Chương 5: Thiên Địa Ấn Ký
Thời gian cứ trôi qua, mặc dù đã tận dụng thời gian để di chuyển nhưng những ngày gió mưa vẫn làm chậm bước di chuyển Nguyên Trần hơn nữa bây giờ lại đang trong mùa đông giá rét nữa. Cả khu rừng cổ lão đều được phủ trong một lớp tuyết dày. Nhưng mà cũng là nhờ như vậy mà đỡ gặp mấy con man thú cấp cao.
Tuy gần 100 ngày trôi qua Nguyên Trần cũng mới chỉ di chuyển được có hơn 400 km nhưng nhờ đó mà mỗi ngày Nguyên Trần có thể khắc họa được nhiều minh văn hơn. Hiện tại Nguyên Trần đã sắp hoàn thành thứ hắn đang làm rồi.
Thứ Nguyên Trần đang khắc họa là một tòa tứ phẩm trận pháp. Nguyên Trần phải nhờ thứ này mới có thể bước chân vào con đường võ đạo được.
Mỗi năm một lần có một khoảnh khắc khi trời và đất giao nhau sẽ tạo ra một loại lực lượng khá là đặc thù. Phải nhờ thứ này thì sinh linh có trí tuệ mới có thể bắt đầu tu luyện được. Đây cũng là thứ mà thiên địa dùng để cho vũ trụ này cân bằng. Khác với man thú có thể hấp thụ năng lượng trời đất một cách trực tiếp thì sinh linh như nhân loại cần mở ra một cái ấn ký mới có thể bắt đầu tu luyện được mà muốn mở thì cần thứ năng lượng đặc thù kia. Nhưng để năng lượng đó đủ nhiều mà không cần trận pháp phụ trợ thì cứ đợi . Mỗi 150 000 Nguyên Hội sẽ xảy ra một lần mà một Nguyên hội 285 714 năm tức là để tự nhiên thì cứ cỡ gần 43 tỷ năm thì mới có một lần.
Nguyên Trần vào trong một cái hang và dự định tạm thời nghỉ trong trong đấy vài ngày mở được ấn ký rồi tiếp tục lên đường.
Ngoài trời gió thổi tuyết rơi, cả một rừng rộng lớn bao phủ trong tuyết. Nguyên Trần ngồi trước đống lửa chờ đợi ngày mới. Không gian chỉ có tiếng lách tách của đám lửa và tiếng gió tuyết gào thét bên ngoài.
Bên cạnh quả cầu kim loại đen xì xì nằm lặng yên dưới nền đá lạnh lẽo. Trận pháp trên quả cầu đã hoàn thành, lúc này trong đầu Nguyên Trần như một đống hỗn độn. Không hiểu vì sao mà cảm giác này mặc dù đã quen rồi nhưng nó lại khó chịu đến thế. Cùng dòng sông thời gian cứ cuồn cuộn trôi Nguyên Trần đã xuất hiện từ buổi đầu khi sự sáng tạo diễn ra. Khi mọi thứ từ trống rỗn xuất hiện. Khi dòng sông thời gian từ hư vô chảy ra. Khi mà không gian định hình năng lượng vật chất xuất hiện.
Giờ đây Nguyên Trần đã gần như biết được đỉnh cao nó như thế nào thì dường như mọi việc cũng mất đi ý nghĩa. Một sự trống trải đã và đang hình thành bên trong Nguyên Trần. Sự lẻ loi đến đáng thương của người từng đứng trên tất cả.
Ánh sáng càng mạnh thì bóng tối càng đen. Quang mang của Nguyên Trần quá mạnh thì sâu bên trong ẩn chứa rất nhiều câu truyện cùng với rất nhiều bí ẩn mà người khác không hề hay biết.
Dù cho dưới trướng ngươi có nhiều tay chân thế nào thì khi một người đạt được sức mạnh vượt trội so với phần còn lại thì vô hình sẽ tạo ra một vách ngăn người đó với phần còn lại. Tự tôn kính mù qooán, sự thần thánh hóa và kỳ vọng của tất cả vào người đó chính là điều cô lập người đó. Giống như Nguyên Trần khi còn ở đỉnh cao mỗi khi biết thân phận hắn những người xung quanh tự giác tạo ra một khoảng cách vì trong những câu truyện được kể với họ thì Khai Nguyên thần đế là một người ở tít trên cao và bọn họ không xứng để đứng cạnh hắn.
Cũng chính là vì điều đó cũng làm Nguyên Trần khá là phiền lòng. Nên là việc Nguyên Trần bỏ đi biệt xứ nó là chuyện bình thường. Lúc đầu ai cũng hốt hoảng sau nhiều thành quen. Biệt tích vài trăm triệu năm hay cả vài tỷ năm nó cũng vẫn ổn áp.
Thời gian cứ lẳng lặng trôi, bên ngoài tuyết đã bao trùm lên tất cả. Những cây đại thụ cũng được bao phủ bởi một lớp tuyết dày trên tán lá trông như những cây nấm trắng khổng lồ.
Nếu là ngày bình thường các loại dã thú sẽ tìm chỗ để tránh rét nhưng hôm nay thì khác. Mọi loài dã thú đều ngóc đầu ra khỏi tổ chờ đợi khoảng khắc thiên địa giao hòa giúp chúng nó thoát thoai hoán cốt.
Dã thú có trí tuệ thấp nên mẫn cảm với khoảng thời gian này hơn con người rất nhiều. Ngoài ra nhờ việc hấp thụ tinh hoa từ thời gian này mà dã thú có thể lột xác trở thành man thú.
Thời gian cứ trôi không gian dường như cô đọng lại, Nguyên Trần từ từ mở mắt tay cầm khối cầu màu đen kia đi đến cửa hang.
Gió tuyết phả về phía Nguyên Trần không ngừng. Trong khi không gian còn được bao trùm trong đêm tối và gió lạnh dường như là có một điều gì đó đang chuẩn bị giáng xuống thế gian này. Một điều mà khiến cho vô số sinh linh đang chờ mong. Một cơ hội để có thể bước qua một cánh cửa để đến với thế giới mới.
Từng giờ từng phút trôi qua, gió thổi nhẹ dần khi thời gian gần đến giờ thứ 24 của ngày gió ngừng thổi không gian chính thức như đọng lại, mọi vật đều đứng yên.
Nguyên Trần nhấc quả cầu màu đen kia lên vừa nhìn vào nó miệng vừa lẩm bẩm:” Đến lúc rồi!”
Khoảnh khắc vừa chạm đến 24 giờ đêm hay là 0 giờ sáng cả thiên địa dường như có chút biến chuyển. Một thứ năng lượng đặc thù được sinh ra.
Dã thú khắp nơi rống lên, tiếng sói tiếng khỉ tiếng của muôn thú rống lên làm đất trời rung động.
Thời gian cứ trôi qua một chút thì tiếng rống của một vài man thú lại to hơn và áp lực của tiếng rống mang theo một chút uy áp. Điều đó chứng tỏ là con thú đó đã lột xác từ dã thú thành man thú. Mặc dù mới chỉ cấp 1 nhưng mà đã mạnh hơn dã thú rất nhiều rồi từ các giác quan hay sức mạnh cơ bắp đến cả tốc độ và độ linh hoạt cũng tăng lên một cách đáng kể. Ngoài ra điều quan trọng nhất là có thể bị động hấp thụ thiên địa linh khí để tăng cường nhục thể.
Nguyên Trần là sinh linh có trí tuệ nên không thể đi theo hướng dã thú được. Ít nhất là do thiên địa này không cho phép điều đó xảy ra để đảm bảo cân bằng của sự vận chuyển trời đất.
Nhưng mà trời không tuyệt đường người. Nguyên Trần nhấc hắc cầu kia lên từ trong không gian rút máu của các loại man thú mà Nguyên Trần đã thu thập từ trước. Một dòng huyết tuyền từ trong không gian của Nguyên Trần chảy ra bị hắc cầu không ngừng hấp thụ.
Từng huyết văn nổi lên rồi bay ra ngoài không gian. Xung quanh hắc cầu được bao đọc bởi nhiều vòng tròng được tạo từu rất nhiều huyết văn nhỏ li ti. Không gian khẽ chấn động, từng vòng huyết văn đan vào nhau tạo thành một quang cầu đỏ như máu. Từ quang cầu đó một lực hút xuất hiện. Thứ năng lượng vừa mới xuất hiện kia không ngừng bị hấp thu vào bên trong huyết cầu.
Vì năng lượng từ máu của man thú mà Nguyên Trần đang cung cấp cho hắc cầu rất lớn lên lực hút sinh ra là rất mạnh. Kể từ lúc trận pháp trên hắc cầu được kích hoạt toàn bộ sinh linh trí tuệ yếu kém kia trong phạm vi bán kính 1000 km không còn cơ hội lột xác trong hôm nay nữa rồi. Tất cả quá trình đều chậm lại một năm.
Phải biết năng lượng trong phạm vi bán kính 1000 km xung quanh Nguyên Trần có thể trực tiếp khiến vài chục nghìn sinh linh lột xác. Nếu ở lãnh thổ loài người thì có thể khiến vài chục nghìn người thành võ giả.
Thế nhưng mà tất cả năng lượng đấy bị Nguyên Trần rút sạch. Mà tốc độ rút quá nhanh khiến cho năng lượng nằm ngoài khu vực đấy đổ vào không ngừng khiến nồng độ năng lượng xung quanh nhạt dần khiến cho số lượng dã thú có thể lột xác thành man thú có thể ít đi vài trăm nghìn con .
Trong khi dã thú có thể hấp thu năng lượng để lột xác thành man thú một cách từ từ thì những sinh linh mang trí tuệ cao lại chỉ có một lần hấp thu mà thôi! Đặc điểm chung là căn cơ càng cao thì lượng năng lượng có thể hấp thụ càng nhiều.
Ở thế giới con người cũng như Nguyên Trần đang làm là cần một trận pháp để tập trung năng lượng đấy và những ai căn cơ đủ cao thì sẽ dẫn động được 1 bộ phận năng lượng tương ứng với căn cơ đấy cộng thêm thuộc tính di truyền mà sinh ra một cái ấn ký. Cái ấn ký này thường được gọi là thiên địa ấn ký do thiên địa ấn ký lạc ấn lên mọi sinh linh có trí tuệ cao.
Thiên địa ấn ký là một phần ảnh hưởng trực tiếp đến phẩm cấp và chất lượng linh khí sau này của mỗi võ giả.
Thiên địa ấn ký thông thường được chia làm 9 phẩm từ nhất phẩm đến cửu phẩm. Ngoài ra còn một phẩm cấp nữa là siêu cấp thập phẩm. Thập phẩm thiên địa ấn ký chỉ có thể thu hoạch bằng một vài phương pháp đặc biệt bởi vì nó không đơn giản là cần một nguồn năng lượng khổng lồ và còn là yếu tố tố chất của mỗi sinh linh nữa hơn thế nữa là các đường vân của thập phẩm ấn ký là vô cùng đặc biệt. Ngoài ra số lượng người có ấn ký thập phẩm do thiên địa tạo ra là 15 người và tất cả là cùng thế hệ thần đế đầu tiên.
Còn tất cả các trường hợp sau này là đều do thủ bút của các vị thần đế tạo ra nên thập phẩm ấn ký còn có một tên gọi khác là đế ấn.
Bên cạnh phẩm cấp ấn ký thì thuộc tính ấn ký cũng là một thứ quyết định con đường sau này của võ giả. Đại đa số võ giả thì sẽ thường không có thuộc tính cho riêng mình nhưng một vài võ giả ấn ký sẽ mang theo một thuộc tính nào đó như kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, phong, lôi, v.v… . Điều này có một phần là do huyết mạch gia tộc võ giả đó truyền thừa lại.
Giống như trong quá khứ một gia tộc có một cường giả chuyên gia dùng lửa nên con cháu sinh ra thường mang theo ấn ký thuộc tính hỏa và từ đó tạo ra các gia tộc chuyên sử một thứ gì đó. Ngoài thuộc tính tự nhiên ra thì còn có kiếm ấn, đao ấn, thú ấn, v.v…. .
Nguyên Trần đang tập trung một lượng năng lượng khổng lồ vì mục tiêu của Nguyên Trần là cái ấn ký kia. Ấn ký nguyên sơ của hắn, từ xưa đến này độc bản do một mình hắn sở hữu thế gian tứ nguyên “Tứ Cực Đế Ấn”. Ấn ký này mang theo bốn tính chất cơ sở của thế gian là không gian, thời gian, hỗn độn và hư vô.
Nguyên Trần tốn mười mấy tiếng thì Tứ Nguyên đế ấn cũng đã hoàn thành. Việc tạo ra một đế ấn không quá khó nhưng một thứ khiến cho chỉ có thần đế mới có thể tạo ra loại ấn ký này cơ bản là thế giới quan của thần đế khác hẳn với phần còn lại. Kiến thức của một vị thần đế là thứ mà không phải thứ mà người thường có thể hiểu được. Nên là mấy thần đế có nhiều trò mà đẳng cấp dưới không thể nào hiểu nổi!
Ấn ký hình thành, huyết tuyền biến mất, huyết cầu dần tan biến và hắc cầu dần hạ xuống chỉ để lại một điểm sáng lơ lửng trên không.
Điểm sáng đấy dần hạ xuống mi tâm của Nguyên Trần rồi một cái hình tròn ấn ký hiện ra, bên trên nếu để ý kỹ là nó có lít nha lít nhít những đường vân đang chuyển động. Ấn ký dần chìm xuống và hòa vào trong Nguyên Trần một cảm giác nóng rực chạy toàn thân theo sau đó một cảm giác đặc thù mà khi chưa mở ấn ký không có. Đó là lúc này Nguyên Trần đã có thể tiếp xúc cảm nhận năng lượng chảy giữa thiên địa. Lúc này Nguyên Trần có thể hấp thụ và bắt đầu con đường võ giả.
Nguyên Trần cầm hắc cầu trong tay rồi lại bắt đầu đi. Lúc này đang giữa chiều!