Chương 8: Thành Vệ Dương
Một mình một đao tả xung hữu đột. Đao pháp của Nguyên Trần liên miên không dứt không người chặn nổi hoặc có thể nói với trình độ của bọn thổ phỉ không thể khiến cho Nguyên Trần dừng lại. Đến cả chặn chính diện thì trong khi binh khí của bọn hắn bị phản chấn ngược lại và dùng sức để chống lại phản chấn dừng binh khí lại thì Nguyên Trần thuận theo phản chấn xoay đao cho đao vung theo chiều vực xoay quanh thân 1 vòng rồi chém. Lúc này thì khi lưỡi đao của Nguyên Trần kề cổ thì mấy tên Thổ phỉ mới dừng được binh khí của mình lại và kết quả là đầu lìa khỏi cổ.
Chiến trận kéo dài hơn 10 phút thì kết thúc. Với sự tham gia của Nguyên Trần thì số lượng thổ phỉ giảm đi nhanh chóng và với sự có mặt của Tử Dương thánh viện vây công thì không tên nào chạy thoát được.
Trận chiến kết thúc để lại một bãi chiến trường đẫm máu. Số lượng thổ phỉ c·hết trong tay Nguyên Trần chiếm phần nhiều và không có tên nào là còn nguyên xác thịt cả. Toàn vẹn nhất là bay đầu còn không là chém bay thân hay chân tay bị chặt đứt. Nhìn thê thảm vô cùng.
Nguyên Trần đảo mắt quanh nhìn đống xác vương vãi trên các vũng máu lắc đầu thở dài. Trên tay thanh đại đao vẫn không ngừng nhỏ xuống đất mà than rằng:” Nhân sinh có được bao nhiêu đâu mà cứ cố chấp vậy.”
Nguyên Trần vừa than mà nghĩ đến sự nhỏ bé của thế gian này. Sinh mệnh thật mong manh. Nhìn khắp nơi cây cối phi cầm tẩu thú yên bình như thế này cũng mong không có cường giả nào đánh nhau gần đây. Tại vì trâu chó đánh nhau thì ruồi muỗi c·hết
Mỗi một trận đại chiến giữa thần cảnh sinh linh nổ ra thì kéo theo không biết bao nhiêu sinh linh phàm cấp c·hết đi. Một con số khổng lồ đến Nguyên Trần cũng không nắm rõ.
Trận đánh khốc liệt nhất của Nguyên Trần khiến không biết bao nhiêu thiên hà c·hôn v·ùi. Đỉnh điểm là cả 1 vũ trụ bị hủy diệt dẫn đến không biết bao nhiêu sinh linh c·hôn v·ùi.
Như vậy mới thấy trên đời này thế gian tất cả đều là cường giả vi tôn. Nếu ngươi không đủ mạnh thì đôi lúc c·hết thế nào cũng không biết nhưng nếu đủ mạnh thì không những khống chế được số mệnh của ngươi còn có thể quyết định sự sống và c·ái c·hết của kẻ khác nữa.
Nhưng ngươi mạnh cũng có kẻ khác mạnh hơn. Cũng giống như bọn thổ phỉ này vậy. Đối với người thường và võ giả yếu kém thì chúng là cường giả. Nếu Nguyên Trần không can dự vào Trận chiến này thì số võ giả từ Tử Dương thánh viện kia nam thì đơn giản là c·hết còn nữ thì có lẽ sống không bằng c·hết.
Nhưng đối với Nguyên Trần thì khác những kẻ này không phải cường giả. Trong mắt Nguyên Trần những kẻ này công pháp thì cùi bắp, thân thể thì yếu kém kinh nghiệm thực chiến thì không ra gì. Cơ bản chả có cái vẹo gì cả.
Vậy nên Nguyên Trần luôn chủ trương hòa bình nếu có thể thì giải quyết mọi thứ thông qua đàm phán. Nhưng cái gì cũng có giới hạn để lúc máu sôi nên rồi thì chỉ có giải quyết bằng nắm đấm. Cái này người ta gọi là hòa bình chấm dứt thì nắm đấm lên ngôi.
Thoát khỏi dòng suy nghĩ Nguyên Trần cắm thanh đại đao xuống đất rời khỏi nơi này. Mấy người kia còn đang lo lắng cho nhau hơn nữa thân thủ của Nguyên Trần hơn hẳn mấy người kia nên là là khi mấy người kia quay ra chỉ thấy một thanh đại đạo cắm xuống đất còn người cầm đao vừa cứu họ một kiếp thì không còn thấy thân ảnh đâu cả.
Thanh niên cầm thương trầm tư một lúc rồi ra lệnh cho cả đám quay về tông môn. Lần ra ngoài này của bọn hắn đến đây là chấm dứt được rồi.
Về phía Nguyên trần sau khi đi khỏi chỗ này hoảng hơn trăm km thì phát hiện ra một cái tổ chim. Tổ chim ở trên một cây đại thụ cao đến hơn 200 mét. Thân cây to lớn đường kính cũng phải đến hơn 10 mét. Tổ chim to lớn vô cùng. Mặc dù lọt thỏm trong tán lá nhưng vẫn rộng chừng mười mấy mét. Nguyên Trần lúc nào cũng đi tìm mấy cái tổ chim này vì dù sao chính mình chạy thì cũng không nhanh bằng chim bay. Vậy thì tìm một con chim cưỡi thì thời gian đến với văn minh nhân loại nhanh hơn nhiều.
Nguyên Trần tốn mất một chút thời gian để leo lên tổ chim. Từ lông vũ của con chim này trong đầu Nguyên Trần hiện ra một hình ảnh. Để tu sĩ hiểu biết về phi cầm nhìn qua hình ảnh kia thì sẽ nhận ra tên của loài chim này là Thanh Phong Ưng. Từ chiếc lông mới nhất Nguyên Trần đoán được con Thanh Phong Ưng này là man thú cấp 2. Loại này ngày sẽ đi săn còn đêm sẽ quay trở lại tổ. Một ngày có thể bay đến mấy nghìn km. Nếu từ chỗ Nguyên Trần bay với tốc độ vừa phải thì cũng chỉ tốn có mấy ngày là đến địa điểm mà Nguyên Trần hướng đến rồi.
Nguyên Trần ngồi xuống lấy vài viên ngọc thạch bắt đầu khắc họa minh văn lên. Nguyên Trần đang khắc họa một tòa trận pháp cấp 2 khốn hồn trận và một tòa huyễn trận cấp 1.
Vì dù sao cũng là man thú cấp 2 chiến lực cũng không phải mấy tên thổ phỉ có thể so sánh. Nguyên Trần bây giờ đánh trực tiếp cũng khó có thể ăn được. Hơn nữa Nguyên Trần cần con Thanh Phong Ưng này khỏe mạnh nên cần tạo huyễn trận để phân tán sự chú ý có nó sau đó lấy khốn hồn trận để thuần hóa nó.
Đối với nguyên trần khắc họa cấp một cùng cấp hai trận pháp cũng không tính là khó khăn gì nên chỉ cần hơn 2 tiếng là xong. Sau khi giấu mấy viên Ngọc thạch đi rồi xử lý dấu vết của bản thân thì Nguyên Trần tạm thời dời khỏi đây. Độ mấy tiếng sau đúng như Nguyên Trần dự tính khi mà mặt trời bắt đầu lặn đi thì một hình bóng to lớn bay về phía này. Thân thể to lớn với sải cánh từ đầu này đến đầu kia hơn 20 mét đáp xuống chiếc tổ.
Nguyên Trần đợi khoảng 30 phút thì lại leo lên cái tổ chim kia. Lúc trước khi dời đi Nguyên Trần còn rắc lại chút bột phấn. Loại mà đối với họ nhà chim như thuốc an thần nên giờ con chim đã chìm sâu vào giấc ngủ rồi.
Mặc dù vậy Nguyên Trần vẫn khởi động cả huyễn trận để cho con Thanh Phong ưng này không còn cửa thoát nữa. Nhẹ nhàng từ tốn Nguyên Trần từ từ thôi động khốn hồn trận để khốn chế linh hồn của con Thanh Phong ưng này.
Đại khái chỉ tốn có mười phút Nguyên Trần đã hoàn toàn nắm trong tay quyền khống chế sinh tử của Thanh Phong ưng. Bây giờ Nguyên Trần một ý nghĩ cũng có thể g·iết c·hết Thanh Phong ưng.
Xong việc Nguyên Trần tán đi huyễn Trận rồi ngồi dựa vào Thanh Phong ưng mắt hướng lên bầu trời đầy sao. Trong lòng cảm khái sức mạnh của trí tuệ.
Nguyên Trần nhìn thấy vô số thế giới đi từ hình thành đến hủy diệt. Lúc nào cũng vậy, ban sơ chúa tể thống trị thế giới đó là các loài thú không có trí tuệ làm mọi việc theo bản năng. Tại thời đại đó sinh linh có trí tuệ chỉ có nước chui rúc trốn tránh. Nhưng thời gian dần trôi qua đi khi những sinh linh trí tuệ đầu tiên có được ấn ký thì cục diện dần dần đổi thay. Sinh linh có trí tuệ không những phát triển sức mạnh bản thân mà còn bắt đầu khống chế những sức mạnh khác chuyển hóa để cho mình sử dụng sức mạnh đó. Cũng giống như Nguyên Trần hắn khi đối mặt với Bạch Lôi thánh hùng thì nhỏ yếu vô cùng nhưng mà tịnh diệt thần hỏa quá bá bạo hay bây giờ có lẽ Nguyên Trần không tay đôi được với con Thanh Phong ưng này nhưng đấy chỉ là trên vị trí sức mạnh cơ thể. Còn trên thực tế khi sử dụng cái đầu thì nhẹ nhàng là có thể nô dịch con Thanh Phong ưng này.
Từ từ thời đại của sinh linh có trí tuệ đến và những loài từng làm chúa tể dần dần đi vào dĩ vãng.
Thời gian mấy ngày nhanh chóng trôi qua. Bởi vì bay trên trời nên là Nguyên Trần không còn bị man thú quây hay là gặp mấy võ giả chặn đường nên là Nguyên Trần đã đến được điểm cần đến rồi.
Hiện trong tầm mắt Nguyên Trần bây giờ là một tòa thành vô cùng to lớn. Tường thành cao đến hơn 50 mét. Cổng thành mười phần rộng lớn, ngựa xe như nước, người ra vào tấp nập.
Tòa thành ở đây là nơi trung chuyển, nghỉ chân cho người đi săn g·iết man thú, linh dược, v.v … Nên là ngư long hỗn tạp không ai kiểm soát được.
Cũng là vì nơi ngư long hỗn tạp nên sau khi thả Thanh Phong ưng đi Nguyên Trần đi vào một tửu quán.
Bây giờ Nguyên Trần cần đi bán bớt đồ rồi đi mua chút dược liệu mà ở thế giới này không đâu tìm kiếm mấy loại thông tin này dễ như trong tửu quán.
Nguyên Trần từ một tiệm đá quý bán một viên ngọc thạch thu về được 1 linh thạch, 324 kim tệ. Từ đây Nguyên trần biết được hệ thông tiền tệ ở nơi đây đại khái là thấp nhất đồng trên đồng là ngân tệ, trên ngân tệ là kim tệ. Đây là tiền giao dịch của người thường mà tỷ lệ đối hoái là 10 đồng đổi 1 ngân tệ, 100 ngân tệ đổi 1 kim tệ mỗi một gia đình bình thường nếu lấy nhà có 4 người thì đại khái 1 ngày dùng hết 4 đồng.
Còn linh thạch là tiền tệ của võ giả. Muốn từ kim tệ đổi lấy một linh thạch thì cần đến 1000 kim tệ.
Sau khi có chút ít tiền trong người rồi Nguyên Trần đi vào một tửu quán mà ông chủ tiệm đá quý kia chỉ cho.
‘Mặc Phong tửu lâu’
Trong con mắt Nguyên Trần đây là một quán ăn khá to. Tửu quán này có đến 6 tầng. Người có địa vị càng cao hay càng nhiều tiền thì lên tầng càng cao. Bên trong tầng thứ nhất có đến hơn 150 bàn mà vẫn không thấy chật chội.
Nguyên Trần mấy ngày nay không ăn gì rồi tìm một bàn trống gọi đồ rồi vừa ăn vừa nghe ngóng thông tin.
Đúng là buôn có bán bán có phường. Mà khi rượu vào rồi nói không có điểm dừng gì cả.
Vì thể chất đặc biệt nên thính giác của Nguyên Trần vượt xa người bình thường mà khả năng phân tích thông tin rất khủng nên Nguyên Trần nghe ngóng được rất nhiều thông tin.
Từ tòa thành này tên gọi là thành Vệ Dương đến buổi đấu giá sắp tới của phòng đấu giá Vệ Dương sắp tổ chức buổi đấu giá to nhất năm. Từ hôm qua có gì hot cho đến những mỹ nhân của thành Vệ Dương này là ai rồi vân vân mây mây.
Trong đó Nguyên Trần quan tâm nhất là thông tin về buổi đấu giá của phòng đấu giá Vệ Dương. Nghe nói rằng phong đấu giá này thuộc sở hữu của phủ thành chủ. Mỗi năm tổ chức 12 lần trong đó 1 lần to và 12 lần nhỏ. Nguyên Trần đến đúng lúc lần tổ chức to nhất. Còng nguyên nhân thì do là sắp tới là đến kỳ thu nhận tân sinh của các tông môn nên là sẽ xuất các xứ giả của các tông môn và số lượng người từ phụ cận đến đây cũng gia tăng vào khoảng thời gian này.
Tiếp đến là về kỳ tuyển chọn tông môn. Nghe nói là mỗi năm vào khoảng thời gian này các tông môn sẽ bắt đầu tuyển chọn. Không phải nói là thời gian cố định và vào các thời gian khác không nhận đệ tử. Mà là vì Nguyên Trần đang ở trung vực. Trung vực có lục đại tông môn. Và vào thời gian này lục đại tông môn sẽ thu nhận đệ tử nên các tông môn nhỏ hơn học theo nên là tập trung chủ yếu vào khoảng thời gian này.
Gọi là Lục đại tông môn bao gồm Thánh Cung, Bách Hoa Tiên Cung, Lưỡng Nghi tông, Bắc Minh trấn long điện, Thiên kiếm tông và Vạn thú tông.
Nhưng kể qua khảo thí thì cũng chưa chắc đã có thể vào lục đại tông môn luôn được. Ngoại trừ thiên tư ngút trời được bán thánh hoặc thánh giả nhận làm đệ tử thì tu vi không đủ thì chỉ có thể tu luyện ở ngoại môn trước.
Ngoại môn là phân nhánh của các đại tông môn. Giống như Tử Dương thánh viện là ngoại môn của Thánh cung. Ngoại trừ Tử Dương thánh viện thì thánh cung cũng có rất nhiều ngoại môn trải rộng toàn Thiên Nguyên giới và các tông môn lớn như Lục đại tông môn thì cũng như vậy có rất nhiều ngoại môn trải trên Thiên Nguyên giới.
Lượng tài nguyên mà ngoại tông với chính tông nhận được cũng khác nhau rất nhiều. Nhưng đối với Nguyên Trần thứ quan trọng chính là tin tức về các bí cảnh, luồng tài nguyên v.v…. Các loại thông tin tình báo về tài nguyên mới là thứ quan trọng. Chứ đối với người thường lượng tài nguyên lục đại tông môn cho đệ tử mỗi tháng là nhiều nhưng đối với thiên tài chân chính thì là không đủ vẫn còn thiếu rất nhiều.