thân cây chắc phải 4-5 người ôm.
Ngay lúc hắn còn bơ ngỡ, 6 người còn lại đã chọn chuyển trang phục thành màu xanh đậm.
Đội trưởng lúc này mới đưa ra ra hiệu, tất cả mọi người lập tức chia ra làm 7 hướng khác nhau đi về trước.
Nhưng kí hiệu chỉ tay này Lâm vừa được học ở ngoài.
7 người di chuyển cách nhau khoảng chừng 5-10m, đảm bảo luôn nhìn thấy nhau.
Lâm lúc này đã hiểu hấp thụ âm thanh nghĩa là gì.
Hắn đạp trên lá khô nhưng không hề phát ra tiếng động.
Mục tiêu hiện tại của cả đội là nhanh chóng tiến về vị trí được chỉ định.
Sau đó điều tra khu vực đó.
Vị trí hắn đang đi đã có người điều tra qua rồi.
Lúc mới bắt đầu di chuyển Nguyễn Công Huân có chút lo lắng Lâm sẽ không theo kịp đội ngũ.
Nhưng hắn phát hiện tốc độ của Lâm rất tốt,
Hắn ra hiệu cho mọi người dân tăng tốc độ.
Dần dần Nguyễn Công Huân đã chuyển qua kinh ngạc.
Cả đội lúc này đã di chuyển ở tốc độ cao nhất.
Nhưng Lâm vẫn có thể theo kịp, nhìn b·iểu t·ình của Lâm thì hắn vẫn có thể nhanh hơn.
Phải biết bọn hắn là lính trinh sát, tốc độ luôn là ưu điểm của bọn hắn.
Giờ phút này bọn hắn bị một thằng nhóc chưa học hết cấp 3 theo kịp.
Hắn chỉ có thể vừa cười khổ vừa mừng.
Những người lính như bọn hắn hiểu rõ hơn ai hết, kẻ mạnh mới giúp được nhiều người sống hơn.
7 bóng người lúc này đang lao vụt vụt trong rừng, khi sắp hết khu vực chỉ định.
Nguyễn Công Huân ra hiệu cho mọi người chậm lại.
Bọn họ lập tức thay đổi đội hình.
Đội hình vốn dĩ của họ là 3 người sẽ quan sát ở trước, 2 người cảnh giới 2 bên, một người sẽ quan sát ở sau.
Bởi vì sự xuất hiện của Lâm nên ở phía trước sẽ có 4 người.
Bọn họ vẫn cách nhau 5-10m, luôn đảm bảo trong tầm mắt của nhau.
Tốc độ của bọn họ rất chậm, Lâm lúc này cũng rất căng thẳng, hắn đã tập trung đến 120% tinh thần của mình.
Toàn đội chậm rãi tiếng về trước.
Qua một khoảng thời gian, Thiên Thư cho hắn một cái thông báo làm hắn rất kinh ngạc.
"Cố gắng cảnh giác, cảnh giác +1"
Không đợi hắn cảm nhận sự khác biệt, đội phó đã ra hiệu dừng lại.
Cách vị trí của Lâm khoảng 40m, có một đám thằn lằn.
Hình thể của nó khá lớn, kích thước không kém hơn 1 con trâu.
Hắn có thể cảm giác được bọn chúng có vài đầu là Trảm Thập.
Hắn đảo mắt nhìn thì thấy có ít nhất cũng 7-8 con.
Lúc này đội trưởng ra hiệu chia làm 2 nhóm, hắn theo nhóm của đội trưởng, nhóm còn lại do đội phó dẫn đầu.
Cả hai nhóm từ từ vòng qua đám thằn lằn này.
Càng đi Lâm càng kinh ngạc, đây không thể gọi là một bầy nữa, mà phải gọi là một đàn hoặc là quần thể.
Tuân thủ quy tắc cách xa khoảng 40m, Lâm lúc này đã chứng kiến không dưới 20 nhóm.
Hướng đi của hắn cũng đang dần mở rộng sang 2 bên rất nhiều.
Điều này nói rõ quần thể này rất lớn.
Đội ngũ chậm rãi tiếng về trước, bọn hắn đã duy trì trạng thái này hơn 5 tiếng.
Thiên Thư cũng đã tăng cho hắn thêm 5 điểm cảnh giác.
Thứ này rất đáng gờm, hắn mỗi khi nhìn vào quần thể thằn lằn đó.
Toàn thân hắn sẽ nổi lông tơ lên, hắn cảm giác được một cỗ nguy hiểm, cơ thể hắn đang mãnh liệt yêu cầu hắn rời xa bọn chúng.
Chắc hẳn đây là thứ mọi người hay gọi là giác quan thứ 6.
Tiếp tục trải qua 8 tiếng, hắn cuối cùng đã thấy được nhóm của đội phó.
Hắn cũng có thêm được 9 điểm cảnh giác.
Chỉ bằng vào chuyện này, chuyến đi này không hề lỗ.
Đội trưởng ra hiệu, bọn họ đi về trước, sau khi tìm được một khu đất thích hợp.
6 người nhanh chóng lấy ra 6 cái cọc cắm ở xung quanh.
Hắn vội chạy vào trong, tiếp đó 6 cái cọc liên tiếp với nhau tạo thành một vòng tròn.
Đội trưởng Nguyễn Công Huân lúc này mới lên tiếng.
"Cao Sa, viết lại báo cáo. Cần báo thông tin về nhóm Thổ thằn lằn này ngay."
Những người còn lại đều ngồi khoanh chân nghỉ ngơi, Lâm cũng học theo.
Đội phó cũng đã viết xong báo cáo của mình.
Hắn nhìn thấy từ trong đồng hồ của đội phó chảy ra một chất lỏng màu vàng
Bên phía đội trưởng cũng giống như vậy.
Đội trưởng lấy từ trong túi áo là một cái hộp, bên trong là rất nhiều ong, hắn nghĩ vậy.
Nguyễn Công Huân mở cái hộp, đám ong này lập tức bay đến ăn chất lỏng màu vàng vừa rồi, sau đó cấp tốc bay đi.
Võ Minh Tú là một đội viên khác trong nhóm, nhìn thấy Lâm như vậy thì vui vẻ giải thích cho hắn.
"Haha, đây là phương thức truyền tin của lính trinh sát chúng ta. Vừa vào bí cảnh sẽ chưa thiết lập được các trạm thu phát, bởi vì các bước sóng có thể bị các quỷ vật đẳng cấp cao phát giác. Bên q·uân đ·ội đã nghĩ ra biện pháp này. Thông tin được mã hóa vào dung dịch này, đám ong đó sau khi ăn dung dịch này sẽ bay về. Rất thần kỳ đúng không? Anh chỉ biết bao nhiêu đó mà thôi."
"Ong này tên là Truy Phong, tốc độ rất nhanh, có thể miễn cưỡng so với Đấu Thiên. Nghe nói ong chúa là một thiên địa kỳ vật. Nghỉ ngơi đi, 1 tiếng sau xuất phát."
Đội phó thấy thế thì hơi giải thích cho hắn một chút.
Lâm nghe vậy thì thầm kinh ngạc gật đầu. Đúng là chỉ có đi ra ngoài mới thấy được thế giới này đặc sắc.
Tiếp đó hắn lấy trong túi áo ra một viên con nhộng rồi bỏ vào miệng.
Lúc nhận trang phục tác chiến thì viên con nhộng này là thứ khiến hắn ngạc nhiên rất nhiều.
Theo lời của đội phó thì mỗi viên như vậy chứa lượng dinh dưỡng đủ cho một Trảm Thập viễn mãn dùng trong 2 ngày.
Đúng lúc này, một cỗ dự cảm nguy hiểm bộc phát.
Toàn thân lông tơ hắn dựng đứng, trán hay rịn ra mồ hôi, đồng tử hắn co rụt lại nhìn về một phương hướng.
Nhìn thấy phản ứng của hắn, những người còn lại lập tức xuất ra v·ũ k·hí.
Không ai hỏi hắn lý do là gì, bọn họ ngay lập tức đứng thành đội hình bao quanh hắn.
(Cảm ơn Snakewater, Nguyễn Công Thuận, 8ricee, Hienvienthanh đã đề cử. Mình mới hoàn thành deadline. mệt thở không ra hơi.)