Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Khí Vận Chi Tử Chỉ Là Đồ Ăn

Chương 1: Lòng người




Chương 1: Lòng người

Chương 1: Lòng người

Suốt thời gian qua hai câu hỏi luôn xuất hiện trong đầu của Lâm đó là có đáng không và hối hận sao? Thực lòng mà nói thì Lâm rất hối hận vô cùng hối hận. Nhưng nếu cho chọn lại một lần nữa thì lương tâm Lâm không cho phép mình bỏ qua. Lâm từng là một bác sĩ rất giỏi,tốt nghiệp loại Giỏi trường Đại Học Y Dược TP HCM. Sau thời gian học nội trú và hành nghề anh trở thành một bác sĩ ngoại khoa có tiếng ở cái đất Sài Gòn.

Mọi thứ đối với Lâm toàn là màu hồng cho đến ngày nọ anh gặp một ca phẫu thuật. Đó là một thai phụ bị t·ai n·ạn giao thông tình hình rất nguy kịch, trải qua hội chẩn thì thai phụ không đủ khả năng để làm phẫu thuật và sẽ t·ử v·ong. Lâm rất tin tưởng vào khả năng của mình anh tự tin rằng rẽ cứu được đứa bé. Anh đã nói chuyện cùng gia đình bệnh nhân và được sự đồng ý của gia đình.

Ca phẫu thuật diễn ra chỉ trong 30 phút và có thể xem như "thành công" sản phụ không may mắn đã không qua khỏi, bé thì đã cứu được. Tưởng chừng như mọi chuyện đã qua và đó là một ca phẫu thuật thành công nhưng không hôm sau gia đình sản phụ tố cáo Lâm tự ý phẫu thuật dẫn đến t·ử v·ong và họ đòi khoảng tiền bồi thường là 1 tỷ đồng.

Lâm như c·hết đứng khi nghe tin này, anh không hiểu tại sao gia đình đó lại làm vậy. Anh theo lệnh triệu tập đến nơi làm việc của công an, anh giải trình giấy tờ người nhà đã đồng ý và ký tên. Người chồng lúc này thì khóc than nói rằng lúc đó a quá sốt ruột vợ mình và đã không nghe giải thích gì và a chỉ biết tên vì Lâm là bác sĩ. Anh không ngờ Lâm lại là một người độc ác như vậy là một bác sĩ nhưng lại hại vợ mình.

Lâm như c·hết lặng khi nhìn thấy gương mặt đầy giận dữ và oán độc của người chồng. Dù anh có nói gì thì người chồng cũng không chịu, cuối cùng hai bên chọn cách ra tòa. Phán quyết cuối cùng của tòa là a bị ba năm tù vì thực hiện phẫu thuật trên bệnh nhân không đủ điều kiện còn về vấn đề bồi thường thì anh có giấy tờ đầy đủ nên anh không phải chịu.

Anh vẫn còn nhớ như in khoảnh khắc người chồng giận dữ gào rú trong tòa vì phán quyết không có bồi thường của tòa. Anh thấy mình thật nực cười. Thời gian trong tù a luôn nhớ về gương mặt người chồng. Anh luôn tự hỏi rằng mình làm vậy có đáng không và mình có đang hối hận không. Tinh thần của anh hoàn toàn suy sụp điều anh luôn tín ngưỡng bấy lâu nay đã sụp đổ. Chỉ sau bảy ngày trong tù anh đã ôm nỗi uất hận của mình mà ra đi. Đến lúc ra đi anh vẫn không hiểu tại sao lòng người có thể ghê rợn như vậy.

Dòng suy nghĩ của Lâm vẫn cứ miên man thì một tiếng quát vang lên: "Lâm Trùng Lâm tui giảng bài chán lắm hay sao mà cứ ngồi đần người ra thế hả?"



"Dạ không ạ, em đang suy nghĩ về bài thi thử hôm qua đó thầy!" hắn đáp.

Thầy giáo nhìn hắn một mắt rồi cùng cho qua ai bảo Lâm là thằng học giỏi nhất cái trường này chứ. Lúc này Lâm nhìn thầy và mấy đứa bạn học thở dài cảm khái nói: "Trở về thật tốt!".

Không sai, hắn đã sống lại. Hắn trầm tư nhìn cuốn sách đang lơ lửng trước mặt, cuốn sách này chỉ có mình hắn thấy. Lâm đã sống lại từ ngày hôm qua, trải qua một ngày xem xét thông tin trong đầu thì hắn cũng đã hiểu cuốn sách này là gì.

Cuốn sách này tên là Thiên Thư hoặc có thể gọi là thiên địa kì vật. Nó có 3 công năng, chính hắn đã bị động trải qua 1 cái trong số đó. Tác dụng thứ nhất là đảo ngược thời không, tác dụng thứ 2 là hấp thu sự cố gắng của chủ thể sau đó chuyển hóa thành sự thực. Tác dụng thứ 3 là phân định đúng sai.

Đó là trên lí thuyết còn trên thực tế cuốn sách này chỉ có công năng thứ 2 và thứ 3. Về phần năng lực thứ nhất thì chỉ có thể sử dụng một lần và phải sử dụng mới có thể kích hoạt cuốn sách này.

Cuốn sách này là phải kích hoạt nếu k·hông k·ích hoạt thì nó chỉ mãi là một cuốn sách bình thường. Cách kích hoạt Thiên Thư nói khó không khó nói dễ thì cũng không dễ. Chỉ cần viết những gì bản thân trải qua trong 10 năm không được phép bỏ qua bất kì ngày nào. Sau khi đủ 10 năm thì viết hay không là không quan trọng. Vì một nguyên nhân đặc thù, hắn thực sự đã viết đủ 10 năm.

Sau đó người viết c·hết, cuốn sách sẽ đảo ngược thời không về ngày đầu tiên viết nhật kí và cũng sẽ chính thức kích hoạt.



Còn về năng lực thứ 2 hắn có hiểu đại khái nhưng chưa được thử. Hắn chỉ cần làm một việc đầy đủ cố gắng cuốn sách này sẽ cho hắn hiện thức hóa sự cố gắng đó. Ví dụ như hắn chạy bộ đầy đủ đến một mức độ nào đó cuốn sách sẽ gia tăng thể lực của hắn. Tương tự với tất cả các hành động khác của hắn.

Về phần năng lực thứ 3, hắn chỉ có thể nói vô cùng bá đạo, cực kì bá đạo. Hắn chỉ cần đưa ra câu hỏi với cuốn sách, nó sẽ đưa ra câu trả lời đúng hoặc sai, phải hoặc không phải. Nhìn thì có vẻ rất đơn giản nhưng biết tận dụng thì là một năng lực cực kì khủng bố.

Lâm đã hỏi vài câu hỏi và biết đại khái một số tình huống. Hắn nhớ lại cảnh tượng ngày hôm qua.

"Thiên Thư là thiên địa kỳ vật duy nhất?" Lâm Trùng Lâm hỏi.

"Không Phải". Đơn giản 2 chữ xuất hiện trên trang sách.

"Con người có thế nắm giữ sức mạnh siêu phàm đúng không?" Hắn lại hỏi.

"Đúng". Thấy chữ này hiện ra hắn có chút kích động tiếp tục hỏi: "Mày có thể cho tao sức mạnh siêu phàm đúng không?".

"Đúng". Lâm có kích động nhảy dựng lên, chàng trai nào không có một sự mộng mơ về siêu năng lực chứ. Nhưng rất nhanh hắn bình tĩnh lại và nghĩ đến một việc: "Những thiên địa kì vật khác cũng có thể cho người khác sức mạnh siêu phàm đúng không?".

"Đúng". Nhìn thấy chữ này hắn triệt để bình tĩnh. Lông mày hắn nhíu lại suy tư về vấn đề này.



Một lát sau hắn hỏi: "Thiên địa kì vật nhận chủ rồi có thể thay đổi chủ đúng không?".

"Sai". Nhìn thấy chữ này Lâm thở phào nhẹ nhõm nếu có thể thay đổi chủ thì hắn có thể sẽ gặp nguy hiểm rất nhanh. Ai biết ở ngoài kia có bao nhiêu người có thiên địa kì vật họ đạt được sức mạnh trước hắn rất nhiều.

Hắn tiếp tục hỏi: "Có kì vật có thể tước đoạt sức mạnh của người khác đúng không?"

"Đúng" Lần này tim hắn đã đập nhanh lên rất nhiều. "Có kì vật có thể tìm được người siêu phàm đúng không?" Lâm hỏi.

"Đúng". Mặt của Lâm nhanh chóng tái đi, sự kích động của việc có được Thiên Thư đã không còn một mống. Mồ hôi như không cần tiền chảy ra trên trán hắn, lưng cũng đã ướt đẫm.

Ngày hôm qua hắn đã có ý định nói chuyện này cùng cha mình. Hắn cần sự bảo vệ. Nhưng sau khi suy nghĩ thì Lâm đã quyết định bỏ qua. Cậu ta sợ mình liên lụy đến gia đình. Một kẻ có thể ngồi ở nhà mà có thể tìm hiểu được bí mật quốc gia của nước khác thì ai chả muốn.

Nếu năng lực này bị lộ thì 100% hắn sẽ bị các quốc gia lớn bắt đi làm trâu làm ngựa cho họ.

Trải qua một lần bị hại c·hết hắn hiểu rằng đừng nói vì sức mạnh siêu phàm, chỉ bằng một ít tiền người ta cũng có thể dồn mình vào chỗ c·hết.

Thứ đáng quý là lòng người nhưng mà đồng thời thứ đáng sợ nhất cũng là lòng người.