Chương 58: Bản Năng Vô Cực
Chương 58: Bản Năng Vô Cực
Diệp Thiên nhìn vào mặt bảng hơi trầm tư.
Hắn đã đột phá Phá Bách, hiện tại có đến hai chỗ trống để công pháp tự luyện.
Một vị trí chắc chắn là Đế Hoàng Kinh.
Còn một cái khác, hắn đang phân vân giữa Bát Hoang Chưởng và Tiêu Dao Kiếm Kinh.
Tiêu Dao Kiếm Kinh là phần thưởng của hệ thống khi hắn đột phá.
Hệ thống cho hắn xem vị tiền bối sử dụng Kiếm Kinh, một kiếm chém bầu trời làm hai thực sự quá khốc.
Còn Bát Hoang Chưởng là tuyệt học của Hoa quốc.
Chỉ có đỉnh cấp thiên tài mới có quyền học.
Đúng lúc này thanh âm hệ thống vang lên.
"Đinh. Phát động nhiệm vụ chi nhánh.
Nhiệm vụ: Cuộc đời của Kiếm Thần.
Loại hình: Nhiệm vụ bắt buộc
Chi tiết: Trong 3 tháng tu luyện đến Thông hiểu Tiêu Dao Kiếm Kinh.
Phần Thưởng: Được trải nghiệm cuộc đời của Tiêu Dao Kiếm Thần.
Trừng phạt: Mất đi tư cách luyện tập Tiêu Dao Kiếm Kinh."
Nguyên bản Diệp Thiên còn đang phân vân.
Nhìn đến nhiệm vụ này xuất hiện hắn ngay lập tức đưa ra quyết định.
"Thống ca"
"Hệ thống tại"
"Đưa Tiêu Dao Kiếm Kinh vào chế độ tự động tu luyện."
"Đinh, đã hoàn thành. Dựa theo tư chất của túc chủ thời gian nhập môn dự tính là 3 tháng."
Nghe đến thông báo này ánh mắt hắn trầm xuống.
Hắn đưa mắt nhìn về hướng trại huấn luyện, trong ánh mắt lóe qua một tia sát ý.
Hệ thống này đúng là sẽ tự động tu luyện, nhưng sẽ dựa vào tư chất của hắn.
Cách để cải biến chính là c·ướp đoạt tốc độ tu luyện của người khác.
Còn về c·ướp bằng cách nào thì tất nhiên là g·iết người đoạt bảo rồi.
...
Cách đó không xa ở một căn cứ khác.
"Báo cáo tướng quân, đã xác nhận đối tượng sở hữu kỳ vật."
Nói xong hắn đưa cho Lý Vô Đạo một tập hồ sơ.
Bên trên thình lình là ảnh của Lâm Trùng Lâm.
"Thông tin từ đâu?"
"Báo cáo, lần trước chúng ta đã có liên lạc cùng Bách Hiểu Các. Nay họ mới cho chúng ta thông tin xác định."
"Bách Hiểu Các, hừ, sớm muộn có ngày cũng bắt bọn chúng."
Lý Vô Đạo hừ lạnh một tiếng.
"Khó, rất khó. Năng lực của Ma Vương quá quỷ dị."
Lúc này một ông lão ở bên lên tiếng.
Lý Vô Đạo cũng trầm mặc không nói gì thêm.
Hắn cũng chỉ thả một câu ngoan thoại mà thôi.
Bách Biến Ma Vương chính là danh hiệu của người đứng đầu Bách Hiểu Các.
Không có ai biết kẻ này là nam hay nữ, bao nhiêu tuổi.
Người này quá thần bí.
Năng lực cũng rất quỷ dị, mỗi ngày kẻ này sẽ thức dậy ở một thân thể khác nhau.
Kẻ này sở hữu trí nhớ của người này, đồng thời cũng sẽ có ngẫu nhiên năng lực và thực lực.
Yếu nhất sẽ là Trấn Tướng.
Chính vì lý do này mà kẻ này sở hữu rất nhiều thông tin.
Cũng không có ai muốn gây chuyện với kẻ này.
Lý Vô Đạo nhẹ lật hồ sơ của Lâm xem mà không nói gì.
.....
Lâm lúc này đang đi trong một cánh rừng rậm.
Đây là bí cảnh quân khu, chức năng của nó là rèn luyện binh sĩ hoặc thiên tài.
Vậy nên bên trong kẻ địch đều chỉ giới hạn tại Trảm Thập.
Nhưng khác với thí luyện tháp, ở đây là chiến đấu thật.
Bên trong thí luyện tháp, nếu thất bại thì chỉ đơn giản là tinh thần chịu chút đau đớn.
Còn ở đây là c·hết thật, nói thật thì Lâm cũng rất là lo sợ.
Hắn hít một hơi thật sâu, cảnh giác nhìn xung quanh.
Hắn không biết là lúc này đang có 6 cặp mắt đang nhìn hắn.
"Các ngươi cảm nhận được không?"
"Khí huyết thật khủng kh·iếp, rõ ràng chỉ là vừa nhập Trảm Thập nhưng khí huyết đã không kém Trảm Thập cực hạn."
"Đúng vậy"
Gã cầm đầu hơi lắc đầu nhìn về hướng Lâm:
"Ta không nói về chuyện này."
Hai tên còn lại không hiểu nhìn về đại ca mình.
"Hai ngươi cũng biết ta từng thức tỉnh huyết mạch. Khí tức trên người hắn, nói chính xác là công pháp hắn tu luyện. Huyết mạch của ta nói cho ta biết, đừng có dính đến người tu luyện bộ công pháp này."
3 người chiếc liếc nhìn nhau sau đó nhanh chóng rút lui.
Lâm một đường đi tới, hắn đã gặp 15 con yêu vật cấp Trảm Thập.
Hắn đều có thể một chiêu giải quyết.
Thời gian hắn chiến đấu trong thí luyện tháp và ở đây khiến hắn đã thay đổi rất nhiều.
Liên tục chém g·iết cũng mang lại cho hắn niềm vui bất ngờ.
Thiên thư báo rằng Bản năng chiến đấu +1.
Không biết có phải ảo giác hay không, nhưng hắn cảm nhận được bản thân lúc chiến đấu đã ứng biến rất nhanh.
Hắn hiện tại có thể đưa ra phương án chiến đấu trong thời gian cực kì ngắn.
Thời gian tiếp theo đi bí cảnh đã trở thành bài tập bắt buộc với hắn.
Mỗi lần trở về toàn thân hắn đều là v·ết t·hương, có những con vật hắn không địch lại.
Nhưng hắn vô cùng hưng phấn.
Mỗi ngày hắn đều có thể cảm giác được mình mạnh lên.
Danh tiếng của hắn cũng dần dần lộ ra.
Mọi người ở trong trại huấn luyện đều biết có một cuồng nhân.
Hắn điên cuồng luyện tập trong phòng trọng lực.
Kẻ này điên cuồng săn g·iết yêu vật, phong cách chiến đấu như một dã nhân.
Mọi người truyền tai nhau nhiều điều, nhưng có một điều không ai phủ nhận.
Đó chính là kẻ này vô cùng mạnh,
Bất tri bất giác, dù là những kẻ đúng đầu như Mai Tùng Phong. Hoàng Nam,... đều cảm thấy một cỗ áp lực đang phủ đến.
Tất cả mọi người bắt đầu lao vào luyện tập.
Nhìn thấy hết mọi thứ này, Dương Quốc Tuấn vô cùng vui mừng.
Dựa theo báo cáo của cấp dưới, hắn đoán Lâm có Bản Năng chiến đấu.
Thứ này rất quý hiếm, người có bản năng chiến đấu có cơ hội sẽ thức tỉnh Bản Năng vô cực.
Hắn cần trọng điểm quan sát. Nếu Lâm thực sự sở hữu, Học Viện Chiến Tranh sẽ đặc biệt tuyển chọn ngay.
Trừ hắn chú ý điểm này, còn một người khác, đó chính là Kim Chủ.
Càng ở chung hắn càng phát hiện người bạn này của mình vô cùng phi phàm.
Thể chất của hắn nói cho hắn biết.
Lâm là đối tượng đầu tư tiền đẻ ra tiền.
Nhưng hắn không vội, hắn cần xác định Lâm cần gì.
Hắn muốn là người quan trọng trong sự trưởng thành của Lâm.
Mà không phải chỉ là một kẻ nhạt nhòa.
Đây chính là sự đặc biệt của thể chất của hắn.
Người khác chỉ biết hắn có thể ảnh hưởng tài khí mà kiếm tiền tài.
Nhưng họ không biết rằng nhân tài mới là trọng điểm.
Tựa như tổ tiên hắn từng suýt tán gia bại sản đầu tư vào thế hệ hoàng kim.
Dù hắn gặp những thiên tài đứng đầu cũng không cho hắn cảm giác như Lâm.
Đó là lý do vì sao ở buổi đầu tiên hắn đến gần Lâm như vậy.
Cả việc xếp chung phòng cũng là hắn ra tay.
Dù rất muốn nhưng hắn chưa vội.
Hắn cần xem Lâm là người thế nào.
Tuy cảm giác của hắn nói rằng Lâm là một nhân tài.
Nhưng đầu tư vào rồi Lâm qua cầu rút ván thì không phải là một ý hay.
Hắn kiên nhẫn được, dù sao đây cũng là mục đích của hắn khi vào đây.
Còn một người khác khiến hắn chú ý đó là Cẩn.
Người này đem cho hắn một cảm giác khá quỷ dị.
Chắc hản Cẩn còn giấu đi gì đó rất ghê gớm.