Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Khải Giáp Chiến Binh

Chương 45: Long Thần Bại Lộ




Chương 45: Long Thần Bại Lộ

Triệu Tinh Hà vẫn đang chìm trong hồi ức đột nhiên có ai đó vỗ vai hắn thanh tỉnh lại ngay lập tức, hắn xoay người nhìn lại thì An Tiểu Tuyết đã ở bên cạnh hắn dùng ngữ khí dò hỏi:

“Triệu Tinh Hà ngươi không sao chứ?”

Triệu Tinh Hà nghe được An Tiểu Tuyết dò hỏi biết là nàng lo lắng cho mình, lắc đầu nhìn An Tiểu Tuyết nói:

“Không có việc gì”

An Tiểu Tuyết nghe được Triệu Tinh Hà nói không có việc gì, chạm vào Khải Giáp Thắt Lưng lấy Ngọc Hồn Thú ra một luồng sáng màu lam xuất hiện quanh người An Tiểu Tuyết khi luồng sáng xanh ấy biến mất thì An Tiểu Tuyết trở về nhân dạng nàng mỉm cười nói:

“Trở về thôi”

Triệu Tinh Hà và An Tiểu Linh cũng chạm vào Khải Giáp Thắt Lưng lấy Ngọc Hồn Thú ra khỏi, hai luồng sáng màu đen và màu lam xuất hiện xung quanh An Tiểu Linh và Triệu Tinh Hà, hai người cũng trở lại nhân dạng.

An Tiểu Tuyết và Triệu Tinh Hà xoay người quay trở về Khải Giáp Học Viện, An Tiểu Linh cũng vừa định xoay người đi theo An Tiểu Tuyết và Triệu Tinh Hà đột nhiên nàng dừng lại nhìn về phía trước nơi mà Hồn Thú Hoàng Phong bị tiêu diệt.

Nàng thấy được dưới mặt đất xuất hiện một vật hình tròn nhỏ ở dưới mặt đất không tự chủ nàng đi đến hạ người xuống nhìn, khi thấy rõ được hình dạng của vật đó nàng con ngươi con rút lại vô cùng kinh ngạc nói:

“Đây là Ngọc Hồn Thú”

Vật hình tròn nhỏ chính là Ngọc Hồn Thú khi tiêu diệt Hồn Thú Hoàng Phong Ngọc Hồn Thú từ trong cơ thể của nó đã thoát ra bên ngoài, đều này làm cho An Tiểu Linh kinh ngạc bởi vì Ngọc Hồn Thú rất hiếm cho dù là tiêu diệt được Hồn Thú thì cơ hội để xuất hiện Ngọc Hồn Thú rất thấp, nàng cầm Ngọc Hồn Thú bỏ vào túi và xoay người hướng về Khải Giáp Học Viện.

Ở thành phố phía nam nơi thiên thạch rơi xuống một đốm lửa trên bầu trời rơi xuống, đốm lửa đó chính là Trần Thiên Huyền hiện giờ hắn vẫn đang ở trong trạng thái mặc Khải Giáp hắn đi tới một viên đá nhỏ nằm dưới mặt đất xoay nhẹ viên đá đó.

Rầm rầm rầm

Mặt đất hơi rung chuyển một chút một cái cầu thang xuất hiện ở dưới lòng đất Trần Thiên Huyền theo hướng cầu thang mà đi xuống, hắn vừa đi vào trong trên mặt đất lại rung chuyển một lần nữa.

Rầm rầm rầm

Mặt đất lúc này lại trở lại bình thường, Trần Thiên Huyền bước xuống căn cứ hắn đi được vài bước hắn chạm nhẹ vào Khải Giáp Thắt Lưng lấy Ngọc Hồn Thú ra khỏi đó, một luồng ánh sáng đỏ rực xuất hiện xung quanh người hắn, hắn trở lại nhân dạng.

Lúc này khóe miệng hắn có v·ết m·áu hắn đi về phía trước được vài bước đột nhiên loạng choạng ngã về phía trước bất quá chưa ngã về mặt đất có một bàn tay đỡ hắn lại, hắn ngước đầu lên nhìn thì đó chính là Bắc Trường Thanh đã đỡ hắn lại không để hắn ngã.

Bắc Trường Thanh đỡ hắn về phía ghế và ngồi xuống Bắc Trường Thanh nhìn hắn nói:

“Cần gì phải làm như vậy”

Trần Thiên Huyền nghe xong lắc đầu cười nói:

“Ta phải làm như vậy ta mới an lòng”



Bắc Trường Thanh gật đầu đi về phía bàn để máy tính không quay đầu nói:

“Ngươi hãy dưỡng thương đi sau vài ngày nữa chúng ta sẽ làm một vụ lớn đấy”

Tại Khải Giáp Học Viện Nghiên Cứu Viện Long Thần đang làm việc trên máy tính trên màn hình máy tính hắn xuất hiện hình chiếu của những Khải Giáp Chiến Binh lần lượt là, Khải Giáp Chiến Binh U Minh Linh Miêu, Khải Giáp Chiến Binh Lang Vương, Khải Giáp Chiến Binh Lôi Linh Miêu, Khải Giáp Chiến Binh Thổ Báo.

Tất cả bốn Khải Giáp Chiến Binh mỗi một người đều xuất hiện trên mỗi một góc màn hình máy tính đồng thời những chữ cái xuất hiện khắp nơi trên mỗi góc màn hình, Long Thần nhìn vào màn hình máy tính nở một nụ cười, đồng thời hắn gõ lên bàn phím với tốc độ rất nhanh hắn càng gõ thì những chữ cái màu xanh lá xuất hiện ngày càng một nhiều sau một lúc một cửa sổ hiện lên một thanh ngang đang chạy hiện lên là 1% qua thời gian 10s nó lại lên 2%.

Nhìn thanh ngang tiến độ trên màn hình máy tính Long Thần tựa lưng về ghế nhìn lên trần nhà đôi mắt thăm thúy nở một nụ cười thâm ý.

Ở phòng Viện Trưởng Triệu Tinh Hà, An Tiểu Linh và An Tiểu Tuyết đã có mặt trước người Bắc Vô Song và An Thần Thiên, Bắc Vô Song nhìn ba người gật đầu nói:

“Lần này Hồn Thú đã bị tiêu diệt các ngươi làm rất tốt hãy nghỉ ngơi đi”

“Nhưng hãy nhớ cuộc chiến tiếp theo sẽ ngày càng khắc nghiệt đừng bao giờ chủ quan, hiểu rõ không”

“Hiểu rõ”

Ba người Triệu Tinh Hà đáp lại một cách rành rọt nhanh chóng, Bắc Vô Song gật đầu vẩy tay ra hiệu cho đám người rời đi, cả ba gật đầu và thối lui ra khỏi Viện Trưởng Phòng.

Nhìn bóng lưng ba người rời khỏi Bắc Vô Song thở dài một hơi ngồi xuống ghế tựa lưng về phía sau, An Thần Thiên thấy vậy liền hỏi hắn:

“Ngươi tại sao lại thở dài?”

Bắc Vô Song liếc nhìn An Thần Thiên một cái rồi lắc đầu nói:

“Ta có thể không thở dài hay sao? Chưa nói đến Thánh Thú, bọn trẻ ngay cả Hồn Thú bọn hắn cũng không thể chiến thắng một cách đường đường chính chính, ở cả hai trận chiến vừa rồi bọn trẻ đều lép vế hơn so với Thiên Yết đội của Tô Minh ta sao có thể không lo lắng”

An Thần Thiên cũng nghe xong cũng gật đầu nói:

“Cũng không trách bọn trẻ được bọn hắn chỉ vừa mới thực chiến hoàn toàn không hề có chút kinh nghiệm nào với lại cả ba người bọn hắn đều có tâm cao khí ngạo thất bại là việc dĩ nhiên”

“Nhưng mà trải qua trận chiến vừa rồi bọn hắn có lẽ cũng đã biết rằng bọn hắn đang chiến đấu với những kẻ như thế nào, không nói về Hồn Thú hay Thánh Thú mà ngay cả con người Thiên Yết đội của Hắc Ám cũng không phải dạng vừa”

“Thiên Yết đội của Hắc Ám là đội hình trẻ nhất của Hắc Ám nhưng cũng chính là đội hình tiềm lực nhất bọn hắn ẩn nhẫn 10 năm đã tái xuất và nhất là Thiên Hạt Khải Giáp thằng nhóc đó cả võ thuật lẫn kĩ thuật đều không chê vào đâu được”

Bắc Vô Song nghe được An Thần Thiên nói gật đầu bất đắc dĩ nói:

“Phần lại phải xem vào cá nhân bọn hắn thôi, mong rằng bọn trẻ có thể trở nên mạnh để có thể chống trọi hết thảy những sóng gió”

An Thần Thiên cũng trầm mặc ngồi trên ghế sofa không khí trầm mặc lan tỏa ra khắp căn phòng đột nhiên cánh cửa căn phòng mở rộng một bóng người xuất hiện là La Hồng Trần, nhìn thấy được La Hồng Trần An Thần Thiên hơi nhíu mày bản thân hắn cũng không thích La Hồng Trần cho lắm.



La Hồng Trần cũng nhìn thấy được An Thần Thiên bắt quá hắn cũng không quan tâm mà trực tiếp đi tới trước người Bắc Vô Song, Bắc Vô Song gương mặt vô hỉ vô bi nhìn La Hồng Trần thản nhiên nói:

“Có việc gì?”

La Hồng Trần cũng nghe được lời nói lãnh đạm của Bắc Vô Song bất quá hắn cũng để ý, hắn đưa một cái usb cho Bắc Vô Song nói:

“Vệ tinh đang có trục trặc không hề rõ lí do”

Bắc Vô Song nhíu mày nói:

“Trục trặc?”

“Ta cũng không rõ nhiều những giáo sư ở Nghiên Cứu Viện cũng điều tra không ra”

“Trục trặc về vấn đề gì?”

“Triệu hoán Khải Giáp”

“Cái gì?”

Bắc Vô Song cùng An Thần Thiên ngay lập tức nghiêm túc lên nhìn chằm chằm La Hồng Trần ánh mắt mang theo ý dò hỏi La Hồng Trần hiểu ý tứ của bọn hắn gật đầu tỏ ý là sự thật.

“Từ lúc nào xuất hiện chuyện này”

“Mãi hôm nay mới phát hiện được, còn việc này là do ai làm hay làm lúc nào tra không ra”

“Tra không ra”

Chỉ với ba từ là tra không ra cũng biết được kẻ làm việc này tuyệt đối không bình thường, trầm mặc một hồi Bắc Vô Song nói:

“Kẻ có thể hack vào hệ thống mà không hề phát hiện dấu vết rất ít”

La Hồng Trần nhìn Bắc Vô Song híp mắt lại nói:

“Viện Trưởng có vẻ đã có người tình nghi rồi”

An Thần Thiên một bên không nói gì cũng nhìn lấy Bắc Vô Song chờ lấy hắn đưa ra một đáp án, Bắc Vô Song thở dài một hơi nói:

“Đúng là ta có người tình nghi bất quá nếu là người tình nghi là thật sự thì quá đáng tiếc”

“Viện Trưởng nói vậy là ý gì”



“Bởi vì ta nghi ngờ người hack vào vệ tinh chính là người của chúng ta hơn nữa thân phận không thấp”

La Hồng Trần và An Thần Thiên nghe vậy hơi chấn động, La Hồng Trần tiếp lời:

“Ý Viện Trưởng là có nội gián trong chúng ta hơn nữa là người mà chúng ta tín nhiệm”

“Không sai”

Bắc Vô Song gật đầu xác nhận, nghe được lời xác nhận của Bắc Vô Song La Hồng Trần trầm ngâm một chút nói:

“Hiện giờ chỉ có đám Thánh Thú là người có thể có khả năng chống lại chúng ta nhưng ta tin chắc bọn hắn không hề biết gì về công nghệ hiện đại của chúng ta”

“Còn một phe chống lại chúng ta nữa đó chính là Hắc Ám Thiên Yết đội, trong Thiên Yết đội là tập hợp những người trẻ tuổi tài năng, và là người mà chúng ta tín nhiệm chỉ có một người thỏa mãn tất cả điều kiện trên”

“Long Thần”

La Hồng Trần nói xong nhìn Bắc Vô Song muốn xác rằng việc hắn suy đoán có phải là đúng hay không, Bắc Vô Song nhìn hắn gật đầu xác nhận, La Hồng Trần thấy hắn xác nhận rồi thì nói:

“Vậy ngươi còn chờ gì nữa mà không trực tiếp đi bắt hắn về đây hỏi cho rõ ràng”

“Chúng ta nãy giờ vẫn chỉ là suy đoán không có chứng cứ nào xác nhận cả nếu như không phải hắn thì sự tín nhiệm của hắn đối với chúng ta sẽ giảm sút trầm trọng”

“Vậy ý ngươi muốn làm gì”

“Trước tiên cứ gọi hắn lên hỏi chuyện đã”

La Hồng Trần gật đầu từ trong túi lấy điện thoại ra gọi cho ai đó khi đầu dây bên kia bắt máy La Hồng Trần ngay lập tức nói:

“Đến phòng Long Thần gọi hắn lên phòng Viện Trưởng”

“Vâng”

Đầu dây bên kia nghe được lời nói của La Hồng Trần ngay lập tức trả lời.

Ở khuôn viên Khải Giáp Học Viện một thiếu niên tầm 18 19 tuổi mặc một bộ đồ màu trắng phía sau lưng có một dòng chữ là Khải Giáp Học Viện đây chính là đồng phục của Nghiên Cứu Viện thiếu niên này chính là người mà La Hồng Trần gọi điện.

Ngay lập tức hắn đi đến Nghiên Cứu Viện bên trong vào phòng của Long Thần, khi đứng trước cửa hắn gõ cửa.

Cọc cọc cọc

Đợi một lúc không thấy ai trả lời hắn lại tiếp tục gõ cửa ba tiếng.

Cọc cọc cọc

Nhưng kết quả vẫn vậy không hề có bất cứ tiếng trả lời nào, thiếu niên này không còn gõ cửa nữa mà trực tiếp đẩy cửa vào, khi đẩy cửa vào thì hắn mới phát hiện là cánh cửa không khóa căn phòng hoàn toàn tối tăm.

Hắn đi đến bên công tắc bật đèn lên lúc này hắn mới có thể nhìn rõ được mọi sự vật xung quanh, căn phòng hoàn toàn trống rỗng không hề có bất cứ đồ dùng gì, ngay lập tức hắn lấy điện thoại ra gọi điện cho La Hồng Trần.