Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Khí Vận Chi Tử Chỉ Là Đồ Ăn

Chương 2: Thông Hiểu, Động Lực




Chương 2: Thông Hiểu, Động Lực

Chương 2: Thông Hiểu, Động Lực

Lâm nhìn mọi người trong lớp đang vừa học vừa nhỏ giọng nói chuyện, không khí tràn ngập thanh xuân. Hắn có chút cảm thấy mất phương hướng, Lâm rất khát vọng sức mạnh siêu phàm nhưng đồng thời cũng sợ hãi.

Cậu ta sợ mình không phải là nhân vật chính, Lâm lo mình chỉ là một con tốt sống không quá 3 lượt đi, của một tay đánh cờ nào đó.

Cậu ta hiểu rằng nếu mình chỉ cần có liên quan đến t·hế g·iới n·gầm này thì sẽ có phiền phức. Cũng giống như việc có võ và không có võ vậy, nếu bản thân không có khả năng đánh nhau khi gặp phiền phức ta sẽ tránh, bị khiêu khích có lẽ sẽ nhịn bởi vì đánh không lại.

Nhưng nếu bản thân có võ và đánh nhau rất tốt thì sao? Khi đi ra đường gặp một đám thanh niên nói rằng: "Nghe nói mày học võ đúng không? Mấy thằng học võ láo lắm, thích thử xíu không cu?". Sau đó 2 bên mâu thuẫn, sự việc này Lâm đã thấy rất nhiều. Phiền phức đôi khi đến đơn giản như vậy đó, có trời mới biết đánh thằng này xong tự dưng xuất hiện ông chú, ông bác hay ông cậu gì đó là người có siêu năng lực thì sao.

Năng lực thông hiểu của Thiên Thư rất bá đạo, đó là tên mà Lâm đã đặt, nhưng mà nó vẫn có hạn chế. Hôm qua khi cậu ta đặt liên tục gần 20 câu hỏi thì đầu như muốn nứt ra, cảm giác như đã thức đêm liên tục trong 4-5 ngày vậy.

Sau khi ngủ một giấc dậy thì Lâm đã kiểm chứng lại, hắn có thể đặt liên tục 9 câu hỏi mà vẫn có thể trong giới hạn chịu đựng mặc dù sẽ hơi váng đầu.

Thiên Thư cũng đã xác nhận với cậu ta mỗi lần hỏi đều sẽ tiêu tốn tinh thần lực. Lâm có thể nâng cao tinh thần lực của mình bằng việc đọc sách.



Hiện tại hai mắt Lâm tối thui, cậu ta không hề có chút thông tin gì về thế giới siêu năng lực cả. Điều này làm hắn cảm thấy rất khó chịu.

Lâm hiểu rằng để bản thân cảm thấy yên tâm thì chỉ có 2 cách, thứ nhất là bản thân rất mạnh, mạnh đến mức không quan tâm đến luật lệ hay tổ chức và thế lực nào cả.

Thứ 2 đó là có đầy đủ thông tin về thế giới này, đặt bản thân vào tầm nhìn thượng đế. Ông cha ta có một câu rất hay "biết người biết ta, trăm trận trăm thắng".

Bây giờ cậu ta chỉ có thể tìm hiểu thông tin qua Thiên Thư. Bởi vì ngày hôm qua đã quá lao lực nên chưa thử nghiệm được năng lực hiện thực hóa sự cố gắng . Lâm quyết định gọi năng lực đó là Động Lực. Cố gắng không phải việc khó, khó là chúng ta cố gắng nhưng không thấy thành quả. Chỉ cần thấy thành quả chúng ta sẽ vượt qua giới hạn bản thân.

Trong khi Lâm đang suy nghĩ về kế hoạch mỗi ngày của bản thân thì một giọng nói khẽ ở bên xuất hiện: "Làm gì mà nhìn mặt ngáo ngơ dữ mày, tí về làm trận liên minh không? Mày nữa là đủ team 5. Tao gánh."

Cậu ta nhìn qua không tự chủ được nở một nụ cười. Ngồi kế bên đó là một chàng trai thể trạng khá gầy, làn da có chút ngăm đen điển hình của một đứa trẻ ở quê. Gương mặt rất bình thường nhưng khi nhìn lâu sẽ có thiện cảm ngay. Điểm nổi bật của chàng trai đó là đeo một đôi kính khá dày, ở đằng sau là một ánh mắt có thần và tràn đầy tự tin.

Chàng trai này tên là Nguyễn Trọng Huyền Sơn, bạn nối khố cùng Lâm. Tên của cả người cũng liên quan đến nhau núi và rừng, núi cho rừng chỗ mọc, rừng bảo vệ núi khỏi bị xói mòn.

Lâm và Sơn từ nhỏ đã chơi cùng nhau và trải qua rất nhiều thứ. Cả hai chưa từng nói gì về tình huynh đệ nhưng chính bản thân hắn và Sơn đều hiểu rằng khi có chuyện xảy ra mình có thể tuyệt đối tin tưởng thằng con lại.

"Về muộn không sợ mẹ mày làm một trận à?" Lâm vừa cười vừa trả lời.



"Thì tao rủ mày nè, đi với mày mẹ tao bã mới không la". Sơn vừa đẩy mắt kính lên vừa đáp, rất có hình tượng của một kể nhìn thấu việc đời.

"Hôm nay không được, tao phải về sớm có chút chuyện". Hắn vừa dứt lời Sơn đã ngay lập tức lấy 1 tờ giấy từ trong cặp ra, dùng bút viết 2 chữ "trừ tà". Hắn ném vào người Lâm, 2 tay chập lại niệm gì đó chỉ mình hắn biết sau đó hắn chỉ 2 ngón tay vào người Lâm nói:" Ác quỷ hiện thân, con trai của tao đâu?".

Mặt Lâm đen như mực, gân xanh có thể dùng mặt thường nhìn thấy đang nổi lên ở trên trán. Hắn có thể thề nếu hiệu tại không có giáo viên Lâm sẽ cho thằng ôn này biết tại sao hoa hồng lại màu đỏ.

Khi cậu ta đang chuẩn bị phát tác thì một viên phấn cực kì tinh chuẩn bay vào trán Sơn kèm một tiếng la: " Đang học mà mày làm khùng làm điên gì đó Sơn? Mày muốn học hay nghỉ?".

Lâm nở một nụ cười lạnh, dám trong tiết của top 1 ám khí trường cấp 3 Tây Sơn làm trò mèo đúng là chán sống. Thầy Thành giáo viên dạy lí của trường, cực kì nổi danh với khả năng ném phấn của mình. Trong vòng 10m phấn rất nhanh, trong 5m phấn vừa nhanh vừa chuẩn.

"Dạ muốn học" Sơn lớn tiếng đáp. Sau đó ngay lập tức ngồi thẳng lưng nhìn bảng cực kì chăm chú. Lâm có chút khâm phục khả năng diễn của thằng này.

Rất nhanh cũng đã hết tiết cuối cùng, hôm nay Lâm có rất nhiều tâm sự nên cũng không chào hỏi gì ai mà nhanh chóng thu dọn đồ đạc đi về. Nhìn theo bóng lưng của Lâm, Sơn như suy nghĩ điều gì rồi quay qua tiếp tục tám cùng mấy đứa bạn về việc đi chơi game.



Về đến nhà cậu ta đi lên phòng và nằm xuống giường. Nhà của Lâm có 4 người, ba mẹ đi làm trưa không về, còn một đứa em trai học lớp 6 học ở gần chỗ mẹ và học cả ngày nên được mẹ đưa đón sáng đi chiều về.

Lâm hơi tập trung ý thức một cuốn sách nửa trong suốt đã xuất hiện trước mặt. Trải qua xác nhận thì cuốn sách này chỉ có mình cậu ta có thể nhìn thấy. Dù người khác có thể biết hắn có kì vật cũng không thể biết chính xác cậu ta có là thứ gì.

Hắn có chút trầm ngâm, cậu ta phải sử dụng số lượng câu hỏi ít nhất để đạt được lượng thông tin nhiều nhất. Lâm cũng không muốn trải qua cảm giác đầu đau như búa bổ nữa.

Sau một lát suy nghĩ hắn hỏi: "Trừ kì vật ra vẫn còn biện pháp khác để có sức mạnh siêu phàm đúng không?"

"Đúng". Khi nhìn thấy chữ này gương mặt hắn hiện lên thần sắc quả là thế.

Sau đó cậu ta hỏi các câu đã nghĩ kĩ. Khi đã đạt được câu trả lời Lâm nằm dài ra nhìn lên trần nhà. Cùng hắn đoán không sai biệt lắm.

Trừ đạt được kì vật thì hiện tại hắn đã biết thêm 2 con đường khác đó là tập luyện võ thuật và trời sinh.

Cậu ta cũng đoán được rằng bên trong sẽ có rất nhiều thể hệ nhỏ. Nhưng hiện tại hắn chưa cần biết chi tiết về điều đó. Bây giờ Lâm cần thiết lập kể hoạch luyện tập cho bản thân.

Theo kiến thức của hắn ở kiếp trước, Lâm tạm gọi là như vậy, thì bài tập tăng cường thể lực tốt nhất là chạy bộ. Hắn đã hỏi Thiên Thư 6 câu còn để dành lại 3 câu để cho vấn đề này.

"Bài tập tốt nhất hiện tại cho bản thân là chạy bộ đúng không?". "Đúng" câu trả lời hiện ra đúng theo dự đoán. Lâm dự định chiều nay hắn sẽ bắt đầu ngay.

Bản thân cậu ta không phải người hay tập luyện, Lâm biết khi tập thì sẽ đau cơ và rất mệt mỏi. Nếu không có biện pháp thì ngày thứ 2 khá là khó kiên trì ở mức độ cao. Cậu ta không biết mình phải chạy bao nhiêu để kích hoạt Động Lực.

Bởi vậy cần chuẩn bị cho trường hợp xấu nhất là chạy đến kiệt sức.