Chương 3: Yên bình trước cơn bão lớn
Hiện thực luôn náo nhiệt, ồn ào và đông đúc.
Mỗi một nơi bên dưới bầu trời đa phần đều đã được con người khai phá.
Nếu không phải sải cánh không đủ mạnh, con người đã đục khoét mọi tầng lớp bên dưới đáy đại dương, sẵn sàng thâu tóm tất cả những gì tồn tại ở đây.
Nhưng giờ đây, những gì từng được tạo nên và khai phá bởi con người, đã dần bị một loại lực lượng bí ẩn xâm chiếm.
Hai mươi ngày trước, loại lực lượng này chính thức xuất hiện, xâm nhập và đồng hoá mọi thứ khi quá trình diễn ra.
Cho đến 20 ngày sau, tức ngày hôm nay, số lần xuất hiện của nó đã lên đến một trăm.
Ảnh hưởng lên hiện thực ngày càng trở nên rõ rệt.
Hoàn toàn vượt qua khả năng kiểm soát của các lực lượng đặc biệt, mà chính yếu là Hắc Phạt Quân.
Ở trên internet, một cơn bão lớn nhanh chóng tràn qua, hàng trăm thậm chí hàng ngàn video về khung cảnh những mảnh không gian trở nên vỡ vụn và các tầng ánh sáng xuất hiện ở nhiều nơi trên các lục địa không ngừng được đăng tải.
Thông qua truyền tai và mắt thấy, cả thế giới lâm vào hỗn loạn.
Liên tục xảy ra các cuộc b·iểu t·ình ở khắp nơi trên thế giới.
Họ cho rằng q·uân đ·ội đang thử nghiệm một loại v·ũ k·hí s·inh h·ọc tối tân và yêu cầu quốc gia phải cho họ một câu trả lời thoả đáng.
Trước tình hình này, các quốc gia lựa chọn im lặng.
Tuy nhiên đây chỉ là một bước đi tạm thời, không thể làm giảm sự phẫn nộ trong lòng dân chúng.
Cùng lúc, ở phía Bắc bán cầu, căn cứ ngầm nằm trong mặt băng của Hắc Phạt Quân bị oanh tạc dữ dội.
Nguồn cơn không đến từ mọi nền quân sự trên thế giới.
Nó đến từ loại lực lượng bí ẩn kia.
Theo cách nói của Lý Dương, các người đang bị nó chinh phạt.
Giữa bầu trời rộng lớn đầy quang đãng, một hạm đội những chiếc chiến hạm chìm trong bóng tối, không rõ hình dạng đang không ngừng dội hàng tấn bom xuống bề mặt Bắc cực.
Những quả bom bóng tối không có hình dạng rõ ràng, uy lực vô cùng khủng kh·iếp, dễ dàng quét sạch bề mặt băng lạnh, khiến cho nó tan ra nhanh chóng.
Trước hoả lực khủng kh·iếp từ hạm đội bóng tối, quân lực bên trong không cách nào tràn ra phản kích.
Ngay vào lúc dòng sôi lửa bóng, bầu trời phương Nam xuất hiện một hạm đội chiến cơ màu đỏ.
Số lượng vô cùng đông đảo, trên dưới 20 chiếc chiến cơ.
Trong tiếng động cơ oanh rền, cửa khoang mở rộng, hàng loạt đặc nhiệm thuộc quân đoàn 3 - Kẻ Vô Thần đáp xuống mặt đất.
Hai mươi đại đội quân đoàn 3 xuất hiện, lập tức sử dụng v·ũ k·hí chuyên dụng oanh tạc dữ dội về phía hạm đội kẻ địch.
Hàng trăm khẩu Diệt Thần cùng lúc khai hoả, hạm đội bóng tối ngay lập tức bị tiêu diệt hơn một nửa.
“Tiến lên, tiếp cận căn cứ, mở cổng liên lạc với quân đoàn 5.”
“Rõ!”
Nova Asias, thống soái quân đoàn 2 lạnh giọng phát lệnh.
Trên mặt băng dài hàng ngàn m, quân đoàn 2 hành quân thần tốc, chia làm hai cánh quân không ngừng tiến về phía tổng căn cứ Hắc Phạt Quân.
Hạm đội bóng tối quay ngược hướng nòng, bắt đầu oanh kích quân đoàn 2.
Nhưng trước mặt các Kẻ Vô Thần, những quả bom bóng tối không hề tạo nên một chút tác dụng.
Lần lượt những chiến hạm bóng tối bị hoả lực áp đảo từ quân đoàn 2 huỷ diệt, tan vỡ và chui tọt vào bên trong những khe hở không gian.
Nửa giờ sau, quân đoàn 2 yên lặng đứng bên cạnh đỉnh toà tháp, trước mặt là một phần của quân đoàn 5, bao gồm bảy đại đội thuộc Hắc Thập Tự.
Cùng với các nhân vật có thân phận hiển hách đến từ Hắc Phạt Quân.
Phủi đi vết bụi trên người, cho tay vào trong túi áo rồi lấy ra một cặp mắt kính rồi mang lên, sau tiếng thở dài mệt mỏi, giáo sư Lê Thanh Hiện bình tĩnh nói: “Mã đỏ thông qua, thông tri cho các nước về kế hoạch của chúng ta.”
“Định danh kế hoạch: Ngày Tận Thế.”
...
Chỉ là một phần rất nhỏ của thế giới mộng đã gần như khiến thế giới này lâm nguy.
Sau khi nó hoàn toàn ảnh hưởng hiện thực, sẽ còn điều gì khủng kh·iếp hơn xuất hiện?
…
Hôm nay Lý Dương ra ngoài đi dạo với bạn cùng nhà.
Tuy nhiên tình cảnh lại có chút khó xử, khi mà trên mạng internet đang lan truyền nhiều thông tin về ngày tận thế.
Khiến cho buổi đi chơi vô cùng không trọn vẹn.
“Ông lại đây xem cái này có phải video cắt ghép hay không?” Triệu Thanh Phương ngồi ở ghế đá lướt tin nhắn trong vòng bạn bè, chợt nói với Lý Dương đang buồn bực đứng ở một bên. Đồng thời giơ điện thoại lên cho hắn nhìn.
“Trăm phần trăm cắt ghép.” Chỉ vừa liếc qua, Lý Dương đã phủi tay rồi nói.
“Sau phủ nhận rồi lại lắc tay?” Triệu Thanh Phương bực bội nói.
“Thích!”
Đột nhiên có người nổi điên đạp người bên cạnh.
Cuộc sống vô thường thật.
Lý Dương ngẩn người một lúc, không khỏi đụng đụng vai bạn cùng nhà, nói nhỏ: “Đi mua quần áo đi.”
Bạn cùng nhà cau mày, xong rồi nhướng mày, cuối cùng mở miệng thật rộng, khó tin hỏi ngược lại: “Ông biết ăn diện khi nào vậy?”
Lý Dương chỉ vào mình trong tấm kính cửa tiệm ở trước mặt, nói: “Thằng đấy 900 năm rồi chưa được ăn diện.”
“…!” Triệu Thanh Phương bĩu môi, lại đạp một cái.
Trong cửa hàng quần áo, Lý Dương yên lặng dựa vách tường, mặc cho bạn cùng nhà không ngừng thử áo.
“Size này cũng tạm.”
“Cái này to quá.”
“Cái này bé quá.”
Sau cùng cũng có một mẩu hợp, Lý Dương vào trong phòng thay đồ.
Đến khi bước ra bên ngoài, không khỏi hỏi một câu: “Có dao cạo râu hay không?”
Nhân viên bán hàng lập tức lắc đầu, chỉ chỉ cửa tiệm bên cạnh, nói: “Nhưng bên đây có bán ạ.”
Trong lúc nói chuyện, không khỏi ngại ngùng cúi đầu, hai tay vò lại.
Thật đẹp trai, như minh tinh màn ảnh vậy, đặc biệt ánh mắt kia rất lạnh lùng, chắc chắn là một bad boy.
Bad con chị cô.
Bạn cùng nhà nếu biết sẽ nổi giận mắng một câu như vậy.
Đáng tiếc nàng không biết.
“Ừ, râu hơi dài, nên cạo.” Bạn cùng nhà rất tán đồng lên tiếng, sau đó chạy qua cửa tiệm bên cạnh mua dao cạo râu.
Mấy phút sau, Lý Dương đi vào nhà vệ sinh, chăm chú nhìn bản thân trong gương, bắt đầu cạo sạch râu trên miệng cùng dưới cằm.
Quả thật râu dài khiến cho hắn như già trước tuổi. Mặc dù ánh mắt vô cùng sắc bén, sóng mũi rất cao, làn da trắng trẻo... Dung mạo như đao bén, có thể đốn gục mọi cô gái…
Nhưng hắn không thích.
Cho nên đành phải cạo.
Trong lúc chờ đợi, Triệu Thanh Phương tiếp tục lướt tin trong vòng bạn bè.
Có rất nhiều người gửi tin, đồng nghiệp và bạn thân đều có trong số đó.
Chủ yếu là hỏi thăm ở đây có hiện tượng gì không, hay là có q·uân đ·ội điều khiển xe tăng, thiết giáp chạy ngoài đường hay không.
Rất nhiều người nhắn tin, chỉ có thể chăm chỉ trả lời từng cái một.
Lý Dương gãi mũi, chậm rãi bước ra, cẩn thận phủi tay vào ống quần, tránh làm bẩn áo vừa mặc.
Bạn cùng nhà đang ngồi chăm chỉ như ong mật trả lời tin nhắn, bên cạnh nhân viên bán hàng đang kiểm kê sổ sách.
Bỗng phát hiện có người bước ra.
Cùng nhau nhìn, bốn mắt đồng loạt mở lớn, miệng há hốc không thể ngậm lại.
Lý Dương lắc đầu, coi ánh mắt kinh ngạc của hai người như gió thổi qua tai, rất thản nhiên đi đến bên cạnh bạn cùng nhà, đợi nàng tính tiền.
Bạn cùng nhà bị mị lực phi phàm của bạn cùng nhà triệt hạ, nửa phút sau mới hoàn hồn tỉnh mộng. Ngại ngùng cười một tiếng móc thẻ ngân hàng, thay mặt ai đó tính tiền.
Nhân viên bán hàng mặt đỏ như gấc, cúi đầu tính tiền vẫn không quên ngẩng đầu nhìn người kia thêm vài lần. Cuối cùng thở dài thật sâu, ước gì mình là cô gái kia thì thật là tốt.