Chương 00: Ý kiến cá nhân
Chương 00: Ý kiến cá nhân
Chào mọi người mình là Salem.
Mình không định giải thích vấn đề này sớm nhưng sáng nay có bạn id: Học sinh cấp 3 đã đóng góp ý kiến về main và năng lực của Thiên Thư.
Tất nhiên bởi vì mình là tác giả nên mọi thứ trong truyện đều xảy ra theo ý cá nhân của mình. Nên có bạn sẽ không hài lòng.
Thứ nhất mình sẽ nói về năng lực của Thiên Thư.
Mình từng nói rằng khi đặt câu hỏi sẽ tiêu hao tinh thần. Nó giống như việc dùng xe đạp và t·ên l·ửa vậy.
Bạn có thể dùng sức người thường để đạp xe nhưng không thể "đạp" quả t·ên l·ửa với bao nhiêu lực đó.
Tinh thần của người thường cũng vậy. Vấn đề càng phức tạp thì yêu cầu tinh thần càng lớn.
Vậy nên mình có viết cha của main dù năng lực rất bá đạo nhưng ông phải đánh đổi rất lớn đó chính là vô cùng khó thăng cấp.
Main khi nhận được Thiên Thư thì đã hiểu đại khái cách nó hoạt động. (như lần có được con Kim Ngưu)
Hắn cũng biết rằng Thiên Thư đã ẩn đi bản thân mình. Mình không viết đoạn này ra mà viết ở đoạn hội thoại của Cẩm Y Vệ rằng khí tức của nó chỉ xuất hiện trong chốc lát rồi biến mất.
Việc không đụng chạm đến tương lại cũng bởi vì nguyên nhân thông tin nhận được từ Thiên Thư.
Mình từng để cập qua thời gian là bất khả x·âm p·hạm.
Mình muốn thiết lập một main dù không phải hoàn hảo nhưng cũng thuộc loại động não.
Hắn suy nghĩ việc dùng ít câu hỏi nhất để biết nhiều thứ nhất.
Việc chăm chăm sử dụng quá nhiều câu hỏi có thể làm hắn không thể làm việc gì khác.
Tiếp theo là tại sao không vận dụng Thiên Thư để đi tìm kỳ vật khác.
Mình có đề cập đến mọi kỳ vật đều có vô hạn khả năng phát triển đến mức cuối.
Và bọn nó cùng cấp bậc với nhau.
Bởi vậy trong trường hợp bình thường dùng nó để tìm vật khác là không thể.
Tiếp theo là vấn đề an toàn.
Đặt câu hỏi mình có đang an toàn hay có gì uy h·iếp mình không là hoàn toàn lãng phí.
Main biết điều này nên đã không hỏi.
Ví dụ như Đặng Sơn Hải đi lãnh cơm hộp.
Nếu main không biết trước nhân vật nữ sẽ thay đổi thế nào và sẽ đối xử thế nào với mình thì sẽ không tiếp xúc tới nhân vật đó.
Kết quả là main và Đặng Sơn Hải sẽ không có bất cứ xung đột lợi ích nào.
Vậy Đặng Sơn Hải có C·hết hay không?
Hay tuyến thời gian là cố định, Hải chắc chắn vẫn c·hết?
Những bạn đọc lâu năm chắc đều đã chú ý đến việc này.
Vậy nên chuyện an toàn hay không sẽ bị ảnh hưởng bởi hành động nhỏ nào đó.
Tiếp đó là cơ duyên.
Cơ duyên là tương lai của người này và là hiện tại của người khác.
Như mình vừa đề cập ở trên. Giả sử ban đầu main sẽ đi con đường A.
Nhưng khi hỏi được sẽ có cơ duyên. Vậy main chuyển sang con đường B.
Sự thay đổi đó sẽ dẫn đến bao nhiêu kết quả khác?
Main tận lực không đụng chạm gì đến tương lai cũng là dụng ý của mình.
Còn về luyện tập, tuy là ban đầu main không biết giới siêu phàm là như thế nào.
Nhưng main đã có ý nghĩ cân bằng việc tìm hiểu thế giới và nâng cao bản thân.
Nói thể nào nhỉ. Có thể mình diễn đạt chưa được tốt. Nhưng hi vọng các bạn sẽ hiểu ý của mình.
Điều mình lo nhất là các bạn đem suy nghĩ của câu chuyện khác áp đặt vào câu chuyện của mình.
Mình cố gắng để main né chuyện đụng chạm đến thời gian và nhắc rằng nó là bất khả x·âm p·hạm.
Hi vọng các bạn sẽ tiếp tục theo dõi để biết nếu đụng vào thì sẽ thế nào.
Điều cuối cùng mình cảm ơn bạn đã đóng góp ý kiến về câu chuyện của mình. Ý kiến của bạn cũng làm mình nhận ra thiếu sót của bản thân, mình sẽ cải thiện điều đó.
P/s: Dù năng lực của mình có hạn nhưng vẫn hi vọng sẽ viết được một câu chuyện không phải mì ăn liền.