Chương 1: Trở về hiện thực
Lý Dương lẳng lặng nhìn con chim đầu đàn chậm rãi vươn rộng đôi cánh, sau đó bay lên bầu trời rộng lớn bao la, dần biến mất ở cuối bầu trời.
“Khi nó chìm, vạn vật c·hết.”
“Khi nó kêu, núi cao sụp đổ.”
“Khi nó sải cánh, thế giới một lần nữa sống lại.”
Chẳng biết vì sao trong đầu của hắn lại xuất hiện câu nói này.
Do dự một lúc, liền bồi hồi đi vào nhà, ngồi trên ghế gỗ, bắt đầu suy tính việc cần làm.
Nhìn bản thân trong chiếc kính, chợt phát hiện bản thân không phải là một người phi phàm, chỉ là một thanh niên tuổi tròn 25 vẫn đang vất vả lăn lộn trong xã hội khắc nghiệt.
Rất rõ ràng hiện thực không cách nào thay đổi, giống như cách thế giới này đang vận hành.
“Meow!”
Trong lúc hắn đang trầm ngâm, bỗng bả vai hơi động, bị vật gì đó chạm nhẹ.
Khi quay đầu, nhận ra đó chính là một chú mèo đen.
Không khỏi cười một tiếng.
Cuộc sống vẫn vận chuyển như mọi ngày, không có khác biệt, càng không có gì nổi bật.
Tháng 7 năm 2022, khi tà dương chìm đi, biển cả bắt đầu nổi sóng dữ.
Bước ra khỏi nhà, Lý Dương ngồi bên bến cảng, thành thao buông cần câu.
Dây câu kéo dài rồi chìm vào trong biển, bị sóng cuốn trôi, nhưng không cách nào chìm thêm một bước.
Cứ như vậy, thời gian trôi qua.
Rốt cuộc tới giờ ăn.
Lý Dương phiền não thu dây câu, xách thùng cá trở về nhà.
Nửa đường bị một con hải âu chặn đường, song phương giao chiến 500 hiệp, Lý Dương thành công ôm chiến lợi phẩm trở về.
Trong buổi ăn, hắn rất trầm tư, thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn trần nhà không nói một lời.
Trần nhà không có gì lạ, nhưng hắn cảm nhận được nó sắp tan vỡ.
Giống như bọt biển, hoá thành không khí.
Đây chỉ là một giấc mộng.
Lý Dương thì thào, tâm trí dần thối lui khỏi giấc mộng, trở về hiện thực.
Chậm rãi mở mắt, đập vào mắt là một cái trần nhà khác.
Khác biệt chính là ở đây rất tươi sáng, tràn đầy sức sống.
Ngồi thẳng người dậy, cảm nhận trời đất quay cuồng, như phát giát được chuyện gì kinh thiên động địa, hắn chợt phì cười.
Chung quanh bỗng nổi lên giông bão, một tiếng động lớn cắt ngang mạch suy nghĩ của Lý Dương.
Khi hắn đang ngẩn đầu, suy tính sách lược làm sao ứng chiến, đột nhiên bị một vật thể mềm bại bay tới đâm thẳng vào trên đầu.
“Ài c·hết tiệt, biết giờ là mấy giờ không hả họ Lý kia!!!”
Giọng nói này rất quen thuộc, dường như trước kia đã nghe qua rất nhiều lần.
“Người ở phương nào…”
Lý Dương tức giận gầm thét.
Nhảy xuống giường muốn động thủ triệt hạ đối phương.
Chân phải nhanh như gió đạp lên vách tường.
Đáng tiếc vừa nhảy lên đã bị người kia song phi đá rụng.
Mơ hồ còn có tiếng gãy xương.
“Mới sáng đã nổi điên rồi, hết cách luôn đấy.”
…
Lý Dương thở dài một hơi, tâm sâu quỷ kế trước thực lực tuyệt đối cũng chỉ là trò hề.
Nhìn lịch treo tường gần đó.
Vẫn là tháng 7 năm 2022.
900 năm trôi qua trong thế giới mộng, lại chỉ là một khoảnh khắc ở thế giới này.
Ngồi ở bên cạnh, Triệu Thanh Phương nhìn bạn cùng phòng như nhìn bậc thiên nhân.
“Ông nói ông đã 900 tuổi cơ à?”
Triệu Thanh Phương cười như quỷ khiếu, không cách nào ngậm được mồm.
Lý Dương đột nhiên tức giận đập bàn, gầm thét: “Ai nói!!!”
…
7h sáng.
Triệu Thanh Thương bĩu môi, nhân cơ hội đi ngang qua đạp Lý Dương một cái.
Làm hắn tức giận nghiến răng liên tục.
Nhưng trước tiên hãy nói về Lý Dương.
Hắn năm nay tròn 25 tuổi, không có nghề nghiệp ổn định. Thường xuyên tự vả mặt tức giận cho rằng trời đất bất công không trọng dụng người tài.
Nguyên nhân chính dẫn đến thất nghiệp, kỳ thật là do chính hắn.
Cảm thấy bản thân là một thiên tài, không chung đụng được với người nào.
Trái lại, Triệu Thanh Phương là tinh anh xã hội, 22 tuổi nhưng đã là phó quản lý một chi nhánh thời trang có danh tiếng, tương lai bất khả hạn lượng.
Nói ngắn gọn, Lý Dương là cá chạch trong cống nước, luôn mộng tưởng mình là cá chép một ngày hoá rồng.
Còn Triệu Thanh Phương chính là con cá chép thật sự, không lâu nữa sẽ hoá thành rồng bay lượn trong trời cao vạn dặm.
Nhưng đó là chuyện của 900 năm về trước, trước khi thế giới mộng v·a c·hạm cùng hiện thực, tạo nên phi phàm.
…
Khi hiện thực và thế giới mộng v·a c·hạm, rất nhiều sự vật đã thay đổi, tan vỡ, liên kết, hoặc là biến mất.
Giống như một nửa sinh mạng của Lý Dương đã bị thế giới mộng nuốt trọn.
Hắn ngồi trước nhà, dựa người vào vách tường, vẻ mặt đờ đẫn.
Một ngọn lửa kiềm không được đang bùng lên trong lồng ngực.
Đè nén và khổ sở.
Hoang mang và sợ hãi.
Giận dữ và cuồng bạo.
Chợt hắn bỏ vào trong nhà, đứng trước gương soi mặt, cầm cây kéo lên.
Hắn muốn cắt tóc, mái tóc dài che khuất tới mi, chỉ để lộ một nửa cặp mắt.
Nhưng do dự một lúc, lại quyết định giữ nguyên.
Mái tóc này được hắn cắt gọt vô số lần, không đếm xuể tóc mai rơi rụng, hoà vào trong thế giới bên kia.
“Đây vẫn là mình sao?”
Lý Dương lầm bầm, cảm nhận từng chút một, chợt nhận ra gương mặt có chút sai lệch.
Trong ánh mắt đầy kinh ngạc của bản thân, hắn phát hiện ở má nhiều hơn một hạt mụn.
…
Trong suốt 900 năm bị kẹt ở thế giới mộng, Lý Dương không chỉ một lần đối diện với c·ái c·hết. Đối với hắn, khoảng cách tới c·ái c·hết luôn luôn rất gần.
Trong thế giới mộng, vạn vật đ·ã c·hết, chỉ một số ít sinh vật may mắn một lần nữa được thai nghén, tồn tại bên dưới bầu trời ác mộng.
Ngôi nhà nhỏ gần bến cảng là một loại tồn tại rất đặc thù, khiến cho sự tồn tại của Lý Dương kéo dài hàng thập kỷ. Bến cảng đồng thời còn là nơi đảng sinh sự sống, tiếp diễn những gì đã bị huỷ diệt, theo thời gian sẽ dần tái sinh thế giới.
Rất không may vào tháng 7 năm 2022, tức là thời điểm Lý Dương trở về hiện thực, nơi đó đã bị huỷ diệt bởi một loại tà vật không xác định.
Kéo theo c·ái c·hết của Mèo Đen.
Một tồn tại vô cùng siêu nhiên đã đồng hành cùng hắn trong rất nhiều trận chiến.
Tuy hiện thực và thế giới mộng v·a c·hạm gây ra rất nhiều tổn hại, làm suy sụp tâm trí, thậm chí nuốt trọn một nửa cái mạng của Lý Dương, nhưng hậu quả lại không lớn bằng món quà nó ban tặng.
Hắn cầm trên tay một cây đinh gỉ, đột nhiên bóp chặt, cây đinh liền bị bóp gãy, thậm chí là vỡ nát trong lòng bàn tay.
…
Đây là một căn cứ nằm sâu trong lòng đất bên dưới mặt băng giá lạnh ở Bắc cực.
Giữa muôn trùng bẫy rập và tháp canh, cùng những lính gác tinh nhuệ, là một toà tháp hình nón khổng lồ nằm sâu 2000m bên dưới lòng đất.
Tổng căn cứ Hắc Phạt Quân.
Ngày thứ 17 kể từ khi phát hiện một lực lượng thần bí xâm nhập đến Trái Đất.
Lực lượng này đã huỷ diệt nhiều vùng trên thế giới.
Khi lực lượng đặc nhiệm tiếp cận hiện trường, thứ duy nhất sót lại chính là một bãi đất hoang tàn không một sự sống.
Càng đáng sợ hơn là khi quan sát hiện trường bằng kính ngắm bốn chiều, sẽ nhìn thấy rất nhiều ánh sáng kỳ lạ đang bốc lên cao, tạo thành một trận thế kỳ dị.
Có thể tưởng tượng nó giống như bức màn che mũi trong nhà, thay bức màn bằng những tầng ánh sáng kỳ lạ, giường chính là mặt đất và sinh mạng.
“Thưa giáo sư, thượng tướng Nguyễn Thành Long đã đến.”
Một thượng uý lục quân dẫn đầu đi vào bên trong toà nhà, cất giọng nói.
Trước một chiếc bàn lớn, một người đàn ông 40 tuổi đang đọc tài liệu, ngón tay gõ mặt bàn theo nhịp điệu.
Hắn ngẩng đầu, chăm chú quan sát một người đàn ông lớn tuổi mặc quân phục treo hàm thượng tượng bước vào.
“Thượng tướng, mời ngồi.”
Quan sát một vòng, nhận ra những người quan trọng đều đã có mặt, hắn lập tức khởi động màn hình khổng lồ sau lưng.
Những dãy số, hình ảnh và phân tích đa chiều hiện trên màn hình, đập thẳng vào mắt tất cả mọi người đang ngồi trong phòng.
Thượng tướng Nguyễn Thành Long rất thành thật nghiên cứu những hình ảnh trước mặt.
Tuy thân phận trong q·uân đ·ội của ông rất lớn, tuy nhiên khi so sánh với những người ngồi trong phòng lại chẳng là cái thá gì.
Bên cạnh lần lượt là ba vị nguyên soái của các siêu tập đoàn quân lực lượng phòng thủ Trái Đất và các tổng chỉ huy của q·uân đ·ội cường quốc trên thế giới.
Mà ngồi ở hàng trước cùng chính là lãnh tụ của các cường quốc lớn trên thế giới, cùng với giáo sư Lê Thanh Hiện, một trong những người sáng lập Hắc Phạt Quân.
Ban đầu, ông hoàn toàn không có tư cách ngồi trên chiếc bàn này, tuy nhiên giáo sư Lâm đã đặc cách cho ông một ghế.
Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì cả hai đều có cùng quốc tịch.
“Như những gì chúng ta đã thấy phía trên, lực lượng bí ẩn này xuất hiện đột ngột vào nửa tháng trước, không tuân theo một quy luật nhất định. Trước mặt đã xâm nhập mười bảy khu vực ngẫu nhiên trên Trái Đất, trong đó bảy vùng nằm ở địa khu Châu Mỹ, những vùng còn lại rải rác các lục địa khác...”
Giáo sư chậm rãi phân tích.
“Theo tình báo của đội Hắc Phạt Quân đầu tiên tiếp cận hiện trường, ảnh hưởng của lực lượng bí ẩn tới hiện thực rất mờ nhạt trong những ngày đầu, nhưng khi so sánh với những lần tiếp theo, phát hiện ảnh hưởng này ngày càng rõ ràng, dày đặc và có dấu hiệu tác động trực tiếp lên hiện thực.”
“Cho nên ta suy đoán không đến một tháng nữa lực lượng bí ẩn này sẽ hoàn toàn tác động lên hiện thực, thay đổi hoặc huỷ diệt vẫn không rõ ràng.”
“Tôi đề nghị mọi người chuẩn bị sẵn sàng cho mọi tình huống xấu nhất.”
Thông qua lời giải thích của giáo sư, mọi người đều cảm nhận được sự lo ngại của ông ta. Đồng thời cũng nhận ra rằng vào một tháng tới cả thế giới sẽ hoàn toàn biến đổi.
Sự kiện này sẽ hoàn toàn thay đổi cách cục của thế giới.
Nhưng là tốt hay xấu, tạm thời không thể xác định.