[Khải Nguyên] Bảo Bối Của Ông Trùm

Chương 97: Ngày Sinh Nhật Có Ý Nghĩa




Sau khi bữa tiệc kết thúc, Vương Tuấn Khải và Vương Nguyên cũng lên phòng nghỉ ngơi.

"Bé cưng, em tắm trước đi." Vương Tuấn Khải cởi bỏ áo vest bên ngoài ra nói.

Vương Nguyên nhìn Vương Tuấn Khải lắc đầu, cậu đi đến chủ động hôn lên môi Vương Tuấn Khải làm anh thoáng ngạc nhiên nhưng rồi cũng hiểu ý của cậu mà đảo khách thành chủ bế bổng cậu lên đi về phía giường ngủ.

"Sao đây, muốn anh à?" Vương Tuấn Khải cười vuốt ve khuôn mặt Vương Nguyên nói.

"Um...muốn anh, anh có cho em không?" Vương Nguyên nhìn anh ánh mắt si tình nói.

"Chỉ cần em muốn anh đều cho em cả, bảo bối."

Vương Tuấn Khải hôn lên môi cậu, tay cũng nhanh chóng lần mò đến áo của Vương Nguyên cởi bỏ nó ra. Vương Nguyên cũng dùng tay mình cởi bỏ áo cho anh. Chỉ một thoáng quần áo trên người cả hai đã bị lột sạch.

Vương Tuấn Khải rời môi cậu, anh cúi xuống cổ cậu cắn mút tạo ra những dấu ấn của riêng anh trên cở thể cậu.

Bàn tay to lớn của anh sờ soạn trên khắp thân người cậu khiến cậu rùng mình một cái. Thật đáng ghét, nhưng điểm mẫn cảm trên người cậu đều bị Vương Tuấn Khải nắm rõ, lần nào cùng anh làm cũng đều bị anh nắm trong lòng bàn tay.

Vương Tuấn Khải chơi chán trên cổ cậu rồi liền tìm đến bờ ngực của cậu, một bên cắn mút một bên dùng tay xoa nắn.

Kích thích ập đến bất ngờ khiến cậu chịu không nỗi liền hưng phấn phát ra tiếng rên rỉ.

"Um...ư.Khải...phía dưới đau."

Vương Tuấn Khải lười quản, chỉ thấy anh không những không rút tay ra khỏi hạ bộ của cậu mà còn cho thêm vào bên trong luân động.

"Aaa…L…Khai.dau em…น…ummm."



"Nào, em thả lỏng tận hưởng thôi. Ngoan nào." Vương Tuấn Khải hôn hôn lên môi cậu mấy cái để trấn an cậu.

Vương Nguyên nghe theo lời dụ dỗ ngon ngọt của anh cũng bắt đầu thả lỏng bản thân ra để anh luân động ngón tay. Vương Tuấn Khải cảm nhận được Vương Nguyên đã tiếp nhận thì khẽ cười, anh hôn xuống môi cậu tay bên dưới cũng rút ra khỏi hạ bộ của cậu.

Bên trong đột nhiên trống rỗng khiến cậu chịu không được cảm giác ngứa ngấy mà chà sát hai chân vào nhau.

"Khải...vào trong đi... khó chịu."

Vương Tuấn Khải khẽ cười, anh lười biếng nằm xuống giường trêu chọc cậu.

"Anh mệt rồi, hôm nay em đã tự chủ động vậy thì em đến đi."

Vương Nguyên nhìn Vương Tuấn Khải cố ý trêu chọc mình thì thầm mắng anh, nhưng cậu thật sự không chịu nỗi cơn ngứa ngấy bên trong thân thể liền lật người nằm đè trên người anh.

Cậu hôn hôn lên môi Vương Tuấn Khải lấy lòng anh.

"Ông xã giúp em đi...anh biết mà phương diện này em không tốt bằng anh...ông xã."

Vương Tuấn Khải đúng là không chịu được lời ngon tiếng ngọt của cậu mà nắm lấy eo cậu một phát đi vào bên trong.

"Umm...ư.sâu quá.rồi ông...xã.."

"Ông xã giúp em đến đây thôi, còn lại thì em tự động đi. Ông xã muốn xem em động." Vương Tuấn Khải vuốt ve một bên ngực của cậu nói.

Vương Nguyên nghe lời anh nói liền chống tay lên ngực anh, eo cũng nâng lên hạ xuống liên tục.

"U...ông xã...ứ...ưm." Vương Nguyên ngửa cổ ra sau rên rỉ.

"Nào bảo bối, nhanh thêm chút nữa." Vương Tuấn Khải ngậm một bên ngực cậu vào miệng nói.



"Aaa...ứ..ưm....đã...nhanh..lắm rồi."

Vương Tuấn Khải không hài lòng, mút mạnh ngực cậu khiến cậu nhanh chóng đã bắn ra ngoài mà mềm cả người ngã xuống người anh.

Vương Tuấn Khải lật người lại, dùng tốc đồ nhanh nhất đâm vào bên trong cậu làm Vương Nguyên trợn mặt lên một cái rồi rên rỉ xin tha.

"Aaa.ứ..ông..ư..xã..chậm..chậm.lạiư.. ông xã..ứ..aaaa..chết em..."

"Chết thì không chết được, ngoan...thả lỏng mà tận hưởng những gì ông xã cho em..."

"U..aaaa..ưmmm.ông xã.thật sự thật sự..là chịu...ư...ưm..không nỗi.ứ.mà."

"Là anh làm em sướng quá...chịu không nỗi, hay là đau quá chịu không nỗi vậy bé cưng?"

"Aaaa…..ư...là..là...ưm...ưmm..."

Lời còn chưa nói hết Vương Tuấn Khải đã dùng môi mình chặng môi cậu lại không cho cậu tiếp tục nói. Bên dưới đâm rút một hồi lâu sau đó cũng bắn hết vào bên trong cậu.

Một dòng nước ấm nóng rót vào hạ bộ của Vương Nguyên làm cậu trợn tròn cả mắt, cùng Vương Tuấn Khải lăn giường không biết bao nhiêu lần rồi nhưng mà lần nào anh bắn vào trong cậu cũng đều khiến cậu trợn trắng cả mắt lên. Cái cảm giác đó quả thật làm cậu như đang lơ lững trên mây vậy.

Vương Tuấn Khải bắn xong liền lật người cậu lại tiếp tục hành sự. Mà Vương Nguyên cũng sớm biết làm gì có chuyện anh chỉ làm một lần mà tha cho cậu đâu nên cũng sớm đã quen rồi mà cùng anh quấn lấy nhau.

Vương Tuấn Khải cao hứng quấn lấy cậu lật qua lật lại đến gần sáng mới chịu buông tha để cậu đi ngủ. Vương Tuấn Khải nhìn người trong lòng đã chìm vào giấc ngủ thì khế cười. Anh hôn nhẹ lên trán của cậu thì thầm.

"Bảo bối, vất vả cho em rồi. Tuyết Liên anh nhất định sẽ mang về, cố gắng chịu đựng thêm vài ngày nhé bảo bối."

Vương Tuấn Khải nói xong cũng ôm cậu chìm vào giấc ngủ. Ngày sinh nhật này rất có ý nghĩa với anh đó nha, bởi vì thuốc của cậu có tiến triễn tốt rồi xem ra lời ước của anh trong ngày sinh nhật này thật sự linh nghiệm nha. Chỉ mong độc trong người cậu nhanh chóng được loại bỏ để cậu không phải chịu đau đớn dày vò nữa.