Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Khí Vận Chi Tử Chỉ Là Đồ Ăn

Chương 14: Chào cờ, Cẩm Y Vệ




Chương 14: Chào cờ, Cẩm Y Vệ

Chương 14: Chào cờ, Cẩm Y Vệ

Theo khẩu lệnh đứng lên. Cả sân trường không còn một âm thanh nào cả. Là một học sinh, Lâm trải qua hàng trăm lần chào cờ. Nhưng mỗi lần đều như vậy, vô cùng trang nghiêm, vô cùng nghiêm túc.

"Nghiêm!"

"Chào cờ! Chào"

Giọng của thầy Khoa phụ trách đoàn vô cùng uy nghiêm vang lên. Tất cả mọi người đồng loạt đứng thẳng thân thể, hướng mắt về hướng lá cờ đỏ sao vàng đang tung bay.

"Quốc ca!"

Một bài hát cực kì hào hùng vang lên. Đây là Quốc ca của Nước Nam là niềm tự hào của dân tộc. Mỗi câu, mỗi từ đều là gian khổ mà quân và dân ta đã trải qua để có được ngày hôm nay.

".....Cờ in máu chiến thắng mang hồn nước

Súng ngoài xa chen khúc quân hành ca

Đường vinh quang xây xác quân thù

Thắng gian lao cùng lập chiến khu

Vì nhân dân chiến đấu không ngừng

Tiến mau ra sa trường

Tiến lên, cùng tiến lên...."

Dù đã nghe hàng ngàn lần, nhưng mà mỗi lần đều như vậy. Lâm cảm giác lồng ngực mình như có một ngon lửa hừng hực thôi thúc hắn. Bất tri bất giác, cậu ta kinh ngạc phát hiện rằng huyết khí đã tụ tập lại và di chuyển theo kinh mạch đến huyệt Chiên Trung.



Nhưng khi hắn tập trung vào thì cỗ huyết khí này ngay lập tức tán đi. Dù là vậy nhưng cũng không thể ngăn cản sự vui sướng của Lâm. Đây hoàn toàn là niềm vui bất ngờ, cậu ta không nghĩ rằng một buổi chào cờ lại có thể đem lại một bước tiến lớn như vậy.

Quốc ca đã hát xong, tất cả mọi người đều ngồi xuống. Tâm tình giờ phút này của Lâm rất tốt. Lần đầu tiên Lâm cảm thấy thầy hiệu trưởng phát biểu cũng hay.

Buổi chào cờ rất nhanh đã xong. Trong lúc Lâm đang thu xếp ghế thì một người nhẹ nhàng đi qua mặt. Một chút kí ức mà hắn không muốn nhớ ùa về.

Người vừa đi qua đó là Nguyễn Hà Vi, bạn gái đầu tiên của hắn ở kiếp trước. Vi là một cô gái có tóc đen dài như nước, da trắng và điểm nhấn là 2 má lúng đồng tiền. Gương mặt rất xinh nhưng không kém phần đáng yêu. Dáng người của Vi có chút gầy, điều đó vô hình chung làm cho nàng nhìn có vẻ yếu đuối, cần người bảo vệ.

Sau khi hắn thi đậu trường y dược không lâu thì Vi chủ động tán tỉnh. Là một thằng trạch nam, suốt ngày chỉ biết học và chơi game thì Lâm rất nhanh đổ.

Nhưng mà lúc đó Lâm là một gã khù khờ chuyện tình cảm. Hắn không biết rằng trừ mình ra thì Vi vẫn còn người khác. Trong điều kiện kinh tế cho phép, hắn luôn đáp ứng mọi nhu cầu của nàng. Hắn nghĩ như vậy là đủ.

Giấy thì không bao giờ gói được lửa. Cho đến một ngày Sơn gửi cho hắn một đoạn video. Đó là một buổi biểu diễn âm nhạc ở Vũng Tàu. Và trọng điểm là có một đoạn Vi bị một người đàn ông tát. Nhưng Vi không hơn giận gì mà rối rít chạy đến ôm cánh tay người đó làm nũng. Người đàn ông đó tùy ý sờ loạn người Vi dù ở nơi đông người.

Thì ra người yêu của mình chỉ là đồ chơi trong tay người khác. Khoảng thời gian đó Lâm gần như đã suy sụp. Rất may mắn Lâm đã gượng dậy được và không bị ảnh hưởng đến việc học nhiều.

Mãi sau này hắn mới biết, vì bản thân đậu trường y nên Vi mới chọn làm lốp xe dự phòng. Bởi vậy nên suốt 1 năm quen nhau, hắn chỉ có thể vài lần nắm tay cô ấy.

Nhìn Vi đi qua, hắn tự giễu nở nụ cười sự ngu ngốc của mình. Sau đó tiếp tục thu dọn ghế.

Ở một nơi rất xa ở phía bắc nước Nam. Tại một viện nghiên cứu nằm sâu dưới lòng đất. Một vị trung niên mặc quân phục đang ngồi xem hồ sơ. Ông chỉ đơn giản ngồi đó đã toát lên một sự uy nghiêm. Từ trên người ông có một loại khí tràng, mà chỉ những người làm lãnh đạo lâu năm mới có.

Người trung niên này tên là Lý Vô Đạo, là một trong ba thượng tướng của q·uân đ·ội Tung Của. Lãnh đạo tối cao của Cẩm Y Vệ, một tổ chức tình báo và á·m s·át số một Tủng Của.

Giờ phút này trên mặt của Lý Vô Đạo toàn là sương lạnh. Ông nhìn phụ tá của mình lạnh lùng hỏi:

"Vẫn chưa tìm được sao?"



"Báo cáo Tướng quân, vẫn chưa tìm được vị trí và cá nhân cụ thể. Trước mắt chỉ có thể xác định kì vật vừa xuất hiện là thuộc loại quy tắc. Về cấp bậc... chuyên gia dự đoán có thể là vô thượng. Vị trí hiện tại chỉ có thể xác định là tại nước Nam."

Nói đến lời này vị thiếu tá này cúi đầu không dám nhìn thẳng. Giờ phút này sau lưng hắn mồ hôi đã ướt đẫm. Vị trước mắt cho thời gian 7 ngày, để xác định tất cả mọi thứ về kì vật mới xuất hiện nhưng mà hắn không làm được. Cố Hàn giờ khắc này tâm tính t·ự t·ử đều có. Tưởng rằng sẽ là nhiệm vụ dễ, không ngờ lại là dễ c·hết.

Nghe thuộc hạ báo cáo lời này. Gương mặt của Lý Vô Đạo lại càng âm trầm. Nếu không phải vị trước mặt là một thiên tài chiến đấu và là con của vị kia, hắn đã một tát chụp c·hết.

"Lại là nước Nam. Nước Nam có một Kim gia và một Võ Thiên là quá đủ rồi. Toàn lực tìm kiếm, nếu có thể dẫn về cho Tung Của ta sử dụng là tốt nhất. Còn nếu không, thì không cần tồn tại."

Lý Vô Đạo nói xong hất tay ra hiệu lui ra. Ông ném tập tài liệu lên bàn nhẹ xoa xoa thái dương. Trên đó thình linh viết mấy chữ rất đơn giản:

Họ tên: Võ Thiên

Chức vụ: Đặc Cấp Đội Trưởng

Cảnh giới: Soái cấp (nghi ngờ)

Năng lực: Sao chép hoàn mỹ

Nguy hiểm: SSS

Lúc này Lâm vẫn chưa biết các phương thế lực đều đang chú ý đến mình. Nói đúng hơn là kì vật của hắn. Dù sao thì kỳ vật quá ngịch thiên. Mỗi một kiện xuất hiện, đều có thể thay đổi cục diện thế giới.

Điều này lại càng nguy hiểm hơn khi xuất hiện ở nước Nam. Nước Nam không phải cường quốc, diện tích cũng rất nhỏ. Nhưng tần suất xuất hiện kì vật lại rất cao. Lý Vô Đạo không thể không chú ý.

Ngón tay của Lý Vô Đạo nhẹ gõ trên bàn. Sau một khắc ông làm ra quyết định:

"Thông báo cho Cẩm Y Vệ ở nước Nam, sẵn sàng chờ lệnh. Một khi tìm ra nếu không chiêu hàng được đối phương. Không tiếc bất cứ giá nào g·iết. Nên nhớ, là không tiếc bất cứ giá nào."

Ông vừa dứt lời, không gian sau lưng hơi chấn động. Một bóng người bước ra chắp tay nói:

"Rõ"



Sau đó rất nhanh biến mất. Lý Vô Đạo trầm tư rất lâu sau đó thở dài nói thầm:

"Một Võ Thiên là quá đủ, nước Nam không thể mạnh lên. Nếu không Biển Đông sẽ rất khó quy về Tung Của."

Một màn này xuất hiện ở rất nhiều quốc gia trên thế giới. Nhưng tất cả đều có chung mục đích, hoặc là lôi kéo hoặc tiêu diệt. Đây báo hiệu sẽ là một trận sóng ngầm cuồng cuộn.

Lâm đi lên lớp, lúc này cả lớp đã ồn như cái chợ. Hầu hết đều thảo luận về việc 2 kẻ bị truy nã vừa b·ị b·ắt. Ai cũng sẽ lôi ra một người họ hàng, xa đến nỗi bắn đại bác không đến, để tăng độ tin cậy cho câu chuyện của mình.

Hắn thậm chí đã nghe được vài phiên bản rất kinh khủng. Quân đội xuất động 2 tiểu đội đặc công tiến hành trấn áp. Nào là đu dây, vượt tường từng cái kể phải gọi là sinh động như thật.

Dựa vào tinh thần lực tăng lên. Việc học của Lâm tiến bộ rất nhanh. Chỉ trong một tuần hắn đã sơ bộ nắm giữ kiến thức của lớp 10 và lớp 11. Tinh thần tăng lên đồng thời giúp hắn tăng lên khả năng tư duy và trí nhớ.

Vậy nên hắn đã nghĩ đến một thứ rất không thích hợp trong quá khứ. Trong kiếp trước, dù vô tình hay cố ý Sơn luôn có thông tin mà hắn cần. Từ video Hà Vi đi cùng người khác, cho đến chủ đề thi bác sĩ nội trú và rất nhiều thứ khác. Luôn là vô tình dẫn dắt để cho thông tin đó xuất hiện trước mặt Lâm.

Càng suy nghĩ hắn càng phát hiện người bạn nối khố này của mình, rất không đơn giản. Hắn ngay lập tức thầm hỏi:

"Bạn của tôi, Nguyễn Trọng Huyền Sơn là một người tu luyện hoặc có siêu năng lực đúng không?"

"Sai"

"Cậu ta sở hữu kì vật đúng không?"

"Sai"

Nhìn câu trả lời này Lâm rơi vào trầm tư. Lẽ nào chỉ là trùng hợp. Nếu chỉ là một hai lần, hắn có thể tin là trùng hợp nhưng đây là 7-8 lần. Lâm thầm nhủ trong lòng:

"Chuyện này, có điểm kì quái."

Dù rằng tất cả mọi thứ Sơn làm đều giúp đỡ mình. Nhưng điều ta không biết thực sự làm ta rất khó chịu. Hắn nhìn Sơn đang ngồi tám khí thế ngất trời một mắt. Sau đó lấy sách vở ra chuẩn bị học.

(Đoạn chào cờ tác giả rất muốn ghi lại đầy đủ Quốc ca. Nhưng trong lời bài hát có đề cập đến tên Quốc gia, đây là một câu chuyện hư cấu nên mình không muốn nhắc đến tên quốc gia nào. Mong mọi người có thể hiểu. Cám ơn bạn tstYy26080 đã đóng góp ý kiến cho mình cải thiện)